What's new

[Chia sẻ] Dọc đường gió bụi: Cà Ná về Sài Gòn theo đường ven biển.

Tôi đang dự tính cho chuyến đi sắp tới sẽ từ TP HCM theo Openbus đi Phan Rang nhưng sẽ xuống xe ở Lạc Nghiệp rồi dùng xe gắn máy du lịch theo các điểm sau > Cà Ná - Liên Hương - Phan Rí - Bàu Trắng (Hòa Thắng) - Hòn Rơm - Mũi Né - Phan Thiết - Mũi Kê Gà - Lagi - Bình Châu - Hồ Cốc - Hồ Tràm - Long Hải - Bà Rịa, toàn tuyến đi sẽ theo đường ven biển (nếu có đường), ở lại nhiều chặng để mặc sức khám phá những vùng đất lạ.

Tuy nhiên: qua một số thông tin từ internet + bè bạn thấy một số điều làm tôi băng khoăng ngần ngại vì tiêu điểm của chuyến này sẽ dành nhiều thời gian khám phá Bàu Trắng, nhất là biển Hòa Thắng. Bạn nào nếu vừa đi tới vùng này, có nhiều thông tin liên quan thì xin cho biết, rất cảm ơn.

Điều gì làm tôi e ngại? Bạn biết không: đó chính tà titan!
Hòa Thắng từng là điểm đến hoang sơ của du lịch offroad từ khi con đường trải nhựa phẳng lỳ dài 17km hoàn thành năm 2004 chạy Lương Sơn kéo dài tới Thiện Ái.

Theo Binhthuantoday thì hồi năm 2006:
... Từ độ cao của Dốc Hầm, ta có thể nhìn ngắm được rừng và biển mờ ảo trong mây trời. Đến km thứ 15, du khách đã được thỏa thích ngắm nhìn Bàu Trắng... Nếu đến đây vào mùa hè hoặc mùa xuân sẽ không thể nào tả hết vẻ đẹp hoang sơ của bàu Trắng. Dưới tán cây dương liễu quanh năm rủ bóng mát, nhìn những làn nước trong xanh gợn sóng lăn tăn mới thấy hết sự thi vị của thắng cảnh thiên nhiên này...

DD3_8759.jpg


Phía bên kia bờ bàu là những triền cát trải dài thơ mộng uốn mình như những dải lụa mềm rất thích hợp với việc tổ chức các trò chơi trượt đồi cát. Rời khỏi Bàu Trắng chừng 5km, du khách sẽ đến được Bãi Chùa. Đây quả là một thắng cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp rất thích hợp với du lịch nghỉ dưỡng. Đến đây, du khách có thể thỏa thích ngắm cảnh phong thủy hữu tình núi trên cao và biển bên dưới...

Cạnh Bãi Chùa là Hòn Hồng. Nhìn từ phía xa, Hòn Hồng trông kỳ vĩ, hiên ngang, bất khuất giữa đất trời. Thực ra, Hòn Hồng là một ngọn núi nằm sát bờ biển thuộc thôn Hồng Chính, có độ cao 236m. Hòn Hồng trải dài hơn 10km dọc bờ biển với nhiều bãi đá tuyệt đẹp như: Bãi Ốc, Bãi Gành, Bãi Xếp, Bãi Dơi…
Đứng ở mũi Bãi Xếp ngay dưới chân Hòn Hồng, nơi những ghềnh đá chồng chất lên nhau, sóng biển dội vào vách đá tung bọt trắng xóa tạo nên những khúc nhạc xao động của biển khó mà tả hết được cảm xúc... v.v

hoathang.jpg


Người dân ở đây cho biết sở dĩ có tên gọi như vậy vì vào những buổi xế chiều nhìn lên đỉnh núi dễ nhận thấy ánh hào quang màu hồng tỏa ra từ núi đá. Nhìn từ bất cứ góc độ nào thì Hòn Hồng không thể nào giống với những ngọn núi khác bởi nét đặc trưng riêng của nó. Hòn Hồng có cấu tạo địa chất Granít pha lẫn trầm tích núi lửa. Nhưng có điều kỳ thú là trên núi đá ấy là một cánh rừng xanh tươi, tạo thành 3 gam màu khác nhau: xanh, trắng và đỏ xen kẽ... (Theo Binhthuantoday)

