Từ mặt Đông cụm núi Sơn Trà trở về, bụng đói meo nên ghé vào một quán lề đường trên đường Nguyễn Công Trứ tìm Mì Quảng nhưng không thấy. Kệ vậy: lúc đói thì cái giống gì bỏ vô miệng được cũng thành cao lương mỹ vị cả!
Đường Hoàngg Sa lên đỉnh Sơn Trà mé Nam vẫn còn bữa bãi cát đất do đang xây dựng, sửa chữa:
Hơi ngại một tý khi hỏi giá tô bún gà nhưng chị vẫn trả lời nhẹ nhàng bằng giọng Đà Nẳng chính gốc: 15k/tô. Dzị là chơi 2 tô, xong rồi gọi thêm tô bánh canh cá - khá ngon, giá phải chăng.
Đài quan sát và cứu hộ trên bãi biển Phạm Văn Đồng lúc nào cũng có người trực ban:
Hàn thuyên một hồi, chị mới thổ lộ là nghe anh chị 'hỏi giá' trước là biết chắc đã bị 'chặt chém' rồi (hi hi). Chị cũng nhìn nhận rằng một số quán bình dân tại Sơn Trà hay tính giá chát với khách du lịch, rồi chỉ cho bọn mình khúc đường Hồ Xuân Hương: bán đồ ăn sáng rất ngon và giá lại mềm.
Cầu sông Hàn lung linh đổi màu. Chả bù tại Sàigòn, các đèn trang trí cầu lớn đều tắt tịt vì... tiết kiệm điện:
Chiều ghé bãi biển trước KS tắm một một phát, bãi vắng teo nhưng lạnh pà kố dù trời đã có nắng hiu hiu. Nhưng không sao vì về khách sạn tắm lại nước nóng, phê vô cùng - Hai bữa đầu xài sộp một tý, mấy bữa sau: chuyện "ở" teo lại để trừ!
Lại xách xe chạy loanh quanh kiểu quan 'khám điền thổ', mình khám phá ra con đường có nhiều trường học: đường Tô Hiến Thành. Chỉ là con đường nhỏ xíu thôi như lềnh khênh các trường như Phan Bội Châu, Cao đẳng Kinh tế - Kỹ thuật Đà Nẵng, Mầm non Bạch Yến... lại rất đông người và xe.
Bộ đôi "hơi bị hoàn hảo":
Nhiều trường, cũng nhiều hàng ăn uống vặt. Mà hàng vặt bán cho sinh viên học sinh thì chắc chắn phải giá mềm rồi... nên ghé vào một quán sau khi nghe chào mời rôm rả:"Không bao nhiêu đâu". Bé cái lầm là đây: bọn mình đã nghe rõ ràng giá bánh bèo chén Đà Nẵng, giá bánh bột lọc (cái này gói lá chuối - hai miếng nhỏ cột chung 1 cái, bột trong trong, có con tép đo đỏ ở giữa) khi chủ quán tính tiền của những người khác. Vậy nhưng sau khi nhóp nhép một vài thứ, kêu chị ta khi tính $ thì giá... gấp hai rưỡi, thắc mắc hỏi rõ thì chị ấy nói rằng... tính lộn và tính lại chỉ giá... gấp đôi thôi (bán người khác thì tính cặp, bán cho mình thì tính chiếc).
Không bao nhiêu tiền do mình chỉ dùng thử mỗi thứ một cái nhưng bị tính cao hơn thiên hạ thì ức chế lắm, dzị là bèn từ giả mà không hề có lời hẹn 'See you again'. Xem chừng cái 'món' hỏi giá trước, chộp dĩa sau... vẫn còn giá trị. He he - xin đừng phiền để khách không bị... buồn phiền.
Tối chạy ven vịnh nhìn "đường lên trời" rồi vòng xuống ngắm cầu sông Hàn, xem như hết ngày đầu tiên. Để rồi cảm nhận thấy Đà Nẳng tuyệt vời lắm - trục trặc đôi chút chỉ là những hạt sạn thật nhỏ.