What's new

Đường xe qua xứ Tuyết

"Tôi nhớ xứ đoài mây trắng lắm"

Giờ đây tuy thân đã về xứ nóng, tâm trí tôi còn vương vấn mãi ở xứ tuyết, mà lạ lùng thay, bây giờ mới thấy câu thơ thật hợp với cảm xúc của tôi ở xứ Tuyết. Có phải xứ đoài nào mây cũng trắng?

IMG_1199.jpg
 
Bác cứ comment thoải con gà mái, mình bảo kê cho bác. Mình viết bài nhiều khi không biết bắt đầu từ đâu, nên hay tìm nơi bắt đầu ở câu hỏi của mọi người. Viết bài có người đọc mà chịu khó login comment là quý lắm. Hơn nữa mình viết bài một mình, lâu lâu thấy đuối.

Chuyến đi còn tiếp tục quay lại, đến Everest Base Camp rồi qua Nepal mới kết thúc. Nhưng tự nhiên thấy mất hứng sảng không viết được nữa, hihi
 
Câu hỏi của bác Xingapo khó quá! Khi mình đi Tây Tạng thì cậu guide còn trẻ quá, tiếng anh giao tiếp tốt nhưng về kiến thức thì như tuổi đời của cậu ấy, nên mình không dám hỏi sâu về tôn giáo. Mình chỉ biết là đó là những đống đá nguyện, còn nguyện gì, mình hỏi giáo sư Gúc vậy.

Giáo sư Gúc trả lời rằng đó là cách cầu nguyện bắt nguồn từ Mông Cổ của đạo thờ núi hay trời, và nay cả Phật giáo nữa. Ụ đá thường đắp hình tháp, bằng gỗ hoặc đá, đắp ở nhưng nơi cao như đỉnh núi hay đèo, đôi khi dùng để đánh dấu đường đi nữa. Lữ khách thường dừng lại, đi 3 vòng quanh đá nguyện để cầu thượng lộ bình an, hoặc giả không có thời gian, thì bấm còi xe cũng được. Lễ tế trời hay tế thần núi thường được cử hành vào cuối mùa hè, và người ta thắt 1 khăn lụa xanh tượng trưng cho trời vào 1 cành cây đặt trên đống đá dâng rượu, trà hay đồ ngọt, cầu nguyện nhảy múa xung quanh và khi xong thì hưởng lộc. Xem ra thì đá nguyện cũng giống lễ cúng Thần nông hay thờ sơn thần của nhà nông xứ mình. Bạn có thể xếp 1 đống đá nguyện riêng, hoặc thêm vào đống đá có sẵn cho cao thêm.
 
Rời hồ Manasarova đầy tiếc nuối, chúng tôi quay lại Paryang đề đến Everest Base Camp, nghĩa là đi lại hành trình cũ, mà cảnh vật thì đã quen hết rồi. Mất 2 ngày mới tới được EBC.

Bình mình Paryang

DPP_1615.jpg


DPP_1618.jpg

Hôm đó chúng tôi đi sớm để kịp đến Saga tắm rửa sau mấy ngày không tắm rồi đi thẳng đến Old Tingri, tổng cộng 500km đường gập ghềnh. Gió hút cát lên

IMG_1297.jpg

Hút hơi nước lên ở hồ gần Tingri


IMG_1319.jpg


IMG_1321.jpg
 
Last edited:
Tính đến lúc trở lại Saga lần 2 trên đường đi EBC, chúng tôi đã đi cùng nhau 12 ngày. Ngồi xe bác tài chúng tôi cảm thấy hết sức yên tâm, còn bác thì luôn luôn cần mẫn, đến nhà trọ việc đầu tiên là bác đi rửa xe, còn nếu không có nước, lau hoặc phủi bụi, cho dù tí nữa hay ngày hôm sau đi thì bụi cũng quay lại thôi. Bác còn luôn săn đón mọi cử chỉ dấu hiệu của chúng tôi xem có muốn dừng đâu chụp ảnh không, có muốn lấy hành lý không, tạo dáng cho chúng tôi chụp hình bác bất kỳ khi nào chúng tôi giơ ống kính lên.

Hôm ấy chúng tôi đến Saga là khoảng 2pm. Cho chúng tôi xuống tẩy trần ở nhà tắm công cộng, bác đi kiểm tra xe. Chúng tôi ăn bữa trưa kiểu Tàu gần xong bác mới vào nhập bọn. Lúc ấy cả bọn đã ăn xong rồi, ngồi nhìn bác. Trông bác có vẻ rất mệt mỏi, không như lúc chúng tôi bàn đi quãng đường cho 2 ngày trong 1 ngày, bác nói là bác lái thì không mệt, chúng tôi ngồi đường gập ghềnh mới mệt. Bỗng bác bưng bát cơm gục xuống mép bàn và khóc. Những giọt nước mắt không giấu được lăn trên gương mặt như tượng nhưng đã đầy nếp thời gian làm chúng tôi lặng đi, không hiểu chuyện gì và không biết nói gì. Một lúc sau tôi mới dám hỏi cậu guide trong phút bối rối đó là có chuyện gì với bác ấy. Cậu ngần ngừ rồi bảo rằng bác mới nghe tin em gái mất hôm qua. Hơn nữa bác không thích và không ăn được món Tàu. Nhờ cậu guide dịch giùm lời chia buồn với bác rồi bảo là chúng tôi có thể ở lại Saga đêm đó để bác ấy nghỉ. Nhưng cậu guide bảo cứ đi, sẽ đi mua đồ Tạng cho bác ấy ăn lúc chúng tôi thăm hồ Pelkor.

