What's new

[Chia sẻ] Đi và Ăn!

:D Trời nhìn ngon quá bữa thấy joules tour bán mà có 25k a cũng ngon 1 lần brodard cũng có nữa nhưng chưa dc tử bao giờ chỉ anh bánh kiểu i như thế này nhưng mà là bán lăn thôi :(
 
Last edited by a moderator:
Trước khi đi, bạn của mình ân cần hỏi, đã đem theo mì tôm chưa? Sang bên kia ăn uống đắt đỏ, lại chẳng quen miệng, mà có lúc chỉ thèm một miếng canh để húp thôi. Thấy mình không có gói nào, bạn bèn mang mấy gói cho mình nhét vào balo, balo cũng đầy, chẳng nhét được mấy, chỉ đủ để 2 gói thôi. Hai gói mì tôm cho.... 2 tháng. Đúng là nó đã phát huy tác dụng rất đúng lúc, nhưng mình cũng không tiếc vì mình đã không mang nhiều hơn. Mình đã mang theo 1 ít bánh tráng nem để cuốn chả giò và 1 ít bánh tráng gỏi cuốn. Mình nghĩ, món gỏi cuốn là dễ dàng thực hiện nhất để gợi nhớ "hương vị quê nhà", không cần chuẩn bị cầu kì, có khi chỉ cần rau với trứng, không thì ghé qua siêu thị mua một ít tôm thịt gì đấy luộc rồi gói. Thật dễ dàng, balo không chiếm chỗ.
Với món gỏi cuốn thì dễ, nhưng với món chả giò có phần phức tạp hơn, vì cần nhiều nguyên liệu. Mình đã thực hiện món chả giò tại Salamanca (Tây Ban Nha) để đãi chủ nhà host mình. Mình nghĩ, đó là một trong những món quà ý nghĩa mà mình có thể mang tặng các host của chúng ta trên đường đi. Vấn đề là mình thích chả giò có giá giống kiểu Bắc mà mình đi siêu thị lại chẳng có cọng giá nào, bèn mua táo về xắt sợi cuốn thay giá. Rồi phát hiện ra táo cuốn chả giò tôm thịt ngon cực các bạn ạ. Tiếc là mình không có hình minh họa cho món này. Thế là, tớ đã được ăn món khá hoành tráng do chính tay mình làm trong hành trình du lịch bụi. Cảm giác lâu rồi mới được ăn món quê hương, nhất là lâu rồi mới được ăn món do mình làm mới thật là sung sướng.
Quả thật như vậy, trong những chuyến đi dài này, có những lúc mình chỉ thèm được ăn món mình nấu thôi. Nó cũng không hẳn là để tiết kiệm, chỉ là để mình biết mình đang enjoy chuyến đi của mình, mình thấy thoải mái làm gì mình muốn thôi.
Thế nên một hôm khi đến Florence, mình đi siêu thị nhỏ gần hostel, đã mua salad, cà chua, mua cá trích ướp dầu giấm, và ravioli đóng gói, và nhiều thứ khác, vì định ở đó 2-3 ngày. Lót tót xách về hostel thì mới phát hiện ra bếp không có gì để nấu, không bất cứ cái nồi nào. Chỉ có cái tủ lạnh to xác và cái lò vi sóng. Sau một hồi tìm kiếm thì phát hiện ra may mà còn có tô dĩa. Thế là để ravioli vào một cái tô, một ít nước, bỏ vào quay 3 phút. Trong thời gian đó lấy salad cà chua rửa sạch rồi trộn với cá trích ướp dầu giấm. Thế là tự nhiên có một món ngon và màu sắc vui mắt chẳng thua gì nhà hàng (ấy là tự mình nghĩ thế :D ). Thời gian chế biến lại nhanh. Món ấy chắc tốn tầm 8e, vì đã mua rất nhiều, còn đủ mời một anh bạn cùng dorm ăn chung (thậm chí anh chàng còn ăn nhiều hơn mình) hehe. Nghĩ ra nếu đi nhiều hơn 1 người thì việc ăn uống tự nấu cũng đem lại một khoản tiết kiệm đáng kể.
Do đó, trường hợp 2: Nếu nhà bếp của hostel không có gì hết, thì cơ bản nhất lúc nào nó cũng có microwave và tủ lạnh, ta vẫn có thể chế biến một số món dựa vào microwave. Hãy tham khảo một vài món có thể thực hiện bằng microwave từ nhà (cái này hồi trước khi đi mình không biết nên không chuẩn bị gì cả :) Toàn tùy cơ ứng biến thôi). Mình còn thấy một số bạn lấy bơ hostel đãi buổi sáng với bánh mì để chiên... bacon.
Hoặc đơn giản hơn là vầy:
Mua 1 con như vầy rồi để ra như vầy
DSC_0028.jpg

