Ai cập du ký! Hành trình của Alibaba và 7 tên cướp nhát gan!
Thế là đoàn chúng tôi đã đi Ai Cập!!!
Thật sự không ngờ nổi chỉ 1 câu nói bâng quơ lại thành hiện thực. Đầu đuôi là của việc mất gần 2000 USD là thế này, xem trên TTVNOL thấy có bạn hỏi về thông tin đi du lịch Ai Cập, tự dưng lại nghĩ sao mình không đi nhỉ? Táy máy mở trang của Egypt Air thấy giá vé là 20000 THB từ BK, tự nhủ, ôi , thế là có 10M VND cho vé BK – CAI – BK với 1 niềm tin sắt đá là bạt chỉ khoảng 500VND (ai dè…). Vậy là manh mún ý niệm đầu tiên về đi Ai Cập.
Qua phượt và qua buôn chuyện, chúng tôi đã tụ họp được 1 nhóm 9 người, 7 Bắc, 2 Nam. Riêng buôn về nhân thân và đặc điểm các thành viên trong đoàn thì đến cả tuần cũng ko hết!
Vì trên phuot cũng có mấy topic về Ai cập rồi, nhưng cũng đều hơi lâu, nên topic này muốn chia sẻ thêm 1 chút thông tin về Ai cập.
Lịch trình của chúng tôi là :
HN/HCM – BKK – Cairo –Luxor – Hurgada –Alexandria – Cairo – BKK – HN/HCM
Thời gian là 11 ngày, chúng tôi đã có 7 chuyến bay cả nội địa và quốc tế, vài cuốc tàu và vài chuyến xe bus đường dài.
Trước hết là 1 số thông tin trước chuyến đi
1. Visa
Visa nên xin trước khi đến AC cho an toàn. Mặc dù có visa on arrival nhưng chờ đợi mệt mỏi lắm, mà lại đắt hơn thế thì tội gì mà làm ở đấy cho nó mệt nhỉ!
Địa chỉ ĐSQ Ai Cập là số 63, Tô Ngọc Vân, HN, ko có lãnh sự quán ở HCMC nên Saigonais phải gửi ra ngoài HN làm.
Lệ phí làm visa du lịch nếu có thư mời là 16 USD, không có thư mời thì phải đi qua công ty du lịch, giá là 70 USD.
Và có vẻ như anh giai phu trách ở ĐSQ thích mình đi qua công ty hơn là đi xin visa tự túc thì phải nên vụ thư mời cũng hơi hoạnh họe, ban đầu còn yêu cầu cả chính quyền bên AC xác nhận vào thư mời nữa . Theo thông báo thì Visa xin tự túc phải xin trước 3 tuần, nhưng thực ra xin trước 10 ngày, 1 tuần là được. Nếu ai cần thư mời, em có thể giúp (trong tương lai gần thôi).
Visa có hạn trong vòng 3 tháng từ ngày issue, thời gian là 1 tháng, single entry, viết tay có đóng dấu và 2 con tem, nói chung xấu xấu là!
2. Bay đến Ai Cập
Có nhiều hãng bay đến Ai Cập lắm , có thể bay từ HN hoặc từ BK, tuy nhiên tại thời điểm mấy con giời đi là dịp Noel nên vé hãng nào cũng đắt. 1 số hãng có chuyến bay giá tầm 1000 – 1200 tùy thời điểm, bay từ HN, như:
Qatar: HN – BK – Doha – Cairo
http:// qatarairways.com
Thai Airway: HN – BK – Cairo
Vietnamairline: chỉ offer 1 chặng – rồi bán khách tiếp.
Giá rẻ hơn thì có:
Aeroflot: HN – Mos – Cai
Bay từ BK thì có vô số lựa chọn như Egypt Air, Kuwait Air, Air Ethiopia (qua ADD) hay vài hãng bay của châu Phi
Tip có lẽ là nên check thường xuyên, vì đôi khi giá vé rất bất tử, lên xuống như VN - Index.
Ngoài ra, sau khi fix lịch trình, có thể bay đến Cairo và bay về từ Alex hoặc Sham El Sherk hoặc Luxor, như vậy đỡ phải vòng đi vòng lại, giá vé lại tương đương mà tiết kiệm được tiền tàu hoặc bay.
