Vượt qua ẩm thực cám dỗ thì đến một cây cầu xinh đẹp, cả bọn chả có bụng dạ nào mà ngắm nữa. Đội hình hàng một cách nhau đúng cự ly quy ước. Mị nương tính vốn thùy mị đoan trang lúc ấy cũng nhắm mắt đưa chân đi theo một trai làng đẹp trai cỡ Võ Đại Lang bán bánh, thật là đoạn trường ai có qua cầu mới hay. Mama Chuê thì quảy tay nải chứa y phục cho hai ngày lẫn một nửa số hàng hóa ở Miếu Thành Hoàng mua hồi sáng phải đi luôn không kịp gửi lại, quyết định sẽ tự trao huy chương vàng cho bản thân nếu sống sót trở về. Đại gia thì hạ giọng cự nự Ráng Chiều vì tay nải kéo bánh xe ồn quá làm lộ hàng, khiến Ráng Chiều phải cõng tay nải lên cái lưng còm. Thật ra là đại gia đang gato chứ chả phải gì
Quãng đường từ cây cầu đến cổng bán vé đầu tiên khoảng độ nửa dặm mà tưởng như dài bất tận. Hai bên đường liễu xanh rủ bên sông, đèn xanh xao vàng hắt ra, thập nục đi trong đêm tối ngỡ như bến Tầm Dương canh khuya đưa khách/ Quạnh hơi thu lau lách đìu hiu trong Tỳ bà hành của Bạch Cư Dị thưở nọ. Cổng bán vé mà cứ tưởng cổng soát vé, cả bọn nín thở lần lượt đi nép vào mép cổng xa nhất mà vào, tưởng có ai gọi lại chắc cả bọn sẽ ngã lăn ra đất vì giật mình. Thế mà chẳng có ai gọi mới tài, đèn đuốc sáng trưng.
Mừng thầm tưởng qua truông rồi, cự ly giảm xuống buôn chuyện cho đỡ sợ. Đại gia Cống bảo bây giờ vào rồi nục ta mới phát hiện ra không có khách điếm mới hay, làm cả bọn mới thở được một tí lại hết cả hơi. Đoạn đường này ngoài hàng tạp hóa giày dép đủ thứ còn có những tiệm sáng trưng bày từng cục đỏ óng bóng mỡ: giò heo. Ôi thôi cám treo heo nhịn, hết nạn nọ đến nạn kia, vào được đến nơi còn gì là thân, nục nào nục nấy tự than thầm nhưng không dám hở môi có ý khác. Đến một ngã tư, nhìn bên tay phải lại thấy quầy bán vé, xa xa lại là một cổng to khác nữa. Rón rén bước qua cổng chăng dây xích, Thỏ lại gần thám thính cái cổng to đằng xa. Mờ mờ trong ánh đèn đường vàng vọt, một bóng nữ lang mặc đồng phục đội mũ sừng sững đứng làm nhiệm vụ gác cổng trong làn mưa thu như thành đồng tổ quốc. Kinh hãi trước vẻ quyết tâm sắt đá ấy, thập nục lui khỏi cổng tìm chỗ khuất thương nghị