Nhưng từ năm 2007 cho đến nay, các công trình khai thác Titan đã thay đổi hoàn toàn bộ mặt thiên nhiên tại nơi này:
Vùng động cát ven biển xã Hoà Thắng và Hồng Phong huyện Bắc Bình, tỉnh Bình Thuận được xem là nơi có trữ lượng khoáng sản titan lớn nên UBND tỉnh, Sở tài nguyên và môi trường đã có văn bản hướng dẫn, cấp giấy phép cho một số công ty chịu trách nhiệm thăm dò, khai thác nguồn khoáng sản có giá trị kinh tế này từ năm 2007. Tuy nhiên, việc khai thác của các công ty khai thác khoáng sản đóng trên địa bàn xã Hoà Thắng lại thực hiện không đúng với những gì đã cam kết nên dẫn đến tình trạng khai thác bừa bãi, không bảo đảm về môi trường đã làm tác động lớn đến hệ sinh thái, cuộc sống người dân nơi đây…

1283213563_nv.jpg


- Theo kết luận của Viện Địa lý tài nguyên TPHCM thuộc Viện Khoa học và Công nghệ Việt Nam, sau khi thực hiện khảo sát hiện trạng môi trường do quá trình khai thác titan tại đồi cát ven biển Hòa Thắng và Hồng Phong đã khiến nơi đây thay đổi một phần cảnh quan, địa hình đoạn đường dân sinh được làm từ nguồn vốn từ chương trình 135 của Chính phủ bị phá hủy…

- Các phân tích mẫu quan trắc môi trường cho thấy: Hoạt độ phóng xạ alpha, bêta trong các mẫu nước biển ven bờ cao hơn so với quy chuẩn Việt Nam (hoạt độ phóng xạ alpha cao hơn quy chuẩn từ 2,49 đến 8,88 lần và hoạt độ phóng xạ bêta cao hơn từ 5,43 đến 10,35 lần); phông phóng xạ gamma tại nơi tập kết sa khoáng rất cao so với mức tối thiểu của dị thường phóng xạ, có nơi cao gấp 26-36 lần so với phông phóng xạ tự nhiên.

khaithac+tian02.jpg


- Nước sử dụng khai thác và nước thải sau khi khai thác titan đều nhiễm mặn. Đây là hệ quả dễ thấy vì các đơn vị khai thác đã dùng nước biển để tuyển titan thay vì nước ngọt như cam kết. Trong khu vực khảo sát, nước ngầm đã bị nhiễm mặn đến độ sâu khoảng 10m. Người dân thôn Hồng Chính (xã Hòa Thắng) chịu ảnh hưởng trực tiếp vì ở gần khu khai thác, đã có 19 nhà với khoảng 100 khẩu có giếng nước bị nhiễm mặn.

Nguồn 1 - 2 - 3 - 4 ...

Và nhận xét trong một lần offroad của nhóm XV Off-road Club cuối năm 2009:
Sau khi vượt qua đầm lầy và một đồi cát chuyến đi bị gián đoạn do đường đi đã bị công ty chuyên khai thác mỏ Titan chặn lại, nhất định không chịu thua hai xe lại tiếp tục chinh phục thêm một đồi cát nữa để tìm đường thoát ra bãi biển với hy vọng từ đó có đường băng qua mõm đá cắm trại. Qua mỗi đồi cát là một cảnh trí khác nhau, địa hình và hệ thực vật thay đổi, phong cảnh thay đổi, độ khó thay đổi và cảm xúc cũng thay đổi theo từng đoạn đường đi.