Chúng tôi bay của Kuwait Air http://kuwaitairways.com với lịch trình BKK- Kuwait – Cairo, máy bay cũ, nhỏ, lúc nóng thì nóng quá mà lúc lạnh thì lạnh quá, y như khí hậu sa mạc vậy. Giá vé là 22k THB từ BK – CAI – BK, không rẻ lắm nhưng cũng là đỡ nhất trong thời điểm hiện tại. Tiếp viên không đến nỗi già như mẹ em mà chỉ như chị gái thôi, hiền lành, nền nã. Trên máy bay phục vụ đồ ăn nhiều, ngon, cho uống (nước) thoải mái và thái độ phục vụ cũng dễ chịu.
Transit 6h tại sân bay Kuwait (nếu transit hơn 8h thì có thể mất 40USD xin visa on arrival để vào thăm Kuwait, nhưng bọn em ko đủ thời gian, và sau các rắc rối đã xảy ra ở SB thì quả thật cũng chẳng thèm. Với các bạn Arep thi cứ cẩn thận tốt hơn)
Sân bay Kuwait nhìn từ bên trong
Cuối cùng thì cũng nhìn thấy Cairo
Các anh hải quan, cảnh sát của Ai Cập phần nhiều là hơi rude, ko giải thích, ko nói chuyện. Nhưng mà cũng buồn cười lắm, đeo cả kính râm hay quàng khăn kín mít vẫn chẳng nói gì, cho nhập cảnh bình thường. Lúc đến đoàn bọn em, các bác thu hộ chiếu lại cả đoàn, chẳng hỏi câu nào, vụt đứng dậy trao đổi với nhau tầm nửa tiếng, làm chúng em thót cả tim!
Nghe giang hồ đồn đại, đến Cairo có thể thuê dịch vụ đón tiếp gồm đón ở cửa, làm thủ tục nhập cảnh và lấy hành ly với giá hữu nghị là 50 USD/đoàn (hay 1 người gì đó). Chúng ta không phải làm gì cả trừ việc vểnh râu ngồi đợi. Nhưng kể ra thế thì đắt nhỉ!
Sân bay Cairo lộn xộn, y như cả đất nước, cả sân bay có 3 terminal nằm cách xa nhau và rời rạc, cái mới nhất Terminal 3 mới mở năm 2009, chủ yếu cho Egypt Air và các hãng trong Star Alliance. Còn lại các hãng khác đều hạ cánh ở Terminal 1. Terminal 2 thì đóng cửa để sửa chữa từ năm 2010, vì thế các hãng ở Terminal 2 cũng chuyển sang Terminal 1 hết, nhưng 1 dòng thông báo cũng ko có, trên vé bọn em vẫn ghi là Terminal 2, làm tìm gần chết! Thực tình thì Terminal 3 ko xấu (mà mới và đẹp như Suvanabumi, nhuwg đi bộ từ máy bay đến baggage claim tầm 1km, chờ lấy đồ tầm 30 min nữa. Hôm đó em bay từ Hurgada về Cairo, bay mất 50 min, lấy đồ mất 1h50, tổng cộng là gần 3 tiếng).
Terminal 1 thì ko đẹp tẹo nào, ở Arrival chẳng có gì, có mỗi 1 cửa hàng tối tăm và giá cũng đẹp. Cửa đi thì rộng, đẹp, nhiều đồ hơn, có hẳn 1 cái tầng 2 for duty free. Nhưng khi về thì khuyến cáo đừng mua rượu nhé, dù trong duty free và giá rẻ. Vì khả năng đến các nước Arab bị tịch thu là rất cao, dù vẫn nguyên sealed nhé (cái này em đã bị ở sân bay Kuwait, đi qua cửa an ninh bị thu luôn ko giải thích vì các bác hải quan tưởng rượu của em là rượu xịn! Mà ko cãi ly với họ được đâu!)
Terminal 1 – Cửa đến
Giữa các terminal (khoảng 15phut đi xe bus) có shuttle bus, cứ nửa tiếng lại có 1 chuyến, đỗ ngoài cửa 24/24. Mặc dù các anh taxi luôn miệng nói là hôm nay ko có shuttle bus, nhưng luôn có (ở bên ngoài). Đi từ T3 sang T1 buses hay dừng lại ở Bus station, thỉnh thoảng để các bác tài uống café. Ở Terminal 3, shuttle bus ở phía bên phải, cổng ra, tầng 1. Ở Terminal 1, shuttle bus dừng ở Hall 3, trước cửa Air Mall và 1 cái Hall khác nữa (nhưng em không biết là Hall gì).
Trong, ngoài terminal luôn có police và tourism police, tốt nhất là túm lấy các anh y mà hỏi, đề phòng scam. Dù sao các bác tourism police cũng được trả tiền để phục vụ mình mà, nhỉ!
