What's new

[Chia sẻ] Xuyên Việt bằng xe đạp - 2500km trong 15 ngày (HN - Cà Mau)

[Day11] km1650. Phan Thiết

Gần 200km từ Cam Ranh tới Phan Thiết chỉ cần gói gọn trong 2 từ: kiệt sức. Anh Hưng đã cảnh báo đi qua khúc Ninh Thuận, Bình Thuận mà gặp gió ngược chiều thì còn nhục hơn cả leo đèo. Quả thật y như thế!

Đây là ngày vất vả gian nan nhất của cả chuyến hành trình. Nhiệt độ ngoài trời là 36C nhưng hơi nóng hầm hập từ mặt đường nhựa khiến nhiệt độ trên đường thường xuyên giữ ở mức gần 40C. Tôi dậy từ 4h sáng, xuất phát lúc 5h sáng để tránh nóng. Tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa, gió ngược chiều gặp ngay từ lúc rời thành phố Cam Ranh. Cảm giác đi trên đường giống như có người vừa đổ lửa lên đầu vừa túm áo kéo lại. Gió to cả ngày đến mức tôi ước tính, nếu đi xuôi chiều chẳng cần đạp nhiều cũng vù vù mà tiến.

Chỉ dừng 1 tiếng ăn trưa và gọi điện cho Dương lấy tinh thần, tôi đạp liên tục từ 5h sáng tới 7h tối để giải quyết 200km. Áp dụng chiến thuật 3 - 1, cứ 3km đạp với tốc độ bình thường kệ gió kéo lại, 1km đạp hộc mật như trâu chó để tiến về phía trước. Đi được 12km thì tôi tháo tốc kế vì không cần kiểm soát tốc độ như mọi ngày, chỉ cần biết là mình đang đi chậm lắm (luôn dưới 20kmh), đường còn xa lắm tít mù tắp. Vừa đi vừa hát ông ổng hết album Lovestrong của Christina Perri, nhất là 2 bài Arms và Miles. Hà Nội trời đang âm u, anh dặn Dương mai gió mùa về đấy, ra đường nhớ mang áo mưa và áo ấm. Anh nhớ em…

Tỉnh Ninh Thuận là nơi nhiều gió nhất Việt Nam. Tôi đi qua nhà máy điện gió duy nhất của Việt Nam, tận mắt thấy những tuabin gió khổng lồ sát bờ biển. Nơi nắng hạn này nước quý như vàng. Hàng ngày những xe téc chở nước đi dọc Quốc lộ bán nước, giá đắt gấp mấy lần nước sinh hoạt ở thành phố (12k-13k/khối). Giếng phải đào trên 20m, mà không phải giếng nào cũng dùng được. Đào phải giếng phèn thì coi như bỏ, nước đó đâu dùng được vào việc gì. Thỉnh thoảng đi qua những đàn cừu đàn dê đàn bò lớn. Những người dân tộc được thuê chân dắt những đàn da súc lớn, người đen thùi lùi nhỏ thó như que củi. Những đứa trẻ nhỏ xíu 2 3 tháng tuổi đã được mẹ buộc lên lưng đi làm. Lác đác thêm vài trang trại trồng nho và vài ruộng muối, không có gì nói thêm về Ninh Thuận ngoài mảnh đất cằn khô dân cư thưa thớt nghèo nàn.

Sang tới Bình Thuận thì bạt ngàn thanh long. Vẫn nắng vẫn gió vẫn cát. Đường đi qua 2 tỉnh này khá xấu, trên đường đi thấy các xe đối đầu nhau tai nạn trên đường rất nhiều. Số lượng miếu thờ 2 bên đường cũng nhiều đột biến so với các tỉnh khác. Tôi gặp một chuyện hi hữu khác. Chiếc xe téc chở dầu đi ngang qua tôi đột nhiên nổ lốp. Áp lực lớn hất văng tôi bay ra vệ đường. Bị choáng mất mấy phút tôi gần như ngất đi, tai ù đặc không nghe thấy gì. Sau khi hoàn hồn lồm cồm bò dậy, tôi thấy mình còn cách bụi xương rồng lớn chừng vài cm, phía trước là chiếc xe téc đang dừng lại thay lốp. Đứng dậy đi tiếp, tôi chẳng buồn trách tài xế đã không chạy lại hỏi han tôi.