Vượt qua vùng đồng cỏ bằng Dmax 2 xe len theo những con đường mòn, thỉnh thoảng không có đường thì băng qua những ngọn đồi nhỏ hướng ra phía bờ biển - tổng chiều dài đoạn đường khoản 5 km tìm đường từ Bàu Ông ra bãi. Lên tới đỉnh của một ngọn đồi cao bắt đầu nhìn thấy một ngọn núi mà địa điểm cắm trại dự tính nằm ngay sau lưng. Ngọn núi phía xa cách chừng 2 km và phải băng qua hai đồi cát rất cao, nhưng cho dù có tới được chân núi thì cũng không có gì bảo đảm là sẽ qua được phía bên kia chân núi.

khcntitan1.jpg


Dừng xe xuống cuốc bộ dò đường: một sự thật phũ phàng ngỡ ngàng đang chờ phía trước, toàn bộ bờ biển xinh đẹp đã bị chủ mỏ titan băm nát bấy không thể vượt qua được kể cả đi bộ, núi bị khoét tạo thành những vực sâu thăm thẳm, bờ cát thơ mộng hóa bãi lầy, nước biển chuyển màu do bùn từ các máy khai thác titan đổ ra. Tới đây thì không còn cách nào khác là phải quay ra lại Bàu Ông để tìm đường khác.

NGUYÊN VĂN CẢ BÀI

Tôi thất vọng vô cùng khi có được những thông tin này!
Ước mơ về một chuyến đi hiện thực trên vùng đất có nhiều sa mạc cát rộng lớn nhất Việt Nam liệu có thể thành hiện thực không khi các mỏ Titan vẫn còn đó và phát triển thêm?
Ô nhiễm phóng xạ có quá nguy hại khi mình phải tiếp xúc trong thời gian ít nhất vài ngày tại đó? Lối nào có thể ra Bãi Chùa, Hòn hồng... mà không "chạm mặt" bảo vệ mỏ titan?
Các lối mòn tôi đã theo dõi rất nhiều lần trên bản đồ vệ tinh nhưng chắc chắn những hình ảnh đó có từ vài năm trước - Vậy hiện tại, bạn biết nó ra sao không?

Mong bạn nào vừa có chuyến đi đến vùng biển Hòa Thắng - Bình Thuận cho xin các thông tin liên quan, thông tin càng mới càng tốt.
Cảm ơn nhiều.
 
Last edited by a moderator:
Khổ roài, chưa có bạn nào ghé ra Bãi Chùa, Hòn Hồng thuộc biển Hòa Thắng à?
Các bác bên forum xehoivietnam đã từng băng ra biển này vài lần nhưng tôi không có nick bên đó. Vả lại: các ông ấy offroad toàn bằng xe hơi 4 cầu mới keng dũng mãnh vượt rừng... khác xa với cảnh hì hục băng đường lội cát với xe gắn máy như mình.

Nghe nói khoảng mươi năm trước: bàu Trắng (Bàu Ông, bàu Bà) cũng thế, chả ai biết ngoài người địa phương... cho đến khi một nhà nhiếp ảnh tìm ra và các bức ảnh lộ mặt trong một cuộc triển lãm. Người ta hỏi nhau đây là đâu mà đẹp quá vì nó mênh mông rộng lớn hơn nhiều so với đồi cát Mũi Né... nhưng bàu Trắng vẫn nằm trong tầm... bí mật cấm bật mí cho đến vài năm sau (he he, chắc các pa biết được dấu kỹ dành sáng tác riêng).
Giờ thì Bàu Trắng nói ra ai cũng biết nhưng Bãi Chùa, hòn Hồng... vẫn còn trong vòng úp mở... ngoài các "ông cố" khai thác titan!

Thôi tự mình gắng khám phá vậy, nhất định rồi dù sẽ gặp nhiều khó khăn.
Nếu bác nào có thông tin liên quan về chuyện đường xá, ăn ở, điểm nên ghé... của tuyến giao thông ven biển từ Cà Ná qua các địa danh Liên Hương - Phan Rí - Bàu Trắng (Hòa Thắng) - Mũi Né (các vách đá đỏ) - Phan Thiết - Mũi Kê Gà - Lagi - Bình Châu - Hồ Cốc - Hồ Tràm - Long Hải... (ngoài các thông tin đã có trong Phuot.com) thì xin cảm phiền bỏ vài phút post thêm chút lời nhắn nhủ, cảm ơn trước.