Trước khi ra sân bay, các bác nên xem kỹ mình sẽ ra terminal nào, trên đường đi có biển chỉ dẫn Airline nào sẽ vào terminal nào, và khi nào đến đúng nơi thì mới thả Taxi cho đi và trả tiền.
Bọn em bị 1 vố sợ gần chết, trên đường đi anh giai taxi ko biết tiếng Anh (đếm từ 1 đến 5 cũng ko biết luôn), đi gần đến nơi thì đòi tiền thêm (cái này thì qua body languague bọn em vẫn hiểu), ko được thì để bọn em xuống giữa đường, bảo rằng nó vào hẳn tận Terminal thì sẽ mất parking fee, nên để vào đó đi bộ cũng được. Mấy cô nương hiền lành, lại ngô nghê nên đồng y, ai dè cái Terminal nó cho xuống là Terminal 3, còn terminal bọn em cần đến cách đấy 2 km. May mà có anh giai Ai Cập đẹp trai và tốt bụng chỉ dẫn, ko có chắc h này chúng em vẫn còn đang ở Ai Cập, múa bụng để kiếm tiền về VN
- Thẻ sinh viên bắt buộc phải trang bị, tốt nhất là thẻ ISIC, vì nhiều nơi chỉ chấp nhận thẻ ISIC. Đặc biệt, Ai Cập sống dựa vào du lịch là chủ yếu, nên bán vé vào cửa rất đắt. Riêng tiền vé vào cửa đã hết khoảng 120 – 150 USD (đấy là đi 1 cách chọn lọc và tiết kiệm, tăng cường khả năng ngó và zoom 20x). Thẻ sinh viên giảm được khoảng 1/3 - ½, nên cũng đỡ hơn nhiều. Nhóm em tiết kiệm được gần trăm đô nhờ thẻ sinh viên đấy!
- Hỏi giá trước khi ăn/uống, mặc cả, mặc cả và mặc cả: dù là người quen hay bạn, dù họ có tỏ ra thân thiện đến mấy, phải luôn nhớ hỏi giá trước khi ăn và mặc cả tận lực trước khi mua đồ. Thông thường nên trả ¼ - 1/5 cho món hàng mình mua. Nêu bức tranh giấy paparus họ nói là tranh thật (bìa đen, dày dặn, đẹp) giá là 120 LE thì giá mua sẽ khoảng 20 – 25 LE. Kể cả có tag và niêm yết giá bán thì vẫn mặc cả được.
- Khi đi thuyền (motorboat, Felluca,) hay taxi, khi mặc cả, phải nói rõ nơi mình muốn đến, thỏa thuận trước là no more money, no tip! Đừng để họ xách hành ly của mình, nếu ko, họ cũng đòi tip đấy!
Nếu đi taxi và khi đến nơi (quay về) họ đòi thêm tiền thì không trả, vì thực ra họ cũng ko thể làm gì mình (ko đánh hay chửi rủa đâu, dù rằng họ sẽ tỏ thái độ) và nếu có thể, tìm cảnh sát để nhờ hỗ trợ.
Vì cả nước làm du lịch, sống bằng du lịch nên dù sao, cảnh sát và chính quyền cũng bảo vệ khách du lịch hơn, dù rằng cảnh sát cũng đòi tiền tip như thường
Tại các thành phố du lịch như Luxor, Aswan, ra ngoài đường hạn chế cười, trả lời người bán hàng hoặc thanh niên trên đường (nói chugn là nghiêm cấm tươi hơn hớn) mặc cho họ hỏi quốc tịch, tên, v.v vì họ sẽ giữ lại, kéo tay, cầm tay, mời mua hàng, v.v. rất mất thời gian và khó dứt ra
- 1 tip nữa là Cần phải học …… tiếng Arab, ít nhất là số đếm, để đọc giá niêm yet, đọc số ghế tàu, xe, để lên tàu khỏi giành chỗ với người ta, đọc lich trình (cái này nói hơi quá). Nhiều cửa hàng có đề giá (1 miếng giấy dính vào sản phẩm) tiếng Arab và số latin, vài lần em thấy nó ko trùng nhau nên mình biết giá để mặc cả (1/2 giá Arab)
Ârab ١ ٢ ٣ ٤ ٥ ٦ ٧ ٨ ٩ .
Eng 9 8 7 6 5 4 3 2 1 0
Thế là đoàn chúng tôi đã đi Ai Cập!!!