rồi để vào microwave, thêm một ổ bánh mì, một trái cà chua, tổng cộng cho dĩa này là 6.5e. 3-4 người ăn thoải mái. (Mỗi tội phải kẹp vào bánh mì để bớt thấy thịt gà nó... dở mà thôi) :))
Ha ha ha... mình tính cm mà đọc câu cuối của bạn... trúng ý quá nên cừoi cho đã! Gà công nghiệp này mà ăn cái gì???? Rẻ nhất trong thực phẩm của tây lun.=))
 
Ha ha ha... mình tính cm mà đọc câu cuối của bạn... trúng ý quá nên cừoi cho đã! Gà công nghiệp này mà ăn cái gì???? Rẻ nhất trong thực phẩm của tây lun.=))
Hihi, bạn à, tớ cũng đã từng nghe nói gà bên ấy nó dở nhưng tớ có tưởng tượng được đâu, trông nó vàng ươm hấp dẫn thế cơ mà. Từ dịp ăn được con gà ấy đến giờ tớ thấy gà công nghiệp VN cũng ngon hơn. :)
Khoai tây thì ngon bạn ạ. Hôm đấy chỉ ước gì mình đã chỉ mua khoai tây thôi. :))
 
Hôm nay ngày 5 tháng 4.
Ngày này của 2 năm về trước, cũng tầm giờ này của châu Âu, bạn Phù thủy đã được đặt chân lên đất châu Âu, một nơi mà trước đó bạn Phù thủy nghĩ chỉ có trong mơ mới tới được.
Nhân ngày kỷ niệm, cũng như nhân dịp Easter sắp đến, gửi đến mọi người hình ảnh mình chụp được ở chợ Easter Praha.
Chuyện kể rằng hồi ấy bạn Phù thủy ngơ ngác hơn bi giờ nhiều, nên lơ ngơ đi một mình ở châu Âu cũng có nhiều chuyện buồn cười. Nghĩ lại ước gì hồi đó mình có nhiều tiền hơn để sắm cái máy tính nhỏ hơn hay cái tab nào đó mang theo thì giờ đọc nhật ký chắc mệt xỉu, chả phải như giờ toàn gõ "hồi ức".
Số là bạn PT đã book một cái hostel khá trung tâm. Đến nơi mới phát hiện ra wow... đúng là trung tâm, vì nó thiệt là vui nhộn, nhiều người, nhiều hàng quán, bán buôn đủ thứ.
Bắt đầu là "cây nêu" này. (Ấy mà lúc đấy có biết nó là gì đâu :D )
DSC_0354.jpg

Các quầy hàng bán nhộn nhịp trong các kiosk như thế này:
DSC_0352.jpg

Nào là bánh to đùng này
DSC_0350.jpg

Hehe, đùa thế, chứ cái bánh thật nó nhỏ hơn nhiều ạ
Chỉ cỡ thế này thôi
DSC_0003.jpg

Nhưng không hiểu sao, nhìn món này bạn PT lại không thích mấy. Nên bỏ qua.
Cái thu hút bạn PT lại là...
 
Ngày bạn Phù thủy đặt chân đến Praha là ngày thứ 5 của cuộc hành trình kéo dài 55 ngày. Chưa có kinh nghiệm gì nhiều. Những ngày trước đó bạn PT toàn ăn những cái gì đó tạm bợ tiết kiệm là được, ấy thế nên đến Praha, bạn PT chỉ có thèm... thịt mà thôi. Đi loanh quanh giữa các quầy hàng thì phát hiện ra cái này
DSC_0004.jpg

DSC_0006.jpg

Wow... nhìn xa xa đã thấy hấp dẫn rồi.
Nhìn kỹ kỹ thì... chẹp... (ôi cái icon chảy nước miếng đâu roài nhỉ? hehe )
DSC_0007.jpg

