What's new

Hai đứa ở Nà Khao, Khòn Phạc...

Sinh ra và sống trong Nam từ nhỏ, năm nay cũng gần 30 tuổi rồi mà sao khi nói chuyện với ai đó, người ta nghĩ ngay là thằng này chắc ở Bắc từ nhỏ, mới vào Sài Gòn đi học và đi làm, cái chất giọng của người Bắc không lẫn vào đâu được. Có cố giải thích đi chăng nữa thì người ta cũng chỉ ầm ừ cho qua chuyện chứ họ chả mấy tin. Đất Bắc có cái gì đó cuốn hút nó, nhiều thứ khá lạ lẫm, nhiều thứ mới mẻ nhưng nói chung cũng ok….


P1010725800x600.jpg



Cũng không nhớ là mình mua được cái vé khuyến mãi Jetstar này từ ngày tháng nào nữa, chỉ biết là khá dễ chịu với mức giá cho khứ hồi Sài Gòn – Hà Nội là tầm 1.1tr. Nguyên cả một nhóm chục người book vé một lúc, nhưng tới khi đi thì chỉ còn tầm 5-6 người do mọi người không sắp xếp được lịch. Cô bạn hình như cũng phải sắp xếp thời gian cho chuyến đi từ trước đó cả tháng, lâu rồi không có dịp đi cùng nhau xa như thế, cứ loanh quanh trong Nam này. Nhiều khi cô ấy hỏi mình ngoài ấy, chỗ sắp đi ấy, mọi thứ trong thế nào, mọi người thế nào……cũng không biết trả lời thế nào nữa, cứ đi rồi là biết thôi.…


Hai đứa nhớ tất cả những nơi đã được đi qua. Nà Khao với mây và núi…


P1010792800x600.jpg



Trưa ở đèo Mã Phục….


P1010895800x600.jpg



Chiều về ở Pác Pan…


P1010932800x600.jpg



P1010934800x600.jpg



Ngày về Khòn Phạc…


P1020101800x600.jpg



Người Tày ….


P1020097800x600.jpg
 
Bay ra tới Hà Nội, rồi chạy về khu trung tâm tìm nhà nghỉ, loay hoay cũng quá 10pm rồi, mọi người rủ nhau đi dạo quanh 1 vòng trung tâm ăn cái gì đó, ngắm cảnh chụp ảnh. Tranh thủ thời gian chứ ngày cuối cùng về lại Hà Nội là chạy thẳng ra airport cho kịp giờ bay về Sài Gòn. Vui nhất là có hai vợ chồng Nhanchauchau từ Hải Dương chạy xe máy lên thăm mọi người, anh em trong nhóm lâu rồi mới có dịp gặp lại. Cũng gần 1 năm rồi mới gặp lại Kemcafe, cô bạn vẫn khỏe nhưng có vẻ busy với công việc. Lang thang ở hồ Hoàn Kiếm một chặp cũng thấy ngấm mệt rồi, về nhà ngủ thôi, sáng mai còn đi sớm. Nhóm đi ra cùng là 5 người nhưng sáng mai, ai đi đường người đó. Vì chỉ có 5 ngày đi chơi, rồi lại không quen đường xá ngoài Bắc này nữa nên kế hoạch được lên từ trước đó khá lâu và kĩ lưỡng. Sáng tầm 5am là mình và cô bạn chia tay mọi người ở khách sạn, bắt taxi ra bến xe Lương Yên gần ngay đó để đi Cao Bằng. Hàng ngày có vài chuyến xe từ sáng tới trưa đi tới thị xã Cao Bằng. Hai đứa chia nhau ngồi hai băng ghế cuối, đi chơi nhiều rút kinh nghiệm là ngồi phía sau cùng tuy hơi sóc nhưng được cái là rộng rãi và ít bị ai làm phiền. Chuyến xe sáng đó có tầm vài người đi, mỗi người một băng, rộng thênh thang. Anh tài xế rất dễ tính, vui vẻ và lái xe rất vững tay lái…


P1010727800x600.jpg



Xe chạy một mạch qua các ngôi làng mang đúng đặc trưng kiểu Bắc, có nhiều thứ thấy dọc đường nhìn thấy cũng hay hay. Đường lên Cao Bằng toàn núi là núi, chiếc xe nhiều lúc như len lỏi qua lại giữa con đường nhỏ chạy ngoằn ngoèo qua các dãy núi. Đường thì nhỏ, lại quanh co nên muốn chạy nhanh cũng không chạy được. Bác tài đạp thắng gấp liên tục, cũng khá mệt vì chuyến bay tối qua, rồi sáng lại dậy sớm, nhưng nhìn cảnh vật bên ngoài cửa sổ thấy nhẹ nhõm hẳn. Một màu xanh….


