What's new

[Chia sẻ] Indonesia và những người guitar rong trên phố

Bởi chuyến đi, mang theo tiếng đàn.

Chưa đầy 200$ và 5 chuyến bay, đủ cho ta có thể xách ba lô lang thanh lếch thếch mà vẫn hoan hỷ vì cái giá quá tốt cho việc tới được dù 1 tẹo của đất nước vạn đảo kia.

Bởi vì chuyến đi đủ cả núi, cả biển, cả thủ đô, cả tỉnh lẻ, và bởi chuyến đi cho tôi thấy bao nhiêu điều nữa...

Nếu chưa từng đến Indo, bạn sẽ nghĩ về 1 nơi không an toàn, 1 nơi chỉ có tiền và dịch vụ. Nhưng nơi ấy thật không giống như người ta vẫn tưởng tượng. Vì sao ư? Bạn hãy tới để khám phá nhé :)
 
Chuyến bay Kul-Surabaya với khoảng hơn 2chục hành khách và hơn nửa số đó là 1 gia đình người Java. Họ căn dặn đủ điều về việc đi lại và giữ an toàn khi nhìn thấy 2 đứa con gái du lịch tới vùng này. 200 ngàn Rp rút tại ATM đủ đưa chúng tôi về trung tâm thành phố với 30phút taxi, nhưng không đủ mua 1 giấc ngủ ngon lành tại khách sạn do sự chủ quan tìm đến ngân hàng trong một thành phố đã về khuya.

Taxi dừng trước 1 hostel trong LP đề cập, và khi tới nơi này, quyết định đi ngay tới Bromo được đưa ra khi nghe các bạn lễ tân nói rằng có bus đi Probolingo 24/24hrs. Những cái bụng lép kẹp được chiêu đãi bởi món cá nướng đặc trưng Indo trong 1 lều quán ngay gần đó. Chúng tôi đủ sức lên đường nhưng vài chục ngàn tiền lẻ thì không. Một bạn Canada bước qua cửa quán, vui vẻ nói chuyện với mọi người xung quanh những ngôn ngữ cả 2 bên không hiểu, và thân thiện cho chúng tôi những chỉ dẫn cần thiết trên Bromo cũng như đổi giúp ít tiền trước khi tạm biệt lên đường...
 
Bạn đã đi rồi hả? tưởng chưa đi chứ, cho thêm chút kinh nghiệm đi bạn, Tôi dự định Đi vào 30/4 tới nhưng giá vé chưa good lắm.
 
Góp vui với Giấm vài câu chuyện nhỏ ở Indonesia nhé, trong lúc chờ Giấm kể chuyện về những người chơi guitar rong trên phố và chuyện ở Bromo :)
 
Last edited:
Tôi đi Indo vào một ngày giáp Tết nguyên đán, trời lạnh, trong balô chỉ mang theo 2 quyển sách "Du hành cùng Herodotus" và "LP Southeast Asia". Sau 3 tiếng bay, tôi đến LCCT của Kuala Lumpur vào lúc 1 giờ chiều, trời nắng như thiêu như đốt, đi bộ từ chỗ máy bay đỗ vào khu nhập cảnh thấy choáng váng đầu óc, dư âm của trận cảm cúm cách đó mấy hôm vẫn chưa hết. 7pm mới đến giờ bay đi Bali, chả biết làm gì cho hết thời gian, lại lôi Du hành cùng Herodotus ra đọc lại một lần nữa, đọc xong thì quay sang nghiên cứu LP về Bali. Cho đến lúc này Bali vẫn chỉ là một nơi nghỉ ngơi vài ngày trước khi đến với đền Borobudur trong mơ ước.
Chuyến bay từ KL đi Bali hôm đó khá vắng khách, tôi chọn một chỗ ngồi bên cửa sổ. Hôm đấy là 18 âm lịch, trăng vẫn tròn và rất sáng. Qua ô cửa nhỏ của máy bay, thấy trăng rất gần, ánh sáng xanh trắng và dịu nhẹ. Dưới kia là biển thẳm sâu, những hòn đảo cô độc, những ngọn núi lửa đang âm thầm sục sôi. Trên này, chỉ một bầu trời quang đãng và mặt trăng lặng lẽ đi bên cạnh tôi, mang lại cảm giác thư thái và bình yên.
Máy bay hạ cánh xuống sân bay Denpasar lúc 10pm. Làm xong thủ tục nhập cảnh, ra ngoài đã thấy có người cầm biển có tên mình chờ ở đó. Trời đang mưa rất to. Về tới khách sạn đã gần 11pm, cầm ô đi về phòng, khu vườn đẫm nước mưa và hương thơm ngọt của hoa cỏ. Càng về đêm, mưa càng nặng hạt.

