What's new

Cào cào ký sự

Một chuyến phượt dài nhiều tập của đoàn cào cào 12 chiếc sẽ xuất phát lúc 14 h hôm nay, thứ Sáu, 16.11.2007, tại chân cầu Hà Đông. Điểm đến đầu tiên là Bản Lát.

Đó cũng là thời điểm bấm máy của một bộ phim truyền hình nhiều tập về dân phượt, sẽ lần lượt tới tất cả các miền, các điểm du lịch trên cả nước, mô tả và lý sự về văn hóa du lịch theo kiểu phượt.

Nhân vật chính của phim sẽ là các tay phượt trên những con ngựa sắt cào cào.

20h tối hôm qua, đoàn làm phim lỉnh kỉnh từ Sài Gòn ra đã tề tựu tại Hà Nội. Các đoàn tiền trạm cũng đã từ các điểm xa xôi trở về đêm qua.

Sáng nay, công việc chuẩn bị đã được rà soát xong xuôi.

Dự kiến tập đầu sẽ lên sóng trước hết trên HTV7 (Sài Gòn) vào tháng 12.

Một nữ MC mới lạ sẽ được trình làng. Hy vọng không phải là kiểu làm đỏm thường thấy, mà là người đồng hành "chịu được" của dân phượt đầy cá tính tinh tướng.
 
bác hắc điểu nói đúng quá, ngoài việc đó thì theo em những ai đi cung này lần sau nên mang theo một cái bàn chải đánh răng loại xài rồi nhé. Công dụng sao thì xin bác hắc điểu phổ biến cho anh em được biết!

Để làm gì thế nhỉ? :shrug:
 
À , chết dợ , các bác toàn dân pờ rồ mà đi vào các vùng hẻo lánh thế mà không chuẩn bị mang cái tuýp bu gi hay bu gi dự phòng và 1 bộ đồ nghề đủ để tháo tung con xe mình nhỉ ???? :.

Dân chơi bất cần thân thể mà bác ! Mang theo nó nặng :D

kiathằng thì chuyên mang bạn gái theo để lúc hỏng xe hay trục trặc mà mệt mỏi nó còn hát cổ vũ cho mà nghe...he....he......[/QUOTE said:
Giá mà có bạn gái theo thì bắt nó vỗ tay cái vụ chị em dân tộc phải chạy ré lên thê kia :)

Em có kinh nghiệm vụ trên là do đã bị 1 quả cũng ùm xuống suối said:
Niềm tin chúng em cũng nhều lắm chứ bộ. Và có khi còn nhiều hơn thế nữa... hèhe... Cơ mà...:))
 
éc éc, đang tới đoạn cao trào và hấp dẫn.... thấy con trâu trắng này em nghi là ló sẽ kéo dùm con cào cào dzìa phải hông pa'c.
 
Bác duybis đúng một phần, là cái phần lóe lên ý tưởng. Tại sao mình phải kéo cày thay châu, cực khổ đẩy xe lòi cả dom, nổ cả đom đóm mắt, trong khi cái con châu này quá thong dong kéo một khúc gỗ cùi?

Sau một hồi tập trung chí tuệ thời đại trong buổi sáng đầu năm, mọi người nhất chí phải đi tắt đón đầu, lấy sức châu thay sức người. Dưng mà cái con châu và thằng bé chăn châu cứ ứ ừ. Xư nó, bi giờ mới thấm thía cái câu “Ai bẩu chăn châu là khổ”. Nó đã xướng, lại còn khệnh…

Lại tập trung chí tuệ lần nữa mới phát hiện ra rằng mình cũng có châu, là cái con Uaz đó, lại có cả dây dù nữa, xỏ mũi vào mà vắt vắt, diệt diệt… hờ hờ.

Thực thi liền, năm mới không bàn nhiều í ới, dễ quẩn. Một bác nhẩy lên làm tài, một bác ngồi sau làm lơ. Bác lơ nắm cái dây dù để cho Uaz kéo, nếu có động tĩnh gì thì thả cái dây ra mà né cho lẹ… Cám ơn con châu đã đem lại ý tưởng, nhưng quên mày đi nhé, châu này còn lẹ hơn…

Mới vắt diệt được chục mét, cả bác tài lẫn bác lơ hô hóan ầm ỹ: Họ, họ! Con châu sắt khựng gấp lại, hốt hoảng ngoái nhìn. Bác lơ mặt tái dại, phẩy tay liên hồi. Đau quá, chịu không nổi.

Chí tuệ tập thể tuy xáng xuốt, vẫn không nghĩ ra: cái con kào kào này nặng cả chăm ký chứ có nhẹ đâu, cái dây dù nó xiết cái tay bác lơ muốn lìa cả khớp.