P1010730800x600.jpg



P1010729800x600.jpg



Món này mình thấy bán nhiều nhất ở bất cứ trạm nghỉ chân nào trên đường đi. Cô bạn nói xứ này thiếu gì mấy món kiểu như vậy, vừa rẻ vừa nhiều, chỉ cần chế biến một chút là có món ăn, không phải mất tiền mua…


P1010728800x600.jpg



Háo hức với chuyến đi mà gần như quên mất là chuyến xe này dài thật, chạy từ 7am tới 4pm mới tới thị xã Cao Bằng. Thằng em trai chạy xe ra đón, anh em lâu rồi mới gặp nhau, cũng hỏi han tới tấp giành nhau mà nói. Tội nó, đang đi học, nhà lại ở xa thị xã mà phải chạy xe ra đón hai đứa. Thị trấn Nước Hai cách đó tầm 20kms, ghê nhất là con đường đang được ủi để trải nhựa. Máy lớn máy nhỏ cày xới nát con đường đất đỏ này, chỗ ướt thì đọng thành những vũng nước to đỏ ngầu, chỗ khô thi khi xe chạy qua tốc lên những lớp bụi đỏ. Với con đường thế này dù trời nắng hay mưa cũng oải hết, thằng em chở mình bằng chiếc dream tàu cà tang, ngồi xe từ sáng giờ không sao, mới chạy được mấy cây số trên con đường đất đỏ này mà thấy mông ê ẩm. Cô bạn thì sướng hơn nhiều, được làm ôm phía sau một con Win chạy bon bon, đi bám đuôi phía sau nhìn mê cái dáng yên cao cao và bộ nhún mạnh mẽ. Chắc ngồi xe Win, lại được thổ địa chở nữa , cô bạn chắc phải thích lắm….


P1010738800x600.jpg



Mọi thứ cứ lại như ngày hôm qua khi mình vẫn còn vui vẻ với mọi người ở đây, thằng cu thì hớn hở chỉ cho mình biết bao nhiêu điều mới mẻ, lạ lẫm về quê Nà Khao này. Vẫn những mái nhà kiểu đặc trưng của bà con ở khu này, những ruộng lúa xanh ngát như một tấm thảm nhung bao quanh lấy xóm làng, lũy tre, con suối. Không khi mát mẻ, thơm mùi lúa non, mùi của rơm rạ….


P1010755800x600.jpg



P1010759800x600.jpg
 
Đường về thôn Nà Khao…


P1010761800x600.jpg



P1010758800x600.jpg



P1010757800x600.jpg



Những gì đặc trưng nhất cho vùng nông thôn Bắc Bộ hiện ra một cách rõ ràng, trong trẻo và dễ gần quá. Vài máy nhà nằm cách xa nhau xen trong những ruộng lúa, mấy lũy tre xanh mướt vút cao nằm soi bóng bên con suối, ai đó kiên nhẫn ngồi ôm cần bên con suối chảy róc rách. Mọi thứ trông sạch sẽ và yên bình quá, hai đứa cứ muốn hít thở nhiều hơn bầu không khí trong lành này. Ngôi nhà vẫn như xưa, nằm sau một khúc quanh, trước sân là lũ gà đang cục ta cục tác, lũ chó thấy người lạ cũng sủa inh ỏi nhưng rồi vẫy đuôi làm quen thật mau. Ngôi nhà với những trụ chống chính làm bằng gỗ trong chắc khỏe, vách thì bằng đất bùn mà kiên cố lắm đó….


P1010860800x600.jpg



P1010853800x600.jpg



P1010854800x600.jpg



Góc nghỉ ngơi của mình nằm trên căn gác cao, leo lên mấy bậc thang gỗ kia….