Phòng nằm ở cuối vườn, nhỏ nhắn xinh xinh như thế này, nhìn từ ngoài vào thì như thế này


2770814200081756469S600x600Q85.jpg


sáng hôm sau tôi mới nhận ra cửa sổ phòng nhìn ra đền thờ của gia đình.


2175765520081756469S600x600Q85.jpg


Trong những ngày ở Bali, tôi đặc biệt ấn tượng với sự thành kính trang nghiêm của người Bali đối với việc lễ bái, dù trong vườn nhà hay các đền thờ chung. Vẻ trang nghiêm thành kính của họ làm tôi e ngại, không dám chụp dù chỉ một tấm ảnh. Người đàn ông lúc bình thường ở nhà có thể ăn mặc rất tự do thoải mái, nhưng khi lễ, bao giờ họ cũng thay trang phục truyền thống, mặc xà rông có đai lưng hẳn hoi, ngày vài bận thay ra thay vào như thế. Người phụ nữ trong gia đình hễ rảnh lúc nào là ngồi chăm chú tết những giỏ tre nho nhỏ để đựng lễ dâng lên đền thờ (chỉ là một chút hoa, thêm một chút xôi, thịt). Tôi cứ nhớ mãi buổi chiều mưa đầu tiên ở Ubud, ngồi ở hàng hiên nhìn những người phụ nữ trong ngôi nhà nhỏ ở đường Jembaran đan những giỏ tre nhỏ xinh ấy, bên cạnh là những túi hoa thơm ngát.
 
Ubud

Tôi tự ví sự thương mến mà mình giành cho Ubud giống như đột ngột ngã vào một tình yêu mới khi đang trên đường đi tới gặp một người mà ta mong nhớ. Trước chuyến đi, chỉ mong ngóng đến lúc đến được Borobudur nhưng khi rời Ubud, lòng quá đỗi quyến luyến, tự nhủ mình sẽ sớm quay lại nơi này một ngày nào đó.
Trên chuyến xe từ Kuta xuống, tới gần Ubud, đường dốc lên dốc xuống, hai bên đường cây xanh mát, tôi nhìn thấy cả những cây hoàng lan cao và thẳng, không phải mùa hoa nhưng trên những con đường Ubud, vẫn thấy hương hoàng lan phảng phất. Đấy là hương của những cây nhang thơm có tinh dầu ylangylang.
Ngày đầu tiên ở Ubud, tôi ở một nhà trọ cuối đường Jembawan, gần Perama office nhưng rất xa trung tâm Ubud. Nhà chỉ có hai ông bà già sống cùng với 3 người con cùng 2 cháu nhỏ, nằm giữa vườn rộng, trong vườn cũng có đền thờ như mọi ngôi nhà truyền thống khác ở Bali. Nhà chỉ có duy nhất hai phòng cho thuê. Một phòng tôi ở, phòng còn lại là của một người phụ nữ Hà Lan, bà ấy đã đến Ubud được 37 ngày. Trong 2 ngày ở Ubud, thỉnh thoảng chúng tôi gặp nhau, mỉm cười chào rồi lại tiếp tục con đường của mình. Khi nào có thời gian, tôi cũng muốn đến Ubud ở dài ngày, đạp xe đi dạo khắp nơi như thế, lúc mỏi chân quay về phòng, ngồi ở hiên nhà đọc sách, uống trà.

Chiều hôm ấy, sau cơn mưa trời hửng nắng, bọn gà vịt kêu inh ỏi chạy tán loạn khắp nơi, 3 người lớn trong nhà lần lượt quét sân (ông bố, bà mẹ, anh con trai), xong 3 lần quét sạch bong rồi, thấy cả nhà đã đi rửa chân tay, anh con trai lại ra rung cây hoa đại để những lá cây khô rụng xuống, bà mẹ từ đâu lại chạy ra quét chỗ lá ấy đi. Ngồi đọc sách ở hiên, tôi nhìn tất cả những cảnh đó, trong lòng không khỏi thắc mắc sao họ mất thời gian và công sức thế chỉ cho một công việc đơn giản, lẽ ra chỉ cần một người là xong. Nhưng cũng có lẽ vì thế mà tôi thấy mến những người dân Bali, lúc nào họ cũng tìm ra việc để làm, ít khi thấy họ ngồi không, rảnh lại ngồi đan giỏ tre đựng đồ lễ. Sáng sớm những người phụ nữ trong nhà đã đi ra chợ mua hoa về lễ. Chợ Ubud rất nhiều hoa, nhưng hầu hết là hoa đã ngắt bỏ khỏi cành, người phụ nữ đi chợ về để bên hiên nhà những túi hoa đủ màu sắc.
Đường phố buổi sáng thanh sạch và tinh khiêt như thế này