Thua, không bằng con châu! Lại phải học nó: xỏ dây vào mà buộc trực tiếp, không cần kinh qua cái tay cái chân gì cả. Và như thế lại còn tiết kiệm được nhân lực, giảm thiểu rủi ro…

Một lần nữa, cái bác này (có nick là ruou&hoa hay là hoa&ruou em không nhớ chính xác, nhóm Linh Cẩu bên TTVN) lại chở thành anh hùng khi xung phong nhận lãnh thêm chức năng làm cascadeur. Đó là một công việc nguy hiểm như đóng phim hành động. Ngồi lên con kào kào ngật ngưỡng, để cái xe Uaz kéo đi bằng một sợi dây dù ngắn, trên con đường đất đá lởm chởm, vừa đèo cao dốc đứng, vừa ngoặt nghẹo bất ngờ…

Tiễn một người ra trận, mọi người dồn hết những gì tốt nhất có được cho bác í, không ngại phải sệch xì sô giữa đường để đổi đồ. Trang bị tận răng, chỉ mỗi ngực là không đeo giáp sắt:

11734797f9597b849.jpg


Mọi người xúm xít dặn dò thừa thãi, bác Rượu Hoa từng vào xinh ra tử nhiều phen, cũng bảo quả này hơi bị mới lạ. Bác í gật gù, lầm lỳ lên xe, tay cầm cái dây giật giật: Vắt, diệt nìu!

Về sau, bác Rượu Hoa mới hé cho biết kinh nghiệm: ngoài chuyện phải giữ căng dây, chăm chú theo dõi xe kéo, lườm sẵn chỗ sẵn sàng nhảy ra… còn một động tác kỹ thuật khác là phải cài số (3). Để số mo mà bon bon có khi húc phải xe nhà mà mo phí luôn.

Trên xe Uaz, một không khí căng thẳng không kém, đôi lúc ngột ngạt. Không ai nói câu nào, mọi người cùng căng các lỗ cảnh giác, lỗ mắt nhìn, lỗ tai nghe, lỗ mũi ngửi, lỗ mồm sẵn sàng la…

Bác tài chăm chăm nhìn vào gương hậu, lò dò chạy:

11734797f9597d789.jpg


Hai bên hông, cửa bung sẵn, hai người thò đầu ngoái canh chừng. Từ từ, thấy ôn ổn rồi, bác Rượu Hoa ra hiệu: OK, chạy đi, lẹ lên chút:

11734797f95980e38.jpg


Hơi thở từ lồng ngực nhẹ trở ra trong khi những sợi thần kinh vẫn giật tóc từng từng. Yên lặng trôi đi, trôi nhè nhẹ…

- Ngã rồi! Ngã rồi!...

Tiếng hét giật như điện toáng lên trong xe, thất thanh quặt xuống nghẹn. Chiếc xe Uaz khựng két lại, xổ tung bụi mù. Cảm giác choáng cả cánh rừng yên ả. Từ 4 cửa xe, mọi người bổ nhào xuống, lao ngược lại phía sau còn tối tăm mờ mịt vì bụi…
 
Bác cameraman lúc đó đang nằm bên phòng của Bộ chính trị thì làm sao biết,... khà khà
Mà bác nhớ giữ lời hứa dựng xong cho anh em cái footage đó nhé. Toàn anh em "có số có má" đã từng đuổi bác Thọ chạy xung quanh buồng thì bác có cầm camera HD FX1 cũng chẳng giải quyết được gì đâu he he
 
Chiếc xe trắng nhờ hiện dần ra, nằm lăn quay sau vệt đất cày với chiếc thòng lọng vắt ngang. Cách đó vài mét, bác Rượu Hoa lồm cồm ngóc dậy, dướn cái đầu lên làn khói bụi lờ mờ.

Em sờ nắn bác í một số chỗ, thấy chỗ nào cũng cưng cứng mà lấy làm mừng thầm. Sợ nhất là bỗng thấy chỗ nào mềm mềm, lụn sụn… Là sợ gãy xương, tước thịt.

Bác í đáng bậc siêu nhân, kịp phi thân bay qua một bên khi chiếc thòng lọng quấn cổ con xe bỗng chùng xuống quấn xiết lấy bánh xe, quật nó ngã lăn long lóc và lôi đi xềnh xệch.

Xá gì gian truân! Lời thề dưới cờ lúc sáng còn tươi mờ. Lại lên đường, lướt trong cơn lốc mầu đất đỏ:

11734797f95982990.jpg


Nhưng chịu khó mất công một chút cho an toàn. Mỗi lần xuống dốc đều ngừng lại tháo dây, thả trôi, lúc lên lại buộc dây kéo... Lần hồi dìu dắt nhau. Về được đến con suối đầu đồn 405 thì sức dường như kiệt. Lấy hơi một lúc mới đẩy tiếp được xe qua suối, leo dốc, rồi dựng đại trên bãi đất trước cửa đồn.

Trưa nắng ong ong. Chó mèo lợn gà thấy cái xe lạ ngơ ngác đến. Nhưng chúng chỉ khịt khịt mũi ngó nghiêng rồi bỏ đi.