P1010859800x600.jpg
 
Mọi người gặp lại nhau ai cũng bồi hồi một chút, rồi lại tíu tít nói chuyện vui thật. Chắc cũng hơn năm rồi còn gì, mọi người trong không khác xưa là mấy. Chú vẫn làm công việc chăm sóc ruộng đồng, ao cá, chăm lũ heo và gà, mấy em người thì đi học, người thì cũng mới bắt đầu đi làm rồi, Cô thì vẫn đi vào bản xa dạy học, cuối tuần mới về nhà, trúng mùa mưa bão thì ở luôn trong bản. Trước nhà là một con kênh nhỏ, được tráng ximang hẳn hoi, nó giúp dẫn nước về các cánh đồng, giúp cây lúa thêm xanh thêm nặng hạt, mình thích ngồi trên con kênh dẫn nước mà ngâm chân, nước mát lạnh chạy từ trong núi ra mà. Ở đây hẻo lánh, xa trung tâm lắm, đứa em đi làm thì phải chạy tầm 30kms hàng ngày, còn Cô thì đi dạy ở bản xa cách hơn 60kms, đường quanh co qua các dãy núi. Có nhiều thứ y như là còn rất mới trong trí nhớ của mình, mới là vài ngày trước thôi, nhưng thật ra là cũng khá lâu rồi….


P1010858800x600.jpg



......just like yesterday….


P1010863800x600-1.jpg



Xóm làng có vài mái nhà nên nếu không nắm rõ lịch làm việc của nhau thì cũng khó mà biết anh em họ hàng mình đang ở đâu, chỉ có tiếng chim hót véo von từ đâu vọng về, tiếng suối chảy róc rách bên tai. Đám lúa lâu lâu lại kêu rì rào vì những ngọn gió thổi qua. Xa rồi tiếng xe cộ ầm ĩ, tiếng còi xe inh ỏi, nơi đây chỉ có ta và ta, ta và bạn ta, ta và cỏ cây quanh đây….


P1010760800x600.jpg



Thằng Cu dắt hai anh chị đi tham quan hàng xóm, những ngôi nhà nằm sâu bên trong ruộng lúa, làng xóm đã yên tĩnh mà nhà cửa lại nằm xa trong kia nữa nên chắc là phải yên tĩnh lắm. Lũ chó thấy người lạ sủa inh ỏi, rồi vẫy đuôi chạy quanh làm quen, lũ gà thì chăm chỉ kiếm ăn quanh mấy bụi chuối xanh, quanh cái sàn nhà gỗ….


P1010764800x600.jpg



Nà Khao như một bức tranh với mảng màu xanh là chủ đạo….


P1010766800x600.jpg



P1010769800x600.jpg



P1010770800x600.jpg
 
Nà Khao với những mái nhà yên bình làm cho ai đó đã một lần đến sẽ còn nhớ mãi….


P1010771800x600.jpg



P1010772800x600.jpg



Nắng chiều không thắm, không vàng vọt…


P1010754800x600.jpg



Thằng em rủ mọi người leo núi để ngắm toàn cảnh quê Nà Khao, ngọn núi nằm cách nhà chừng trăm mét, nó khoe mới cách đây không lâu nó và đám bạn còn leo lên đỉnh chơi, hát ổi, bắt chim. Nghe cũng hay, mình nói là đi leo núi về rồi thì đi tắm suối luôn cho khỏe, nó cũng nhất trí nhưng báo trước là nước suối lạnh lắm. Mấy bữa nay trời mưa nhiều quá, nước từ trong các khe núi chảy ra lạnh ngắt luôn. Ba đứa lò dò dưới chân ngọn núi tìm đường leo lên, nó bảo là con đường này do người ta thi thoảng có dịp lên núi bẫy chim nên cỡ tầm vài ngày mà không có ai qua lại thì cây bụi sẽ mọc che phủ lối hết, gặp trúng mùa mưa nữa thì còn khó tìm ra con đường. Bước vào dưới tán cây là thấy không khí nó lạnh và ẩm ướt hẳn, con đường lên núi nhìn chỉ thấy mờ mờ nhờ đám cây bụi bị dạt qua 2 bên. Cu em xung phong đi trước mở đường bẻ cây bẻ cành dọn đường, phía sau 2 đứa lò dò bám cây bám cành theo, nhiều lúc bị trơn trượt cũng hết hồn. Leo lên một chút nhìn xuống thấy nguyên một lớp thảm xanh mượt mà nằm bên dưới….


