What's new

[Chia sẻ] Đi Mường rồi đi Tè

Mẹ không cho cháu đi mấy nước lân cận VN nữa nên cháu quyết định sẽ tham gia đoàn công tác ủng hộ đồng bào Tây Bắc.

Lúc chưa đi thì trong đầu tưởng tượng rất nhiều về nơi đây, kiểu sinh động và rừng rú. Thế nhưng mà đi rồi thì mới biết nó như nào... ( mặc dù đã đọc bài Lang thang Tây Bắc mùa xuân :D).

Đêm trước khi đi cháu còn tổ chức vụ lẩu mỳ udon hoành tráng tại phòng cháu. Mãi 2h00 sáng mới ngủ, 5h00 là chuông điện thoại kêu inh ỏi, tinh thần trách nhiệm cao nên cháu phải dậy luôn.

Trời Hà Nội mấy hôm gần đi và hôm đi sầm sì sụt sùi mưa. Có đứa định trốn mưa, tránh sạt lở ở nhà, nhưng máu nên lại quyết định đi.
Vì trí tưởng tượng của cháu phong phú nên cháu mang theo cả túi ngủ và lương thực để leo trèo không bị chết đói.

Ôi đừng hỏi cháu là cháu mang quần áo kiểu gì. Quần sì là chuyện đương nhiên, nhưng toàn áo ấm hàng khủng thôi, mua của Trung Quốc, khoảng 150k/áo phao ấy. Ấm nóng cả người.


Đoàn cháu đi gồm 13 người, 5 Lái xe và 5 em LandCruise

Khởi hành lúc 7h30 sáng ngày 24/1/2010.

Ba hoa chích chòe được 1 hồi thì im vì chóng mặt quá. Xe vừa dừng để ăn cơm 1 cái là chớ luôn, chớ 2 phát liền... Sảng khoái như điên vậy.

Cơm trưa thì có chân giò hầm bơ sữa, canh chua thịt, cá, măng ớt, sách bò giặt bằng Omo ngâm mềm bằng Comfort, ... Nói chung là nấu ngon và vừa miệng. Mấy món Việt Nam dân dã, chắc cháu không cần phải tả đúng không ạ :">.

Nghỉ được nửa tiếng thì cả đoàn lại kéo nhau lên xe ba hoa. Trên xe cháu cảm thấy nôn nao, nhắm mắt mà không ngủ được nên lại phải chớ thêm phát nữa. Đường đi quanh co, xoắn hơn lòng gà, làm ruột cháu cũng xoắn hết cả lại.

Dừng xe ở Mù Căng Chải là ném chiến lợi phẩm đi luôn. Phí ơi là phí, toàn cơm gạo cả đấy chứ. Ban đầu cháu định để túi chiến lợi phẩm đấy, đến Lai Châu thì lọc ra lấy nước uống, bã thì đem ra xào và ăn lại (beer).

Vài hình ảnh Mù Căng cho hoành tráng nhé. Ngày xưa nghe đến Mù Căng Chải tưởng là xa lắm, ấy thế mà còn phải đi xa hơn.

Mọi người thích cảnh mây núi như này

22069_278124182788_651177788_3239211_3765026_n.jpg

22069_278124197788_651177788_3239213_2134171_n.jpg
 
Last edited:
Vầng.Theo thiển nghĩ của em thì khi đi làm từ thiện chúng ta không nên ăn mặc quá đẹp,quá model,nên mặc giản dị và kín đáo(em cũng đã vài lần đi làm tình nguyện)
 
Sau 1 thời gian đủ để tỉnh táo vì ngủ quá nhiều trong mấy ngày Tết, cháu xin phép đc tiếp tục về chuyến đi của cháu ạ.


Công việc trao mái ấm tình thương buổi sáng vậy là cũng đã hòm hòm, trong lòng chắc hẳn ai cũng nhận thấy vui vui vì chút lòng của mình được người ta cảm kích...
Chị gùi em sau lưng, thấy máy ảnh, thấy người lạ là trốn mất tiêu. Lúc đầu cháu không biết trong sọt là gì, mãi mới biết trong sọt là 1 đứa trẻ
22069_279812547788_651177788_3245714_3195610_n.jpg


Anh em ơi, về thôi, chặng chiều nay hãy còn nhiều điều thử thách....
Cán bộ về nhé, khi nào có dịp lên đây tặng quà cho chúng tôi
22069_279812557788_651177788_3245715_3034881_n.jpg