2382519880081756469S600x600Q85.jpg


Trên những cành hoa mà tôi không biết tên còn đọng nước của trận mưa đêm

2245854780081756469S600x600Q85.jpg


Đền thờ ở khắp nơi

2438139570081756469S600x600Q85.jpg


Nhà ở Ubud rất đẹp.
Cổng vào có những hoạ tiết trang trí cầu kỳ như ở đền thờ.
Hoặc giản đơn như thế này, nhưng khung cửa mở ra một khoảng xanh sâu hun hút

2389197220081756469S600x600Q85.jpg


tường được kết bằng những viên sỏi

2837200700081756469S600x600Q85.jpg


Tượng một gia đình Bali truyền thống

2224407790081756469S600x600Q85.jpg



Dừng chân ở một quán cafe trên đường Monkey Forest

2000580250081756469S600x600Q85.jpg


Đêm đầu tiên ở Ubud, tôi về phòng lúc 8pm, đường vắng tanh, những ngôi nhà đóng kín cửa, đèn tối mờ. Trời lại lất phất mưa. Trong đêm yên tĩnh thi thoảng nghe thấy tiếng chó sủa, sáng sớm rộ lên tiếng gà gáy, tưởng như mình đang ở quê nội những ngày thơ bé.
 
Giờ em đoán được Rien là ai rồi , hóa ra là chị iu quý ...
Phải kể nhiều nhiều hơn nữa về tình yêu mới đi nhé , cả ảnh nữa để em còn lấy thêm lòng dũng cảm đi Bali vào 2/9 !đang muốn bỏ cuộc đây :))
 
Giờ em đoán được Rien là ai rồi , hóa ra là chị iu quý ...
Phải kể nhiều nhiều hơn nữa về tình yêu mới đi nhé , cả ảnh nữa để em còn lấy thêm lòng dũng cảm đi Bali vào 2/9 !đang muốn bỏ cuộc đây :))

Hihi, tiếc là rời tình yêu mới sớm quá, vì quá mong ngóng tới Borobudur nên mới chỉ kịp "đi bộ ngắm hoa" ở Bali. Hy vọng là hôm tới em Moon với em Natasha đi Indo về, có ảnh đẹp, thêm chuyện hay sẽ khiến em hăng hái đi Bali tháng 9 hơn (NT).
 
Ubud

Sáng sớm, tôi đi bộ đến Puri Saren, còn được biết dưới tên Ubud Palace.
Bên kia đường, khu chợ đã nhộn nhịp kẻ bán người mua, những chiếc xe bemos liên tục đến và đi, chở theo người và hàng hoá. Những người phụ nữ mang lễ vào đền thờ nhỏ ở cổng chợ.
Bên này, im vắng và lặng lẽ, không gian tĩnh mịch và rất nhiều cây

2906797700081756469S600x600Q85.jpg


2306547580081756469S600x600Q85.jpg


Lúc quay trở ra, tôi gặp một vài người dân đến lễ sớm

2871713080081756469S600x600Q85.jpg


Ra khỏi cổng Ubud Palace lại rẽ vào một con đường vắng vẻ - Jl Kajeng

2848733950081756469S600x600Q85.jpg


Những ngôi nhà vẫn đẹp như trong tranh.
Những bờ rào cây leo phủ kín hoặc lên rêu xanh, lúc tôi tò mò chạm tay vào một trong những bức tượng đá này, thấy ngón tay phủ một lớp xanh mượt như nhung, mát lạnh

2810388250081756469S600x600Q85.jpg


Một chú chim đậu dưới chân nhóm tượng khỉ, mỏ hướng vào quả chuối bên cạnh

2244612410081756469S600x600Q85.jpg


Tôi rất thích bức tượng này ở cổng Ubud Sari Health Resort

2583808950081756469S600x600Q85.jpg
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,671
Bài viết
1,171,000
Members
192,331
Latest member
Nganquybaba
Back
Top