Quãng đường còn lại tới Phan Thiết dài vô tận. Chân mỏi cứng nhắc lại nhưng cứ đạp thôi, tự nhắc mình không được bỏ cuộc. Tin rằng mình làm được thì trước sau cũng sẽ tới. Tôi cán đích Phan Thiết trước 7h tối, nhanh hơn mong đợi. Cảm giác tới được Phan Thiết sau hành trình dài vô tận còn sung sướng hơn cả cảm giác trèo lên đỉnh núi 4000 5000m, vì lần này tôi đã đẩy cơ thể mình vượt xa giới hạn chịu đựng của cơ thể khi đi 200km trong điều kiện gió mạnh ngược chiều và nắng nóng gần 40C.

Em Duy Khanh đón tôi về nhà khách của công ty gia đình. Ngâm mình trong bồn tắm gần tiếng đồng hồ, tận hưởng cảm giác chiến thắng quãng đường dài, 2 anh em đi dạo một vòng Phan Thiết trước khi tôi về ngủ lấy sức cho 200km ngày mai.

Tiến về Sài Gòn.

Day11. km1650. Phan Thiết

tumblr_inline_mkvs06840k1qz4rgp.jpg


Vườn thanh long ở Bình Thuận

tumblr_inline_mkvs2c1XlV1qz4rgp.jpg


Đàn bò lớn ở Ninh Thuận

625414_10201107515512659_125857579_n.jpg


149196_10201107511472558_351517843_n.jpg


64403_10201107511872568_1613659871_n.jpg


602115_10201107512752590_1336803754_n.jpg


48146_10201107516112674_737746201_n.jpg


557889_10201107516912694_972786578_n.jpg


529135_10201107517032697_1315843699_n.jpg


tumblr_inline_mkvs4faxCC1qz4rgp.jpg


Cán đích thành phố Phan Thiết
 
[Day12] km1860. Sài Gòn.

Ngày cuối cùng tâm lý khá thoải mái. Tuy hành trình dài nhất (220km) nhưng vì biết trước mắt là đích đến nên không hề đặt áp lực hay chỉ tiêu, cứ đạp tà tà khi nào đến thì đến.

Sáng dậy từ 6h pack đồ. Hẹn em Khanh cùng đạp ra ngắm biển trước khi đi. Sáng sớm anh em đã súc miệng 10km toàn dốc cao và dài. Kéo dài từ Phan Thiết ra Mũi Né toàn resort và các khu chung cư cao cấp. Sau khi ra cầu cảng chụp một bức hình tạm biệt Phan Thiết, 2 anh em đạp trở lại ăn sáng. 8h anh em chia tay nhau, tôi bắt đầu tiến về Sài Gòn.

Gần 5h mà còn cách SG những 80km.

Tôi dừng lại ăn bát bánh canh cá lóc Gần vào tới SG, khu công nghiệp nhiều hơn, xe tải chạy dày đặc hơn nên tôi đi chậm và cẩn trọng. Duy có một lần suýt té khi 2 đứa trẻ đâu phóng vèo qua chạm vào tay lái bên trái.

Bạn bè bắt đầu gọi điện hỏi đi tới đâu rồi. Dương cũng tưởng anh tới SG lúc 8h mà mãi 10h chưa thấy gọi nên lo lắng lắm. Hơn 10h tối tôi mới tới xa lộ Hà Nội, tìm đường tới nhà Hải Nam.