P1010773800x600.jpg



P1010779800x600.jpg



Muốn leo qua bên kia ngắm hoàng hôn mà Cu em không thể tìm ra con đường đâu nữa, cây bụi che phủ cả rồi. Hai đứa thở phì phò làm thằng em cứ hỏi mãi là mọi người có sao không, trên cao này không khí dễ chịu thật. Từ trên này nhìn xuống là cái xóm Nà Khao xanh ngắt và yên bình. Cu em chỉ ngôi nhà nó nằm phía kia kìa, ngôi nhà nằm gọn trong những bụi tre bao quanh…


IMG_0903800x600.jpg



Xứ này đúng với tên gọi là Cao Bằng - vừa cao mà vừa bằng – lúa được trồng khắp nơi, núi thì mọc đứng sừng sững tầng tầng lớp lớp, lúa mọc xanh rì tràn qua cả những thung lũng, khe núi dưới kia….


P1010780800x600.jpg
 
Dù cố tìm lại con đường leo qua bên kia của núi để ngắm hoàng hôn nhưng cũng đành chịu, vách núi dựng đứng, con đường mòn hay đi biến mất luôn. Cu em có vẻ tiếc nuối, nó nói ngắm hoàng hôn từ đây đẹp lắm. Leo xuống núi có vẻ nhanh hơn vì vừa leo vừa trượt, cứ nhắm phía trước mà đu theo mấy cành cây chắc chắn để bám xuống, trơn té liên hồi. Thằng em mải mê chạy về mấy cây sim to coi có trái chín hay không mà bỏ lại hai anh chị nó phía sau. Xuống chân núi mồ hôi ướt hết cả áo, giờ chỉ có thích nhất là tắm suối thôi. Con suối nằm ngay dưới chân cầu sát nhà mình ở luôn, mùa khô nước cạn tắm mới đã, cái bờ để bằng ximang ngăn nước chảy đỡ xiết hơn vô tình tạo thành một cái bể bơi khá lý tưởng, nước chỉ chảy tràn nhẹ qua cái thành ximang đó thôi, nhìn xuống phía bên kia còn thấy những đàn cá nhỏ bơi ngược chiều mà. Mùa mưa này nước trong sẫm màu hẳn, chảy siết nữa, nước tràn qua làm biến mất cái bờ đê ximang. Đang khá háo hức tắm cho mát, mới thả chân đi bộ dò dẫm vài bước trên cái bờ mà muốn lên bờ lại rồi, nước lạnh buốt y như trong cái tủ đá. Thằng em chắc quen rồi, nó bám đâu đó từ trên mặt cầu xuống, tay đu đu mấy cái xà ngang, nó nhảy ùm xuống dòng nước lạnh, rũ rũ một hồi nó bơi vào con đê chắn thò tay lên trên mấy cái xà lấy ra cục xà bông ai để sẵni xát xát chà chà. Nó bảo mình cũng lo tắm đi, tối về đỡ phải tắm, nước lạnh quá chỉ dám vốc nước phá tung tóe thôi, chả dám ngâm mình….


IMG_0929800x600.jpg



Nó chạy vội về nhà lấy cái lưới ra chài cá, chỉ có loe ngoe vài con nhỏ, mùa nước thế này con cá nào mà bơi nổi giữa dòng thế kia chứ. Trời cũng bắt đầu nhá nhem tối, đâu đó lại nghe thấy tiếng mọi người cười nói, có lẽ họ đã về nhà sau một ngày làm việc ngoài đồng. Cô Chú tội ghê, giờ đang lo làm gà làm vịt đãi 2 người khách, mấy chị em gái cũng lu bu dưới bếp xào nấu liền tay. Mình cũng chả giúp được gì, ngồi nhâm nhi ly trà, phì phèo điếu thuốc, thích nhất là sự yên tĩnh, không khí ấm cúng như gia đình mỗi khi có dịp về đây. Bữa tối dọn ra nhìn khá bắt mắt, trong cỗ của người dân tộc Tày có mấy món không lúc nào thiếu là đậu hũ, thịt heo, món vịt không biết chế biến sao mà đổi màu đen thui. Ba bữa ăn bữa nào cũng thấy mấy món này. Cô bạn cũng nhận ra mấy món quen và hỏi mình tại sao. Mình cũng không biết luôn. Một thứ nữa không thể thiếu trong bàn cỗ là rượu, mấy cái ly sành nhỏ được tráng qua một lần bằng rượu, ly được rót quá nửa, ai cũng có phần dù là già trẻ trai gái. Ly rượu đưa ngang mũi mà thấy say rồi, hơi nồng làm cay xè mũi . Mình không biết uống cũng ráng nhắm mắt cụng một cái rồi nhấp môi, cay xè cuống họng….