Thật sự không ngờ nổi chỉ 1 câu nói bâng quơ lại thành hiện thực. Đầu đuôi là của việc mất gần 2000 USD là thế này, xem trên TTVNOL thấy có bạn hỏi về thông tin đi du lịch Ai Cập, tự dưng lại nghĩ sao mình không đi nhỉ? Táy máy mở trang của Egypt Air thấy giá vé là 20000 THB từ BK, tự nhủ, ôi , thế là có 10M VND cho vé BK – CAI – BK với 1 niềm tin sắt đá là bạt chỉ khoảng 500VND (ai dè…). Vậy là manh mún ý niệm đầu tiên về đi Ai Cập.
Qua phượt và qua buôn chuyện, chúng tôi đã tụ họp được 1 nhóm 9 người, 7 Bắc, 2 Nam. Riêng buôn về nhân thân và đặc điểm các thành viên trong đoàn thì đến cả tuần cũng ko hết!
Vì trên phuot cũng có mấy topic về Ai cập rồi, nhưng cũng đều hơi lâu, nên topic này muốn chia sẻ thêm 1 chút thông tin về Ai cập.
Lịch trình của chúng tôi là :
HN/HCM – BKK – Cairo –Luxor – Hurgada –Alexandria – Cairo – BKK – HN/HCM
Thời gian là 11 ngày, chúng tôi đã có 7 chuyến bay cả nội địa và quốc tế, vài cuốc tàu và vài chuyến xe bus đường dài.
Trước hết là 1 số thông tin trước chuyến đi
1. Visa
Visa nên xin trước khi đến AC cho an toàn. Mặc dù có visa on arrival nhưng chờ đợi mệt mỏi lắm, mà lại đắt hơn thế thì tội gì mà làm ở đấy cho nó mệt nhỉ!
Địa chỉ ĐSQ Ai Cập là số 63, Tô Ngọc Vân, HN, ko có lãnh sự quán ở HCMC nên Saigonais phải gửi ra ngoài HN làm.
Lệ phí làm visa du lịch nếu có thư mời là 16 USD, không có thư mời thì phải đi qua công ty du lịch, giá là 70 USD.
Và có vẻ như anh giai phu trách ở ĐSQ thích mình đi qua công ty hơn là đi xin visa tự túc thì phải nên vụ thư mời cũng hơi hoạnh họe, ban đầu còn yêu cầu cả chính quyền bên AC xác nhận vào thư mời nữa . Theo thông báo thì Visa xin tự túc phải xin trước 3 tuần, nhưng thực ra xin trước 10 ngày, 1 tuần là được. Nếu ai cần thư mời, em có thể giúp (trong tương lai gần thôi).
Visa có hạn trong vòng 3 tháng từ ngày issue, thời gian là 1 tháng, single entry, viết tay có đóng dấu và 2 con tem, nói chung xấu xấu là!
2. Bay đến Ai Cập
Có nhiều hãng bay đến Ai Cập lắm , có thể bay từ HN hoặc từ BK, tuy nhiên tại thời điểm mấy con giời đi là dịp Noel nên vé hãng nào cũng đắt. 1 số hãng có chuyến bay giá tầm 1000 – 1200 tùy thời điểm, bay từ HN, như:
Qatar: HN – BK – Doha – Cairo
http:// qatarairways.com
Thai Airway: HN – BK – Cairo
Vietnamairline: chỉ offer 1 chặng – rồi bán khách tiếp.
Giá rẻ hơn thì có:
Aeroflot: HN – Mos – Cai
Bay từ BK thì có vô số lựa chọn như Egypt Air, Kuwait Air, Air Ethiopia (qua ADD) hay vài hãng bay của châu Phi
Tip có lẽ là nên check thường xuyên, vì đôi khi giá vé rất bất tử, lên xuống như VN - Index.
Ngoài ra, sau khi fix lịch trình, có thể bay đến Cairo và bay về từ Alex hoặc Sham El Sherk hoặc Luxor, như vậy đỡ phải vòng đi vòng lại, giá vé lại tương đương mà tiết kiệm được tiền tàu hoặc bay.
Chúng tôi bay của Kuwait Air http://kuwaitairways.com với lịch trình BKK- Kuwait – Cairo, máy bay cũ, nhỏ, lúc nóng thì nóng quá mà lúc lạnh thì lạnh quá, y như khí hậu sa mạc vậy. Giá vé là 22k THB từ BK – CAI – BK, không rẻ lắm nhưng cũng là đỡ nhất trong thời điểm hiện tại. Tiếp viên không đến nỗi già như mẹ em mà chỉ như chị gái thôi, hiền lành, nền nã. Trên máy bay phục vụ đồ ăn nhiều, ngon, cho uống (nước) thoải mái và thái độ phục vụ cũng dễ chịu.
