What's new

Hà Giang ơi ! Ta Đã Trở Lại Đây.

18h55 ( 13/11/11 ) Cả nhà đã có mặt tại Sơn Tây ... Chuyến đi tới giờ phút này đã kết thúc tốt đẹp . 16 xe 32 mạng ...có lẽ rất đông . Mỗi người chúng tôi 1 tính cách 1 miền quê , Có người từ Thanh Hóa ra , có người từ sơn la xuống có bạn từ Hải Phòng lên ... Rất nhiều điều riêng . Nhưng có 1 cái chung to nhất là HG . HG đã đi , đã về . Mọi người trên hết đã có 1 chuyến đi an toàn , nhiều kỉ niệm . Có lẽ còn phải trở lại đó nhiều lần . Cũng như trong hành trình tôi là người đi chốt . Mình sẽ chốt , giờ thì các bạn HG nhà mình hãy lên tiếng nhé . Các bạn hãy cho mọi người thấy HG thế nào , Cả nhà cùng nhau chia sẻ cảm xúc ở đây nha .
 
Đoàn đã nạp xong năng lượng sức khỏe mọi người trong trạng thái tốt : thẳng tiến !!!
19.jpg


Qua những con phố cuối cùng đoàn xế bắt đầu chui vào núi :
Phang vào mắt là toàn mây là mây phê vãi mới người ít đi như mình
Mình thấy trâu phải công nhận con nào con đấy béo kinh bụng to đùng,mình thấy người dân tộc ,mình thấy những mái nhà của họ Hà Giang đây rồi , đồi núi thực sự đây rồi mình không phải mơ …phê quá !!!!!!
211.jpg

21.jpg

22.jpg

22.jpg

Bắt đầu những đoạn cua đầu tiên , tay mình có vẻ ngượng mình bị choáng ngợp bởi những khúc cua trên đường tới với cổng trời Quản Bạ
23.jpg


Mình gượng tay vào cua ko dễ như mình nghĩ mọi khi đèo thằng bạn còn nghịch ngợm tí .Giờ đây đằng sau mình là cả 1 tính mạng không dám suy nghĩ lung tung ko dám nhìn ngiêng nhìn ngả tập chung vào tay lái ( Ôm đã giao hết tính mạng vào tay mình ko nên để bạn ấy có ấn tượng xấu ….có lẽ do đây là lần đầu mình đi phượt cùng 1 một ôm nên có khá nhiều ấn tượng về bạn ấy nên gọi là First Ôm hay Ôm first nhỉ )
Lại là những khúc cua sao đường nhỏ mà lắm ô tô thế toàn xe tải , mấy bác lái xe khủng thật …phải cho thằng bạn mình lên đây luyện tay lái thì nó mới hiểu …..Đã vào cua lại còn lên dốc …..hơi choáng vì nó hẹp nó gấp …..
 
Điểm dừng chân đầu tiên đây rồi : …………………………………nhìn xuống con đường đã đi qua đây sao ..đường cong đẹp đấy
24.jpg

Mình bị ngợp ………Cái gì thế này Sông Mây – Thác Mây hay Lũ Mây
26.jpg

25.jpg

27.jpg


Tình yêu bắt đầu từ đây …. đẹp quá đi chỉ có thể mang về theo những tấm hình. Mình muốn hét to nhưng khổ mình chỉ làm được điều nay khi chỉ có 2 mình thôi.
Thấy lòng mình rộng mở hơn ,bao la hơn đất trời hòa làm 1 rồi .Bà chị ngồi cạnh bàn làm việc thốt lên cảnh đẹp thế ……chợt ( nhớ đến câu nói của ôm : Có những thứ ghi lại tốt nhất là bằng mắt ) Mình nói : chị phải nhìn tận mắt mới thấy độ hùng vĩ của nó chị ah bao giờ chị mới được nhìn em tiếc cho chị ……..
Còn chờ gì nữa mà không lưu giữ khoảnh khắc này
28.jpg

Ghi nhớ với anh L cái nào
29.jpg

Note : Hình ảnh chỉ mang tính chất khoe người….:)))
 
33.jpg

32.jpg

31.jpg

Và rồi khi nắng lên mây bị xua đi …….
34.jpg

Mây đi thì ta cũng đi …..đến nơi rồi Cổng Trời ….
35.jpg

Mình ko biết về địa danh này nhiều lắm thấy cái biển to nghĩ chắc cũng phải có lịch sử hoành tráng đây ở đây thì ko thấy Ôm phát biểu gì chắc là ko biết chỉ thấy mải mê cầm “ Tình Yêu “ đi bắn tỉa
36.jpg

