What's new

Du lịch một mình tại sao không?

em cũng đang có ý định đi một mình dịp tết này đây. Nh­u­ng em chu­a tu đi nhu the bao gio nên cũng chua ra đuoc kế hoạch cụ thể. Nên đi nhu thế nào? Xe máy, tàu hỏa...? Đi Tây Ba­­c hay Ha Giang hoac xuôi phia nam?:shrug:
có lẽ lần thu hai sẽ ổn ho­n. :D
 
GHÉT NHẤT LÀ Ở VN MÌNH THẤY ĐI DU LỊCH MỘT MÌNH LÀ CỨ HỎI NHƯ MÌNH BỊ LÀM SAO Ý. GHÉT.

Mình thì quan điểm: đi chơi thì cần đi nhiều mình, còn đi du lịch có thể đi một mình. Một mình lang thang khám phá cũng có điều hay. Còn nhiều mình thì phải cùng sở thích.
 
mình đi một mình đi người ta coi mình như hâm hay thất tình gì đó,nhưng kệ thôi ,mình thấy enjoy và có thể kết giao bạn bè là ok hết.
 
Lâu nay theo dõi topic, tới bây giờ mới đưa ra quan điểm của riêng bản thân. Đây là quan điểm riêng của em mong các anh chị đừng lấy cái này ra mà cày xé topic.

Du lịch một mình em cũng đã từng đi. cung đường SG - Phú Yên - Đà Nẵng - Hội An - Cù Lao Chàm cũng đủ để em biết thế nào là du lịch 1 mình.

Tại sao chúng ta lại đi du lịch 1 mình ? Bản thân có thích điều đó không ?

Em xin trả lời luôn: Đi du lịch 1 mình là do không tìm được bạn đồng hành, bạn hợp gu mình thì không có tiền, không có thời gian. Bạn đồng hành có tiền có thời gian thì không hợp gu mình => Không rủ ai cả

Bản thân có thích đi du lịch 1 mình không? Theo quan điểm riêng của bản thân em là không hề. Đi du lịch một mình buồn lắm. Đi xe 1 mình, ăn một mình, ở ngủ KS cũng một mình, đến 1 nơi đẹp cũng 1 mình. Cuộc sống là chia sẽ mà, em đã từng như vậy và em cảm thấy rất cô đơn. Chưa tính tới chuyện trên đường đi gặp sự cố trục trặc một mình giải quyết không nổi. VD như phượt bằng xe máy trên đường gây tai nạn chẳng hạn.

Thực chất một niềm vui thật sự là được chia sẽ với người khác. Nhớ lúc trước lần đầu tiên đặt chân đến Hội An em vui biết bao (nhưng không biết chia sẽ cùng ai) nghỉ cũng buồn đứng trước 1 thắng cảnh mà em chỉ biết móc cái điện thoại gọi về cho ba mẹ nói là ở đây tuyệt vời lắm. Ra đảo Cù Lao Chàm em ăn biết bao nhiêu là hải sản tươi sống, trên bàn bày la liệt đồ ăn, ngồi một mình 1 cái chén 1 đôi đũa thử hỏi có vui không?

Đúc kết từ những chuyến đi 1 mình em thấy không vui.
 
Chủ đề này chính ra lại khai thác được nhiều. Em xin có ý kiến thế này:

Điều đầu tiên chúng ta nên thống nhất trước với nhau là đừng lấy cái tôi của mình để áp đặt lên người khác. Người thích đi một mình không cần chê người đi theo nhóm là thiếu bản lĩnh, tâm lý bầy đàn. Người thích đi theo nhóm không cần chê người đi một mình là lập dị, không vui, không chia sẻ cùng ai. Tất cả những điều này đúng với các trường hợp riêng lẻ nhưng không đúng cho tất cả mọi người.

Để VD, xin đơn cử trường hợp của em. Em đi nhóm nhiều rồi, cả trong, ngoài nước, cả lịch sự lẫn ăn bờ ngủ bụi, cả làm trưởng đoàn lẫn thành viên. Hiện nay các chuyến đi của em chủ yếu là một mình nhưng có nhóm nào em thích và thích em thì vẫn đi chung được như thường. Hoàn toàn không có kiểu cực đoan không cần ai như nhiều bác ngộ nhận về chuyện độc hành.