Dù thế nào đi chăng nữa, cũng không thể quên nhiệm vụ pose hình... hehe, vì có phải lúc nào cũng được tận mắt thấy dòng suối róc rách reo đâu ạ

Không vứt rác lung tung nhé. Chai nước đã hết, vẫn cầm về để vứt vào trong xeeeeee

IMG_1798.JPG


Suối này, rất nhiều đá, tha hồ mà nhặt mang về nhà làm đá kỳ.... :X:X:X. nươc ở suối rất trong, bà con chắc cũng thường ra giặt giũ, tắm táp.....
IMG_1815.JPG

Tư thế lưỡng long nhất thể trong truyện 7 viên ngọc rồng. Để có bức ảnh này, 2 anh em cháu phải vượt qua bom mìn găm rải rác và rất nhiều
IMG_1820.JPG


Trèo đèo lội suối có quéi gì đâu mà sao hôm đấy cháu về ăn ngon miệng thế, định chỉ đặt lưng 1 tí tẹo thôi, mà phừ 1 cái, quên cả giờ giấc, làm anh trưởng đoàn phải đạp cửa thình thình mới gọi chị em cháu dậy được...

IMG_1856.JPG
 
Buổi chiều chúng cháu sẽ đến BUM Nưa... Trời sầm sì, nhưng không ai nghĩ là sẽ mưa toooooo. Trên đường chỉ có vài hạt rải rác

IMG_1876.JPG


Khi xe vượt qua con suối đầu tiên, mấy chị em cẫng lên vì sung sướng, vì háo hức...hú hét như điên trên oto.... Đến tận bây giờ mới có màn hấp dẫn...
Các chú lái xe thì lo ngay ngáy....
Xe ta bon bon bất chấp đèo dốc, đường bụi, và bây giờ sẽ thi lội suối cùng mấy em trâu nước
Xe của anh Long ảo
22069_276849592788_651177788_3235800_4443431_n.jpg


Xe chú Mạnh bác sĩ... Chị em thì cứ cười phe phé vì thích cảm giác mạnh
22069_276849607788_651177788_3235802_6580783_n.jpg



Bơi thi với Trâu xem ai ngâm nước đc lâu hơn
22069_279812662788_651177788_3245730_8366192_n.jpg


Có đoạn nước chảy rất xiết
IMG_1909.JPG
 
các bác thấy quả ô tô lội nước tuyệt không :D. Phải nói là quá tuyệt, không có em xe nào bị sặc nước cả... Có những đoạn nước rất sâu, anh Thắng-lái xe trẻ tuổi nhất (sinh năm 1985) cưỡi con 80B biển xanh đi đầu, men theo mép con suối, tìm chỗ nông nông để xe vượt qua trước... Mấy anh em chú cháu trong các xe sau hú hồn hú vía, chỉ sợ nước sâu mà chết máy là toi. Nhưng có lẽ trời phật thương nên ổn thỏa cả. Các chú lái xe sau khi kết thúc con suối gần sâu nhất quyết định dừng lại, không mạo hiểm thêm nữa... Lúc này, các đầu máy xe bốc khói khét lẹt... Đoàn cháu không đi xe otô nữa, mà chuyển sang đi bộ, mấy anh chị phải xắn quần lên cao :D...lộ hàng trắng tinh tình tinh..bị thích ấy...

Mưa nặng hạt hơn. Cháu mang theo áo mưa, nhưng để quên trong Motel rồi
21569_315471302788_651177788_3371773_6817361_n.jpg


Tập kết xe, bàn bạc sẽ chỉ đi đến đây thôi, mưa to thế này, vào trong, tẹo lũ kéo về là không quay ra được
21569_315471327788_651177788_3371774_2863810_n.jpg


Mưa xối xả
IMG_0004.JPG


Mưa như trút nước
IMG_0005.JPG


Không thể cản bước ta đi
IMG_0006.JPG
 
22069_279783502788_651177788_3245247_1359262_n.jpg


Khi đến nơi, ai cũng ướt như chuột lột, anh Ninh còn phải lấy áo quyên góp ra để mặc. Cũng may trời phật phù hộ nên không ai bị ốm cả.