Để có được bức ảnh như thế này bác L đã phải hi sinh cho các anh chị em ….chỉ mình anh mà thôi
37.jpg
 
Rời cổng trời đến 1 địa danh ….rất chi gợi sự tà mị …..he he NÚI ĐÔI và em nó đây ……
38.jpg


Ko biết các bạn thấy thế nào chứ mình thì chuẩn quá , mẫu mực quá
Chạy của đoạn đường dài rồi phải nạp năng lượng chứ nhỉ ……ăn cơm ăn cơm

39.jpg


Ngon quá …vì thế mà các anh chị em chiến nhiệt tình. Đi phượt mà thế này thì chỉ có mà tăng cân thôi chứ toàn hàng sản đấy giờ nhìn lại ôi thôi nước ở đâu chảy ra đầy miệng thế này giờ là 5h30p chiều ( nghĩ đến bữa tối của mình tối nay ôi thôi muốn khóc quá ai nấu cho tôi ăn ….…ọc…ọc đói …sao cứ lúc nào nghĩ đến ôm là mình đói nhỉ )
Đang ăn mình quay sang nhìn bàn bên cạnh trời sao ai cũng cười ngặt ngẽo hết thế này ko ăn uống gì ah…cười điên dại luôn ý “ ai cũng ko hiểu chỉ cái bàn ấy hiểu “
Note : hx hx hnay chi đến đây kiếm cái ăn đã chết đến nơi rôi
 
Kí sự Hà Giang Part 1

Vì học địa lý cực giỏi nên tôi biết Hà Giang là địa đầu tổ quốc, là nơi có điểm gọi là điểm cực bắc của VN. Và cũng vì thế mà tôi cũng biết rằng Hà Giang xa lắm có bao giờ mình đến đó không. Cảm nhận rằng HG rộng lớn nhiều núi rừng lắm.. Tại vì tôi yêu núi rừng và rất thích những cái gì gọi là hùng vĩ..Và đó là HG.

Cũng ấp ủ cho mình những chuyến đi, những cuộc hành trình xa xôi.. Và luôn muôn chinh phục những con đường.. Bản thân tôi là 1 người rất thích đi xe máy mà phải là những chuyến đi xa.. Thích đi trên những con đèo càng khó càng tốt. Đến vs HG lần này cũng thật tình cờ và cũng là những quyết định nhanh chóng giống như nhiều cái đã diễn ra trong cuộc sống vậy.. Tình yêu đã đến ai lỡ không đi.
Tôi và người bạn cùng lớp ( anh ấy cũng phiêu du lắm :D) đã biết đến chuyến đi này và đã đăng kí xế ôm. 2 thằng trước khi đi cũng vẫn chỉ một câu nói : Chết cũng đi, bỏ học thì cũng đi, điểm danh thì mặc nó đê.. Nhưng thật may mắn là ngày chúng tôi đi thì được nghỉ học :). Rồi là những cuộc gặp gỡ vào buổi tối, là những cốc trà đá là những câu chuyện vui.. Và cũng lần đầu tiên biết đến anh Phongtuyet ( hình như là người yêu anh ấy tên là Tuyết) ban đầu cứ tưởng là cha này thích tuyết ). Câu chuyện của tôi vs anh và anh Phong cũng như luôn muốn truyền lại cảm hứng truyền lại tình yêu HG cho mọi người qua những câu chuyện kể mà làm tôi và anh bạn thêm háo hức. Off ẹp lần 2 rồi lại lần 3 có những người không đi và có những người mới đến. Thật vui vẻ trong những cuộc giao lưu đó.. Tôi vốn nhút nhát nhưng khi đã gặp được những người bạn thoải mái làm tôi nói nhiều hơn và yêu thêm hơn. Lần off cuối cùng trước ngày đi trời cũng muốn mưa trận mưa cũng thú vị thật đó như làm mát con đường ta đi vậy. Câu nói làm tôi cũng thấy vui trong tối hôm đó của anh Phongtuyet là: kể cả bão thì cũng đi . Và là những ngày chờ ngày lên đường.. Tôi đã cố gắng chuẩn bị những gì tốt nhất về sức khoẻ cũng như đồ đạc cho chuyến đi những thứ yêu cầu của anh Phong trong chuyến đi vì nghĩ rằng sự chu đáo luôn tạo ra những điều tốt đẹp.