Trút bỏ đồ đạc và tắm một cách khoan khoái, tôi vẫn còn lâng lâng cảm giác sung sướng cho tới ngày hôm sau. Gần 2000km trong 14 ngày, 12 ngày thực đạp. Chưa một lần thủng xăm, đứt phanh đứt xích. Không gặp sự cố gì nghiêm trọng ngoài bị gãy giảm xóc trước. Biết thêm nhiều bạn bè và không còn ngạc nhiên về lòng tốt và sự hiếu khách của những người xa lạ giúp đỡ chúng tôi suốt dọc đường dài từ Bắc vào Nam.

Xin cảm ơn sự ủng hộ và khích lệ tinh thần của bạn bè và người thân suốt chuyến đi. Xin cảm ơn sự giúp đỡ về tinh thần và vật chất của bạn bè 2 bên đường đi đã giúp chúng tôi chỗ ăn nghỉ dọc hành trình.

It’s not about being a tourist. It’s about experiencing true risks and adventures so you dont have to live in fear for the rest of your life.

The world is just awesome.

tumblr_inline_ml0mqvSDEf1qz4rgp.jpg


Về đích

tumblr_inline_ml0ms4odf81qz4rgp.jpg


Gặp bạn bè ở SG
 
ngưỡng mộ 2 bác quá, bài dài nên em chỉ đọc lướt và xem ảnh là chính :D em hỏi cái thế bác bị gãy phuộc trước thì thay thế làm sao thế :D
 
Chúc mừng. Em từng chạy xe máy xuyên quốc lộ 1A nên hiểu hết mọi trở ngại của thời tiết. Thật khâm phục Bác. Chúc bác sức khỏe và có những hành trình tiếp theo. Em là Trần Nhật Anh, sdt 0937178135, sẽ rất vui khi nào bác có dịp ghé lại Đà Nẵng mà liên hệ với em.
 
ngưỡng mộ 2 bác quá, bài dài nên em chỉ đọc lướt và xem ảnh là chính :D em hỏi cái thế bác bị gãy phuộc trước thì thay thế làm sao thế :D

Gãy phuộc trước thì buộc cố định lại và không dùng phanh trước nữa :))
 
[Day 13] SG - Cần Thơ 160km

tumblr_inline_mnaskrSjGW1qz4rgp.jpg


Tới SG chúng tôi nghỉ ngơi 6 ngày trước khi đi tiếp xuống Cà Mau. Trong 6 ngày ở SG, tôi ở lại nhà Hải Nam ở quận 8, ngay chân cầu Chánh Hưng. Mấy ngày đầu dành để gặp mặt bạn bè trong Nam đã lâu không gặp. Bạn bè cấp 3 có khi 5 năm rồi mới gặp lại.

tumblr_inline_mnc132lFpL1qz4rgp.jpg


Cuộc gặp gỡ với chị Khánh Ly (người thứ 2 dùng chiếc xe Giant này đạp xuyên Việt), anh Sơn (bạn đồng hành của chị Ly) và anh Nguyễn Nhật Lâm, tác giả cuốn sách “Trở lại” kể về hành trình mấy tháng không tiền đi khắp Đông Nam Á.

Dự định ban đầu khi lên kế hoạch cho chuyến đi này không có chặng đạp xuống tận mũi Cà Mau. Tuy nhiên thấy Quí hăng quá, thêm nữa là đạp vô tới SG khỏe re thì thêm một chặng nữa cũng không xi nhê gì. Ngồi ở cafe bệt nhà thờ Đức Bà lên kế hoạch chiều hôm đó còn có thêm Huy, bạn cấp 3 dưới Vũng Tàu. Huy mượn xe đạp Asama của anh Sơn còn Quí đi thuê xe (100k/ngày).

tumblr_inline_mnc2duJZcL1qz4rgp.jpg


Chúng tôi xuất phát lúc 7h30 sáng ngày 10/4 tại nhà thờ Đức Bà. Cả Quí và Huy đều chưa có kinh nghiệm đạp xe đường trường và chưa hề chuẩn bị về thể lực, vì thế, ngày đầu tiên chúng tôi đạp chậm để cho 2 bạn mới thích nghi dần. Xe Quí không có yên sau nên chằng balo sang xe tôi. Dự định sẽ ăn trưa ở thành phố Mỹ Tho, sau khi đi qua Tân An, Cai Lậy, Cái Bè và Cái Tàu Hạ.

