What's new

[Tổng hợp] Giang Nam vũ trung thập nục ngư ký

Giang Nam là tên gọi vùng đất phía nam sông Dương Tử, hay còn gọi là sông Trường Giang, phân chia hai miền Hoa Bắc và Hoa Nam Trung Quốc. Ông vua ăn chơi Càn Long đã nhiều lần du Giang Nam. Bọn hậu sinh đời sau rảnh không có việc gì làm đã viết thành sách, làm thành phim những chuyến đi này của Càn Long. Kỷ Sửu niên, Tý nguyệt, đệ ngũ nhật có một bọn chưa rõ là bọn nào, quởn lên bắt chước Càn Long du Giang Nam một phen

Lại có thơ rằng

Đời là một thời để đi
Quẳng gánh lo đi mà du hí


Chuyến đi lành dữ thế nào, xem tiếp hồi sau sẽ rõ
 
Hị hị, xem chừng em mà kể khéo cái topic này nó đi lạc hướng sang phố Nam Kinh thì chết, lại trở thành topic hót nhất của Phượt thì cũng chiết. Thôi, chuyện hay hôm nào anh em tụ họp riêng bàn bạc, mời cả bác Duke Sài ghềnh ra ngoài này tham dự hội thảo luôn!!!:LL

Các bác cứ sắp xếp thời gian. Em sẽ cố gắng lấy quota ra tham dự hội thảo với các bác ạ. Hịhị
 
Đoạn này kể về nục bọn trên đường đi Chu Trang (ZhouZhuang).

Khi chuyển qua xe mã thứ hai, nục bọn chẳng một ai chắc chắn là mình sẽ đến được nơi cần đến. Chỉ nghe mã phu của xe trước nói là phải lên xe đó. Trời thì đang mưa lất phất, nục bọn cứ thế mà nhảy lên xe thôi.

Xe mã chạy được một đoạn trên Quốc Lộ thì rẽ vào Thôn Lộ. Lộ thì dài nhưng heo hút, không một bóng đèn. Hai bên lộ không một bóng nhà, bóng người, không một bảng hiệu. Đã thế, trên xe lúc này chỉ còn lại vẻn vẹn thập nục. Mã phu mặt lúc nào cũng hình sự. Trời mưa và gió khiến khung cảnh càng liêu trai. Lúc này thì sự hoài nghi về nơi đến càng lúc càng tăng cao.

Phá vỡ bầu không khí im lặng đáng sợ, Thanh Xà cô nương tặc lưỡi một phát, phán: "Không có nục bọn ta thì xe mã này chạy chỉ có nước... lỗ chỏng vó."

Được lời như mở tấm lòng, cả bọn cũng lao nhao bàn tán để thời gian trôi nhanh hơn. Dù lúc này Sì công tử cũng chẳng còn tâm trạng để bình luận như lúc ở Shicheng:"... chiếc xe lao nhanh trong màn đêm giá lạnh...."
 
Last edited:
@dudu08: Dạ bác cứ kể đi, bọn em đang hóng đây ạ hí hí

-----------------------------------------------------------------------

Ở Miếu Thành Hoàng vẫn tiếp tục mưa nhớn nên các nục cũng không lượn được, chui vào một quán ăn ngồi xực cho ấm, quán ăn này có rất nhiều món tự chọn, chọn xong đi ra cửa thanh toán tiền như ở siêu thị:

picture.php


Các món ăn bày ra la liệt, đủ màu sắc làm nục tớ lóa cả mắt, ực ực....:

picture.php



picture.php



picture.php



picture.php



picture.php
 
Hị hị, xem chừng em mà kể khéo cái topic này nó đi lạc hướng sang phố Nam Kinh thì chết, lại trở thành topic hót nhất của Phượt thì cũng chiết. Thôi, chuyện hay hôm nào anh em tụ họp riêng bàn bạc, mời cả bác Duke Sài ghềnh ra ngoài này tham dự hội thảo luôn!!!:LL

Đọc bài "Đặc sản Thượng Hải" này mình mới biết vì sao tối hôm đó Duke bỏ rơi tụi mình (trong đó có cả Thỏ ngọc) với lý do "đi chụp ảnh" :T:Dam:Dam:gun
 
