What's new

FANXINPAN 11'11'11- Trẩy hội trên con đường bị thời gian quên lãng

Chúng tôi như những kẻ ngây thơ điền rồ, chúng tôi như những kẻ yếu đuối và sợ hãi...Chúng tôi sợ hãi những khoảnh khắc này mãi mãi trở thành lịch sử của riêng chúng tôi, chúng tôi sống vội vã chỉ sợ những giây phút đó trôi qua mãi mãi, chúng tôi sợ hãi sẽ sống mà bỏ phí những khoảng khắc không thể nào quên trong đời, chúng tôi làm sống lại những khoảnh khắc đó mỗi ngày bằng những dòng status da diết của mỗi thành viên trên Facebook.....
Ai đó đang yêu,
Ai đó đang nhớ
...Và ai đó đang làm thơ!

Ai đó đang nhớ cảm giác ngủ trong những chiếc lán đơn xơ với những chiếc rễ cây gồ lên dưới lưng và chưa quen được ngủ trên những chiếc đệm sạch sẽ thơm tho khi trở về nhà.
Ai đó còn mang trại xuống phòng khách nhà mình và ngủ chỉ một đêm thôi như thế...
Ai đó chưa quen được rửa mặt bằng khăn bông, thay vì dùng những chiếc giấy ướt;
Ai đó chưa quen được dòng nước ấm áp từ bình nóng lạnh, thay vì làn nước lạnh ngắt từ dòng suối trong vắt réo rắt chảy;
Ai đó giật mình vì tiếng còi xe;
Ai đó về đến nhà và hú lên một tiếng chào ba mẹ;
Ai đó mở cánh cửa tủ lạnh, vô tình một khay đá rơi xuống nền nhà làm những viên đá vỡ tan, chẳng buồn nhặt lên, bồi hồi đứng lặng để thấy tim mình rộn ràng, như lúc nhìn thấy những miếng băng đầu tiên trên con đường lên đỉnh;
Ai đó vẫn ngâm nga bài hát chúng tôi hát vào buổi sáng sớm, sau đêm cuối cùng ngủ trong rừng, trước khi chúng tôi trở về với thế giới hiện tại, đẹp đẽ và tinh tươm, nhưng quá nhiều ồn ào để cảm nhận những thứ đơn xơ giản dị, mộc mạc mà xù xì.....
Ai đó vẫn hàng đêm xem ảnh và tự nhiên bật cười, rồi không hiểu tại sao mình lại khóc
Ai đó nói rằng điều lớn nhất học được từ chuyến đi là nghĩ mình có thể làm được điều trước đây mình không thể;
Ai đó gào lên qua loa trong đêm rượu cuối cùng ở nhà A Tỏa: “Các bạn đã tìm lại được chính mình chưa?”
Ai đó chia nhau bao thuốc dù trước đó thuốc lá là một cái gì đó xa lạ;
Ai đó lại ào ào tổ chức những cung đường mới, có lẽ chỉ để gặp nhau, nghe nhau kể về những chuyện tất cả đều đã biết...Có lẽ chúng tôi đã nhớ nhau quá. Hay chúng tôi nhớ mùi núi rừng Hoàng Liên với ánh trăng lạnh ngắt trong 3 đêm ở rừng, với ánh bình minh le lói len lỏi xuyên qua từng vạt rừng trúc lúc chúng tôi dạy từ 5h sáng để đánh chiếm đỉnh trong ngày thứ 3; với những lối đi đã mọc đầy rêu vì có lẽ rất lâu rồi chưa có dấu chân người in lên đó; với ảnh lửa bập bùng chỉ đủ sưởi ấm một bên, và một bên vẫn thấy lạnh ngắt sương đêm;

Còn ai đó đang nhảy cẫng lên vì người yêu đòi chia tay....”Từ nay ta được tự do rồi”!

Ai đó đang tiếc nuối!
 
Last edited by a moderator:
Re: FANXINPAN 11'11'11-Chảy hội trên con đường bị thời gian quên lãng

Đoàn anh đi vui nhỉ?:)
Em đang định đang ký đi cùng hội mùng 4 tết, nhưng mà nhìn mấy cái ảnh leo cheo leo của anh mà khiếp quá.
Không biết mình cỏ đủ sức khỏe mà leo ko?
Càng đọc, càng tìm hiểu nhiều càng thấy muốn đi, càng thấy nguy hiểm hơn mình tưởng
Hoang mang...
 
