What's new

[Chia sẻ] Bắc Kinh và vùng phụ cận - tháng 3 mùa con ong đi lấy mật

Do mê truyện kiếm hiệp (Việt Nam lẫn Tàu), và lịch sử từ nhỏ nên lúc nào tôi cũng ghét tụi Tàu vì tụi nó cứ ăn hiếp mình hoài. Vậy mà tôi lại rất mê phim Tàu, gái Tàu, lịch sử của Tàu, và gần đây nhất là đi du lịch lang thang sang Tàu mới khổ chứ. Đúng là love hate relationship mà.

Tháng 3 vừa rồi tôi có ý định đi Nhật chơi, loay hoay làm sao lại đi xin visa đi Tàu nên quay qua đi tới Bắc Kinh. Tìm hiểu 1 hồi thì những nơi tôi muốn tới là Vạn Lý Trường Thành, chùa treo và hang đá Yungang ở Đại Đồng, thành cổ Bình Dao, và lên Hoa Sơn luận kiếm.

Vừa tới phi trường Bắc Kinh là tôi đi ngay tới trạm Beijing West để đi Đại Đồng

Bản đồ tàu điện ngầm của Bắc Kinh. Do tôi không có bản đồ giấy nên dùng điện thoại chụp lại để coi cho dễ. Điện thoại thời này quá ư là tiện lợi.
IMAG0647.jpg


Trạm xe Beijing West. Đây là lần thứ hai tôi đi Trung Quốc và ấn tượng vẫn vậy. Người vẫn đông, khi đi thì mắt cứ láo liên (không như người máy Nhật Bổn hay những nước có phương tiện di chuyển chính là tàu điện khác cứ cắm đầu mà đi), mì tôm, bắp luộc, khạc nhổ khắp nơi vẫn rất là thịnh hành đối với người TQ.
IMAG0648.jpg


IMAG0653.jpg


Vé xe lửa của TQ. Tôi mù và điếc tiếng Tàu nên nhìn vào thì chỉ đoán là vé này là ở toa 12 và giường số 1, còn tầng nào thì tôi chịu. Thời gian còn nhiều nên tôi đi lang thang trong ga mua đồ ăn, mì tô và bắp luộc là 2 món chính của tôi khi đi TQ hehe. Đi ngang 2 cô mặc đồng phục nhìn khá trẻ nên tôi ghé tới hỏi (bằng ngôn ngữ quốc tế Ăng Lê) coi vé này nằm ở đâu thì biết được là tầng trên cùng. 1 cô giải thích xong thì cô kia giơ ngón tay cái lên cười và khen "mày ngon thiệt" trông rất dễ thương (chữ viết trong ngoặc kép là tôi đoán mò thôi)
IMAG0654.jpg
 
anh ở Hoa Sơn mấy ngày thế ạ? leo núi mất bao lâu anh? nhìn thế này cứ muốn leo hẵn đến đỉnh để nhìn thiên hạ :D
 
ottonss - anh ở Hoa Sơn 1 ngày 1 đêm. Từ chân núi đi lên đỉnh đầu tiên (Đỉnh Bắc, Hoa Sơn có 5 đỉnh chính là Đông Tây Nam Bắc Trung) anh đi chậm rải mất khoảng 3 tiếng. Em cẩn thận, leo núi coi chừng bị ghiền :D.
 
Hoa Sơn

Đường lên Hoa Sơn hoàn toàn được lót xi măng/đá từ đầu tới cuối cho nên rất dễ đi. Chỗ nào dốc cao đều có dây xích cho mình nắm vào.