Chặng buổi sáng với tôi khá là nhàn vì ít gió, nắng không quá gay gắt, đường quốc lộ trong miền Nam rất tốt, bằng phẳng và ít dốc. Xem ra quan chức trong miền Nam ăn cắp có lương tâm hơn ngoài miền Bắc hay miền Trung, vì thế, đường sá tốt hơn hẳn. Phải dừng lại nghỉ 2 chặng uống nước mía do Quí và Huy có dấu hiệu đuối sức. Buổi sáng đầu tiên quất được 80km với 2 chiến sĩ mới là hơi quá sức. Chúng tôi dừng ở cổng chào thành phố Mỹ Tho ăn cơm bình dân lúc giữa trưa. Ăn trưa xong lại tấp vào quán cafe võng mua nước và ngủ trưa. Tận 3h chiều mới xuất phát đi Cần Thơ.

tumblr_inline_mnc2eqELoy1qz4rgp.jpg


Chặng buổi chiều tuy hơi nắng nhưng vì đường tốt nên chúng tôi không gặp khó khăn gì. Thắng không chịu được việc đạp chậm chờ 2 bạn mới nên phóng trước, tận tối hôm sau chúng tôi mới gặp lại. Quí và Võ bắt đầu có những triệu chứng của ngày đầu tiên đạp xe như đau khớp gối, bắp đùi. Tốc độ đạp của buổi chiều giảm hẳn xuống còn dưới 15km/h. Tôi luôn đi dưới cùng để khích lệ và tạo tâm lý thoải mái nhất cho 2 bạn.

An tối lúc 7h30 khi còn cách thành phố Cần Thơ 20km. Gần 9h tối 3 chúng tôi tới gần chân cầu Cần Thơ thì trời đổ mưa nên phải tìm nhà trọ trú lại trong khi đã liên hệ được chỗ nghỉ trong thành phố. Nhà trọ tồi tàn ẩm thấp, không có những tiện nghi tối thiểu để tắm giặt. 3 thằng nháy nhau, người ta vào đây thường là để làm chuyện khác chứ đâu phải để nghỉ qua đêm như 3 thằng mình :))

Sáng mai chúng tôi dậy sớm vào thành phố Cần Thơ để đạp đi Cà Mau.

Day 13. Cần Thơ.
 
[Day 14] Cần Thơ - Cà Mau 150km

Ngày thứ 2 của chặng xuống Cà Mau là một chuyến đi cực kỳ “bão táp”.

Dậy sớm vào thành phố Cần Thơ để ăn sáng. Phải đi mất 30p mới tới chân cầu Cần Thơ. Bị sốc khi quất 160km trong ngày đầu tiên, cả Quí và Huy đều đau nhức khắp mình. Cầu Cần Thơ dài và cao hơn cầu Mỹ Thuận nhiều. Mới sáng sớm đã súc miệng một chặng leo cầu khá là phê.


Vào thành phố, chúng tôi bắt gặp đoàn vận động viên đua xe Cần Thơ đang tập luyện. Anh Liêm đón mấy đứa ở cửa ngõ thành phố dẫn đi ăn hủ tiếu (trước khi ngoái nhìn chị cảnh sát giao thông xinh xinh ở ngã tư :D) Cần Thơ gạo trắng nước trong/ Ai đi đến đó thời không muốn về. Con gái Cần Thơ xinh thiệt xinh nhưng mà đanh đá quá :))

Ăn sáng xong chúng tôi còn một việc quan trọng nữa là vá bánh sau cho xe Quí. Bị thủng săm từ tối qua nhưng vì dụng cụ vá xe đang ở chỗ con hợi Thắng mà nó thì mất tăm mất tích từ chiều hôm qua, vào thành phố sớm để hí hửng chơi bời. Trong lúc chờ vá xe, chúng tôi buộc phải dừng ở một quán cafe trên đường Huyền Trân Công Chúa vì trời bắt đầu mưa. Mãi tới 9h30 mới xuất phát.

