What's new

Chấm Sơn La - Mong manh ký

Quạt;32385 said:
Nói thế ai tin??? Ảnh đâu? Track log đâu? Show hàng đi chứ đến ngay nhà B đi rồi mà còn mo biết nó ở đâu cơ mà!

Dạ, ảnh đây ạ. Bác thông cảm máy lởm, thợ cũng lởm và trình PS không có nên nó không đẹp, mong các bác đừng đâm em.

 
Cái chấm, cái chấm, vấn đề nó là cái chấm :)) còn thì thủ nào chả là thủ, xôi nào chả là xôi :))
 
Đề nghị bàn Q và bạn K không thô lỗ với bạn nữ thế nhá! (à mà quên bạn Q bị ban 1 ngày rồi còn đâu mà tiếp thu ý kiến =)) )
 
từ từ, từ từ khoai sẽ nhừ, bạn già cứ từ từ, các bạn của bạn còn chưa ăn tối ở Sơn La xong cơ mà :)):)):))
 
Bạn Quạt thành thật xin nỗi và hối hận vô cùng :D. Chỉ vì một phút nông nổi mà phọt ra nhưng lời hơi ấy ấy.

Lại nói đến chuyến 21N104E. Sau khi quyết định leo xuống và sáng mai quay lại tiếp tục , như tôi đã nói ở trên trong thâm tâm tôi thì không hề nghĩ mình sẽ leo tiếp và phần lớn mọi người cũng thế. Khi xuống đến bản Naun và hỏi một số thông tin khi muốn leo lên đỉnh thì thời gian hêt bao nhiêu? thì câu trả lời "nhanh thì cả lên cả xuống là tầm 3 tiếng nếu là thổ dân" thì tôi nhìn thấy rõ sự chán nản thất vọng hiện lên trong mắt mỗi người. Tay E nhanh chóng kết nối với cậu bé A Pao Tráng ở bản Naun làm người dẫn đường cho ngày hôm sau. Cả đoàn mệt mỏi đi ra nơi để xe và một bán tán xem nên về đâu nghỉ để mai tiếp tục leo chấm. Dường như đến lúc này cái quyết tâm leo chấm ngày hôm sau là 50%. Bàn tán một hồi thì chúng tôi quyết định về Chiềng Khương nghỉ đêm để sáng hôm sau leo chấm sơm nhưng khi vượt qua 13 km đến Chiềng Khương thì sự thất vọng càng ngày càng tăng vì Chiềng Khương chỉ lèo tèo vài ngôi nhà và hoàn toàn không có hàng ăn hay chốn nghỉ ngơi gọi là tạm chấp nhận được. Nhìn vẻ mặt tay C, tôi nhận thấy rõ sự chán nản và thất vọng "nghỉ ở đây thì húp mì tôm là cái chắc " Vài ý kiến đưa ra là tiếp tục đến Huyện lị Sông Mã nhưng khoảng cách 30Km và chưa biết chắc là chỗ ăn nghỉ thế nào khiến chúng tôi không dám mạo hiểm. Thôi quay lại Đồn Biên phòng Chiềng Khương liên hệ xem thế nào vậy........

Phải chạy tý , về rồi viết tiếp
 
Yêu thương mong manh

Đó là những khoảnh khắc khó khăn nhất mà hai đội Dễ vỡ và Mong manh phải đối diện trong chuyến đi chấm Sơn la đầy tràn những cung bậc của cảm xúc, hỉ, nộ, ái, ố chả thiếu gì. Rời Mường Sai, hai chiếc xe sầm sập chạy về Chiềng Khương, nơi sông Mã đang hững hờ rời bỏ Tổ quốc để bước vào một hành trình phiêu lãng mới trên đất bạn Lào. Thị tứ nhỏ, buồn và cô đơn.

Không nhà nghỉ, không quán ăn. Điểm tựa duy nhất là đồn biên phòng Chiềng khương. Không có điện, muỗi vo ve như một dàn hoa tấu quanh đám người đứng lố nhố ở cổng đồn. Sông Mã hay Sơn la? Sông Mã ko có A95, còn Sơn la có một chiếc giường rất ấm êm, có cả một em chân dài da trắng tóc đen cầm chiếc khăn bông sực mùi lá thuốc đưa anh vào giấc mộng mơ. Vừa mới lên cân, xem ra đã thấy em Chấm thua đến nơi rồi!

Và thua thật. Đám người bàn ra tính vào, ai cũng chất chứa những lý lẽ rất riêng ở trong lòng. Tay A. đã quá đủ tàn tạ vì sự cưỡng bức của em Huệ trên một chặng đường dài, lập tức phát biểu chắc như đinh đóng cột, rằng, đi mà không chấm được cũng là chuyện thường, ta đây đã từng!!!

Không ai quyết. Cái chức phận trưởng đoàn lập tức được đá cái vèo vào chân cô gái bé bỏng nhất đoàn. Cả 9 con người cộng thêm một em X3 và một em Es, thử tính xem bao nhiêu tấn, mà các vị nỡ lòng nào đặt lên đôi vai mảnh dẻ của cô bé chứ!!! Thế mà họ đã làm! Cho quyết nhưng makemay (mặc kệ mày – thế mới đau!!!)

"Sông M㔠là lời mà hai kẻ được giao trách nhiệm quyết định tuôn ra khi rời đất Chiềng Khương. Nhưng tay E. bước lên xe đã lạnh lùng nói với tay K. péo “Về Sơn la”. Lời nói đó dường như nghẹn lại trong bộ đàm, khi mà phía bên xe kia tay Q. đang cười ồ lên vì vui sướng...
 
Sông Mã tại Chiềng Khương





Một vài hình ảnh về CK Chiềng Khương





Bên kia là đất bạn Lào

 
Không, tay quạt không Ồ lên thế mà bật thốt ra tự đáy lòng là "Ố yẹt thanh kíu" , nhưng vừa dứt lời thì Quạt tôi mới thấy đó là một sai lầm lớn. Cái câu mà tôi vừa thốt ra không phải dành cho tôi mà dành cho tay C đang mỉm cười mãn nguyện , chắc hắn đang mơ tưởng đến đĩa gà luộc bốc khói nghi ngút , cái giưởng êm ái với căn phòng ko có con muỗi nào. Quả thật là cứ nghĩ đến lúc thỉnh thoảng phải thò tay vỗ đánh đẹt một cái để giết muỗi thì cái tâm Bồ Tát của mình lại thấy ngán :D. Sau lời nói nhỡ tuột ra mang đầy tính mong manh ấy là khoảng trống im lặng đến đáng sợ , không ai nói với ai lời nào, chúng tôi chỉ nghe thấy tiếng gió , tiếng pô xe rú rít qua những đoạn đường dốc ngoằn nghèo. ......
 
Last edited:

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
36,686
Bài viết
1,135,247
Members
192,409
Latest member
bancadoithuongday
Back
Top