Lý do đi một mình thì nó nhiều. Em thì có 3 cái chính sau:

Dạng đầu tiên là đi công tác một mình rồi tranh thủ lượn tiếp. Cái này thì đương nhiên là độc hành vừa do hoàn cảnh, vừa do ý thích (chẳng ai bắt mình đi cả). Chẳng lẽ chỉ vì không có bạn mà mình không đi đến điểm mình mong muốn dù nó gần lắm rồi?

Dạng độc hành thứ hai là do chuyện người hợp mình thì không thu xếp được tiền bạc, thời gian hoặc đơn giản là không muốn đi. Người sẵn sàng đi và có đủ các thứ vừa nêu thì mình không thích hoặc ngược lại. Trong những trường hợp như vậy, đi một mình là thượng sách. Chuyến đi Kam của em điển hình của dạng này.

Dạng đi cuối và phổ biến nhất, là chủ động đi một mình. Vì đã có mục đích xác định trước, xong mục đích đó là về. Các chuyến đi kiểu này của em rất nhiều, chủ yếu là đi chụp ảnh và sục sạo các điểm mới (thường là ngóc ngách) để lần sau có dịp quay lại. Điều lăn tăn ở trong đầu chỉ là thời tiết có tốt không, lúa đã chín chưa, hoa mận hoa đào nở chưa, hoa cải còn không, trời có trong không để chụp hoàng hôn, chỗ mò vào có xứng danh giang hồ đồn đại không v.v...Những chuyến đi như thế thực sự không cần bạn đồng hành trừ phi rất thân thiết. Nói thật với các bác, có người xin đi cùng em còn từ chối.

Trường hợp độc hành rơi vào tình trạng buồn rầu của một số bác chủ yếu là đi miễn cưỡng và không có mục đích nên cảnh có đẹp đến đâu thì cũng nhanh chán. Chưa kể bị một số va vấp làm bực mình, thậm chí hoảng sợ. Thế là các bác chốt hạ là đi một mình là rất dở.
 
@3000: sao mấy câu cuối giống giống chỉa giùi em thế anh :D

Bài bác gần nhất nên bác nghĩ là em nhằm vào bác thôi. :) Bác đọc lại cả topic này từ đầu sẽ thấy có nhiều bác "trót" đi 1 mình về sau không vui lắm. Nếu bác là người thích bù khú bạn bè hoặc 1 bác gái do hoàn cảnh xô đẩy phải đi 1 mình quả thật chẳng vui thú gì. Nói một cách văn vở thì đi thử cho biết, đi do buồn đời, đi vui vầy bạn bè đều có thể quy vào thể loại đi không mục đích nên sẽ nhanh chán. Trong nhóm vài người đi chỉ cần 1-2 người có việc về trước thì nhóm cũng rã đám luôn trừ phi (những)người còn lại có một cái đích quyết đạt đến chẳng hạn. Còn nếu bác đi vì chính chuyến đi, để thăm 1 ngôi chùa cổ, để chụp 1 tấm ảnh đẹp hay chinh phục 1 ngọn núi thì bác sẽ có động cơ rất mạnh dù chỉ có 1 mình. Sau khi hoàn thành được mục đích rồi sẽ cảm thấy rất vui mà chẳng cần phải chia sẻ cho ai cả.
 
Tranh luận về vấn đề này có đến mùng thất, các cụ ợ.

Đi một mình hay nhiều mình phụ thuộc vào hoàn cảnh, cảm hứng, thời điểm của từng người. Có lúc thích, có lúc không, chứ cứ cực đoan một phía nghe chừng không ổn.

Tớ thì cứ thấy nôm na thế này:
Chưa chống lầy, ở một mình sướng kinh lên được, độc lập tự do, thích làm gì thì làm, chả đứa nào chọc ngoáy, dưng cũng đầy lúc buồn, cô đơn, mệt mỏi, tủi thân, muốn có người để mà cãi nhau cũng không có...

Chống lầy rồi, vui, nhiều thứ vui...dưng cũng lại nhiều lúc ước, biết thế này thì bà mày ở một mình cho xong :LL

Nhể, các cụ nhể?
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
36,730
Bài viết
1,136,581
Members
192,536
Latest member
levandong201054
Back
Top