What's new

[Chia sẻ] Been In Maldives

Cái hồi xưa, cái hồi lâu lắm rồi, mình thích núi, thích chàng Tây Bắc, vật - vã. Vẫn từ cái hồi xưa, mình thích biển, thích các bãi biển trên đảo hoang.. Cái hồi xưa ấy mình đếch có xiền, năm học đại học, con bạn thân khoe nó được đi Cửa Lò, Sầm Sơn..mình nuốt nước bọt, rồi sau này nó được đi Pattaya tận Thái Lan với bố mẹ..nghĩ đến nước miếng nhều nhễu cứ thò ra thụt vào..

Chàng Tây Bắc an ni wei thì cũng gần ngay đây, từ hồi đại học mình đã vài phen hăm hở khám phá chàng. Chẹp, dù gì cũng rẻ, với lại cứ nghỉ hè về theo papa đi làm công tác dân vận trong cộng đồng có tập quán du canh du cư..Thế là cũng lọ mọ đây đây đó đó, cũng một thời đắm đuối với chàng đến nỗi cũng bỏ phố theo chàng lên non sống dăm ba năm... Nhưng rồi, cái trò đời vẫn thế, ăn cái gì lâu cũng chán, yêu cái gì nhiều lắm rồi đến lúc cũng thấy nhạt, chàng.. âu cũng chỉ là giai rừng, ở với chàng mãi có lúc cũng ngột ngạt, lại liu diu mơ màng về những bãi biển xa vắng…lại đau đáu xuống biển.

Thế rồi mình lại xuống biển :D :D, lại bị choáng ngợp như hồi đầu say chàng Tây Bắc, mà có lẽ còn say sưa đắm đuối hơn vì mình ..quyết không xơi thịt thú rừng nhưng hải sản thì thích mê tơi… Say sưa ngụp lặn với giai biển thế nào thì nhà ta biết cả rồi nhưng phải nói rõ thêm là từ hồi xuống biển mình đâm thích những hòn đảo, thích cuộc sống trên đảo. Mà đúng là cũng có duyên với đảo và cả giai đảo nữa ;), không biết là do đâu… Nghĩ đi nghĩ lại cái duyên này có lẽ vì 1 lần tình cờ biết được ở một bãi biển nọ, trên 1 hòn đảo xinh đẹp xa xôi kia có rất nhiều giai đeo ống quả bầu hú hét nhảy múa…Lần nào khăn gói ra đảo mình cũng mơ..cũng mơ…

Đi đảo nhiều rồi mới thấy cuộc sống đảo hiền hoà, con người hiếu khách, dễ mến. Văn hoá đảo thường có những nét đặc trưng riêng, quy tụ những đặc điểm khác biệt, đấy là chưa kể những bãi biển trên đảo hoang vắng, có mỗi mình làm.. thần làm tiên. Lấy làm lạ, lên lên rừng cũng đến ngày thấy oải, còn đi đảo mãi chả chán. Thế là mình quyết, cứ đảo mà đi.

Loanh quanh mấy đảo trong nước cũng bắt đầu vãn vãn, mình nghĩ đến các đảo nước bạn, cung dăm 3 lần đánh đu theo..phượt bà bà ( hay còn gọi là Mẫu Nghi) đi đảo này đảo nọ. giờ lại tiện có giai nhà bao ;), mình quyết định thing bịc ( think big), ấy là nhờ có Mẫu Nghi động viên mình "nhà Ong phải biết thing bịc, thing bịc lên..". Mình đã ghi lòng tạc dạ lời của bạn.