Sân bay Kuwait vừa bé, vừa xấu, vừa đắt, hải quan làm ăn vớ vẩn. Đồng Dina Kuwait đắt gần gấp 4 lần đồng USD, đến đó tôi mới biết!Transit 6h tại sân bay Kuwait (nếu transit hơn 8h thì có thể mất 40USD xin visa on arrival để vào thăm Kuwait, nhưng bọn em ko đủ thời gian, và sau các rắc rối đã xảy ra ở SB thì quả thật cũng chẳng thèm. Với các bạn Arep thi cứ cẩn thận tốt hơn)
Sân bay Kuwait nhìn từ bên trong
Cuối cùng thì cũng nhìn thấy Cairo
Các anh hải quan, cảnh sát của Ai Cập phần nhiều là hơi rude, ko giải thích, ko nói chuyện. Nhưng mà cũng buồn cười lắm, đeo cả kính râm hay quàng khăn kín mít vẫn chẳng nói gì, cho nhập cảnh bình thường. Lúc đến đoàn bọn em, các bác thu hộ chiếu lại cả đoàn, chẳng hỏi câu nào, vụt đứng dậy trao đổi với nhau tầm nửa tiếng, làm chúng em thót cả tim!
Nghe giang hồ đồn đại, đến Cairo có thể thuê dịch vụ đón tiếp gồm đón ở cửa, làm thủ tục nhập cảnh và lấy hành ly với giá hữu nghị là 50 USD/đoàn (hay 1 người gì đó). Chúng ta không phải làm gì cả trừ việc vểnh râu ngồi đợi. Nhưng kể ra thế thì đắt nhỉ!
Sân bay Cairo lộn xộn, y như cả đất nước, cả sân bay có 3 terminal nằm cách xa nhau và rời rạc, cái mới nhất Terminal 3 mới mở năm 2009, chủ yếu cho Egypt Air và các hãng trong Star Alliance. Còn lại các hãng khác đều hạ cánh ở Terminal 1. Terminal 2 thì đóng cửa để sửa chữa từ năm 2010, vì thế các hãng ở Terminal 2 cũng chuyển sang Terminal 1 hết, nhưng 1 dòng thông báo cũng ko có, trên vé bọn em vẫn ghi là Terminal 2, làm tìm gần chết! Thực tình thì Terminal 3 ko xấu (mà mới và đẹp như Suvanabumi, nhuwg đi bộ từ máy bay đến baggage claim tầm 1km, chờ lấy đồ tầm 30 min nữa. Hôm đó em bay từ Hurgada về Cairo, bay mất 50 min, lấy đồ mất 1h50, tổng cộng là gần 3 tiếng).
Terminal 1 thì ko đẹp tẹo nào, ở Arrival chẳng có gì, có mỗi 1 cửa hàng tối tăm và giá cũng đẹp. Cửa đi thì rộng, đẹp, nhiều đồ hơn, có hẳn 1 cái tầng 2 for duty free. Nhưng khi về thì khuyến cáo đừng mua rượu nhé, dù trong duty free và giá rẻ. Vì khả năng đến các nước Arab bị tịch thu là rất cao, dù vẫn nguyên sealed nhé (cái này em đã bị ở sân bay Kuwait, đi qua cửa an ninh bị thu luôn ko giải thích vì các bác hải quan tưởng rượu của em là rượu xịn! Mà ko cãi ly với họ được đâu!)
Terminal 1 – Cửa đến
Giữa các terminal (khoảng 15phut đi xe bus) có shuttle bus, cứ nửa tiếng lại có 1 chuyến, đỗ ngoài cửa 24/24. Mặc dù các anh taxi luôn miệng nói là hôm nay ko có shuttle bus, nhưng luôn có (ở bên ngoài). Đi từ T3 sang T1 buses hay dừng lại ở Bus station, thỉnh thoảng để các bác tài uống café. Ở Terminal 3, shuttle bus ở phía bên phải, cổng ra, tầng 1. Ở Terminal 1, shuttle bus dừng ở Hall 3, trước cửa Air Mall và 1 cái Hall khác nữa (nhưng em không biết là Hall gì).