IMG_0933.jpg



Trên này người ta quý nhau biếu nhau rượu này rượu kia do nhà tự làm, vị đậm đà và nồng lắm. Hai đứa ăn liên hổi luôn, món gì cũng thấy ngon, có quả trám đen gì gì đó là mình không ăn được, nó bùi bùi và có vị thuốc. Ai cũng bảo quả đó tốt cho sức khỏe lắm. Ai cũng vui vẻ hỏi thăm nhau, rồi cũng là những câu như “không biết khi nào cô chú mới có dịp ghé lại chơi…?”. Lúc nào đi thăm mọi người về cũng nhớ ngôi nhà nhỏ này cả, mọi thứ thân quen tới lạ kì, mọi thứ cứ như là nhà mình chứ không phải ở đâu đó trên Cao Bằng xa xôi….


P1010787800x600.jpg



Uống một hai ly rượu vô người nóng bừng, ăn xong dĩa trái cây là mắt lim dim muốn đi ngủ. Hai đứa rủ nhau ra trước sân nhà, có con đường trải đá hóng mát. Đêm xuống trời cũng khá lạnh, nhìn lờ mờ qua ánh trăng cũng thấy sương xuống dày đặc, tiếng côn trùng kêu rả rich làm cho buổi đêm ở đây càng buồn dù mới tầm 7h tối. Thi thoảng có vài cái xe máy chiếu ánh đèn sáng choang chạy qua, có lẽ mấy bạn trẻ rủ nhau đi ra thị trấn Nước Hai cách đó tầm chục kms uống café. Nghĩ cũng thấy sao sao ấy, người trẻ khu này thì cái tuổi ăn tuổi học, tuổi chơi đùa, tối cuối tuần cũng muốn đi café với bạn mà đường đi sao khó quá: hoặc là đi trên con đường bụi mù đang làm, hoặc là cố gắng chạy ôm theo cái đèo gì đó mấy cây số. Mọi người ra lại cái cầu hồi chiều tắm để hóng mát, chỉ thấy trắng xóa những con nước bắn lên. Đêm về khuya, ai cũng buồn ngủ, tiếng con trùng cứ rả rich không thôi…..

Sáng sớm, tiếng mọi người đi lại dưới con đường nhỏ cũng làm cho mình tỉnh giấc, họ í ới gọi nhau. Hình như hôm nay là chợ phiên ngoài Hà Quảng thì phải, nghe tiếng xe máy rồi gà vịt kêu ỏm tỏi. Từ trên gác nhìn ra xung quanh, cảnh sao mà yên bình thế….


P1010788800x600.jpg



Hà Quảng là một là một huyện miền núi giáp với các tỉnh như Quảng Tây (Trung Quốc), Thông Nông, Trà Lĩnh, là nơi sinh sống cho của nhiều dân tộc như Tày, Nùng, Dao. Hai đứa khá may mắn khi đi chơi đúng dịp có chợ phiên, chắc là sẽ được ngắm nhìn những màu áo quần sặc sỡ, cảnh mua bán tấp nập, rồi khu ẩm thực nghi ngút khói nữa chứ. Mà người ở đây đi chợ đa số đi bộ, dù mất tầm mấy tiếng mới tới được nơi họp chợ. Bạn thử tưởng tượng là thôn Nà Khao cách chợ khoảng gần 20kms, hai đứa vừa đi vừa chụp ảnh thì mất tầm 30 phút mới tới chợ, lúc đi thấy mấy cặp trai gái lầm lũi đeo gùi sau lưng cứ bước mãi, chàng trai đi trước, cô gái lặng lẽ đi sau. Tụi này tới chợ chơi, ăn uống chụp ảnh đã đời khi ra ngoài lấy xe thì thấy mấy cặp này mới tới cổng chợ. Họ trông không có gì mệt nhọc, tới chợ là ai mặt cũng tươi rói, cười tươi như hoa….


Đường đi chợ….


P1010789800x600.jpg



Đường đi Hà Quảng là qua bao núi và mây…


P1010792800x600.jpg



P1010793800x600.jpg
 
Hai đứa mặc áo ấm mà vừa chạy vừa run, áo ướt hết vì sương dù lúc này trời cũng tầm 7am rồi. Lúc trước con đường này đang làm, một bên là núi, một bên là con suối lớn, trời nắng cũng như mưa, đi lại trên con đường này là oải lắm. Bao năm con đường mới làm xong, bà con mình giờ đây có thể đi chợ thoải mái, ai cũng từng từng bước kiểu như “cứ đi rồi cũng sẽ tới nơi cần tới”. Cũng muốn bỏ xe lại đâu đó để thử đi bộ cùng mọi người coi mất bao lâu thì tới….