Hà Nội 10/11: Ngày của Nắng, Gió và Màn đêm..

Sáng hôm đó thức dậy khá sớm so với mọi ngày 7h30( hic em học chiều và hay chém gió ban đêm ) Nhìn trời nắng đẹp với ánh mắt tươi vui.. Trong lòng như nhấp nhổm HG ơi.. Anh sẽ đến..cùng cô bạn chuẩn bị đồ đạc quần áo gương mũ.. Và 10h30 em xuất phát. Ciputra ah 12h có mặt ah ôi giời chuyện nhỏ 11h em đến Ciputra hic có vẻ hơi sớm :(( tôi chả thấy ma nào quay đầu xe và tạt vào quán cơm làm 20k và cốc trà đá nhâm nhi điếu thuốc ấy thế mà đến giờ rồi nhé. 12h em có mặt anh Phong ah nhưng lại là người đầu tiên. Rồi thì mọi người lần lượt cũng đến nhưng mỗi anh Phong thì chưa đến( hoá ra có việc đột xuất, bắt phạm chăng) khăn gói mũ nón ai cũng đầy đủ và Ôm của tôi cũng háo hức lên đường.. Chủ thớt đến vs phong thái tất bật như bà mẹ đi chợ về vậy phát cờ phát giấy nước đủ cả... Nào ta lên đường nhé.. 13h05' Xe ta bon trên dặm đường..

Ôi thoải mái quá được đi roài... Đoàn chúng tôi có 16 xe 32 người ai nấy cũng cuowif khi đi.. 1 kiểu ta chụp lại nhé.

Đoàn xe chúng tôi đi trong buổi chiều nắng và nhiều gió..

Gió làm tung tóc em..
Gió làm vui mắt anh..
Gió cứ nói dịu dàng..
Sao yêu em đến thế..

Con đường trải dài, mọi người thêm chú ý.. 1 cha nội đi taxi tạt vào hỏi: Đoàn anh đi chơi vui thế

- vui chứ anh.. Đi HG mà
- đoàn anh bn người ?
- đoàn em 5 chục người

Và cứ thế ta đi.. 50km đã qua và 1 xe đã xịt xịt xịt rồi.. Chúng tôi đi trc và nghỉ ở 1 quán dọc đường chờ top sau. Cũng vui vì lại thâm trò chuyện thêm tiếng cười.. Chị Tốt Thôi nhỉ he

Và đoàn xe lại háo hức nối đuôi nhau đi.. Gió cứ thổi vào lá cờ tôi làm nó bay phất phới.. Ôi yêu tổ quốc thế.. Yêu HG.. Chờ anh!

Con đường Đại Lộ Hùng Vương dài phết đi mãi cũng hết.. Chúng tôi phải chờ 1 đoàn tàu đi qua và đổ xăng nào. Anh Ngọc Dương hay đi qua hỏi thăm mọi người anh ấy lớn tuổi nhất mà . Tôi cứ hỏi mãi rằng ôm mình sao không ôm mình nhể. Anh Phong bảo mua cái dây thừng mà buộc vào :D Vì có nhiều cái nhỏ nhặt không lường trc được trong chuyến đi nên chúng tôi đến Tuyên quang khi trời xẩm tối.. Tất cả các xe đều phải đổ xăng đầy bình nghỉ ngơi uống nc để chạy 1 mạch tới HG.. Màn đêm buông xuống dần dần, mọi người hình như cũng cảm nhận được ái lạnh của núi rừng.. Nhưng tôi thấy mát mẻ hơn vì em chịu lạnh nhà em cũng nhiều rồi hehe

Con đường trc cửa ngõ TQ hình như trải rộng thêm khi chúng tôi đến mọi người ai cũng thi nhau rồ ga và tôi cũng 80 90 chứ bộ :D. Nhìn cái ấm sau xe anh Phong tôi lại nhoẻn thêm nụ cười.. Ôm sau tôi có vẻ hơi trầm trong ngày hôm đó chỉ vu vơ câu nói và tôi cũng vu vơ yêu đời..

Tối rồi..

Màn đêm thật sự đây rồi.. Này thì lạnh buốt này thì gió sương..