Mong trời đất cho tôi không nhiễm... phóng xạ gamma của titan để còn hầu chuyện cùng bà con.
 
Last edited by a moderator:
Vài dòng trước một chuyến đi...

Tối nay lại lên đường! Vẫn như ý định mình đã vạch trước như trên. Thật tiếc là hổm rày không xin được thêm thông tin nào, đành tới đâu hay tới đó vậy.

Theo kế hoạch thì tôi sẽ dành 4 ngày cho chuyến đi này: khởi hành theo Openbus từ TP HCM trực chỉ Phan Rang nhưng xuống xe ở Lạc Nghiệp (Cà Ná). Chuyến này vẫn đem theo con Win100 và dùng chính em này làm phương tiện vi vu từ đây ngược về qua Liên Hương - Phan Rí - Bàu Trắng (Hòa Thắng) - Hòn Rơm - Mũi Né - Phan Thiết - Mũi Kê Gà - Lagi - Bình Châu - Hồ Cốc - Hồ Tràm - Long Hải - Bà Rịa... và chạy theo đường ven biển.

Về chuyện hãng xe: lại vì cận ngày (sáng gọi tối đi) nên hơi khó dặn chỗ, tôi phải hỏi hết nơi này đến nơi kia - cái này nguyên nhân chính do thời tiết Bình Thuận - Ninh Thuận mấy tuần nay khá xấu, trời nhiều mây nên không thể chốt chắc chắn ngày đi được. Nếu đi được xe Tuấn Tú (giường nằm - 110k) thì đỡ hơn vì xe này xuất bến 22h30 (tới nơi 3h30 - loay hoay một chút là đón bình mình) nhưng TT hết chỗ, hic!

Cuối cùng cũng xong: hai chỗ trên xe Minh Dũng cùng con xe (120k + 120k + 150k). Khởi hành 21h đêm, mửng này đến nơi chắc khoảng hơn 2 giờ - lại bơ vơ với đám ma trơi trong đêm tối rồi!
Thôi đàng nào cũng làm "cò ăn đêm" - Chỉ mong miền nam trung bộ thời tiết tốt trong vài ngày tới, chuyến đi bình yên để về có khối chuyện kể bà con nghe chơi.

Một số tiêu điểm chính của chuyến đi là vùng biển Hòa Thắng, bãi Chùa:
35740737.jpg


Chỏm núi Hồng Chính, Hòn Hồng:
35740697.jpg


Và các mỏm đá đỏ (Red Sand Rocks) rải rác nhiều nơi tại Mũi Né, đồi cát Trinh Nữ:
21753870.jpg


Mong chuyến đi yên bình, về nhà rồi có chuyện kể bà con nghe chơi.
Chào thân ái.
 
Last edited by a moderator:
Những gì chưa đến, người ta thường thấy sao lâu thế... nhưng những gì đã qua lại thấy thời gian thật như giòng nước cuốn nhanh.

Chuyến đi nêu trên cũng vậy, chỉ thoáng một cái là xong - nó vừa kết thúc và tôi đã về tới nhà lúc hơn 1h trưa ngày 10/12/2010 theo ngõ cầu Phú Mỹ.

Tính ra cung đường khoảng trên 320Km lúc khởi hành từ TP HCM bằng xe Openbus Minh Dũng lúc 21h đến Cà Ná là 4h sáng. Từ đây dần đổ về Sài Gòn bằng chiếc Win 100 đã mang theo, chạy qua các địa danh Cà Ná - Liên Hương - Phan Rí - Bàu Trắng (Hòa Thắng) - Hòn Rơm - Mũi Né - Phan Thiết - Mũi Kê Gà - Lagi - Bình Châu - Hồ Cốc - Hồ Tràm - Long Hải - Bà Rịa. Tính tổng cộng đường về ven biển khoảng 400Km trong thời tiết lúc nắng nóng, lúc lại khá lạnh với chân trời phủ đầy sương mù tháng cuối năm.