Chúng tôi quyết định đi đường tỉnh lộ từ Cần Thơ tới Cà Mau thay vì đi đường quốc lộ, rút ngắn đc hành trình khoảng trên 20km. Dừng chân ăn trưa ở đâu đó trong Vị Thanh, Quí mời anh em một bữa lẩu cá miền Tây ngon tuyệt cú mèo. Ngủ trưa ngắn vì buổi sáng không mất sức nhiều do trời râm mát, chúng tôi đi tiếp.


Tới 3h chiều thì cơn giông kéo tới, mây đen cuồn cuộn. Ở xứ này, bầu trời như cái vung rất gần tầm với. Nghỉ lại bên quán nước ven đường khi trời mưa tầm tã.

Chúng tôi đi ngang qua những kênh rạch chằng chịt, những cánh đồng mía, cỏ voi bạt ngàn. Những cô gái miền Tây đằm thắm. Những hàng quán lúp xúp ven đường, những phận đời trôi nổi lênh đênh trên ghe thuyền dọc bao chợ nổi. Những thị trấn nhỏ dân cư nghèo nàn thưa thớt nhà cửa cũ kỹ như những chung cư rách nát trong phim của Châu Tinh Trì. Những cánh đồng lúa tít tắp mênh mông là buồn như những phận đời ngụ cư trong tản văn của Nguyễn Ngọc Tư.

Gặp Thắng đi ngang đường, tôi vẫy vào nghỉ chân uống nước. Người dân địa phương nói, giông lớn thế này thì mưa hết ngày. Đi từ Bắc vào Nam không dính mưa mà đến những ngày cuối thì mưa như trút. Do chủ quan để hết đồ đi mưa và bọc đồ ở SG, chúng tôi vẫn đội mưa đi chỉ với một chiếc áo mưa mỏng, chấp nhận ướt để tới đc thành phố Cà Mau.

Trời mưa lớn nặng hạt quất vào mặt ràm rạp. Quí và Huy đuối sức đi chậm hẳn lại. Cảnh vật 2 bên đường rặt một màu của đất, của rừng ngập mặn, buồn mênh mang như trong truyện Đất rừng Phương Nam vậy. Trời đã tối mịt mà vẫn còn rất xa mới tới thành phố Cà Mau. Thắng bị gãy yên sau nên bị tụt lại. Tôi và Quí dừng lại ở quán nước ven một thị trấn nhỏ, may mắn được ăn dĩa bánh bèo ngon nhứt trần đời khi vừa đói vừa lạnh. Như buồn ngủ gặp chiếu manh, chỉ loáng cái mấy thằng đã quất hết 3 cái bánh to như cái mẹt.

Chúng tôi quyết định dừng ở thị trấn Phước Long ăn tối (thị trấn cuối cùng trước thành phố Cà Mau). Đường xa mịt mùng không đèn đóm gì, chúng tôi đi theo tiếng sấm tiếng chớp. Trời tối như hũ nút, thỉnh thoảng mới có một chiếc xe chạy qua. Tới Phước Long, chúng tôi dừng lại ăn tô bún giò trước khi đi tiếp. Thắng ở lại trọ trong thị trấn do sợ ma không đi tiếp được.

Rất đáng khen cho tinh thần của 2 chiến sĩ mới Quí và Huy. Tuy mới đạp xe, sức cùng lực kiệt nhưng tinh thần rất vững. Hơn 40km tới thành phố Cà Mau là chặng đường kì dị nhất mà tôi từng đi. Tối như đêm 30 tiền đồ nhà chị Dậu, mưa thì như hất nước vào mặt, đèn đóm không có gì trong khi cơ thể thì lạnh và mệt. Cứ lầm lũi đi trong đêm tối như thế, mãi 1h sáng mới tới nơi.