Cả đoàn lại dừng vì xe anh Phong xịt :) Tôi lại có dịp gửi tình yêu của mình trên dòng sông Lô dưới ánh trăng vàng lấp lánh.. Hôm đó trăng sáng lăm!

Cách HG 84km xa Phongtuyet anh lại có vấn đề.. Và cả đoàn dừng lại.. Ôi cái cổ ôi cái lưng sao mà mỏi thế.. Ôm của tôi hình như lạnh đã mặc thêm áo.. Miệng mỉm cười khi tôi hỏi: Bà chị có lạnh không? Sao không ôm vào hehe

Rồi thì mọi chuyện cũng xong.. 16xe lại tiếp nối trong màn đêm trong ánh trăng vàng.. Hình ảnh đó đúng là không thể quên được ánh giấy phản quang lấp lánh.. Những chiếc xi nhan.. Những cái đèn đỏ của xe.. Cứ thế cứ thế phóng đi trông thật vui mắt.

Em ah.. Anh đến HG rồi nhé..

Cái cổng chào to tướng: Wellcome to Ha Giang.. Và cũng vì học giỏi tiếng anh nên tôi biết đó là HG rồi.. Ôi cảm xúc ùa về quên đi cái mệt quên đi cái lạnh quên đi cái nỗi buồn vì tôi đói quá rồi.. Cái quan cơm như thân thiết hơn.. Những món ăn như ngon hơn trong lòng Hà Giang như trong lòng tôi vậy.. Bữa cơm đã đến và mọi người ai cũng ăn chả ai không ăn.. Đó là sự thật.. Đói quá mà lạnh quá mà..

Mỗi người 1 vẻ, mỗi người 1 niềm vui, mỗi người1 ánh mắt nhìn, với tôi đó là niềm hạnh phúc khi đến 1 chân trời mới những con người mới luôn làm tôi vui dù không biểu lộ.

Ngủ nhé Hà Giang...

Phòng trọ có 4 người không phải có 3 người như 1 tác phẩm của Nguyễn Nhật Ánh hic

Tôi, bạn tôi- Vinh, anh Nghĩa, anh Dũng 1 phòng vì đã mệt nhận phòng và những câu chuyện qua loa rồi chìm vào giấc ngủ.. ( Cảm ơn anh Dũng cho tôi 1 miếng dán làm tối đỡ mỏi cổ hơn)

Tiếp nào.....
 
Last edited:
...Đang ăn mình quay sang nhìn bàn bên cạnh trời sao ai cũng cười ngặt ngẽo hết thế này ko ăn uống gì ah…cười điên dại luôn ý “ ai cũng ko hiểu chỉ cái bàn ấy hiểu “...
Em ngồi cái bàn "ấy" mà còn chả hiểu sao cười ngặt nghẽo thía nữa là anh :LL
@ giacatpham: Tuyến à, chị bị mắc chứng nhìn thấy chữ dày kìn kịt trên màn hình là ngủ gật :(
 
Em ngồi cái bàn "ấy" mà còn chả hiểu sao cười ngặt nghẽo thía nữa là anh :LL
@ giacatpham: Tuyến à, chị bị mắc chứng nhìn thấy chữ dày kìn kịt trên màn hình là ngủ gật :(

Em xin lỗi nhưng chị chịu khó tí vậy mai em chèn ảnh thêm cho nó đỡ chữ :D
 
Part 2: 11/11 Chinh Phục Mã Pí Lèng

Sau 1 giấc ngủ dài cuối cùng thì cũng tỉnh dậy được. Cái cảm giác ê mông hay mỏi cổ giờ đã hết và lòng lại háo hức đón chờ cung đường mới ngày hôm đó. Kỉ niệm với tôi ở cái nhà nghỉ HG là mình đã kỉ niệm lại 1 chiếc bàn chải đánh răng của mình ở đó hic.

Sáng rồi… Mọi người đã tập trung dưới sân.. Nhìn ai cũng như háo hức.. Nhìn ai cũng như khỏe khoắn thêm sau cơn ngủ dài, khác biệt hẳn so với cái tối ngày hôm trước. Mọi người lại buộc đồ.. và cờ quạt nổ máy lên đường.