Gia đình thứ 3 là gia đình bị bạo hành gia đình, chị vợ quyết chí bỏ chồng ra đi với 2 bàn tay trắng, sống cùng bố mẹ già, nuôi con. Căn nhà sàn bây giờ vững chãi lắm rồi, đủ chỗ cho hơn chục con người chen chúc tránh mưa. Bếp lửa hồng rực sưởi ấm cho những con người vừa mới vượt qua chính bản thân mình để đến với những trường hợp khó khăn

ặc ặc, chân lắm ruốc quá :|
21569_315521297788_651177788_3371871_8106378_n.jpg


đã nhiều lần, vì thấy trời mưa to mà đoàn có ý định sẽ dừng lại, không vào sâu nữa, để tất cả quà lại để xã tự xử, nhưng rồi vẫn tiếp tục đi, để rồi đến nơi, dù người ướt nhưng vẫn cười như nông dân được mùa
21569_315521267788_651177788_3371870_286249_n.jpg


Sau khi trao quà và nhà xong là công việc đã hoàn thành 1 cách suất sắc.
Dường như trời chiều lòng người, ngớt mưa, khiến cho đường về của chúng cháu hiện lên đẹp như trong tranh vẽ. Không còn những cây cối vàng khè vì bụi bẩn, thay vào đó mà màu xanh mướt, mùi đất ẩm, mùi núi rừng, mùi giày ướt ( thật là kinh ấy),.... Những con trâu vẫn nhởn nhơ ngâm mình, bắt gặp vài con lợn mán, người đen sì, thấy ô tô chạy như ngựa.... Chày giã gạo vẫn cứ đều đều, dù chả có gạo bên trong, ... Cảm giác thật nhẹ nhàng và yên bình...
IMG_1952.JPG


Trên đường về, đoàn còn tới 1 trường nữa. Các em xếp hàng và hát rất hay dưới sự bắt nhịp của anh Mùa A Chừ.
22069_279812697788_651177788_3245735_6961560_n.jpg


Hotgirl Mường Tè tương lai
22069_279812692788_651177788_3245734_2170539_n.jpg


Háo hức với sách vở mới thơm mùi giấy
IMG_1994.JPG

Tối hôm ấy, đoàn cháu lại được tham gia vào điệu múa xòe của thanh niên, trẻ con xã Bum Nưa. Có nhiều điều khiến cháu giật mình và quay sang nói với anh Ninh, anh Sỹ ” thật là vô đối”. Cháu bắt gặp điệu múa sexy của phương Tây lẫn trong điệu múa xòe, lẫn trong ánh lửa bập bùng và tiếng trống giục giã. Chắc băng đĩa lậu TQ tràn sang nhiều quá đây mà.
 
Cô giáo dân tộc, uống rượu rất ác liệt, nhắn tin điện thoại di động rất nhanh
IMG_1995.JPG


Đội ngũ lái xe nhà nghề... Hiền lành, dí dỏm
IMG_2013.JPG


Trăng sáng vằng vặc
IMG_2015.JPG


Các bác thấy chòm Orion không ạ
IMG_2022.JPG


thanh niên Bum Nưa rất tự nhiên, chạy lại xin chị ơi, chụp cho em kiểu, thấy thanh niên cắt tóc sành điệu không ạ
IMG_2057.JPG

Chuẩn bị lửa cho điệu xoè
IMG_2073.JPG
 
IMG_2080.JPG


Lửa đã lên, người già, trẻ em, thanh niên đều hào hứng, cầm tay nhau, cùng hô vang một hai ba zô hay tiếng địa phương kiểu "lửa lên đi, lửa lên đi". Đa số những thanh niên coi đêm văn nghệ, đêm lửa múa xòe là cái cớ, là dịp để tán tỉnh nhau... Những tiếng cười khúc khích của thanh niên văng vẳng xung quanh (chả hiểu làm gì, nói gì mà cười lắm thế >:) )

Vớ bẫm rồi, anh Thắng - tay lái trẻ sinh năm 85 một lúc đc nắm tay 2 cô. Vợ mà biết thì no đòn nhé
IMG_2089.JPG


Cha này múa điệu gì mà lạ thế này
IMG_2098.JPG


Trẻ con là thích nhất màn này, nổi lửa lên, nắm tay nhau, đi vòng quanh, hét thật to "lửa lên đi, lửa lên đi". Chúng vừa nhảy, vừa hét không biết mệt, nhờ có chúng mà không khí không lúc nào giảm nhiệt độ
IMG_2103.JPG


Rực rỡ ánh lửa hồng
IMG_2110.JPG

Ấm lòng người
IMG_2147.JPG


Đây cũng là màn cuối cùng ở Mường Tè của anh em chúng cháu...

