What's new

Cam Ranh - Xuống biển lên rừng

Ý định về chuyến đi Cam Ranh – Khánh Hòa xuất phát từ tiếng phàn nàn của cô tôi qua cuộc điện thoại “ Sài Gòn – Cam Ranh có 400km mà hai ba năm trời không thấy cái mặt mày về”, xuất phát từ việc tôi off được 4 ngày và nhỏ em họ xin được 3 ngày phép kèm với lời hứa “ Anh ra ngoài này đi, em dắt anh đi chơi” Haha chắc nhỏ em tưởng mình lúa lắm, thôi kệ cứ cho là như vậy đi, thế mới thấy được vai trò quan trọng của thổ địa chứ.

Khởi đầu chuyến đi không được suôn sẻ lắm, xuất phát từ cái bệnh chủ quan của tôi và thằng ku cà chớn bán vé xe Cúc Tùng. Điện thoại đặt vé trước 2 ngày, alo trình bày xong ku bán vé nói thôi khỏi anh ơi, anh cứ ra quầy số (quên rồi) trước 1h lấy vé rồi đi luôn. Rồi ok, tin nó luôn. 1h trước khi xe xuất bến ra quầy vé : Anh có đặt vé chưa, sđt anh bao nhiêu? Ặc ặc, ú ớ. Anh thông cảm nhé hết vé rồi nhé. Rồi xong. Quay qua Phương Trang, Phương Trang hết vé, qua Mai Linh cũng vậy, Minh Dũng cũng hết luôn. Mới thứ 3 đầu tuần mà cháy vé kể cũng lạ.

Đang thẫn thờ xách ba lô đi lòng vòng, chợt thấy ánh sáng cuối đường hầm, một tấm biển Nha Trang 21h30 xuất hiện bên khu vực của ban quản lý bến xe, thôi cũng đành lên xe nhà nước vậy. Cũng an ủi phần nào khi thấy chị bán vé nói : “Xe to, xe mới em yên tâm” và tấm vé trên tay tôi mang số 7. Ra tới xe mới ngỡ ngàng với cái chữ to và chữ mới của chị bán vé, thôi cũng chả trách được chị bởi chỗ này có sự khác nhau về hệ quy chiếu, khái niệm to được tôi hiểu là xe 45-50 chỗ kiểu như của PT hay ML, khái niệm to của chị bán vé rất đơn giản, xe 28 chỗ đương nhiên phải to hơn 12 chỗ rồi, tóm lại đã là ô tô thì nó phải to :D. Chị chỉ nói là xe to thôi, chứ có nói xe bao nhiêu chỗ đâu. Ha ha quá hay. Còn cái vụ xe mới thì có lẽ chị nói thiếu 2 chữ “ đại tu” :D Lên xe, ổn định vị trí xong, lúc này trời bắt đầu mưa tầm tã như muốn thử thách khả năng chịu nước của quả xe mới đại tu vậy, ok không vấn đề gì nếu mưa nhỏ và dưới 20 phút, bắt đầu có tiếng phàn nàn về vụ xe chảy nước từ trên mui, chiếc máy lạnh phì phà được một lúc cũng bắt đầu tắt ngúm, đểu nhỉ, hay là nó tiết kiệm dầu? Cũng may cuối cùng xe cũng chạy sau hơn 1h chậm trễ.
Cam Ranh đón tôi bằng bầu trời âm u, thi thoảng mới có nắng bởi thời gian này đang có áp thấp nhiệt đới

Góc đường gần nhà đang làm dang dở
Camranhlen25of54.jpg

Đăng lưới cá
Camranhlen28of54.jpg
Chòi canh
Camranhlen29of54.jpg
Cảng cá Ba Ngòi, nơi tôi gặp nhóm phượt SG Bình Ba
Camranhlen26of54.jpg


Camranhlen27of54.jpg

Bài đã được gửi đăng bởi 2su ! (06/01/2011)
 
Last edited by a moderator:
Re: Cam Ranh - Xuống biển lên rừng.

Thanks Dh nhiều nhé!nhóm mình 30/4 này vào thác Tà Gụ chơi rồi qua Đà Lạt mà k biết đường xà ở đó như thế nào nửa.Tiếc thật
 
Re: Cam Ranh - Xuống biển lên rừng.

Thanks Dh nhiều nhé!nhóm mình 30/4 này vào thác Tà Gụ chơi rồi qua Đà Lạt mà k biết đường xà ở đó như thế nào nửa.Tiếc thật

Tiếc gì chứ. Cứ đi đi, nhiều khi không biết đường như thế nào mới có cái hay của nó :D
 
Re: Cam Ranh - Xuống biển lên rừng.