Bữa sáng với tôi và mọi người là những bát phở gà, bò, bánh cuốn, cháo.. Sự chu đáo và nhanh nhẹn của Anh Phong Chị Linh đã tiếp sức cho mọi người với bữa sáng ngon miệng nhất

Quản Bạ à.. Em đẹp lắm ko?
Rồi Quản Bạ anh tới đây.. Cái tiết trời se lạnh.. có 1 bác hỏi thăm tôi khi thấy đoàn ngày hôm đó..
- Đoàn đi đâu thế?
- Quản Bạ ạ
- Sương mù đó nhé
- Vâng cháu biết rồi. Cảm ơn bác.
Mình có biết cái quái gì sương vs chả mù đâu mà cũng vâng cháu biết rồi. hic Lái xe bon trên đường ôm bảo tôi là mình đang đi trên con phố gọi là phố ẩm thực đó.. Hic hóa ra là thế con phố này đúng là phố ẩm thực, lòng lại vui vui khi đi trên con phố lạ lùng. Đúng là toàn nhà hàng thật :D
Và bắt gặp đầu tiên trên con đường hướng tới Quản Bạ là dòng sông xanh.. Ôi mẹ ơi đẹp lắm ấy.. Ôm lại lôi máy ảnh ra chụp.. Phải nói rằng dòng sông đẹp quá. Sương mù rồi.. Bác vừa nãy nói quả ko sai..Chúng tôi gặp chút ít sương mù nhưng đoàn xe lại cứ lao vù vù…Con dốc Bắc Sum cũng khá đẹp vòng vèo uốn lượn thế mà mình cứ tưởng Mã Pí Lèng đang thất vọng!

HG


Lên tới đỉnh dốc chúng tôi dừng lại chụp ảnh.. Giờ thì mới thấy các nhiếp ảnh gia lên tiếng vs những bức ảnh để đời. Và mình cũng đang để 1 ảnh trong số đó làm hình nền hic. Anh Phong với đủ các tư thế lăn lê bò nói chung là đủ các kiểu để lấy những góc ảnh ưng ý nhất cho tình yêu của mình.. Chị Chút Chít Chị Nhung cũng luôn khẳng định là: Bà cũng có máy ảnh đó..

Riêng tôi thì làm cho vài đường cơ bản với cảnh dốc đẹp dã man tàn bạo màn sương mù với ảnh mặt trời hiện trên đầu núi làm lòng mọi người cứ phải hét toáng lên.. Mẹ sao mà đẹp thế :D
Nói chung là cảnh tượng lúc đó đẹp lắm có đi mới biết đc lòng tràn trề cảm hứng ấy chứ.. Rồi ta lại nhấp nhổm gửi tình yêu của ta vào rừng thông xanh thắm. Lên đường… Tiếng nói của anh Phong vang lên rồi chúng tôi lẳng lặng phóng đi với Anh Thắng đầu đoàn luôn tạo ra niềm tin an toàn tuyệt đối. Dù lòng người muốn ở lại nhưng thôi đành lê bước nhé….

Và rồi thì Cổng Trời Quản bạ…
HG



Cái thung lũng dưới con đèo lại làm lòng người háo hức thêm sắc tím hoa mua.. Ừ thì đẹp lắm. Cả nhà ta lên cổng trời chụp ảnh. Bác Phong vác quả ống L ra hic Mọi người cứ L thôi anh Phong à. Cổng trời là thế đó cái biển ghi trên 1000m so với mực nước biển lúc đó thôi ta cũng cảm nhận rằng Cổng Trời là thế và khoảnh khắc đó mọi người đó rồi nụ cười mãi ko quên.
Núi Đôi Cô Tiên à. Chuẩn đúng là núi đôi hic…


Hic mãi mới đc ngắm núi đôi công nhận đôi thật. Tạo hóa cho ta lại càng lung linh hơn với nắng vàng rực rỡ.. Thị trấn Tam Sơn dưới thung lũng kia rồi.. Núi Đôi đẹp lắm muốn ngắm mãi thôi hê hê. Rồi thì lại luyến tiếc phải lên đường vs câu hứa của bác Phong.. Hôm nào về ta ngắm tiếp..
Thị Trấn Yên Minh.. Nơi ta đổ xăng và giờ cơm trưa vui vẻ..
Đến Yên Minh rồi.. Mọi người đổ xăng và lũ lượt ra gốc cây sau vườn.. Nghỉ ngơi uống nước rồi vào quán ăn trưa.. Nơi có món cá suối rán làm mâm mình thích thú. Ko biết mâm khác thế nào hic. Ôm đâu nhể hóa ra là đang nuốt trọn con cá suối to tướng hic. Chị ôm nhà ta sáng nay có vẻ vui hơn rồi ánh mắt đã tươi hơn và nụ cười xuất hiện nhiều hơn. Thêm bữa trưa no say với con cá suối to tướng nữa thì vui để đâu cho hết.
Rồi ta lại lên đường.. Mèo Vạc à Anh đến nhé.
HG

