Re: Gốc đa của các bạn & Phớt.Điểm dừng chân sau những chuyến đi.
.
BIỆT KHÚC
Nó gục đầu trên vai cậu chủ, khoảnh khắc gần gụi như hoang tưởng. Chưa bao giờ nó cảm thấy vòng tay ôm của cậu chủ dịu dàng đến thế và cũng chưa bao giờ nó nghĩ được rằng trong kiếp sống của nó có được giây phút này!
Trời đất ngập trong biển mù. Và gió! Gió ào ạt giữa bốn bề trống trải. Cậu chủ vẫn ngồi như hóa đá. Bình fask đã hết rượu, bao thuốc hết cũng đã bị cậu chủ bóp rúm ró. Nó cảm thấy lạnh. Cậu chủ chắc cũng đã ngấm lạnh. Vai cậu chủ thỉnh thoảng cũng run lên.
Sao nó không có một linh hồn!
…
Cậu chủ đã đưa nó theo suốt ba trăm cây số trong ngày đầu tiên của năm mới. Thật điên rồ! Sự điên rồ khủng khiếp! Mười lăm ngày cho một đam mê! Mười lăm ngày cho một khao khát khi cậu chủ quyết định chọn nó làm bạn đồng hành. Mười lăm ngày nó đã cười cho một sự ngông cuồng không giới hạn của con người!
Giữa đèo Pha đin, mà lại còn là con đèo cũ chẳng ai qua nữa! Vắng ngơ vắng ngắt, chỉ có nó và cậu chủ!
Khi cậu cậu chủ nâng nó lên, hai bàn tay cậu nhẹ nhàng lướt trên thân hình nó giữa bao la trời đất nó mới cảm thấy được những rung động lan truyền từ sâu thẳm..Nó muốn được hòa nhịp cùng những cảm xúc của cậu chủ. Nó đã hiểu! Không đơn thuần chỉ là một lời hứa, cũng chẳng phải là một sự điên rồ! Nó chỉ thấy xuất hiện những cảm giác rất lạ! Bắt đầu đi cậu chủ ơi! Bắt đầu với khúc dạo đầu quá quen thuộc...
...
Những con đường anh đi rồi cũng đưa anh về bên em…
...
Nhưng hình như cậu chủ không như thế! Vẫn rất âu yếm nhưng trong mắt cậu chủ chỉ có nỗi buồn hoang hoải. Hoang hoải đến tột cùng!
Nó rung lên! Cậu chủ đã bất ngờ bắt đầu với những âm thanh cao vút
...
Người ơi! Dĩ vãng đã xa…
...
Sao lại thế, cậu chủ ơi? Đó không phải lựa chọn của cậu mà?
...
Em có hay chăng, tôi vẫn còn thương…
...
Âm thanh như cuộn lại trong nó! Có cái gì đó ẩn chứa trong những âm thanh này! Nó mơ hồ như những lỗi kỹ thuật. Chẳng trách được khi cậu chủ chỉ có vỏn vẹn mười lăm ngày để đến hôm này! Nhưng hình như không phải vậy…
...
Ngày xưa em cất bước ra đi không từ giã…
...
Không phải là như vậy!
...
Để lòng ai nuối tiếc mối tình chìm cuối trời xa…
...
Không phải là những âm thanh hụt hẫng của người mới bắt đầu mà là những thổn thức dồn nén tự đáy lòng. Cậu chủ đã thả mình trôi vào miền vô thức và nó bỗng rùng mình..
...
Ngày đó xa nhau…quạnh hiu đời tôi cùng năm tháng qua…
...
Có cần phải thế không cậu chủ? Mấy trăm cây số và một bản biệt khúc không người nghe trong ngày đầu tiên của một năm mới?
...
Lời yêu thương em nỡ vô tình quên thật sao?...
...
Nó chỉ là một cây sax giá trị thấp hơn rất nhiều so với cái giá người ấy đã trả để mua nó tặng cậu chủ trong ngày sinh nhật. Và cậu chủ cũng chỉ có một đam mê cháy bỏng là ôm nó thổi một bản nhạc cho người ấy nghe trên đỉnh Mã pì lèng. Nhưng giờ đây, sao cậu chủ lại đứng giữa Pha đin? Một mình…
...
Ngày ấy chia ly, đường về quên lối…
...
Trong kiếp đời của một nhạc cụ, nó biết rất hiếm hoi có được sự đồng cảm tột cùng của người sử dụng. Nhưng lúc này, nó cảm nhận rất rõ những cung bậc tình cảm cậu chủ đang chuyển tải qua nó.
...
Này em, dĩ vãng đã xa..…
...
Nó thấy nó đang tan ra vào âm thanh. Cậu chủ đưa nó chơi vơi trên Ô quy hồ
...
Dù tình đôi ta đã xa rồi, xa vòng tay
...
Cậu chủ cùng nó quằn quại trên Mã pì lèng…
...
Còn em, nay ở nơi nào, hạnh phúc bên nhau…
...
Cậu chủ nhấn nó chìm trong yêu thương giữa lưng chừng Khau phạ
...
Còn nhớ, đôi ta hôm nào, quấn quit bên nhau…
...
Nó đã hóa thân cùng cậu chủ. Nó nhớ đôi môi cậu chủ bật máu những buổi tập đầu tiên! Ôi! Cậu chủ! Nó ước ao có một linh hồn!
...
Lời yêu thương em hứa cho người, là giấc mộng phai…
...
Những âm thanh lúc lơi lả, lúc rung dồn đầy ăm ắp.Nó thổn thức vì cậu chủ thổn thức.Những nhịp ngắt quãng ngoài nhạc lý như day dứt nhiều hơn ..
...
Tình vẫn trong tôi ngập đầy nỗi nhớ.
...
Pha đin có phải điểm cuối cùng của nỗi niềm này không cậu chủ?
Nó rung lên bần bật! Cậu chủ đã đưa thanh âm về những nốt cao chới với..
...
Và tôi sẽ mãi….
...
Nghẹn!
Cậu chủ dừng đột ngột như khi bắt đầu! Nó chờ! Chỉ còn hai nốt nhạc cuối cùng thôi! Cậu chủ???