Mình nghĩ đến đi Man Đi Vơ chỉ tại cái screen server, đẹp! đẹp ối giời ơi, đẹp mê tơi rụng rốn, thỉnh thoảng nhìn mình ngồi đờ trước màn hình nhìn từng slide hiện ra..hiện ra lại chẹp chẹp cho nước miếng nó không rớt ra ngoài, giai thấy cám cảnh, thế là giai mềm lòng…

Lần đầu lên mạng sợt Man Đi Vơ xem có bạn phượt nào nhà ta đã tới đó chưa để xin tí kinh nghiệm. Mình thấy hoang mang vì hầu như chả có thông tin gì ngoài mấy cái hiệp định kí kết ngoại giao giữa 2 nhà nướcViệt Nam và Man Đi Vơ. Còn lại rặt những thông tin có những cái tít nghe giật mình, đại loại như " Chém VỢ vì không cho MANg điện thoại ĐI bán" rồi "chồng ĐI mát xa khi VỢ MANg thai", hay "giết VỢ dã MAN rồi bỏ ĐI ăn cưới", rồi "nói VỢ không thoả MÃN nên ĐI hoang là nguỵ biện"…

Thế nhưng, mình vẫn quyết đi Maldives cho dù đến giờ mình vẫn chưa biết Sầm Sơn, Cửa Lò :D
 
Câu chuyện buồn về những số phận của những người Việt lao động xa xứ là một "khoảng lặng" day dứt trong cả cuộc hành trình...Tuy nhiên Ong không có ý định làm nguội những cảm xúc của các bạn về 1 xứ Maldives xinh đẹp. Maldives vẫn đẹp là thế nhưng đâu đó trong cuộc sống chúng ta luôn hiện diện "2 khía cạnh cuộc đời" như bạn Audioman71 có lần nhắc tới... Ong chỉ thử tìm những bài báo về người lao động ở Maldives xem đã có ai viết hay chưa nhưng thật quá bất ngờ vì có rất nhiều thông tin. Tình cờ có 1 đoạn video người thật việc thật, có hoàn cảnh giống những người anh em Ong gặp trên đảo. Ong tổng hợp lại 1 số bài viết để các bác quan tâm không phải đi tìm đâu xa.

http://www.tin247.com/200_lao_dong_song_kho_cuc_trong_nha_o_chuot_tai_maldives-1-21357958.html

(không biết post video ra làm sao, Ong gửi link, sorry cả nhà)



Những chuyện hãi hùng của hành khách trở về từ "chảo lửa" (Nguồn: VietNamNet.vn)

Suốt 45 ngày, anh Định sống vất vưởng ở công viên. Đói anh phải mót dừa để ăn hoặc nhặt nhạnh từng con cá ươn ở phiên chợ tàn. Thấy nơi đâu có thức ăn, anh tìm đến. Lâu dần, dân bản địa quên tên anh mà gọi anh là “bang chủ” cái bang...

Cầm cố sổ đỏ, gán nhà để mong xuất ngoại làm việc, anh Định không ngờ có ngày thiên đường trong mơ phút chốc biến thành địa ngục.

Tôi vừa trải qua một “kiếp chó”!

Đến khi ngồi trong căn phòng trọ của người cháu tại huyện Bình Chánh (TP.HCM), anh Phạm Văn Định (40 tuổi, quê Kim Bảng, Hà Nam) mới dám tin mình đã về đến VN.

45 ngày lang thang tại Maldives là những ngày đen tối mà anh không thể quên trong cuộc đời. Nhớ lại quãng thời gian cơ cực, được anh mô tả “sống như một kiếp chó” ấy, người đàn ông 40 tuổi bật khóc hu hu như đứa trẻ.

Anh Định kể lại: Nghe đồn thổi sang Maldives lao động dễ kiếm tiền, anh đã tìm đến Công ty Việt Hà (Hà Tĩnh) để làm thủ tục xuất ngoại. Anh về bàn với gia đình, rồi đem cầm sổ đỏ, giao lại công việc chăm sóc ba đứa con nhỏ cho vợ, anh quyết chí ra nước ngoài. Anh cầm 35 triệu đồng đem nộp cho một người đàn ông tên Vượng, xưng danh là nhân viên của Công ty Việt Hà. “Kể cả chi phí học hành và tiền liên hoan, mua sắm đã đi đứt 50 triệu đồng” - anh Định nói.