Đây là 1 số hình của những nơi có dốc cao. Nhiều chỗ dốc tới gần 80 độ, coi như là leo thang chứ không còn là cầu thang nữa.
DSC_6734.JPG


IMAG0738.jpg


IMAG0739.jpg


Tới đoạn này thì tôi đi trước và nhóm em này theo sau. Vừa đi vừa hét hò um sùm để lấy sức. Khi lên tới nơi thì mặt đỏ hồng lên như em này chắc là bình thường. Nhờ tôi leo trước làm gương nên mới chụp được mấy em này :). Đoạn này khi đi xuống thì tôi cũng phải quay mặt vào trong để đi như leo xuống cái thang vì bậc thang khá nhỏ.
DSC_6739.JPG


Lên tới đỉnh Bắc thì mới thấy đông người. Lý do là vì họ đi cáp treo lên thẳng tới đỉnh. Cụ này thì chắc đi bộ từ dưới lên, chậm và đều.
IMAG0753.jpg


Trên đỉnh Bắc có 1 khách sạn, tôi vào hỏi giá thì mới biết là mình không đủ tiền để làm khách. Khách thì mới được nước sôi miễn phí để nấu mì, thế là tôi phải bỏ ra 10 đồng để mua nước pha mì. 1 tô thì đói mà 2 tô thì ớn nên tôi chỉ ăn 1 tô và tiếp tục thiếu sức hehe. Kế hoạch ngủ đêm trên núi tới đây kể như không thành nên tôi định bụng là sẽ đi qua các đỉnh khác (có 5 đỉnh chính là Đông Tây Nam Bắc Trung) đi lòng vòng 1 hồi rồi đi xuống.

Tiếp tục hành trình đi tìm đỉnh Tây.
IMAG0743.jpg


Qua khỏi đỉnh Bắc thì có nhiều ngả rẽ mà dòm bản đồ thì tôi chịu chẳng biết đâu là đâu nên tôi chộp 1 em trai trẻ lại để hỏi. Em này đường không biết mà tiếng Anh cũng không nhiều (phải lấy từ điển ra để nói với tôi). Sau khi đi theo em đó 1 đoạn thì tôi và em tới đỉnh Trung. Từ đỉnh Trung thì có 2 ngả. Em đó bàn bạc với 1 nhóm mấy cô đứng tuổi, có cả tâm sự chuyện tôi là Duyên Nam luôn. Sau khi mọi chuyện sáng như bùn thì mấy cô trầm trồ dòm tôi và cho tôi bánh kẹo để ăn (chắc lúc đó thấy tôi đeo lủng lẳng mấy tô mì trước ngực và cái mặt thì thảm đếch chịu được chắc hehe). Rồi cả đám quyết định lao xuống con dốc này
IMAG0763.jpg


Xuống gần hết con dốc thì tôi thấy em gái áo vàng này, nhủ bụng khi nãy hỏi em này chắc đỡ hơn. Lý do tôi thích hỏi mấy cô trẻ là vì con gái thường thì khả năng ngôn ngữ khá hơn con trai và khi nói chuyện với người khác phái thì lúc nào chẳng phải giữ kẽ hơn và sẽ dễ thương nhiệt tình với tôi hơn là mấy cậu.
IMAG0766.jpg


Coi bản đồ dưới con dốc thì tôi khám phá ra đi theo mấy cô đứng tuổi dễ thương kia là 1 sai lầm vì đỉnh Tây là hướng ngược lại. Bố khỉ đứa nào vẽ bản chỉ đường mà cả người của nó coi cũng không ra X(. Tôi nhất định tìm ra đỉnh Tây vì trên đó cũng có 1 khách sạn. Tôi muốn thử coi giá trên đó co rẻ hơn không.
 
Hoa Sơn

Quay lên lại con dốc thì tôi gặp 2 em gái cũng đang bàn với 1 nhóm khác coi đường nào là đường nào. Tôi đến tới nơi thì 2 em đã bỏ đi theo hướng tôi đang đi. Lúc này thì tôi cũng chẳng cần hỏi đường, nhưng không biết xui khiến thế nào tự dưng tôi lại mở miệng làm quen với 2 em. Nhìn bề ngoài, cử chỉ và tánh tình sơ sơ thì tôi tự đặt tên cho 2 em là em Minh (Triệu Minh), và em Chỉ Nhược (Chu Chỉ Nhược) cho dễ viết. Bạn cứ tưởng tượng tới 2 em trong phim/truyện thì 2 em này giống được 80%.