IMG_2013.jpg


Mặc dù nhiều sự việc phát sinh nên vài tiêu điểm cần khám phá như vùng biển Hòa Thắng, bãi Chùa - núi Hồng Chính, Hòn Hồng - các mỏm đá đỏ (Red Sand Rocks)... bị phá sản vì các khu du lịch, resort... đang thi công và mọc lên như nấm sau mưa, người ta chặn lại không cho vào nhưng chuyến du lịch bụi nhỏ này vẫn mang lại nhiều điều lý thú ở nhiều chỗ khác mà tôi sẽ dần kể lại cho các bạn sau.

Chỉ tiếc một điều là do tụi tôi khá bị gò bó về thời gian (giấc này cuối năm, việc làm ăn khá bận rộn nên không dám nghỉ lâu) nên chỉ có thể kéo dài 3 ngày - 4 đêm, từ tối thứ hai đến trưa thứ sáu... nên vài địa điềm khá hoang sơ nhưng mình chỉ có thể ghé qua quýt, không sâu sát như chuyến Bình Tiên - Bình Lập. Tài chính chuyến này cũng khá hạn hẹp nhưng may là mùa lạnh cuối năm, khá vắng vẻ nên chuyện phòng nghỉ, ăn uống cũng không bị chặt chém.
Một chuyến hoành tráng, chi tiết hơn sẽ phải hẹn qua sau tết vậy, lúc tiền bạc rủng rỉnh, thơi gian ê hề sau những ngày tết cực nhọc là điều sẽ đến thôi.

Trở về chuyến phượt vi vu ven biển miền trung này: Xe Minh Dũng mà chúng tôi đi là xe giường nằm nhưng chả có WC - chỗ nằm rất thoải mái vì hai chân thoải dài phía dưới giường phía trước, giá vé là 120k x 2 + 150k cho chiếc xe. Xe khởi hành từ bến xe miền Đông lúc hơn 9h một chút vì phải chờ thêm 2 khách rồi sau đó phóng ì ầm đến tận 2h thì nhà xe ghé vào Trạm xăng dầu Tâm My ở Liên Hương để hành khách đi toilet, ăn uống gì đó qua đêm. Ghé ở đây có lẽ vì cây xăng, trạm nghỉ này của chính Minh Dũng nên thuận tiện cho họ.

IMG_2019.jpg


Hơn 4h sáng một tý: xe đến Lạc Nghiệp (Cà Ná), chúng tôi xuống ở đây. Nhà xe chỉ mất vài phút để đem hành lý của tụi tôi xuống - gắn trả lại bánh trước chiếc Win (Lúc đưa Win vào hầm ở bến xe Miền Đông: họ đã tháo bánh trước cho gọn - Nhiều nhà xe khác không cần phải tháo mà họ cứ đặt nằm trong hầm nếu không vướng các thứ hành lý khác.

Sau khi cột vali lên baga, đội nón bảo hiểm vào thì tụi tôi nổ máy chạy dọc theo QL1 để tìm chỗ ăn sáng, uống Cà phê chờ bình minh. Trời lúc này rét và gió thì phải nói là kinh khủng: gió lồng lộng vi vút bên tai thổi từ dưới mé biển lên, bên trái toàn là núi đá.

Chạy lên một đoạn dài qua vô số các lò nước mắm nhưng đường xá vẫn vắng tanh không bóng người, chúng tôi trở ngược lại vài Km thì tìm thấy một cây xăng nên ghé vào đổ - Đây là sai lầm đầu tiên của chuyến đi: như mọi lần, khi đưa xe lên Openbus chở đi thì bao giờ tôi cũng để mức xăng tối thiểu, tốt nhất là ở mức reset. Mục đích khi xe nằm nghiêng trong hầm thì xăng không đổ ra sàn xe nguy hiểm.