Sáng mai tôi tới Đất Mũi. Trọn vẹn chiều dài đất nước.

tumblr_inline_mnc3izfS4B1qz4rgp.png


tumblr_inline_mnc48xcVJf1qz4rgp.jpg


tumblr_inline_mnc48aGlOJ1qz4rgp.jpg


tumblr_inline_mnc4itVaj91qz4rgp.jpg


tumblr_inline_mnc4zyh6Nn1qz4rgp.jpg


tumblr_inline_mnc5ok0BE71qz4rgp.jpg


tumblr_inline_mnc5oocquU1qz4rgp.jpg
 
[Day 15] Cà Mau - Năm Căn - Đất Mũi 200km

tumblr_inline_mncelgNZuB1qz4rgp.png


Ngày cuối cùng của hành trình. Sáng sớm trời hửng nắng. 3 thằng, tôi, Quí và Huy dậy sớm đóng gói đồ đạc lên đường. Do đêm qua trời mưa nên đồ đạc ướt gần hết, 3 thằng phải mặc đồ ướt lên đường. Theo kinh nghiệm thì chỉ vài tiếng sau là khô rang ngay dưới thời tiết nóng nực thế này. Chạy ra ngã năm ăn bát cơm tấm, chúng tôi ngồi đợi con hợi Thắng đạp từ Phước Long lên.

tumblr_inline_mncf90KbA11qz4rgp.jpg


Good morning Ca Mau

Chặng đường từ Cà Mau tới Năm Căn dài hơn 50km. Chúng tôi dự định tới trưa là phải tới đc Năm Căn nhưng vì phải đợi Thắng (sau đó không đợi được đã đi trước), trời nắng và ngược gió nên sang chiều mới tới nơi. Dọc đường đi đã tách đoàn do Huy đuối sức bị tụt lại. Ngay từ bắt đầu chuyến đi, những cản trở về sức khỏe của Huy như bệnh tim, suyễn, huyết áp,… đã khiến chúng tôi rất lo lắng. Huy ra mồ hôi rất nhiều, lượng nước tiêu thụ trong ngày gấp 6-8 lần so với tôi. Tôi và Quí dừng lại ở thị trấn Cái Nước uống nước mía đợi Huy nhưng không đợi đc (khi đó Huy đang tìm nhà dân để “xả” do đau bụng quá không nhịn được).

Tới gần trưa tôi và Quí tới cầu Năm Căn. Bến phà cũ ngày xưa giờ được thay bằng cây cầu mới cao và đẹp.

tumblr_inline_mncfzq4nes1qz4rgp.jpg


Đường tới Năm Căn rặt một màu chói chang của nắng, của gió, của những cây đước khẳng khiu nổi lên trên chằng chịt những kênh rạnh nước lợ và những chiếc ghe rẽ nước trên sông.

tumblr_inline_mncg45HfVE1qz4rgp.jpg


Tới được thị trấn Năm Căn thì cũng quá buổi trưa. Thắng và Huy vẫn tụt lại phía sau. Tôi và Huy tạt vào quán cơm tấm ăn trước. Thị trấn mất điện cả ngày nên chúng tôi không sạc được điện thoại, đành phải tắt đi dành để chụp lúc ra Đất Mũi. Hơn 20p sau Huy và Thắng lần lượt đạp tới. Trong lúc ăn, cả đám hỏi người dân phương án ra Mũi. Chuyến cố định ra Mũi đã qua, tàu cao tốc cũng không kịp bắt, chúng tôi đi loanh quanh thị trấn tìm thuê ghe ra Mũi. Thị trấn nhỏ xíu như lòng bàn tay, loanh quanh một hồi cũng vẫn quay lại bến tàu cũ, thỏa thuận với một chủ ghe đưa 4 thằng cùng 4 chiếc xe đạp ra Mũi với giá 900k. Chẳng biết như thế là đắt hay rẻ so với quãng đường sông hơn 50km từ thị trấn ra Mũi.