Sau khi làm công tác tình nguyện, cháu nghĩ ai trong đoàn cũng cảm thấy lòng nhẹ bẫng, không biết mọi người suy nghĩ thế nào, nhưng cháu thì…. mỗi chuyến đi đều sàng lọc ra được một vài hạt khôn khôn.

Sau khi đi Nhật về thì ước VN mình sẽ được như vậy 1 ngày nào đó.
Đi miền Trung thì ước cho bão đừng hành hạ nơi đây nữa, cảnh sắc quá tuyệt vời
Đi miền Nam chỉ mong cho lô cốt sớm được dỡ bỏ, thay vào đó là những công trình giao thông để người dân đi lại thuận tiện.

Còn lần này lại thấy cháu trẻ con, trí tưởng tượng quá nhiều.

Chỉ cách nhau hai chục cây số,nhưng hai chục cây số đó là cả 1 vấn đề. Ở trung tâm Mường tè, khác với đi vào các bản.
Ở trung tâm, có thể thấy sự hiện đại, các anh chị dân tộc dùng điện thoại nhoay nhoáy, nhà lầu, xe máy (có đội mũ bảo hiểm), có bánh Chocopie, có cửa hàng tạp hóa,… khá là đầy đủ.
Hãy thử đi vào bản để thấy cuộc sống của đa số những người dân tộc nơi đây. Phải công nhận là họ sống vất vả. Đi mãi mà cháu chưa nhìn thấy cái trạm xá nào, đấy là đã đeo kính rồi. Với lại người La Hủ mà cháu thấy cũng đã khá hơn trước rất nhiều, họ không còn du canh du cư, không còn thấy lá vàng là rời nhà đi chỗ khác, mái lợp phi bờ rô xi măng gần hết rồi, nhà cũng kiên cố hơn. Nhưng họ vẫn khổ, vì giao thông không thuận tiện, đường núi hiểm trở, vòng vèo, người nghèo thì rất nghèo và người giầu thì cũng chỉ nhỉnh hơn chút xíu. Tự hỏi, không biết có được bao nhiêu đoàn đến được tận nơi khó khăn như đoàn cháu, để mà mắt thấy tai nghe??? Hay không biết có thực những hỗ trợ sẽ đến được tận tay người khó khăn??? Dẫu sao cũng cảm thấy yến tâm khi biết rằng những hỗ trợ, những đóng góp là có ý nghĩa. Hỗ trợ đã đến được đúng người. Giọt nước mắt hạnh phúc của họ chính là niềm vui của cháu và cả những người trong đoàn. Ánh mắt thích thú của các em nhỏ khi nhận được kẹo bánh, sách vở như những niềm khích lệ lớn lao. Cháu đã hơi lo khi nhìn thấy thị trấn Mường Tè khang trang, không biết khi nhận được món quà của đoàn họ có vui không, hay lại nói là “ôi dào, mấy cái áo cũ rích thế này mà cũng cho” rồi chỉ sang mình mà nói ” tao thích cái áo Đì Kây Èn Goai (DKNY) này cơ”.

Tất cả những tấm áo, những chiếc bánh, cái kẹo, quyển vở, cái bút… đều là cái tâm, đều là tấm lòng. Bây giờ nghĩ đến lúc trên công ty cháu chuẩn bị để chuyểnn quà đến người tiêu dùng, cháu lại thấy nghèn nghẹn mới kinh chứ ( cháu hay xúc động linh tinh các cô chú ạ), rất khí thế và sôi nổi. Cô Nguyệt thì khâu chăn, cô Hương thì sắp đồ, Sếp thì giục Con Heo ủng hộ, Con Heo đi Singkalo mà vẫn mang truyện cũ đi ủng hộ,….
Tấm lòng ấy, cháu ghi nhận và không quên. Hình ảnh những ngày chuẩn bị cũng sẽ luôn trong trí óc cháu
Rồi anh Sỹ, anh Ninh, anh Nguyện, anh Khương, các anh, các chú lái xe… mọi người trên chặng đường cùng cháu cũng đã không ngại gian khó, vất vả, mang vác tặng phẩm đến tận nơi.
Không đi thì không biết lên đến được Lai Châu Mường Tè vất vả thế nào. Đi rồi lại không biết có dám đi lần 2, lần 3…