Thế là 2 em tung tăng đi trước còn tôi thì lết thết theo sau, nhưng trong bụng rất hân hoan nha hehe. Lên tới đỉnh lại được đồng hành với người đẹp Ỷ Thiên và Đồ Long thì còn gì bằng. Do 2 em học ngành tiếng Anh nên chúng tôi có khá nhiều mẫu chuyện nho nhỏ với nhau trên đường lên đỉnh Tây.

- 2 em đến từ Choòng Ching (Trùng Khánh).
- Em Minh vừa ra trường 1 năm và đang đi làm cho chính phủ liên quan gì tới logistic đó.
- Em Chỉ Nhược thì còn đang đi học
- Em Minh nói được nhiều hơn Chỉ Nhược nên đa số là tôi nói với ẻm.
- Trùng Khánh có 2 thứ nổi tiếng là lẩu ngon và con gái đẹp (2 em không phải dân Trùng Khánh gốc nhưng tôi vẫn thấy đẹp). Thế là chúng tôi quyết định lần tới tôi đi TQ sẽ ghé Trùng Khánh để 2 em lo cho tôi :D

Muốn ra cái đình này thì phải đi theo cái đường Sparrow Hawk Cliff. Tôi muốn đến Hoa Sơn để đi cái này nhưng bây giờ họ không cho mình đi tự do nữa mà bắt phải đeo dây vào người và dây xích (dây được cho mướn với giá 30$). Vậy thì còn gì là hay ho. Nên tôi không đi, mà cũng chẳng có tiền để đi :D.
IMAG0772.jpg


hình Sparrow Hawk Cliff lấy trên mạng đây.
f0f02bc520361f56630078e6ea7a0eee.jpg


Sau khi 2 em đi nhận phòng và tôi hỏi giá (và cũng không đủ tiền làm khách) phòng xong thì chúng tôi rủ nhau đi ngắm mặt trời lặn ở đỉnh Đông.

cái này là ở đỉnh Đông
IMAG0773.jpg


IMAG0780.jpg


em Chỉ Nhược luôn miệng xuýt xoa "ôi, mạo hiểm quá!" khi chụp cho tôi tấm này, và kết quả là 2 em thay phiên nhau leo lên đó chụp :)
IMAG0782.jpg


Chúng tôi tung tăng cả tiếng đồng hồ ở đây mà mặt trời vẫn chưa lặn xong. Nào là phét lác, chụp hình, ăn uống, v.v. Và rồi cái gì phải đến cũng đã đến. Tôi bắt đầu cảm thấy lạnh. Người bị mất nhiệt vì thiếu ăn :)). Thế là tôi từ giã 2 em Ỷ Thiên và Đồ Long để xuống núi, ra ga xe lửa ngủ qua đêm. Trước khi đi em Minh còn dặn tôi là đi taxi tới ga xe chỉ 20$ thôi và khi tôi xuống thì đúng là 20$ nên tôi không trả giá :). Em Chỉ Nhược thì xuýt xoa "ôi anh khỏe quá" :D. Lúc này tôi vừa bơm 2 miếng chocolate nên tung tăng lắm hehe.

Trên đường đi xuống
IMAG0783.jpg


IMAG0784.jpg


IMAG0785.jpg


Mục tiêu của tôi là cái đỉnh Bắc này đây. Từ đỉnh Bắc đi xuống thì chỉ có 1 đường nên khi tới đó thì sẽ không lo đi lộn đường nữa.
IMAG0786.jpg


Đi tới tối như này thì tôi mới biết là đi lộn bố nó đường. Lúc đi xuống thì em Minh chỉ cho tôi hướng có bản đề chữ là đường xuống núi chứ tôi không đi ngược lại con đường cũ. Nếu bạn còn nhớ cái bản đồ tôi chụp lúc bắt đầu lên núi thì sẽ biết là tôi đi xuống hướng cái cổng mà phải đi xe bus mới tới được. Mà tối như này thì làm gì còn xe bus. Thế là tôi quyết định đi ngược lên lại kiếm bản đường dẫn tới đỉnh Bắc. Lúc này thì cơn đói ập tới run cả người (làm thêm miếng chocolate :D). Lăng ba vi bộ xuống thì cứ như gió ấy, còn đi lên thì như con cá ngược dòng.
IMAG0787.jpg