Độc Hành ơi, đọc đến đoạn mọi cảm xúc đều vỡ òa của em mà trái tim chị dường như cũng vỡ tung rồi nè (!) Chị yêu lắm cái cảm giác xòe bàn tay ra hứng lấy mây, những hạt sương li ti trong bàn tay mình, cảm giác người lẫn trong mây, ôi sao tuyệt vời đến thế !!!!!!!

Hic hic !! còn lần hai vợ chồng tui đứng trong mây ở Đà lạt thì chỉ thấy cảm giác cô đơn, hiu quạnh ngập tràn. Về đến nhà nghĩ lại mới thấy "tê" chứ lúc đó toàn thấy "tái".
 
Re: Cam Ranh - Xuống biển lên rừng.

Hic hic !! còn lần hai vợ chồng tui đứng trong mây ở Đà lạt thì chỉ thấy cảm giác cô đơn, hiu quạnh ngập tràn. Về đến nhà nghĩ lại mới thấy "tê" chứ lúc đó toàn thấy "tái".
:)) Bạn ngnvhung nói đúng ý mình...cả 2 lần "xoè bàn tay ra hứng lấy mây" (1 lần là hòn bà, 1 lần là đèo NT-DL) lúc đó tay cứng như đá, xòe tay ra để coi còn cảm giác ko :|
 
Last edited by a moderator:
Re: Cam Ranh - Xuống biển lên rừng.

Nhớ Cam Ranh quá!
Nhớ Đá Bạc!
Nhớ Bình Ba!
Nhớ canh chua cá Nhám!
Nhớ tôm đất nướng than hoa!
 
Đẹp quá! Vậy mà hồi trước tớii đây ngồi im trong nhà bà gì ...nhìn nắng mà chẳng biết đi đâu, tưởng đâu không có gì đẹp ai ngờ,.... phải đi lại thôi....
 
Viết tiếp .. mạn phép bác chủ thớt cho em nối dài topic thêm một vài hình ảnh.
Bắt nguồn từ cảm hứng của chủ thớt, tuần vừa rồi mình cũng tranh thủ làm một chuyến "đi ăn cưới" 3 ngày 3 đêm dạo chơi Cam Ranh lê lếch qua Bình Thuận và về Sài Gòn.

Đang đi làm ở Miền Tây, trưa thứ sáu mà trời lúc nắng lúc mưa, a lô confirm cho đứa bạn hỏi có đi ko, nhận được 1 câu xanh rờn : bận rồi. Hix lại đi 1 mình nữa, cô đơn nhiễm zô máu rồi. Gọi ĐT về SG đặt vé xe vấp phải cú thứ 2: Phương Trang hết vé, Mai Linh ko ai bắt máy, Hoàng Long bắt phải ra bến mua. Thế là gọi luôn qua Cần Thơ, Cúc Tùng và Quang Hạnh 2 nhà xe này mỗi ngày thay nhau chạy 1 chuyến. mình đi trúng lượt xe của Quang Hạnh 098 365 867. Xe sạch sẽ, giường nằm thoải mái, nói chung mọi thứ đều Ok trừ việc xe chạy hơi chậm (mà mình cũng mong cho nó chậm vì tới nơi giữa khuya cũng chằng biết mần gì).

Trời Sài Gòn tiễn bạn bằng một cơn mưa rào ướt át, mình đi ngang qua TP lúc 7h tối.

DSC00140.JPG


Ra tới Cam Ranh là 4h sáng, trời còn tối mù. Ngay bến xe Cam Ranh có một hàng cà phê và bánh mì mỏ suốt đêm nên vào đó tranh thủ dựa lưng vừa ngủ vừa uống cà phê :D

DSC00145.JPG


Có rất nhiều ngừoi cũng giống như mình, ko muốn đánh thức gia đình lúc nửa đêm nên chịu khó đợi tới 5h30 sáng, mọi người lũ lượt lên xe về nhà
DSC00146.JPG


Mình khởi động bữa sáng ở Cam Ranh với món ăn rất đặc trưng của miền Trung: bánh căn trứng. Mình quất 1 lúc 2 dĩa bánh căn, bà chủ cho một dĩa rau sống đủ loại và 1 chén mắm ớt cay ngon hết sẩy vừa ăn vừa hít hà nhưng đã có trà đá miễn phí và cuối cùng là giá rất shock: 10k cho 2 dĩa bánh như hình:

IMG0019A.jpg


Dĩ nhiên là không quên làm cốc cà phê cóc cùng với những người thân quen và bắt đầu khám phá Cam Ranh..

DSC00149.JPG
 
Last edited:

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,673
Bài viết
1,171,165
Members
192,346
Latest member
tuoihongtran
Back
Top