Vì vậy khi xuống xe: mức xăng còn khoảng 1 lít đủ chạy tầm 50Km và phải tìm nơi đổ đầy. Ai ngờ cái cây xăng to chà bá nhưng "cà chua" này dường như bán xăng pha dầu hôi hay độ octane thiếu thì phải nên từ bây giờ: xe chạy rốc máy, lựng khựng đến cả ngày sau, lại khó nổ máy như bình thường (ác nổi tôi lại đổ gần đầy bình). Phải đến khi sau này đổ xăng châm thêm ở địa phương khác thì tình trạng này mới dần mất hẳn, khỉ gió thật. Bà con có xuống Cà Ná (Ngay Lạc Nghiệp - hướng SG-Phan Rang thì nó nằm bên phải) thì cạch mặt nơi này nhé.

Cư dân Lạc Nghiệp, anh chủ quán cà phê và cô con gái nhỏ:
IMG_2033.jpg


Đổ cái thứ xăng "của nợ" đó vào xong: nhìn xéo bên kia đường tụi tôi thấy có quán nước nên ghé vào uống ly cà phê. Giống như nhiều địa phương ven biển miền Nam Trung bộ: cà phê đen là... đá, cà phê sữa là cà phê sữa đá, kêu rồi là thế nào cũng có ly đá kèm bên. Trong cái rét buốt giống vút bên tai này thì làm sao dám đụng tới cái thứ nước đá 0 độ đó nên tôi tặng lại quán phần đá luôn chứ không thì lạnh chịu sao xiết!
Kêu một ly nhưng anh chủ quán nghe nhầm là hai nên mình tôi bao thầu luôn! Kệ, uống nhiều một tý cho nó tỉnh táo vì cũng chỉ có 5k/ly, khá đậm đặc khiến tôi dù chỉ ngủ lim dim cả đêm trên xe nhưng bây giờ vẫn tỉnh như sáo sậu!

IMG_2046.jpg


Khi chân trời bắt đầu ửng, chúng tôi từ giã lên xe trực chỉ ra mỏm đá đã dự dịnh trước để đón bình minh trên miệt biển mà nhiều người cho là đẹp nhất miền trung: biển Cà Ná.
 
Thanks bác NguyenHoangHa, một chuyến vi vu bằng xế đạp tôi mê lắm - thèm rõ dãi nhưng sức tàn nên thèm chỉ để đó chứ nếu "đạp" thì qua chuyến chắc cũng bị "đạp" vô bịnh viện mất. thán phục bác có sức khỏe của voi cùng thần kinh của báo.

Trở về với chuyến đi:

Cà Ná nổi tiếng xưa nay với nhiều loại nước mắm hảo hạng, đồng muối và... đá biển. Đá tại đây hình thù đa dạng nằm điểm xuyến với núi rừng cây bụi, với cát biển hứng sóng vỗ ì ầm quanh năm.

Tụi tôi chạy ngược về qua điểm dừng chân của Mai Linh một tý: bên trái đường QL là một doi đất nhô ra biển với những con đường mòn nhỏ không quá khó để chạy xe xuống.
Dựng xe ở một nơi bằng phẳng rồi khóa lại để đó, chúng tôi men theo lối nhỏ xuống mé biển. Tiếng gió rít bên tai cộng với cái giá rét tháng 12 nhưng tôi quên mất cái lạnh vì khung cảnh đẹp mê người tại đây - biển Cà Ná làm ấm lòng người lữ khách phương xa chăng?

IMG_2072.jpg


Trèo lên một chỏm đá khá cao, tôi phóng tầm mắt nhìn chung quanh: dưới kia là vô vàn tảng đá với sóng vổ dạt dào tung lên những bụi nước nhỏ ly ti - Phía phải tít xa xa là một doi cát dài với khu resort hay nhà nghỉ gì đó với nóc nhà màu ngói đỏ. Bên trái tôi là hướng mặt trời đang ngoi lên sau những chỏm đá to, khổ nổi phía này vẫn rất nhiều mây đen vần vũ kéo đến - Chắc chắn rằng bình minh sáng nay sẽ không hề đẹp cho việc chụp ảnh lưu niệm cho xem.