Thế là chúng tôi lại lên đường. Dù sao thì đi sớm về sớm để bác có thể về bên gia đình và đến tu viện cầu nguyện cho người thân cũng tốt. Dịp đó đã mang chúng tôi lại gần nhau hơn, những hoàn cảnh khó khăn đau buồn bao giờ cũng vậy.
 
Gần đến Old Tingri, con đường đẹp như lụa uốn lượn giữa hai bên đồng xanh và phần còn lại của những thành quách bằng đất xưa trong ánh nắng chiều xiên làm tôi có mông ướt biết ôm vô lăng hết sức (hehe, đua đòi tí).

Đêm đó chúng tôi ngủ tại nhà trọ, 30Y/giường. Món ăn nhà trọ nấu cũng rất vừa miệng, nhà hàng rộng rãi có tivi và lò biogas sưởi ấm khiến chúng tôi ngồi lại sau bữa ăn. Bác tài lục lọi hết đống tài sản đưa cho tôi danh thiếp khách sạn, bản đồ ở Nepal. LUA đánh chén xong nằm luôn tại chỗ và cuối cùng là đòi ngủ tại nhà hàng. Cậu guide bảo mày mà ngủ đây là ngủ chung với mấy cô phục vụ. Đối với chúng tôi thì lại càng vui. Thế là đích thân cậu guide đi trải đệm cho LUA ngủ. Thật là hạnh phúc hiếm có, lần đầu LUA được trai đẹp "phục vụ". Có cả bữa ăn khuya ngon tuyệt, hương vị Việt Nam

IMG_1382.jpg


Bữa ăn tối của bác tài và cậu guide (chúng tôi mời họ ăn bò Yak xào, trứng chiên và canh cải thảo nhưng họ có vẻ không hảo lắm, còn món này họ ăn thun thút :D)

IMG_1378.jpg

LUA sau khi được phi công trẻ "phục vụ"

IMG_1379.jpg
 
Để kéo cái topic này của nhà Nếp lên cái nhỉ?

Paryang như cái chuồng lợn thế cơ mà bình minh và hoàng hôn đều đẹp quá..Bọn này còn nhớ đêm cuối cùng ở Paryang vì không chạy kịp về Saga sao đầy trời- đẹp và lãng mạn phải biết mà không máy nào có thể chụp lên được hình, rất tiếc...

Nghe chuyện lại nhớ bác tài Kitchia quá. Mình được ưu tiên ngồi trước xe gần như cả hành trình thấy bác lúc nào cũng rất tâm lý. Cứ thấy mình chỉ cần sờ tay vào cái máy ảnh là bác lại đi chậm lại và trên đường thì lúc nào cũng giữ cửa kính xe ô tô thật trong thật sạch. Mà cả 4 xe chạy lần này, tuy mỗi bác tài một tính nhưng đều rất pro nên hành trình của cả nhóm trên đất Tạng không có điều gì phải phàn nàn

Hồ Peiku-tso là địa điểm đội này định ngủ lều trước khi kết thúc hành trình trên đất Tạng nhưng lúc cuối vì rút ngắn được hành trình 2 ngày nên cũng chỉ lướt qua với nó một lát. Vào những ngày nắng trong, hồ rất đẹp cho dù con đường phía trước hồ vẫn còn đang nham nhở

4766236137_1a204743e0_z.jpg


4766248579_46cdef2c6e_z.jpg


Tiến lại gần hơn và khi nắng nhiều hơn, mặt hồ lại có một màu xanh hơn cả bầu trời Tây Tạng vốn đã rất xanh

4766891572_7dbd7989b1_z.jpg


4766903400_1e149efb10_z.jpg


Cả lũ chúng tôi lao khỏi xe, chạy sát tới mép hồ để nghịch và thử độ mặn của cái hồ nằm ở độ cao 4600m trên mực nước biển này, mép hồ như được dát một lớp tuyết mỏng phía trên, nhưng thực ra là muối

4766301627_245800b13a_z.jpg


Và quay lưng lại với hồ là núi Shishangpangma 8013m cuộn mình trong mây trắng
4766931226_ee89da6424_z.jpg
 
Ặc, niềm vui chôn dấu sao lại đem show hết ra thế này, Nếp không được đốt nhà nữa nhé.

Mà sao nghe giọng có vẻ ghen tị nhở, Zai trẻ đòi phục vụ cả hai, ai bảo cứ nằng nặc chối từ, giờ lại bảo là "hạnh phúc hiếm có".
 
@LUA: Phục vụ LUA xong rồi thì còn gì nữa đâu mà đòi cả hai, hehehe

@June: thế có vác ít muối nào về không. Tiếc thế, hôm ấy vừa lạnh vừa bụi mù mịt, không là giờ đỡ thiếu i ốt rồi. :D
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,672
Bài viết
1,171,035
Members
192,336
Latest member
hakhaclinh
Back
Top