What's new

Ba người đi Tibet

(hồi ức ghi trong thời gian dưỡng lão)

Tôi về nhà sau hơn 1 năm lang thang, bố mẹ tôi mừng lắm. Tôi cũng vui. Niềm vui nhẹ nhõm như vừa hoàn thành 1 số mục tiêu lớn, khác hẳn với niềm vui kích động trước mỗi chuyến đi.

Tôi thấy thế là khá đủ, và nghĩ rằng không cần đặt thêm mục tiêu đi lại nào nữa.

Để ổn định đời con gái, tôi nghĩ mình nên xin việc ở 1 cơ quan nhà nước, viện nghiên cứu hay cơ quan bộ nào thì càng tốt. Bố mẹ tôi nghe cái quyết định có tính đột phá này thì mừng lắm, nghĩ con mình đã trưởng thành và biết tu chí.

Rồi tôi được 1 chú bạn của gia đình khuyên và giới thiệu đi xin việc ở Viện nghiên cứu Kinh tế chiến lược (tên dài quá, tôi ko nhớ nổi nữa), cái viện có cái nhà to cây cổ thụ ở Phan Đình Phùng, cái viện trước có bác Lê Đăng Doanh làm viện trưởng.

Cơ quan nhà nước, người ta yêu cầu 1 cái thư xin việc viết tay, chứ không phải oánh máy. Lần đầu tiên làm cái việc này, tôi bỏ hẳn ra 1 buổi chiều, gạch xóa, tẩy sửa.

Hài lòng với câu cú mình nghĩ ra, tôi photo hẳn lại 1 bản cất đi sau có lúc dùng. Sau này, có lần mở ra xem lại, tôi mới hoảng hốt phát hiện ra, trong cái buổi chiều vừa sáng tác, vừa tán phét với con bạn ngồi bên cạnh, câu cuối trong cái thư xin việc (sau 8, 9 lần nháp), chữ tôi tròn trĩnh, rõ ràng: "Xin chân thành cám ơn và kính mong Viện trưởng và lãnh đạo viện xem xét nguyện vọng của tao." (lỗi tại sự phức tạp của đại từ nhân xưng tiếng Việt)

Dài dòng một chút, vì tôi nghĩ làm người nghiêm túc sao mà khó vậy. Có ý định hẳn hoi mà rồi cũng không làm nổi.

Cũng may, sau đó tôi không làm ở đó, mà vào làm cho 1 tổ chức phi chính phủ.

Sau 1 năm làm việc nghiêm túc, có lý tưởng "Vì người nghèo", với khoảng 2 chục chuyến công tác miền núi, đồng bằng sông Cửu Long, đóng góp chút gì đó cho sự nghiệp xóa đói giảm nghèo, vui vẻ với các đồng nghiệp trong nước và quốc tế, tôi xin nghỉ việc.

Lĩnh 1 tháng lương chế độ, cộng với số tiền ki cóp trong 1 năm, tôi thấy mình đã đủ tiền đi Tây tạng.
 
Kể từ khi ban Baxu lập topic này đến hôm nay ( 04/04/2010) đã gần 2 năm nhưng những bài viết của bạn Baxu vẫn đầy hấp dẫn và cuốn hút. Trước khi đọc hồi ức của Baxu, tôi đã xem phóng sự Mê công ký sự của HTV, trong đó đã nói mô tả rất chi tiết về Tây tạng, tôi đã bị mê hoặc bởi thiên nhiên hùng vĩ và cũng cực kỳ khắc nghiệt của vùng đất huyền bí này. Giờ đọc hồi ký này, lại càng thấy Tây tạng quyến rũ hơn. Thời gian vừa qua Tây tạng có nhiều biến cố chính trị, không biết có ảnh hưởng nhiều tới du lịch không. Lòng thầm mơ về một ngày được đứng trên mảnh đất đó, tay quay bánh xe cầu kinh và suy ngẫm về cuộc đời.
 
Len lén ngồi đọc topic của chị baxu mà mê ko thể tả được. Đọc chầm chậm, nuốt từng chữ, ngắm từng cái ảnh, đến trang 9 thì đành dừng lại cho ngấm, tối về đọc tiếp. Ôi, cái mơ ước một lần đến thảo nguyên của mình tưởng ngủ yên giờ lại dậy sóng :((
 
Cảm ơn baxu, đọc bài của bạn xong thì khí thế đi Tibet lại hừng hực như lò lửa, nhưng mà quota nghỉ phép năm nay đã hết, tiếc quá! Mong có thời gian để lang thang Tibet như bạn trong năm tới
 
Last edited by a moderator:
Em đã đọc hết 17 trang của topic này tuy nhiên lại không xem được hình ảnh minh họa. Mặc dù vậy vẫn tưởng tượng ra và... thèm... chẹp... chẹp... Hy vọng là năm sau em sẽ có dịp đặt chân đến Tibet và Nepal...

Cảm ơn chị Baxu đã chia sẻ chi tiết về chuyến đi.
 
Hihi nghe lời bác em đăng nhập thì thấy đủ ảnh ọt rồi. Đẹp quá, hy vọng mùa thu năm sau em sẽ đến nơi này...
 
2 năm rồi, chắc bây giờ Tây Tạng cũng đã thay đổi nhiều... ko biết có còn đó Tây Tạng của chị baxu không..

Chị viết hay, dễ thương, lại có nhiều đoạn hấp dẫn quá trời... thèm được đi như chị
 
Last edited by a moderator:
Re: Ba người đi Tibet

Cám ơn chị Baxu, nhờ chị mà wish list của em lại bị dội thêm 1 cái nữa, hu hu ... ghiền !!
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,676
Bài viết
1,171,063
Members
192,338
Latest member
senrilamaha74com
Back
Top