Ngày 3/8/2008, anh Định xuất cảnh sang Maldives. Trong 2 tháng đầu, anh được bố trí làm thợ sắt, thợ mộc với khoản lương 2.000 – 3.000 Rufiyaa (MVR)/tháng. Ngày làm việc quần quật suốt 10 tiếng nhưng bữa cơm chỉ vỏn vẹn dăm khúc cá, có hôm một ít trứng hoặc cà ri. Thương vợ con, anh cố làm. Lương được bao nhiêu, anh gom góp gửi về cho vợ con, chỉ giữ lại một ít chi dùng cho những nhu cầu thiết yếu.

Đến tháng thứ ba, chủ đột ngột đuổi việc và trả anh Định lại cho công ty môi giới. Thế nhưng công ty môi giới tại Maldives cũng không chịu nhận.

Anh Định bắt đầu chuỗi ngày dài sống vất vưởng ở công viên. Đói, anh xin cơm của những đồng nghiệp người Việt. Nhưng xin nhiều quá anh đâm ngại. Anh lang thang khắp đảo, mót dừa để ăn hoặc nhặt nhạnh từng con cá ươn ở phiên chợ tàn. Ăn uống kham khổ, mất vệ sinh, anh đâm bệnh.

Đã hai lần, bọn cướp gí dao vào cổ anh nhưng thấy anh không có đồng xu nào, chúng bỏ đi. “May mắn là chúng không lấy đi chiếc điện thoại cùi tôi cất kỹ trong túi” - anh Định nói.

Đến mùa lễ hội, người ta tổ chức những bữa cơm từ thiện vào mỗi tối thứ sáu cho người nghèo, vô gia cư. Anh Định lần mò tìm đến. “Lâu dần, những người vô gia cư ở công viên gọi tôi là bang chủ cái bang vì tôi thường rủ họ cùng đi kiếm thức ăn” - anh Định bật khóc.

Sau hai lần fax đơn kêu cứu về Cục Quản lý lao động với nước ngoài VN (thuộc Bộ Lao động Thương binh và Xã hội), anh Định cho biết “vẫn bặt vô âm tín”.

“Phải đến khi tôi gọi cho ông Vượng nói nếu không gởi vé máy bay cho tôi về VN, đến chết thành ma tôi cũng không tha cho ông thì ông Vượng mới gởi vé sang” - anh Định bức xúc nói. “Nhưng khi đến Phuket thì bị kẹt lại, cảnh sát Thái đã liên lạc với Đại sứ quán VN tại Thái Lan để tôi tá túc”.

Anh Định nói 5 người đồng hương cùng cảnh ngộ với anh cũng đang vất vưởng ở Maldives, chưa biết ngày về...
 
Chị ơi, viết thêm về các hoạt động ăn chơi nhảy múa ở Maldives đi

Gớm, có cu em động viên, ấy chị lại viết :D

Nói đến cá rồi, giờ tớ nói đến chim, các bạn Maldives này..dưới biển lắm cá trên bờ lắm chim. cái hòn đảo bé tí mà chim với vẹt ở đâu ra mà lắm thế, cơ man nào là chim với chim, ...chim… đã đời chim, chim ..ối giời chim!



picture.php



picture.php




picture.php



picture.php


picture.php


picture.php
 
Last edited:
Nói chuyện chim xong rồi giờ lại chuyển sang người :))

cậu bé Maldives

picture.php


Gái Maldives ( hiếm lắm mới thấy 1 cô không che mặt)

picture.php


Người già Maldives

picture.php



Có 1 điều đặc biệt (có lẽ ở các hồi giáo đều thế) tất tật các loại dịch vụ thượng vàng hạ cám, từ nhân viên công sở đến người bán hàng ngoài chợ đều do nam giới đảm nhận.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,670
Bài viết
1,171,100
Members
192,337
Latest member
inhopcartong
Back
Top