Kỹ thêm chút nữa...
DSC_0008.jpg

Zời ạ, thế này có trêu ngươi lắm không, nhất là với cái bụng dạ thèm thịt của bạn Phù thủy nữa. Mình bèn hỏi giá, nghe qua giá cả cũng ổn. Thế là nhào vô. Hức, nhào vô đi cho biết thú đau thương.
Các bạn í ăn gian kinh dị. Cái giá báo cho mình nghe rẻ rẻ í là giá 100gr. Cắt ngang, cân lên và tính tiền. Má ơi, chả biết có cân thiếu không, mà dĩa thế này tính ra 11e. Đau còn hơn.... đá.
Hức
Nó thế này thôi ợ
DSC_0009.jpg

Ấy thế mà, các bác lại còn ác, cắt cho 1 miếng thịt chỗ nào chả biết mà ăn xảm xì. Hức, hay tại nghẹn 11e mà ăn chả thấy ngon nữa.
Hồi tớ ở TQ có bạn tớ đã cảnh báo rồi. Từng có chuyện lan truyền trong cộng đồng mạng rồi (chả biết thật hư), rằng các bạn Tân Cương đi bán cái bánh làm từ các loại hạt óc chó, hạt đủ thứ đặc sản của Tân Cương. Nhìn rất hấp dẫn, rất đẹp. Vô hỏi giá chỉ bảo có vài tệ một 1g thôi. Dân tình cứ tưởng 100g "(hay bảo 100g rồi lật lọng bảo 1 g cũng nên). Chứ đời nay ai bán bánh mà tính như vàng vậy. Dân tình nghe giá rẻ nên mua. Các bạn ấy sẽ đưa cho bạn một con dao to như dao bửa củi nhà mình, bảo bạn tự cắt to nhỏ tủy ý. Thế là cắt, và rồi các bạn í tính tiền cả trăm tệ cho một miếng bạn vừa cắt nhỏ xíu, vì các bạn í bảo giá bạn í nói lúc nãy là giá cho 1g chứ không phải 100gr. Bạn mà không đồng ý trả tiền thì các bạn í rất vui lòng rút mã tấu ra "khè" bạn. Mình bảo "các bạn í" vì những người Tân Cương đi bán luôn có nhóm vài người cùng bán tại một địa bàn. Hehe, việc này thật hư không biết, vì tớ nghe xong có dám mua thử nữa đâu mà biết (nhưng đi bán cùng nhóm với nhau thì tớ có thấy).
Chứ còn tớ đây, tận mặt bị chém giữa CHÂU ÂU VĂN MINH mới ức chứ.
Còn ức hơn nữa là tớ ứ biết cái chợ kia chỉ mở trong mấy ngày Easter thôi nên bảo để hôm cuối rảnh rỗi rồi sẽ đi chụp hình nhiều hơn về cái chợ này, ai ngờ đâu, chưa đến bữa cuối thì các bạn í đã dọn chợ mất tiêu. Nên cái chợ to vậy mà cuối cùng tớ chả có mấy hình về nó.
Bởi vậy mới nói, không có cái dại nào giống cái dại nào. Nghĩ lại các bạn Trung Quốc có một câu thật hay: "Qua cái thôn này sẽ không có cái quán này nữa đâu".
Hehe, do đó, trong cuộc sống phải nắm lấy từng cơ hội mình có, ngay khi nó đến nha mấy bạn. Kể cả cơ hội bị chém như trên, để biết khi ăn miếng thịt mà bị nghẹn thì cảm giác nó như thế nào, để thấy cuộc sống tươi đẹp biết bao nhiêu. Hén! ;)
Ps: sau khi ăn miếng to bị nghẹn ở trên thì trời cũng thương, có một miếng thịt nhỏ nằm dưới rất mềm, thơm, vị ướp ngon lắm ợ. Kể ra nếu ngon thế hết cả dĩa chắc tớ cũng không đến nỗi nghẹn ngào đến thế :))
 