Lần ra được đỉnh Bắc thì cứ thế mà đi xuống thôi. Dưới đỉnh Bắc khoảng nửa tiếng đi lên thì cũng có 1 khách sạn. Lúc sáng tôi không định ở đây vì sáng muốn ngắm mặt trời mọc thì phải đi lên. Lúc này đuối quá nên tôi vô hỏi giá coi đủ tiền ngủ đêm không. Ông chủ kêu giá (40 hay 80 tôi quên rồi. Tôi đánh liều trả giá mới ghê chứ hehe. Nhưng không được, cũng may là không bị chửi), tôi nghĩ không đủ tiền nên thôi đành bỏ 10$ mua nước ăn mì thôi :(. Trong khi ngồi đợi mì chín thì tôi lôi tiền ra đếm. Hóa ra đủ tiền ngủ đêm :D. Thế là được nước sôi miễn phí hehe.
 
Em đi cửu trại câu cũng quen với 2 em, một em đến từ Thượng Hải và một em đến từ Thẩm Quyến, đi cùng nhau suốt hành trình từ Hoàng Long, Thành Đô, Lạc Sơn và Nga My
Em cầm thẻ sinh viên giả, hai em kia cứ thắc mắc sao sinh viên gì mà giầu thế, lại trông có vẻ hơi già so với tuổi.
 
MrMilan đi suốt chặn đường dài như vậy với 2 em thì chắc học được 1 mớ tiếng Tàu hen :), nếu chưa biết tiếng Tàu.

Nhắc tới thẻ sinh viên thì hình như họ không biết tiếng Anh/không để ý lắm thì phải. Lúc ở Bình Dao mình ngồi nói chuyện với chàng ở Nam Mỹ thì anh ta tâm sự là cứ đưa đại 1 cái thẻ tiếng Anh có hình mình và nói là student thì sẽ được mua giá giảm tiền thôi. Anh ta dùng cái thẻ hội viên hội kiến trúc sư để mua vé sinh viên. Mình vẫn còn giữ thẻ sinh viên nhưng lúc đó lại không mang theo. Trong người chỉ mang đúng cái bằng lái xe là có hình. Định bụng tới Vạn Lý Trường Thành sẽ thử nhưng lại quên mất.
 
Chuyến Tàu Bắc Bình

Lần 2 (lần đầu lỡ tay đóng mất, bực cái mình!)

Sáng hôm sau mọi người lục đục dậy khi trời còn tối (khoảng 5h) để lên đỉnh coi mặt trời mọc. Tôi cũng dậy nhưng là để đi xuống núi. Tôi đoán cái cảnh đó cũng tựa như lúc ở Hoàng Sơn, đông nghẹt người lố nhố bu lại coi lòng đỏ trứng gà, tôi thà đi kiếm trái trứng ốp la ăn cho khỏe.

Xuống tới ga xe lửa thì mặt trời đã lên tới đây. Ga này khác và xa hơn ga tôi đi từ Bình Dao tới. Ở đây có tàu cao tốc -> vé đắt hơn -> sạch sẽ và lịch sự hơn
IMAG0789.jpg


Vào tới quầy mua vé thì cũng như nhiều lần khác, người bán vé có vẻ như không hiểu ý tôi muốn cái gì. Tôi đang chuẩn bị quơ tay múa chân giải thích thì 1 ông cụ sau lưng tôi điềm tỉnh hỏi "cậu muốn đi đâu?". Kết quả là cụ này sẽ đi cùng chuyến với tôi nhưng dừng lại ở Chèng Châu (Trịnh Châu), còn tôi thì thẳng về Bắc Kinh.