Đêm càng khuya, không gian càng tĩnh lặng.
Xa xa thấp thoáng ánh đèn lúc mờ lúc tỏ.
Lạnh giá bao phủ.
Nục bọn khe khẽ thở dài, cố ổn định tinh thần, dù sao chúng ta cũng có những 10 cái đầu, 20 cái tay, 2 chục chân chạy tốt trong tình huống xấu nhất. Cả bọn không dám nghĩ đến những điều kinh khủng tiếp theo nữa, quyết tâm loại bỏ tất cả phiền não ra khỏi đầu.
 
Đọc bài "Đặc sản Thượng Hải" này mình mới biết vì sao tối hôm đó Duke bỏ rơi tụi mình (trong đó có cả Thỏ ngọc) với lý do "đi chụp ảnh" :T:Dam:Dam:gun

Sao Kim Sư Huynh lại đâm sau lưng chiến sỹ thế nhỉ :T
Lập trường của em cũng kiên định cỡ... bác Đú. Nhất định là chụp ảnh mà.
Tổng cộng em chụp 4 tấm, mỗi tấm phơi sáng 30... phút, vị chi là 2 tiếng.
Về đến nơi em chả khoe hình với bác là gì (NT)(beer)
 
"The long and winding road, lead me to Zhou...zhuang/ Ù u ú ú ...". Chuẩn bị sẵn tâm lý đứng khi xuống chuyến xe thứ nhất, sang xe thứ hai, nục ta ngỡ ngàng, vui sướng rồi chuyển sang nghi ngại khi xe thứ hai vắng teo, mỗi nục ngồi hai ghế cũng chả hết. Xe thứ nhất như kiểu xe bus thành phố, đông người, thập nục phải đứng và huýnh thằng bên cạnh để lấy chỗ và xô chúng thật lực khi xe thắng gấp hay dừng lại. Chia nhau ra ngồi xong không ai bảo ai tất thảy giương hơn mười cặp mắt lên nhìn đường xem có dấu hiệu gì bị lừa không. Chiếc xe lao đi trong màn đêm giá lạnh, đường phố nhẵn nhụi rộng rãi (còn hơn quốc lộ 1A của bọn nục) vắng teo trong ánh đèn vàng hiu hắt. Thi thoảng mới thấy vài người đi xe đạp điện hay đi bộ bên đường.

Mãi chả thấy dấu hiệu gì của làng quê hay hương lộ nông thôn, thập nục mới hơi yên tâm vì đã biết là làng quê Tung Quở thường là đàng hoàng hơn to đẹp hơn thành phố của bọn nục. Lúc sau lại thấy biển chỉ dẫn có mấy cái vạch ngang vạch dọc mà văn hay chữ tốt như bọn nục thì thừa hiểu là đó là lối đi Zhouzhuang. Yên tâm rồi bắt đầu mang hạt dẻ rang ra chén lia lịa, nhưng không ai dám bàn đến khi đến Zhouzhuang thì sẽ như thế nào.

Giang hồ đồn rằng vé vào cửa Zhouzhuang là 100 Mao, tức là tiền ăn hai ngày của bọn nục, nhưng sau chín giờ rưỡi tối thì không soát vé. Làng cổ đã làm du lịch lâu lắm rồi, người ta ngăn lối đi lại và bán vé vào cửa. Không soát vé không có nghĩa là có vé, điều này lúc ấy thập nục chưa biết. Trong làng có khách điểm để ngủ lại, và nghiễm nhiên sáng hôm sau khỏi mua vé tham quan. Tuy nhiên Thỏ nương có bằng hữu đã phượt chốn này, bảo rằng đã vào lúc năm giờ rưỡi không mất vé. Cho nên cả bọn âm mưu tiến thẳng vào làng ngay khi đến, ước khoảng gần tám giờ tối.

"Ù u ú ú, don't keep me waiting here... Lead me to your dooor... for freeeeee"
 
Xuống trạm cách Chu Trang khoảng chừng 2 con dao quăng lúc trời nổi gió đông bắc, nục bọn chạy một mạch vì rét căm khi toàn bộ y phục giữ ấm đã gửi lại Thượng Hải.