117347993d67aa782.jpg


Một đoàn công nhân làm đường nghỉ trưa đi qua, xúm vào chỉ chỏ bi bô, cười hô hố, có vẻ khoái hơn cái xe lu nặng nề của họ.

117347993d67ac6c2.jpg


Đồn 405 yên ắng trong giấc trưa. Tránh làm phiền, chỉ vào xin hai ấm nước sôi. Vác cái thùng mỳ ly (cốc, mỳ ăn liền để sẵn trong cốc nhựa) ra, đổ nước sôi vào mà múc.

117347993d67afd71.jpg


Một mâm giữa đàng không bằng một sàng xó bếp. Xực cật lực. Người ỏn ẻn cũng xơi được 2 ly, vô địch là bác Rượu Hoa, húp một phát trôi 7 cốc. Nội cái này cũng nói lên cái sự cực nhọc tới cỡ nào. Bữa trưa đầu tiên của năm mới ngon xùm sụp.

Mới tính nghỉ ngơi một chút, ra bờ suối rửa ráy, làm thơ…

117347993d67ae219.jpg


Thì bỗng lại xảy ra chuyện đáng lo ngại khác. Cái ông Già Mà Ham này từ lúc đến đồn cứ ngồi ỳ thần xác trong xe, đợi cơm bưng nước rót, bỗng lên cơn “thèm đất thích nghe kèn”.

Người run như cầy sấy, lạnh toát. Bao nhiêu quần áo váy sống của mọi người dã dơ dáy mấy ngày nay, gã quào quáo vơ hết, úp lên người, chùm lên đầu lên mặt mà hít hà…

Mặt mày thiểu não, mắt trợn ngược trắng dã, môi mím chặt thâm xì, lầm lỳ chả nói được. Gã rõ là không làm chủ được tập thể rồi, nhưng bắt đầu không làm chủ được bản thân. Đầu nghẹo dần, nước bọt sật sùi, một dòng nước đặc xuất hiện, róc rách luồn qua khe mép:

117347993d67b18c8.jpg


Nói ra thì bảo dại miệng, nhưng cái công việc đang làm buộc phải nghĩ xa hơn, cả những tình huống xấu nhất.

Không nghĩ cũng không được. Gã dường như đang chuyển sang giai đoạn chót: người nhũn như bột nhão, tay bắt chuồn chuồn, thở dốc ra phì phì…
 
Ớ thế lúc em kk ngã ko có cái phóng sinh sự ảnh nào à... chỉ kể suông thế thôi sao ???

Hay ém hàng độc chỉ để phát tên HTV 7 ợ ?
 
he....he..... may mà thằng Nam Béo đấy nó còn nhẩy được ra chwus không nó mà ngã đè vào con Raid thì có mà..bẹp hết xe ấy chứ. mà kéo xe kiểu này nhục thật , không ăn ý nhau ở nhưng đoạn cua là quật xuống đất ngay........
 
Ở Tây Bắc có món lợn cắp nách ngon đáo để. Còn phải cắp nách cái bác Già Mà Ham này leo lên những bậc thang dốc vào đồn 405 khó khăn phết. Dặt dẹo dìu được bác í vào bệnh xá của đồn, các thày thuốc biên phòng đè nghiến ra, tẩn cho một trận, tọng thuốc đầy mồm…

Các bác biên phòng quả có tài chữa bệnh. Con ma nhập vào người bà con dân tộc ở bản xa còn phải sợ biên phòng mà chạy tháo thân, huống hồ nhập vào cái lão Già Ma Ham ngay cửa đồn. Dưới tay ấn của thày thuốc biên phòng, bác í ngáp ngáp, thở hắt ra, tưởng là “đi”, hóa ra lại hồi sinh…

Một trận đấu vật khác diễn ra: xuống hết hàng để giải phóng xe Uaz làm xe cứu thương cho kk.

1173479bf3fcead6a.jpg


Cái bài vần như đồng dao, hát nheo nhẻo hồi bé đến giờ vẫn nhớ:

Bố Tý làm công nhân
Ở bến tầu khuân vác
Vừa làm lại vừa hát
Trong buổi sáng mùa xuân…


Nghe phơi phới, nhẩy. Dưng mà cái buổi trưa mồng một Tết tây ấy óc nhọc rùi, uể oải thảy đồ đạc xuống rồi xúm nhau bợ đầu bê đít cái con kk lên xe bông. Bế thốc nó lên:

1173479bf3fced091.jpg


Rồi đè nó xuống:

1173479bf3fceefd0.jpg


Trói gô nó lại:

1173479bf3fcf0f10.jpg


Hết đường láo, về đồn!

Chiều đầu năm, chia tay làm hai, một tốp cắp nách con xe về huyện để kịp sửa, nhập với tốp đi đầu, tốp sau ở lại đồn Lengsusin.

Xe vừa chạy khuất bóng, bỗng nghe éc một tiếng xa xăm…

Thôi rồi! Lại gì nữa đây!? …
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
36,689
Bài viết
1,135,341
Members
192,421
Latest member
hulbohevi
Back
Top