Trong, ngoài terminal luôn có police và tourism police, tốt nhất là túm lấy các anh y mà hỏi, đề phòng scam. Dù sao các bác tourism police cũng được trả tiền để phục vụ mình mà, nhỉ!
Trước khi ra sân bay, các bác nên xem kỹ mình sẽ ra terminal nào, trên đường đi có biển chỉ dẫn Airline nào sẽ vào terminal nào, và khi nào đến đúng nơi thì mới thả Taxi cho đi và trả tiền.
Bọn em bị 1 vố sợ gần chết, trên đường đi anh giai taxi ko biết tiếng Anh (đếm từ 1 đến 5 cũng ko biết luôn), đi gần đến nơi thì đòi tiền thêm (cái này thì qua body languague bọn em vẫn hiểu), ko được thì để bọn em xuống giữa đường, bảo rằng nó vào hẳn tận Terminal thì sẽ mất parking fee, nên để vào đó đi bộ cũng được. Mấy cô nương hiền lành, lại ngô nghê nên đồng y, ai dè cái Terminal nó cho xuống là Terminal 3, còn terminal bọn em cần đến cách đấy 2 km. May mà có anh giai Ai Cập đẹp trai và tốt bụng chỉ dẫn, ko có chắc h này chúng em vẫn còn đang ở Ai Cập, múa bụng để kiếm tiền về VN
- Thẻ sinh viên bắt buộc phải trang bị, tốt nhất là thẻ ISIC, vì nhiều nơi chỉ chấp nhận thẻ ISIC. Đặc biệt, Ai Cập sống dựa vào du lịch là chủ yếu, nên bán vé vào cửa rất đắt. Riêng tiền vé vào cửa đã hết khoảng 120 – 150 USD (đấy là đi 1 cách chọn lọc và tiết kiệm, tăng cường khả năng ngó và zoom 20x). Thẻ sinh viên giảm được khoảng 1/3 - ½, nên cũng đỡ hơn nhiều. Nhóm em tiết kiệm được gần trăm đô nhờ thẻ sinh viên đấy!
- Hỏi giá trước khi ăn/uống, mặc cả, mặc cả và mặc cả: dù là người quen hay bạn, dù họ có tỏ ra thân thiện đến mấy, phải luôn nhớ hỏi giá trước khi ăn và mặc cả tận lực trước khi mua đồ. Thông thường nên trả ¼ - 1/5 cho món hàng mình mua. Nêu bức tranh giấy paparus họ nói là tranh thật (bìa đen, dày dặn, đẹp) giá là 120 LE thì giá mua sẽ khoảng 20 – 25 LE. Kể cả có tag và niêm yết giá bán thì vẫn mặc cả được.
- Khi đi thuyền (motorboat, Felluca,) hay taxi, khi mặc cả, phải nói rõ nơi mình muốn đến, thỏa thuận trước là no more money, no tip! Đừng để họ xách hành ly của mình, nếu ko, họ cũng đòi tip đấy!
Nếu đi taxi và khi đến nơi (quay về) họ đòi thêm tiền thì không trả, vì thực ra họ cũng ko thể làm gì mình (ko đánh hay chửi rủa đâu, dù rằng họ sẽ tỏ thái độ) và nếu có thể, tìm cảnh sát để nhờ hỗ trợ.
Vì cả nước làm du lịch, sống bằng du lịch nên dù sao, cảnh sát và chính quyền cũng bảo vệ khách du lịch hơn, dù rằng cảnh sát cũng đòi tiền tip như thường
Tại các thành phố du lịch như Luxor, Aswan, ra ngoài đường hạn chế cười, trả lời người bán hàng hoặc thanh niên trên đường (nói chugn là nghiêm cấm tươi hơn hớn) mặc cho họ hỏi quốc tịch, tên, v.v vì họ sẽ giữ lại, kéo tay, cầm tay, mời mua hàng, v.v. rất mất thời gian và khó dứt ra
- 1 tip nữa là Cần phải học …… tiếng Arab, ít nhất là số đếm, để đọc giá niêm yet, đọc số ghế tàu, xe, để lên tàu khỏi giành chỗ với người ta, đọc lich trình (cái này nói hơi quá). Nhiều cửa hàng có đề giá (1 miếng giấy dính vào sản phẩm) tiếng Arab và số latin, vài lần em thấy nó ko trùng nhau nên mình biết giá để mặc cả (1/2 giá Arab)
Ârab ١ ٢ ٣ ٤ ٥ ٦ ٧ ٨ ٩ .
Eng 9 8 7 6 5 4 3 2 1 0
Last edited: