Trời càng lúc càng sáng hơn rồi...
Mọi người tất bật đánh mẻ cá sớm...vì thuyền ở phía sau vướng, không thể thả lưới được nên mọi người kéo lên trên, cập sát vào mạng thuyền
Anh đang ngồi 8 chuyện với thuyền trưởng, được nghe hướng dẫn cách tránh sóng là đi đừng đối sóng mà đi xuyên sóng 45 độ như vậy sẽ đỡ "bầm dập" hơn...rồi sẵn học luôn kinh nghiệm đi tàu gì gì của thuyền trưởng luôn.
Nghe trong bộ đàm các tàu kia nói chuyện, thế này:
- Nếu có đi thì đi giờ này liền đi vì biển êm hơn rồi, chứ để lâu coi chừng biển nó động lại là khỏi đi luôn.
- Gần trưa rồi, nấu cơm mời mấy ổng ăn rồi đi
- Mày đưa cho mấy ổng mì gói đem theo ăn dọc đường đi, không mấy ổng đói ko đi típ được..có nhiêu đồ ăn đưa hết mấy ổng cũng được...haha
- Đi buổi trưa có nắng cho nó ấm
- Tàu mày có 2 mỹ nhân, coi chừng đánh cá hên trúng lớn nha mày..hehe
- Mấy đứa con gái đi như vầy ba mẹ biết không mà để tụi nó đi vậy? Từ nay con gái tao xin tao đi chơi tao phải theo dõi mới được.
- Trời này biển còn động chưa đi được đâu, kiu mấy ổng quay về đi, nguy hiểm lắm.
- Bộ hết chuyện đi du lịch sao mà đi như vầy trời?
- Biển tháng 3 âm lịch êm dễ đi, sao đi tháng này?
- Nhớ xin số điện thoại mấy ổng để khi ra đến Côn Đảo báo cho tụi này hay với, tháng 3 này có hội cúng Ngư Ông, nếu mấy ổng đi được thì mời xuống đây (Bạc Liêu) ăn đám luôn.
- Hay ở lại tàu cá chơi, ngày mai đánh cá xong rồi theo thuyền về luôn.
Không biết có bao nhiêu tàu cá khác biết chuyện mà bộ đàm cứ bắt tín hiệu liên tục, mỗi 1 lần là 1 giọng khác nhau. Nghe anh Vũ nói toàn bộ tàu cá khu vực này biết chuyện hết rồi (ực...). Ngồi nghe rồi suy nghĩ, người bàn ra, người bàn vào, người nửa đùa nửa thật, người chân thành khuyên, người khuyết khích đi...làm mình cũng loạn. Nhưng hình tình hình của nhóm thì đúng là ..phải suy nghĩ...Lúc này quay về vẫn còn kịp, nhưng đã đi được đến đây ko lẽ quay về? Nhưng nếu đi thì liệu có thể ???. Khi mà cả nhóm đã ói hết, kể cả anh Vũ "siu nhưn" cũng ói. Tức là giờ cả bọn đói meo râu, ăn hay uống vào chưa đầy 2p đã phải ói ra típ. Nếu đi mà lạc thì trước khi "ngủm" vì sóng biển đã thành xác khô??
Cái ý nghĩ "Hay ở lại tàu cá chơi, ngày mai đánh cá xong rồi theo thuyền về luôn" vừa kịp lóe lên trong mình chưa kịp hoàn chỉnh đã nghe 1 câu "xanh rờn" của anh Vũ : "Lên thuyền đi mấy em!". Giọng anh đầy vẻ tự tin, quyết đoán... bé Linh và anh Trực đã sang thuyền. Mình thì đang bận...ói lần cuối...hic. Ngồi vật vờ quay qua nhìn anh Trực và bé Linh đang sửa lại đồ đạc mặt mày chăm chú, nhìn sang anh Vũ thì thấy mặt anh hăm hở, tự tin có vẻ hối hả nữa. Anh gánh trách nhiệm nặng nề nhất mà anh tự tin đi típ thì lý nào mình lại không tin anh...Cả đoàn đang đợi mình và 2 người ở Côn Đảo nữa chắc cũng đang mong tin lắm.
Và 1 lần nữa Di bước chân xuống thuyền, bước típ cuộc hành trình dang dở...
-------------------o0o--------------------------------
Đây là điều luyến tiếc nhất của bọn mình. Vì đi nhanh không kịp xin số điện thoại của các anh, các chú trên tàu, nên không thể liên lạc để báo tin là bọn mình bình an. Mình chỉ biết tàu từ Bạc Liêu ra đây, mã hiệu tàu của anh là 45, lúc tín hiệu bộ đàm bắt có nói "Cạnh, Canh, Cành...gì đó" không rõ là âm thanh tín hiệu hay tên của thuyền trưởng. Nếu các bạn có ai biết tàu này hay có cách nào liên hệ được với các ân nhân của bọn mình, thì chỉ giúp bọn mình. Để bọn mình thực hiện điều mà đến giờ bọn mình vẫn day dứt là muốn nói 1 lời lời cảm ơn chân thành và 1 tin báo bình an của 4 đứa.