Cụ này đã 81 tuổi nhưng rất khí thế. Ngày trước đó cũng như tôi lội bộ lên núi và nếu kịp thời gian thì đã lội xuống luôn thay vì đu dây xuống. Lúc đó tôi tự hỏi không biết khi mình 81 có còn khỏe như vậy không. Từ Hoa Sơn đi Trịnh Châu bằng tàu cao tốc khoảng 1 tiếng nên chúng tôi nói khá nhiều chuyện.

Cụ là người "Tàu" đúng nghĩa luôn vì đã vượt biên qua Mã Lai từ thời 1940s. Theo lời cụ kể thì khoảng thời gian đó người TQ di cư ra nước ngoài rất nhiều vì không thích chính quyền cộng sản. Tôi không hiểu tại sao (Bác và Đảng tốt thế cơ mà!) nhưng cũng không thắc mắc ra miệng. Qua tới Mã Lai thì lại kể về quá trình của trường học bằng tiếng Tàu thay đổi và được hợp thức hóa ra sao.

Đại khái sau bao nhiêu năm ở Mã Lai thì bây giờ cụ đang là 1 người đi du lịch bụi chuyên nghiệp. Kì này thì đi lang thang ở TQ 3 tháng. Đã từng đi qua nhiều nước Đông Nam Á (vì tương đối rẻ) kể cả Việt Nam. Ông nhận xét là đồ ăn Việt giống đồ Mã Lai, tôi thì cứ nghĩ thức ăn Việt và Thái có nhiều nét giống hơn. Chẳng biết đúng sai ra sao, thôi thì hạ hồi phân giải. Lúc này thì tôi lại tự hỏi không biết khi tôi 81 tôi có còn hứng thú đi du lịch như cụ này không? Sưu tập trà ngon là thú vui của cụ. Cụ khoe nguyên cái giỏ đựng đầy trà được mua trong chuyến đi này. Tôi thì trong tay lúc nào cũng cầm bình thủy trà tôi mang theo mở ra uống liên tục vậy mà ông cụ không hề mời tôi được 1 miếng :T. Cụ và tôi có chung 1 điểm là đi tới đâu tính tới đó chứ không chuẩn bị trước nhiều. Chẳng hạn như cụ không định đi tàu cao tốc (tốn tiền) nhưng hết vé thấp tốc nên đành ngồi phét lác với tôi vậy, hehe. Cụ thì dư thời gian nên không vội, tôi thì ít thời gian và rồi cũng không gấp. Kết quả chung là những chuyến đi thong thả và không hối tiếc.

Sau khi cụ xuống tàu ở Trịnh Châu thì tôi quay về đúng ghế của mình để ngồi. Lúc đầu ghế tôi có người ngồi rồi nên sẵn đó tôi qua ngối với cụ. Tôi có cái tật mà đàn ông nào cũng có, đó là thoáng thấy cô nào đi ngang là phải dòm lên 1 cái. Hình như cái này là bẩm sinh. Khi khách Trịnh Châu lục đục đi lên thì tôi thấy 1 em ăn mặc lịch sự đi tới và thẳng 1 mạch qua khỏi hàng ghế của tôi. Khi tàu sắp chạy tôi chuẩn bị nhắm mắt dưỡng sức thì em lại lù lù tới ngồi cạnh tôi. Nếu 2 em ở Hoa Sơn là em Minh và Chỉ Nhược thì em này phải là em Long (Tiểu Long Nữ) vì dáng em thon cao, da thì trắng mịn, nét mặt thanh tú và khi nói chuyện thì lại rất điềm đạm. Theo báo chí bây giờ thì chắc có thể dùng từ hot girl để hình dung em, vì em ăn mặc nhìn rất nóng, trùm kín cả người chỉ lộ cái mặt và 2 bàn tay.

Câu chuyện chúng tôi bắt đầu khi tôi thấy trên tay em có quyển sách tiếng Anh, tựa đề gần như là "mỗi ngày 1 câu" hay gì đó, cái loại lời hay ý đẹp đó mà.

