Sau khi thụ phấn xong, 5 đứa quyết định sẽ không thử ADN vì có thử cũng chẳng biết của ai nữa. Từ đó nhóm " Mộng Năng" ra đời và lại ì ạch leo lên đỉnh.
Các bạn khác thì ai nấy cũng đều mang theo bên mình ít nhất 1 chai nước để uống trên đường leo lên và xuống đỉnh núi. Nhưng chúng tôi không làm cách đó, chúng tôi tập trung lại nước và cho vào 1 balo để mang, riêng mỗi thành viên mang theo 1 chai nước nhỏ để dùng dọc đường, khi người mang balo mệt sẽ chuyển cho người khác mang.
Vì là nhóm mang theo súng ống xịn nhất đoàn, nên khả năng leo núi nhanh là không có, mà chúng tôi hết lượn đầu này tới lượn đầu kia để chụp và bắn, cứ thế mà tiến từ từ lên đỉnh. từ dưới chân đồi nhìn lên đỉnh đồi, các bạn leo trước trông nhỏ như con kiến. Vừa bám vào những gốc cỏ tranh chúng tôi nhanh chống leo lên được đỉnh của 1 ngọn đồi để ngắm nhìn bao quát khu vực núi Chúa ( chỉ thấy núi Chúa em và biển đông mênh mông rộng lớn) còn núi Chúa anh thì bị che khuất bởi 1 rừng già.
Ngồi đợi dugiang leo lên chổ chúng tôi, không để phí phạm thời gian, nên Đồng thích hòa thượng đã cầm tay tôi ngó tới ngó lui mà phán:
" Số tui có mẹ có cha, mẹ tui đàn bà, cha tui đàn ông, số tui chẳng có vợ chồng vì ham đi phượt suốt đời lông bông....được cái thí chủ được nhiều may mắn, có quý nhơn giúp đở, không cần làm mà có người đút cho ăn, tắm có người tắm dùm...." thật là sung sướng khi được phán như thế, nhưng chợt nhận ra là Đồng hòa thượng đang chơi xỏ lá mình...
).
Thế nhưng có đứa bon chen thêm, coi em với, anh cầm tay em đi, rồi anh coi coi VN index tuần này nó lên bao nhiêu, em bán hay em để, mà bà mẹ ơi sao anh cầm tay em mà chân anh rung dữ vậy??? Canary cứ xỉ vả Đồng hòa thượng vì con mắt hòa thượng cứ láo liêng mà liếc nhìn kiều nữ.
Chưa trả lời được câu hỏi thì dugiang cũng bò được lên tới chổ chúng tôi, thế là ngồi nói chuyện với chị ấy 2 phút thì chúng tôi lại tiếp tục lên đường...băng thêm đoạn rừng già mà cách anh Kiểm lâm cản báo là có nhiều vắt, có thấy con vắt nào đâu.. đi và dừng lại chỉ cố để được vắt cắn mà chả có con vắt nào cắn hết. Thật là tiếc cho bạn Quân vì đã bị tên Dangkhoaquan chơi hết 1/2 chai thuốc bôi lên da, rồi xin thêm DEP của mọi người để bôi lên vớ, không những thế lại xin thêm bôi lên giầy...theo đề xuất của Canary thì mai mốt nấu cho Dangkhoaquan 1 nồi thuốc DEP rồi kêu Dangkhoaquan nhảy vào nhúng cả người vào luôn cho đỡ tốn thuốc. =))
Lọ mọ thì chúng tôi cũng đến được đỉnh núi chúa, ngồi chiêm ngưỡng xung quanh và nghĩ ngơi, chụp hình kỉ niệm với mọi người và nhanh chống xuống núi để kịp cuộc hành trình trở về trại để xuống vịnh Vĩnh Hy theo như kế hoạch.
Trên đường xuống núi, tachcafe đã vì 1 chút sơ xuất của con đường, nên đã được bẫy thú của ai đó mang 1 chân chỏng vó lên trời. Cũng may, cái bẫy đó chỉ là cái vòng để cột chân thú, chú còn bẫy sập thì " thôi rồi lượm ơi" chúng tôi cẩn thận hơn khi biết có nhiều bẫy thú.
Ra khỏi cửa rừng già, tôi và thangdong, canary và jessy chuẩn bị xuống núi bởi đồng cỏ tranh, Jessy chưa kịp nói hết câu cẩn thận coi chừng trượt thì tôi đã lăn 3 vòng trên đỉnh núi sau cú trượt chân trên tản đá. Cũng may là không lăn xuống dốc vì thân hình tôi vướng lại tản đá to, mọi người hoảng hốt cho cú té ngã của tôi, nhưng tôi đứng dậy mỉn cười tỏ vẻ bình thường và tiếp tục lao xuống dốc. Tôi luôn luôn thích chạy xuống dốc vì nó giúp tôi đở được phần nào sức lực cũng như tận dụng lực để lao xuống, nhưng nếu ai không cẩn thận sẽ rất nguy hiểm.
Chạy xuống hết dốc của đỉnh đồi, tôi gặp tachcafe và vạch quần cho hắn xem vết tích của tôi. Hắn chỉ thốt lên 1 câu: " Bàn tạ mày máu không hà kcu" lắc đầu, mỉn cười và 2 anh em đi tiếp, thế là tui bị mất đời trai ở đỉnh Núi Chúa
.
Vẫn đam mê chạy xuống dốc, tôi từ biệt tachcafe để tiếp tục lao xuống dốc....và lao xuống...vượt qua hết tất cả nhóm đầu tiên để về đích. Nhưng tôi lại không về đích mà ngồi lại cửa rừng già để chờ mọi người để về chung vì không còn dốc để lao.
Nằm nghỉ ngơi hơn 30 phút thì mọi người cũng đến và nhanh chóng hòa cùng mọi người để về trại thu dọn chiến trường cho kịp cuộc hành trình.
Mọi thứ đã sẵn sàng, ai nấy đều chuẩn bị nước uống cho mình, riêng phần lương thực thì chúng tôi tiếp tục dùng món cháo ( Cơm 3 tầng + 3 kg gạo còn lại) và món thịt ram + trứng luộc cho mọi người. Khẩu phần của mọi người là 2 chén cháo + 1 quả trứng gà.
Nhìn đồng hồ đã hơn 11h30, chúng tôi nhanh chóng rời khỏi nơi cắm trại,
và không quên nhiệm vụ dọn dẹp hết tất cả rác thải, không để lại thứ gì ngoài những bước chân, và chúng tôi chỉ mang ra khỏi rừng những tấm hình kỉ niệm.
Đó là phương châm của chúng tôi. Hi vọng các bạn sẽ yêu rừng và bảo vệ rừng giống như chúng tôi đã làm.
Xuống núi thôi.