Đến chiếc cầu dài gắn đèn lộng lẫy. Ước chừng đã đến nơi, Lại-Muốn nữ hiệp kêu đồng bọn dừng lại để bàn tính kế sách vượt vũ môn. Vì chẳng muốn tốn mấy trăm quan lệ phí, cả bọn nhất tề theo lệnh của nữ hiệp: giữ cự ly đội hình cách nhau 10 trượng, nón mũ sụp qua chán, khẩu trang che kín mặt, nhắm hướng chính môn mà đi. Lại dặn ai hỏi cũng giả như không nghe - nhất định phải như dân làng - ngang nhiên mà đi vào.
 
Đội hình được giữ vững đến tận khi nữ hiệp đi đầu đụng phải quân tuần tra, dù bụng đói - chân run - vượt qua bao nhiêu tửu lầu, bao nhiêu tiệm bán chân giò hầm thuốc bắc (hình như là đặc sản nơi đây). Nữ hiệp đã lệnh rồi, khi cả bọn vào êm xuôi trong làng thì mới tính đến chuyện ẩm thực.

Nào ngờ quân tuần tra quá đông và tinh nhuệ. Nhất định không cho nữ hiệp đi qua. Dùng hết kỹ năng thu lượm được trên bước đường hành tẩu giang hồ, dùng cả tiếng Tây và tiếng Tàu (cộng thêm một tí tiếng Việt và ít ngôn ngữ chân tay), nữ hiệp đành thất thủ, quay ra.

Mị cô nương nhanh trí đi ngay cùng một trai làng. Ngỡ là quân tuần tra sẽ cho là hai vợ chồng này đi đâu quay về làng. Thế mà trai làng quá nhát, thấy người đi cùng nên rảo bước đi nhanh; Mỵ cô nương cũng đi nhanh cùng, tên này càng đi nhanh hơn. Hoảng quá tên này ú ớ trong họng một từ gì đó, co giò chạy thục mạng vào làng; bỏ mặng Mị ta với cái balô hơi nặng nên không theo kịp. Cũng đành quay ra.
 
Xuống xe ở bên ngoài một nơi giống như xa trạm đầu làng, cũng giống như nục về quê, một đoàn xe ôm xe dù ùa ra mừng rỡ đón, chỉ thiếu mỗi màn xí phần áo đỏ của tôi, áo xanh của anh như ở quê ta. Kiên quyết trung thành với chủ nghĩa lấy bác Mao làm trọng, bọn nục nhắm mắt bỏ qua những lời mời mọc hấp dẫn và quả quyết bước theo Thỏ Ngọc. Mưu của Thỏ là để vào làng sớm, thập nục phải giả dạng dân làng, cốt sao không được giống du khách. Muốn vậy mỗi người đi cách người kia mười mét, người ngậm tăm, ngựa bỏ lục lạc, súng ống giấu hết để đi vào làng

Trời bấy giờ đã tối như đêm ba mươi, gió mùa thu hun hút thổi như cắt vào da thịt bầy cá phương nam. Con đường đại lộ rộng thênh thang, qua khỏi xa trạm một quãng là những tửu điếm phạn điếm mà ánh đèn vàng hắt qua cửa kính, bên trong là những gương mặt đắm chìm đầy thỏa mãn trong rượu ngon nhắm tốt hương bay ngào ngạt. Bữa trưa đã chạy đi đâu mất mà cửu nục cứ phải chạy gằn từng bước đi theo Thỏ trên vỉa hè tối tăm gập ghềnh đầy những món ăn quyến rũ. Quang cảnh chả khác gì đêm Jeans Van Jeans đi tìm Codet ở quán rượu mùa Giáng Sinh năm nào, hay lúc Vitalis cùng Rémi đi về Paris trong cái đêm cụ qua đời. Nàng Lưu nói trúng tim đen cả bọn khi đề nghị ăn tối trước nhưng bị đại gia quản lý và Ráng Chiều hùa nhau phản đối.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
36,672
Bài viết
1,134,975
Members
192,355
Latest member
Nguyenvantung99
Back
Top