Re: FANXINPAN 11'11'11-Chảy hội trên con đường bị thời gian quên lãng

Ngày thứ 3-11/11/2011-Đánh chiếm đỉnh FAN

Một nhóm những người đi tiên phong được lập ra, một phần do quá đông người lên đỉnh vào ngày hôm đó, một phần, những con người điên rồ này muốn ngắm ánh bình minh ở một nơi gần nhất với ánh mặt trời.

5h sáng, tiếng chuông báo thức đánh thức chúng tôi dậy. Tôi ê ẩm người vì một gốc cây sặt bị chặt dở ngay dưới vai trái, một cái ngay dưới lưng trái. Tôi vạch lán bước ra ngoài, chỉ còn lại một chút ánh trăng tỏ mờ. Còn chân thì đau buốt vì lạnh. Chúng tôi ăn vội bát mì và lên đường.

Ra khỏi nơi nghỉ, chúng tôi gặp ngay những con dốc cao, chúng tôi chưa thể quen ngay được và một số thành viên cảm thấy khó thở. Không khí đã trở nên loãng hơn và điều đó khiến chúng tôi mất sức hơn

Anh Porter đi cùng chúng tôi buổi sáng hôm đó
IMG_4267.jpg


Những tia nắng đầu tiên nhô lên khỏi đường chân trời và xuyên qua rừng trúc làm chúng tôi ồ lên sung sướng. Chúng tôi đang chạy đua cùng mặt trời. Chúng tôi hy vọng lên đỉnh kịp...Nhưng có lẽ sức lực chúng tôi có hạn
IMG_4268.jpg


IMG_4272.jpg


IMG_4274.jpg
 
Last edited:
Re: FANXINPAN 11'11'11-Chảy hội trên con đường bị thời gian quên lãng

Những tia nắng ấm ấp khiến chúng tôi thấy khá hơn việc dùng những chiếc đèn pin và mò mẫm
IMG_4273.jpg


IMG_4281.jpg


Đến một khoảng trống, chúng tôi chỉ cho nhau đường chân trời
IMG_4301.jpg


IMG_4302.jpg
 
Re: FANXINPAN 11'11'11-Chảy hội trên con đường bị thời gian quên lãng

Qua rừng trúc, chúng tôi đến một đoạn khá trống trải. Từ đây, chúng tôi có thể nhìn được toàn cảnh xung quanh. Biển mây bồng bềnh vẫn là mơ ước của chúng tôi, ai đó chỉ về một phía và nói đó là biển mây Y Tý

IMG_4286.jpg


IMG_8934.jpg


IMG_8933.jpg
 
Re: FANXINPAN 11'11'11-Chảy hội trên con đường bị thời gian quên lãng

Trong chuyến đi này, đã quá nhiều lần chúng tôi ồ lên ngạc nhiên. Một lần nữa, và cũng là lần đầu tiên trong đời, tôi nhìn thấy băng. Những giọt nước đông cứng lại bám vào từng chiếc lá, lấp lánh dưới ánh mặt trời. Quá đẹp để diễn tả bằng lời.

IMG_4351.jpg


IMG_4349.jpg

Băng đang tan chảy dưới ánh mặt trời
IMG_4338.jpg


IMG_4324.jpg


IMG_4316.jpg
 
Re: FANXINPAN 11'11'11-Chảy hội trên con đường bị thời gian quên lãng

IMG_4315.jpg


Rồi say mê chụp lại hình ảnh kỳ diệu này
IMG_4318.jpg


Xin phép tự sướng một cái vì tia nắng chiếu qua miếng băng này
IMG_4326.jpg
 
Last edited:
Re: FANXINPAN 11'11'11-Chảy hội trên con đường bị thời gian quên lãng

Mất 20 phút để chúng tôi ngắm ngía và chụp ảnh với những giọt sương băng tuyệt đẹp, sau đó chúng tôi phải leo lên một vách núi cao khoảng 5m, A Pho đã leo lên trước để buộc dây cho chúng tôi.

IMG_6081.jpg


IMG_6100.jpg


IMG_6171-1.jpg


Từng thành viên bắt đầu leo lên.
IMG_6159-1.jpg


IMG_6154-1.jpg
 
Last edited:
Re: FANXINPAN 11'11'11-Chảy hội trên con đường bị thời gian quên lãng

Mặt trời vẫn chói chang
IMG_6077.jpg


IMG_6066.jpg


IMG_6072.jpg

Người dẫn đường của chúng tôi
IMG_6045.jpg
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,672
Bài viết
1,171,151
Members
192,343
Latest member
77winfun
Back
Top