tumblr_inline_mncgdkZBZA1qz4rgp.jpg


Điểm cực Nam của Quốc Lộ 1A

tumblr_inline_mncgg01l8P1qz4rgp.jpg


Tượng đài Đất Mũi

4 thằng leo lên ghe vác theo xe đạp. Chiếc ghe chòng chành tiến ra ra sông Cửa Lớn. Hơn 1 tiếng trên ghe, chúng tôi đi qua những ấp ven sông nơi người dân buôn bán nghề đánh bắt thủy sản, những chợ rau trái ven sông, những cánh rừng ngập mặn nguyên sinh lần đầu tiên đặt chân tới. Càng ra gần Mũi, nơi rừng U Minh, những căn nhà càng thưa thớt hơn, những mái nhà càng nghèo nàn cũ kỳ tiêu điều hơn.

tumblr_inline_mncgpkhLvC1qz4rgp.jpg


tumblr_inline_mncgqv4EHf1qz4rgp.jpg



Ghe chở chúng tôi ra đất Mũi lúc 5h chiều. Cả đám có 1 tiếng chơi và chụp hình ở đây. Mũi là một mảnh đất nhô ra biển, cực Nam đất nước. Nhìn từ cầu cảng nơi đây có thể thấy hòn Khoai phía xa xa. Cảm giác của tôi khi đó cũng có đôi chút sung sướng khi lần đầu tiên đặt chân lên Cực Nam.

tumblr_inline_mncgxmOp181qz4rgp.jpg


tumblr_inline_mncgyyt2g01qz4rgp.jpg


Ghe đưa chúng tôi về bờ khi đó đã gần 7h tối. Cả bọn không còn tiền mặt, tôi phải chạy ra rút tiền trả cho chủ ghe. Xe Năm Căn đi Cà Mau hay SG đều không còn chuyến nảo, trong khi xe muộn nhất chạy về SG từ Cà Mau là 10h30. Không kịp ăn tối, 4 xe tiếp tục đi trong đêm tối để quay lại Cà mau. Chặng đi trong đêm này nguy hiểm hơn do trời tối như hũ nút mà đèn pin của xe Thắng và xe tôi đều không còn dùng được. Huy dần dần bị tụt lại phía sau do mất nước khi cơ thể ra mồ hôi như tắm, ướt hết 2 lần áo. Uống hết cả phần nước của tôi cũng không đủ, gần tới thành phố Cà Mau mua thêm được nước Huy mới cố đạp tới đích được. Quí đạp rất gắng sức, mình trần đầu không đội MBH đạp hùng hục. Chỉ có 2 chiếc bánh bao lót dạ trên đường mà đạp về tới đc Cà Mau quả cũng nể tinh thần của đchí này.

Buổi tối hôm đó cũng là lần thứ 3 tôi bị tai nạn. Trong khi kèm Quí đi trong đêm, một người say rượu lững thững đi giữa đường đã bị tôi đâm phải. Cú va chạm rất mạnh khi tôi đang đi với tốc độc 27km/h khiến cả người và xe chà mạnh xuống mặt đường. Hòa giải một lúc tôi và Quí đi tiếp, tuy bị trầy vai và đau khớp gối nhưng rất may mắn là không bị chấn thương nặng nào.

Cả đám về tới bến xe Cà mau bắt kịp chuyến xe đêm cuối vùng về SG đúng 10p trước khi xe chuyển bánh. Về lại SG, chúng tôi chia tay nhau, hẹn gặp lại trong những chuyến đi tới.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
36,710
Bài viết
1,135,830
Members
192,464
Latest member
mileyhurst458
Back
Top