Một đoạn nhỏ của biển Cà Ná:
IMG_2038.jpg


Hít nguồn gió biển căng phồng ngực rồi chợt ngẫm: có gì sướng bằng khi trong túi rủng rỉnh ít tiền, nhín chút thời gian đi đây đó khám phá những cảnh đẹp trên chính quê hướng mình nhỉ.

Mới tối hôm qua tụi này còn quanh quẩn tại Bến xe Miền Đông... vậy mà giờ này đã ở tại một trong những vùng biển đẹp nhất miền trung rồi. Chuyến đi dự trù ngắn, chỉ khoảng ba ngày thôi nên sẽ thoáng qua nhanh nhưng kệ, tận hưởng cái đã.
Ông mặt trời xem ra không đủ sức ngoi ra từ những đám mây mù thì phải, cái này do trời định - Bình minh dẹp hay không mình không thể điều khiển được, thôi có gì chụp đó: xấu xí một tý cũng tạm gọi là chúng tôi đã đón bình minh vào một buổi sáng cuối năm tại Cà Ná vậy.

Bình minh trên biển Cà Ná mùa cuối năm:
IMG_2082.jpg


Các tảng đá to nhưng phía trên cạn đều nhám không trơn nên khá dễ leo trèo từ tảng này qua tảng khác.
Bà xã thì men theo phía dưới ra tí ngoài mé biển rồi trèo lên ngồi trên một chỏm đá bằng phẳng trông ra biển, nhìn xa xa trông như biểu tượng "hòn vọng phu" trông thật nên thơ.

Hòn... vọng phu:
IMG_2061.jpg


Kẻ ngông:
IMG_2077.jpg


Mặt trời lên cao, chúng tôi chầm chậm từ giả nơi này. Xe khó nổ máy, thoạt đầu tôi cứ nghĩ là do trời lạnh nên kéo "e" - kéo cái cần này rồi thì đạp nổ nhưng chạy hơi bị rốc... và nếu tắt máy xe rồi nổ lại thì lại phải kéo "e".
Qua gần hết ngày, tôi mới biết nguyên nhân chính là do cái thứ xăng cà chua mà tôi đã đổ đầy bình tại Cà Ná. Một món quà khuyến mại nhỏ để người lữ khách còn nhớ mãi nơi này chăng (giỡn thôi, bà con Cà Ná đừng giận nghen)?
 
Nhân tiện bác đi tới đoạn Cà Ná, cũng xin góp vui 1 tấm ảnh:

14109_1251671257460_1399888289_30587264_6169276_n.jpg


Mùa hè vừa rồi, em cũng đi xe máy trên cung đường biển đẹp nổi tiếng này, nối dài từ Đông Nam Bộ (Bà Rịa - Vũng Tàu) cho đến Nam Trung Bộ (Bình Thuận - Ninh Thuận). Phải nói là từ đoạn Bàu Trắng đi Phan Rí Cửa có quá nhiều bãi khai thác titan lộ thiên, nhìn họ hút cát ở những bãi biển thiên đường mà thấy xót cả ruột!
 
Ôi trời, phục lăn phục lóc các bác đạp xe. Em đi tuyến này bằng xe máy, chạy rong chạy ruổi cũng phờ phạc hết cả mặt mày, các bác lại đi bằng xe đạp.

Chạy trên tuyến này rồi cứ nhìn các hàng rào, các máy hút cát mà ngẫm nghĩ, khoảng 2 năm nữa thôi, đi trên đường ven biển sẽ không còn được nhìn thấy biển nữa, vì các rờ-sọt đã bao phủ kín hết cả rồi. Đoạn Long Hải, Hồ Tràm, Hồ Cốc đã gần kín hết rồi, phần là hàng rào cây của resort, phần là tường bê tông của resort, phần là mặt tiền resort. Nếu thiếu cái màu xanh ngằn ngặt của biển bên đường thì tuyến đường này sẽ còn lại gì cho mình ngắm nghía nhỉ???
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
59,307
Bài viết
1,175,007
Members
192,035
Latest member
mockoest
Back
Top