Chen vào tấm hình tôi chỉnh ở Hoa Sơn cho bạn bớt chán
DSC_6705.jpg


Tôi thì cứ ngạc nhiên khi em nói tiếng Anh cứ như là tôi đang nói tiếng Việt vậy. Còn em thì thích thú với chuyện tôi biết đến truyện Kim Dung và Cổ Long. Chẳng là vì tôi có kể cho em nghe chuyện ở Hoa Sơn tôi gặp 2 em Ỷ Thiên và Đồ Long và có nhắc tới Ting Ruung (Kim Dung). Từ Trịnh Châu tới Bắc Kinh hình như khoảng 3 tiếng. Thế là tôi luôn miệng nhấp trà vì nói chuyện với em suốt 3 tiếng khô cả họng.

Em học cùng trường với Ỷ Thiên & Đồ Long ở Trùng Khánh. Em đến Bắc Kinh để phỏng vấn đi du học ở Anh với ngành phiên dịch. Hèn chi nói tiếng Anh như sấm, và đương nhiên là ăn mặc lịch sự. Thể lệ phỏng vấn là em phải dịch 1 bài tiếng Tàu qua tiếng Anh, và ngược lại. Sau đó đương nhiên là hàn huyên với người phỏng vấn. Chắc để học tốt ngành này thì phải đọc sách báo nhiều nên tôi thấy em nói chuyện khá thú vị.

- Tôi kể em Minh khoe Trùng Khánh con gái đẹp thì em giải thích con gái miền Nam có tiếng là đẹp vì khí hậu miền Nam khá tốt so với sự khắc nghiệt của miền Bắc. Thay vào đó là con trai miền Bắc có tiếng là phong sương đàn ông hơn. Lúc đó tôi nghĩ so với khí hậu TQ thì khí hậu VN mình ôn hòa từ Nam ra Bắc, hèn chi dân mình đẹp đều, hehe.

- Em cũng thấy đọc truyện Kim Dung hay hơn là coi phim. Tôi thì ngạc nhiên vì em mới 23 (tôi đoán vì em cũng mới ra đại học năm ngoái) mà cũng thích đọc Kim Dung và là con gái, cái này chắc hiếm.

- Tôi thắc mắc cách viết Peking, Beijing thì em giải thích là chắc đổi thành Beijing cho người nước ngoài dễ đọc chứ cách phát âm không đổi. Tôi về tìm hiểu thêm thì đúng là chỉ cách phiên âm thay đổi, theo Bính Âm hiện nay thì là Beijing, cũng như Nanking và Nanjing. Còn với tên Bắc Bình (Beiping?) thì là tên vào thời điểm nơi đó không là kinh đô của TQ.

DSC_6699.jpg


Chúng tôi huyên thuyên từ kinh tế, học vấn, gia đình, thể thao, con người cho tới chính trị, đại khái là chuyện gì cũng đem ra bàn. Càng nói thì tôi càng thấy em còn trẻ nhưng rất chững chạc và có suy nghĩ. Nếu tôi còn trẻ chắc sẽ gù em cho tới được mới thôi, hehe. Và vì không trẻ nên khi xuống tàu, chúng tôi dẫn nhau đi kiếm nhà băng để tôi đổi tiền rồi sau đó ghé vào 1 quán cơm Đài Loan vừa ăn vừa nghỉ trong khi em đợi tới giờ đi phỏng vấn. Tôi thì chẳng có kế hoạch gì nhất định. Khi chia tay em tôi miệng thì nói là sẽ ghé Thiên An Môn tham quan chút rồi về hostel, nhưng chân thì về thẳng hostel nằm ngủ 1 giấc cho tới tối.

DSC_6627.jpg


Hostel tôi nằm trong 1 con hẻm (Tàu gọi là Hutong) không qua sâu. Ngủ dậy thì trời đã tối, tôi đi ra ngoài coi thì chẳng thấy gì hay ho nên quay vào trong ngồi.

tôi ngồi đây check email này kia. Free wifi mà.
IMAG0812.jpg


Đang ngồi thì có 1 em gái tới ngồi ghế trước mặt, thỉnh thoảng lại cố tình tìm ánh mắt của tôi để chào. Tôi thì cứ thấy gái là nhìn 1 cách tự nhiên rồi chứ không cố tình. Coi email tích tắc là xong, vì có email gì đâu, hehe, tôi lôi tô mì cuối cùng ra để ăn. Và chuyện gì phải đến cũng đã đến.

