What's new

Có phiên chợ tên là Thương nhớ...

Những lần trà dư tửu hậu, thiên hạ thường bàn tán đến một nhân vật yêu Đồng Văn đến điên cuồng. Lần nào cũng vậy, tôi tự nhủ :"Có gì đâu mà ghê gớm thế, chắc lại giống giống như SaPa, hay cùng lắm như Mộc Châu mà thôi, làm gì mà say sưa đến vậy? Xa xôi mù mịt, chắc chẳng bao giờ mình có hứng thú đi Đồng Văn hết".
Vậy mà lần này, nghe có triển lãm ảnh "Thương nhớ Đồng Văn", lại đọc được bài báo người ấy viết về niềm tiếc nuối với khu chợ cũ, tôi nghĩ lại "Ừ thì đi xem ảnh, chắc chắn là sẽ có rất nhiều ảnh đẹp, vì bao nhiêu tay máy xịn đều có ảnh triển lãm hết".
Đã đi và đã về, ngồi đây viết mấy dòng cảm xúc mà thấy như vừa trải qua 1 giấc mơ với đầy các cung bậc cảm xúc. Giờ thấy tiếc vì không đến với Đồng Văn sớm hơn, thấy yêu thương mảnh đất và con người nơi ấy vô điều kiện, thấy cảm phục những người bạn trong diễn đàn, thấy thương và hiểu cái sự yêu Đồng Văn đến dở hơi của người ta, và lại muốn lên chuyến xe đêm rồi leo đèo vượt dốc để đến với mảnh đất xa xôi mà nhiều lưu luyến ấy.
 
Không tham gia đi được lần này là điều vô cùng nuối tiếc trong tôi. Ở nhà chỉ có thể nghe ngóng thông tin từ các bạn qua điện thoại về mảnh đất xa xôi và rất đỗi đáng yêu ấy. Chờ ngày trở về của các bạn để có thể được sống cùng cảm xúc, tình cảm qua những bài viết, những dòng cảm xúc, những bức ảnh. Xem ảnh và đọc những dòng cảm xúc đó lòng như tê lại, càng nghẹn ngào hơn. Yêu và nhớ 1 Đồng Văn da diết!

Làm việc ko yên, cứ thi thoảng quay lại để ấn F5 mong có bài mới, ảnh mới của các bạn.

1 cái chợ mang tên là THƯƠNG NHỚ đã thực sự mang lại bao niềm NHỚ THƯƠNG ko chỉ cho con người nơi ấy, mà còn cho tất cả những người yêu mến Đồng Văn.

Cảm ơn các bạn trong và ngoài diễn đàn đã làm lên 1 cái chợ tràn trề tình yêu đó!

Chờ ảnh và bài viết tiếp của các bạn!
 
Vâng, cũng vì đọc "Thương nhớ Đồng Văn", thấy cái TÌNH tràn trề trong đó.

Mà đời người quý nhất là chữ "TÌNH" vậy là xin một chân lon ton, biết sức mình không đóng góp được gì cho lúc đi thì đóng góp nhiệt tình vào cái ngày đó vậy.


Có những kẻ lo mất ăn mất ngủ, không biết hơn 200 bức ảnh có đến được tay người trong ảnh hay không?

Không biết 3 cái chảo thắng cố, mấy chục lít rượu và mấy cái quán rượu trong chợ dựng lên có ế chỏng chơ ?

Không biết có người nào đến mà chụp ảnh tặng hay máy in, máy ảnh mang đến lại mang về....

Vậy mà....

Cứ như có cái TẾT lần thứ 2 ở Đồng Văn ấy, đồng bào cũng quần quần áo áo diện những bộ đồ đẹp nhất, phiên chợ đầy ấp người ngồi, cười cười, nói nói ăn uống.

Mới có hơn 1 tiếng trôi qua, đồ ăn hết veo, nhiều kẻ lang thang đang mải lo việc còn chưa được thưởng thức một miếng thắng cố.

Phiên chợ vui và ngắn ngủi quá, ước gì chảo Thắng Cố như cái nồi của Thạch Sanh để ăn mãi không hết, ước gì rượu cứ chảy mãi chảy mãi.....

"Thương nhớ Đồng Văn", chút TÌNH đến với bà con...

Cái công sức của những kẻ bất chấp giá lạnh, mưa gió, đổ đèo trong đêm đã được đền bù xứng đáng...

Chuyến xe với gần 40 kẻ Phượt xuất phát về thủ đô lúc đồng hồ chuyển 4 con số 0....