Rồi cháu lại ích kỷ, nghĩ rằng, con người, biết thế nào là tốt nhất cho mình. Có thể, cuộc sống của người dân tộc La hủ, Thái,…cháu nhìn vào thì thấy lạc hậu, thấy khổ. Nhưng người ta có thế mà không thế. Cái này thật khó giải thích.

cháu nửa muốn giao thông thuận tiện hơn, để cho người dân đi lại dễ dàng hơn, phát triển hơn. Nửa không. vì nghĩ rằng, muốn lưu giữ văn hóa của họ, giữ lại đặc trưng của từng dân tộc…. nghe ra đã thấy ích kỷ rồi. Nhưng mà cháu nghĩ thế thật.

Thế nên cái việc mà Xây dựng nền văn hoá TIÊN TIẾN ĐẬM ĐÀ BẢN SẮC DÂN TỘC là đúng đắn nhưng cũng thật là hiểm và khó ấy.

Nhiều khi nghĩ, chính ra làm người dân tộc cũng hay, tuy vất vả nhưng thấy họ có vẻ vô ưu lắm vì có nghĩ thì cũng thế cả thôi…
 
Sáng hôm sau, đoàn cháu quyết định sẽ đi qua Điện Biên, tạo điều kiện cho cháu cũng như một số người trong đoàn biết thêm về lịch sử của dân tộc. Cháu phải công nhận, đó là một quyết định đúng đắn của cấp trên, vì mỗi bước chân đi là thêm yêu tổ quốc. chứ không phải kiểu "Dân ta phải biết sử ta, ai mà không biết thì tra gúc gồ" nữa.

Hành trình từ Mường Tè đi Điện Biên cũng lắm nhiêu khê, mất khoảng 2 cây lầy lội vì có đoạn người ta đang làm công trình gì đó. Xe cháu mãi không thoát khỏi đám sình lầy, vừa đi, vẫn cảm thấy bánh xe trượt trượt, cảm giác rất rợn người.

Trời nắng chói chang. Vì ai cũng nghĩ là trời lạnh nên không có áo vừa vừa để mặc, còn cháu thì đầy đủ cho 2 người đi cùng nhờ tí áo phông cho khỏi nóng.

Lúc về, có đi qua nhà của vua Mèo... Cháu không thể hiểu nổi, 1 di tích như vậy mà xuống cấp trầm trọng, như 1 khu hoang cho mấy thằng nghiện vào chích hút.... thật quá ư là phí phạm. Cũng đến đoạn này thì xe của anh Long ảo bị nổ lốp, chúng cháu nghỉ tạm ở đây để sửa xe luôn.

Thêm vài ảnh cảnh sắc cho sinh động ạ, máy ảnh bị nc mưa hay sao mà chụp xấu thế nhỉ :-?
22069_279812797788_651177788_3245750_3657697_n.jpg


22069_279812807788_651177788_3245752_6247353_n.jpg


22069_279812822788_651177788_3245755_681696_n.jpg


22069_279812837788_651177788_3245756_831643_n.jpg


22069_279812857788_651177788_3245759_7981554_n.jpg


22069_279812952788_651177788_3245774_4419584_n.jpg


Dòng Đà Giang đấy ạ
22069_279812867788_651177788_3245760_6646778_n.jpg
 
Last edited:
Khu ở của vua Mèo nằm trên 1 gò cao hơn mặt đường. Không hiểi gìn giữ kiểu gì mà thành khu bỏ hoang thế này. Hay vì vua Mèo ngày xưa giúp Pháp nên những gì của vua Mèo không cần fải gìn giữ, fải bảo tồn... Cháu chỉ thấy tiếc...Một phần của lịch sử mà...

Trông có thảm hại không cơ chứ
22069_279812887788_651177788_3245764_1550582_n.jpg


22069_279812897788_651177788_3245765_2367444_n.jpg


22069_279812902788_651177788_3245766_7075524_n.jpg


22069_279812942788_651177788_3245772_4747190_n.jpg


22069_279812947788_651177788_3245773_6436071_n.jpg


Bầu trời rất xanh, các chú đang phải sửa xe như thế này...(chụp bằng điện thoại của cháu)
21569_315600862788_651177788_3372012_3529657_n.jpg
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
59,307
Bài viết
1,175,010
Members
192,035
Latest member
mockoest
Back
Top