Em nhìn tôi thỏ thẻ hỏi
- Anh đói lắm hả?
Tôi cười và nói
- Ừ
- Ăn mì không tốt đâu, em có lime milk, để em đi lấy mời anh nha.

Lúc đó tôi nghe lime thành lamb nên nghĩ là sữa cừu, chứ làm gì có sữa chanh. Về tới nhà tôi mới nghệch ra ý em lime milk là sữa chua (tôi thường gọi là da ua)
- Thôi cám ơn em, anh ăn mì được rồi

Mặc cho tôi chối từ, em vẫn đứng dậy đi lên phòng lấy lime milk. Tôi thì cũng đứng dậy đi hỏi nước sôi ở đâu. Trong khi tôi đang đợi nước sôi thì em đi xuống và ân cần chạy tới giúp tôi đi lấy thêm nước đổ vào bình. Lúc này tôi cảm thấy quái lạ sao em này tận tình thế mà còn cứ nhất định mời mình uống cái sữa gì đó. Tôi có từng đọc qua mấy bài báo lan truyền trên mạng kể về 1 số anh ra đường đi theo gái rồi bị bỏ thuốc mê để lấy thận lấy gan gì đó. Mà chuyện lấy gan lấy thận xảy ra ở Tàu nhiều mới ghê chứ. Kịch tính trong người nổi lên và tôi tự đùa với mình là mất lòng thì chịu chứ không đụng đến đồ ăn của em này :D. Thế là tôi thì ăn mì, em thì ngồi hút sữa và chuyện trò rôm rả. Tiếng Anh của em bập bõm nên tôi cũng không nói gì nhiều. Biết được sáng mai tôi đi Vạn Lý Trường Thành nên em có ý định đi chung. Kết quả là chúng tôi hẹn nhau sáng hôm sau đi chuyến tàu thứ 2 (tôi muốn đi chuyến sớm nhất nhưng em muốn ngủ thêm nên thế) tới khúc Bát Đạt Lĩnh (Badaling) của VLTT. Lúc này thì có 1 em trai làm việc ở hostel đem đàn guitar ra hát. Lúc đó chỉ nghĩ ra được đúng 2 bài nhạc tàu (By My Side, và Tong Hua) nên tôi yêu cầu được nghe 2 bài đó. Anh chàng baidu (search engine made in china) lời nhạc + hợp âm để đàn hát 2 bài đó khá hay.

Ngày hôm sau đi với em tôi phát hiện ra em đi du lịch bụi hơn tôi nhiều, tôi so với em thì du lịch quá xa xỉ.

Nguyên ngày này tôi không chụp hình gì nhiều nên bỏ lên mấy tấm tôi chỉnh màu cho đậm đà tí. Hình không mang tính trung thực như cảnh thật khi tôi nhìn. Kì sau khi viết về chuyến đi VLTT tôi sẽ bỏ hình nhìn giống ở ngoài hơn.
DSC_6587.jpg


DSC_6625.jpg


DSC_6761.jpg
 
Hostel ở Beijing là beijing wada hostel, anh book qua hostelworld. Ở đó không khí cũng hay hay, người làm cũng vui vẻ niềm nở lắm :)
 
Khung cảnh đẹp thật đấy. Nhưng cũng phục bác thật, ko biết tiếng Trung mà dám đi qua đây, ngta nói j cũng ko hiểu, coi chừng nó lừa minh cái thì .... T_T


Trước giờ toàn thấy trong phim :D thấy bác đi mà ham


Xem trên phim thì thấy chỗ này nhiều, mà e tưởng chỗ này ko có ai ở để đóng phim thôi chứ, vậy mà cũng cóng ở ah?
 
Last edited by a moderator:

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,670
Bài viết
1,171,118
Members
192,338
Latest member
inhopcartonh
Back
Top