Con đường đến Mèo Vạc cũng thật là 1 cung đường hết ý.. Thỏa mãn được lòng mình.. Một số xe tụt lại 1 số xe phóng nhanh. Xe anh Tùng có vẻ yêu ko kéo đc hic. Rồi thì những dãy núi đá hùng vĩ làm đoàn tôi phải nghỉ giữa đường để ko bỏ sót những cảnh tượng của núi đá này. Ánh nắng chiếu xuống những đỉnh núi đá ánh lên trong mắt người niềm vui niềm hạnh phúc cũng như niềm tự hào niềm cảm phục vì con người nơi đây. Giữa những núi đá này mà con người vẫn sống tốt những gánh nặng chiếc gù sau lưng cả những em nhỏ người già làm chúng tôi bon chen thêm vào ít ảnh để đời. Tôi thì hay nghe bài Đôi Mắt Pleiku với câu hát: Em đẹp lắm pleiku ơi. Trái tim tôi muốn vỡ tan rồi… Nhưng giờ đây Hà Giang đã làm tim em cũng nát vụn rồi.


Những cung đường mê mãi những đoạn dốc quanh co cũng dẫn chúng tôi tới thị trấn Mèo Vạc..
Mèo Vạc cũng rất lạ lùng.. say men người men rượu nơi đây. Tại nhìn thấy đám cưới mà nhạc thì lại là nhạc chia tay ầm ĩ..thế là có 1 cha nội say rượu chả biết tí gì lướt qua.. Đúng quả là say người say hương rượu.

Có 1 con đường mang tên là Hạnh Phúc. Ko phải tên là Tình Yêu nữa rồi Lam Trường à.
Con đường trải dài bất tận.. và cũng đẹp mê hồn với nhưng cung những khúc cua gọi là cua đũng quần rồi chứ chả gọi là cua tay áo nữa. Con đường Hạnh Phúc bạn có thể tìm hiểu nơi đây: http://dta48dh2.forumvi.com/t230-topic

Xín Cái.. Hoàng Hôn cà phê Mã Pí Lèng trên đường Hạnh Phúc bất tận!
Mã Pí Lèng ai chinh phục em?
Rồi thì hoàng hôn đến.. Ôi cái nắng chiều xế đẹp vô cùng tận nó ngấm ngay vào kí ức. Cái gì sao mà đẹp thế. Ôm của mình ko còn trầm tư nữa nhoẻn nụ cười: Chụp cho chị kiểu nào. Đó thấy đó thì đủ biết sự hung vĩ hay phải nói là kì vĩ. Hic dùng từ nào cũng khó tả. Thôi thì thốt lên : èo sao đẹp thế!
HG


HG

Rồi chiều xế rồi lên đỉnh cà phê thôi.. Cái đỉnh con đường hạnh phúc đang đón chờ và mọi người lại tới tấp cà phê hoa quả.

Cồn khô và cốc giấy đã sẵn sàng. Cái lạnh buốt của núi đá cũng bị át bởi niềm vui của trẻ nhỏ nhận những chiếc kẹo từ tay anh Phong và tôi cũng như vui thêm khi thấy nụ cười đó. Hàng trăm bức ảnh đẹp lạ kì ra đời trên con đường hạnh phúc.. Lúc này có lẽ cảnh vật ở đây chúng tôi ko phải thốt lên mà có lẽ phải gào lên thét lên sao em đẹp thế. Nho Quế ơi, thung lũng kia ơi… Cốc cà phê Anh Phong rót cho tôi mãi chả đầy mặc dù rót 3 lần hic. Thế nhé em Mã Pí lèng.. Đường Hạnh Phúc.. Tôi về Phố cổ Đồng Văn với hương rượu và hương phố đây..
 
Last edited:

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
36,728
Bài viết
1,136,504
Members
192,531
Latest member
Duchaicuasat
Back
Top