Chuyến xe chở những kẻ vẫn đang nằm... MƠ... có lẽ mãi còn chưa tỉnh giấc...:)
 
Đường lên chợ

Xe khách đến Hà Giang trời còn tối om, lại mưa lất phất. Những chiếc xe máy thuê phải chờ cây xăng mở cửa, rồi lầm lũi chạy ngược về Quản Bạ. "Dự báo thời tiết sẽ còn mưa rét vài ngày nữa" - tiếng một ai đó nói. Đường lên núi mờ trong sương, giá lạnh. Thế này trên cao kia chắc còn lạnh nữa.

Dừng chân ở quán café Núi Đôi tại Tam Sơn - Quản Bạ, tán phét một chốc bên cốc trà gừng, hong găng tay và nói xấu giang hồ, rồi lại lên xe chạy tiếp đến Yên Minh làm bữa trưa. Tại đây đoàn xe máy gặp hai xế hộp mang ảnh và gỗ, rồi băng đường leo dốc. Từ Yên Minh đường ngược lên cao mãi. Qua Phố Cáo, đến Sủng Là, ghé nhà Pao; bỏ qua Lũng Cú vì trời mù mịt, ghé nhà họ Vương, chiều mới đến Đồng Văn.

Đường lên Đồng Văn giữa mùa xuân

67190674.jpg
 
Những chiếc giá gỗ

Lấy phòng, quăng đồ rồi chạy ra chợ cũ. Những thanh gỗ chở từ xuôi lên đã bày đầy ra đó, với đinh, với búa, với cưa, với kìm. Cưa cắt đập đập, những chiếc giá để ảnh dần dựng lên, lênh khênh nhưng đủ chắc chắn. Chiều đầu tiên làm được 6 chiếc giá, mai sẽ làm thêm 4 chiếc cho đủ 10; mỗi giá 20 ảnh chia làm hai mặt trước sau, thế là đủ.

Trời rét quá, tối ngồi trong café Phố Cổ vẫn rét. Lại chuyển hết gỗ vào gửi nhờ, sợ rằng đêm có ai rét đem đống gỗ ra nhóm lửa thì toi.

Sáng hôm sau, giá ảnh dựng lên, chuyển ảnh từ xe ôtô xuống, sắp xếp rồi đặt lên.

Và thế là, những gian chợ ám khói tràn ngập những nụ cười.

Chợ vẫn vắng, mà sao lại đông đến thế, màu sắc tươi vui nữa.


67166032.jpg


67166035.jpg


67166038.jpg

 
Từ hôm qua về đến giờ mà vẫn bâng khuâng, chưa trở lại trạng thái bình thường được. Cảm xúc tràn ngập, đan xen, khó thuật lại được cho rành mạch!

Giá mà cuối tuần lại được phi lên đó!
 
Những thứ "trình bày" đã hòm hòm xong xuôi, hỉ hả nhìn nhau cười, và ngắm thành quả của chúng ta.

67166041.jpg


67166029.jpg
 
Từ cuối buổi sáng Thứ Bảy, chiếc máy in ảnh đã bắt đầu hoạt động, và các tay máy đã có dịp trổ tài. Bà con lúc đầu e ngại, những người đầu tiên là bà con Kinh, còn bà con Mông thì ngần ngại vì còn sợ phải trả tiền, mà nói mãi thì không phải ai cũng hiểu tiếng Việt. Nhưng rồi khi thấy những bức ảnh in ra trao tay thì bắt đầu hớn hở để chụp.

Máy in ảnh chạy thò ra rồi lại kéo vào, rồi thò ra rồi kéo vào đủ ba lần, ai nấy đều sốt ruột. Ối người thò thay cầm vội ảnh khi mặt còn trắng tinh hoặc mới chỉ có lớp màu vàng khè. Cả sáng và chiều mới chỉ in được khoảng 80 bức ảnh, mà thời gian xem ra cũng tốn khá nhiều. Sự lo lắng đã xuất hiện, làm sao in cho kịp 500 bức, làm sao để ngày mai trả ảnh được cho bà con bây giờ. Nỗi lo lắng đó đã thành sự thực vào sáng ngày hôm sau, nhưng không còn kịp có cách nào khắc phục. Thậm chí có người còn nói đến nỗi lo hơn là nếu máy in này có vấn đề gì thì kế hoạch in ảnh phá sản sao? May là điều này đã không xảy ra.

Chiều trời Đồng Văn lạnh hơn buổi sáng, mọi người chắc cũng chờ đợi một ngày mai, chưa biết ngày mai sẽ ra sao.

Các đoàn dần kéo lên cả, những gương mặt, những cái nick quen thuộc, lời chào hỏi. Có người đến để tham gia công việc, có người đến để chung vui. Đường xa và giá lạnh, sự có mặt ở đây đều là đáng quý.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
36,681
Bài viết
1,135,128
Members
192,380
Latest member
camhuong007
Back
Top