Ngày này của 2 năm về trước, bạn Phù thủy đã đặt chân lên đất Ý. Không hiểu sao, lúc ở Ý bạn Phù thủy chẳng thấy gì đặc biệt, nhưng về đến giờ, một trong những nước khiến Phù thủy nhớ nhiều nhất lại là Ý.
Nhớ nước Ý không phải qua một La Mã đồ sộ và vĩ đại.
Nhớ nước Ý không phải ở những công trình cầu kì hay bức tượng anh David ngày xưa.
Nhớ nước Ý cũng không phải ở những trai đẹp cưỡi Piaggio ngày nay.
Mà mình lại nhớ Ý ở một vùng quê xa xa... nơi mình có thể phóng tầm mắt ra Địa Trung Hải với bờ biển xanh cát trắng với sườn núi nở đầy hoa dại...
DSC_0184.jpg

DSC_0179.jpg

DSC_0319.jpg

DSC_0417.jpg


Một nước Ý màu mè (rất hợp với dáng em)
DSC_0265-1.jpg



Hay là những cánh cổng đơn giản nhưng thơm hương hoa
DSC_0290.jpg

DSC_0271.jpg
 
Nhớ đến Ý, bạn Phù thủy còn nhớ đến những quả cherry đầu mùa bẻ trộm vội ven đường
DSC_0293-1.jpg

Nhớ đến những nhà hàng lãng mạn "lộ thiên"
DSC_0392.jpg

...
Phải rồi, ẩm thực Ý nổi tiếng bao nhiêu là món ngon, nào là kem, nào tiramisu, nào pizza, nào là spaghetti... Nhưng vì bạn Phù thủy đã không nghiên cứu kĩ nên Pizza bạn ấy mua dọc đường đều không thấy có gì đặc biệt. Phải chi hồi ấy đọc trước "Ăn, cầu nguyện và yêu" thì có khi phải kiếm cho ra cái nhà hàng nào có pizza đế mỏng thơm ngon kia rồi. Spaghetti thì thú thật là từ trước giờ bạn Phù thủy chỉ có ăn spaghetti thịt bằm sốt cà chua thôi, và bạn cũng chẳng mê món đó mấy. Duy chỉ có một món, bạn Phù thủy ăn 2 nơi khác nhau hoàn toàn trên đất Ý mà vẫn luôn cảm thấy ngon, đó là món pasta/spaghetti hải sản.
Pasta hải sản được làm từ các loại tôm, sò, mực. Mì luộc vừa chín tới, không quá mềm cũng không quá cứng, và đặc biệt nhất là hương quế và hương rosemary vừa đượm làm say lòng những kẻ kén ăn nhất.
DSC_0824800x600.jpg

Món ăn được trưng bày trong giấy thiếc khá thú vị, nhìn đẹp và có khả năng giữ ấm lâu hơn.
Thêm một bình rượu vang trắng nhỏ đi cùng. Ý cũng là nơi sản xuất rượu vang nổi tiếng.
Món ăn ngon, rượu thơm (thiếu mỗi bạn hiền nữa thôi ;) ( làm lòng bạn Phù thủy cứ lâng lâng mãi.
(Mà lâng lâng cũng còn vì cái món này nó mắc quá cơ, bữa đấy của bạn Phù thủy tốn 20 euro ạ. Vẫn chưa được một nửa của anh BGI, hehe)
Chắc nhờ vậy mà nhớ Ý.
Từ dạo đi Ý về bỗng dưng ghiền mùi rosemary, bỗng dưng ước gì nhà mình cũng có một bụi rosemary to to trồng hàng rào. (đã thử mang về VN 3 cây nhưng đều thất bại hết. hix hix)
Về nhà, nhớ Ý, bạn Phù thủy một hôm cũng mài mò làm món nghêu xào kiểu Ý với (rất nhiều) quế. Cũng khá ngon, lạ miệng.
DSC_0494800x600.jpg

Thành phần gồm: Nghêu, cà bi, một ít bơ, rất nhiều quế (để cả cọng). Món này sẽ ngon hơn nếu có rosemary và một ít tôm, mực, sò điệp.
Trong cuộc sống, có đôi khi, mình thích một nơi nào đó, một người nào đó chẳng hạn, thì phải đợi đến khi thật xa rồi mới nhận ra được.
Dùng cái hình này để tóm lại cái tình yêu của bạn Phù thủy dành cho Ý, dành cho ẩm thực Ý.
DSC_0355-1.jpg


Cứ mơ ước, một ngày nọ, tự nhiên có đủ can đảm bỏ tất cả để đi Ý học nấu ăn thôi....
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,676
Bài viết
1,171,063
Members
192,338
Latest member
senrilamaha74com
Back
Top