P1010794800x600.jpg



Những đám mây sà xuống chân núi, con suối êm đềm chảy phía bên đường làm cho con đường đi chợ đẹp như tranh vẽ…


P1010797800x600.jpg



P1010795800x600.jpg



P1010799800x600.jpg



Không biết mây hay sương nữa mà cứ ùn ùn từ trong núi xộc ra, lạnh thấy rõ…


P1010800800x600.jpg



Xe cứ chạy hoài tới khi nào thấy có đông người tụ tập lại thì chắc đó là chợ phiên rồi. Lòng vòng tìm chỗ gửi xe nhưng không thấy, xe cộ để hàng dài hai bên vệ đường. Xung quanh chợ cũng đầy hàng quán bán đủ thứ từ bánh kẹo tới phone card. Cũng có vài đôi bạn đã tới chợ rồi, chắc họ phải đi chợ từ sớm lắm…


P1010802800x600.jpg



Ngay cổng chợ là đã thấy không khi náo nhiệt và xôm tụ rồi. Mọi người đi chợ tuy đông nhưng rất trật tự, không có cảnh chen lấn, ai có chỗ người đó, họ ngồi đó chờ người mua tới mà không hề chèo kéo làm gì cả….


P1010806800x600.jpg
 
Chợ phiên Hà Quảng…


P1010808800x600.jpg



P1010810800x600.jpg



Chợ phiên là dịp mọi người mua bán trao đổi hàng hóa, với male thì đây là dịp ngồi tụ năm tụ bảy với bạn bè ở các quán rượu, phì phèo cái ống điếu, say mòng mòng với mấy điếu thuốc lá cuốn hoặc nằm cả ra đường sau mấy ly rượu. Female thì chăm chỉ cần mẫn bán dù khách mua hàng thì ít, khách coi thì nhiều. Họ cũng không vì thế mà kì kèo, ai cũng enjoy việc mua bán….


P1010814800x600.jpg



P1010816800x600.jpg



Màu xanh, màu đỏ...


P1010817800x600.jpg



P1010818800x600.jpg



Mình quan sát mà không biết có bao nhiêu là màu sắc trên các bộ trang phục của mọi người. Các cô gái chắc phải diện đẹp từ sáng sớm, họ điệu đà với cây dù nhỏ trên đầu. Các quán ăn thì nghi ngút khói, ai đi chợ mà bỏ lỡ cơ hội tạt ngang qua làm một bán phở nóng hổi….


P1010822800x600.jpg
 
Hàng ăn lúc nào cũng đông khách...


P1010823800x600.jpg



Lúc đầu nhìn cái nồi này cứ nghĩ là cháo cho trẻ em ăn, về nhà hỏi mọi người mới biết nó là mỡ heo. Trên này nấu ăn mọi người hay bỏ nhiều mỡ lắm, không biết là tốt cho trời lạnh hay để có năng lượng để đi làm cả ngày ngoài đồng nữa…


P1010820800x600.jpg



Ở chợ họ bán những thứ họ trồng được, dù là những gì rất nhỏ như quả ớt, quả bí hay măng hái được trên rừng…


P1010825800x600.jpg



P1010821800x600.jpg



P1010818800x600.jpg



Hai đứa ghé vào một quán phở ăn cái gì lót bụng, vừa nhìn thấy cái bình nước cho mọi người uống mà lại đi chung với cái bô là thấy mắc cười rồi….


P1010829800x600.jpg



Cô chủ hỏi ăn gì, cô đọc một loạt mấy món mà nghe cũng không rành cái đó là cái gì luôn, chắc cũng từ thịt nấu ra cả, chỉ chế biến này nọ. Nhìn cái vá trụng phở cứ nghĩ là trụng một lúc cho 3,4 tô, hóa ra là mỗi người sẽ ăn một vá to như vậy. Nhìn thấy ngộp dù cũng đang đói lắm….


P1010834800x600.jpg
 
Phải nói cô lấy bớt phở ra hai ba lần nữa mới thấy vừa với sức mình, ở đây ngay cả em bé cũng ăn một tô to như thế. Mình biết nhưng không nói cho cô bạn, khi cô bạn thấy người ta trụng cho một vá phở lớn như thế, cô ấy cứ lắc đầu liên tục đòi lấy bớt phở ra. Cô chủ ngạc nhiên nghĩ sao hai đứa này ăn ít dữ vậy. Tô phở thì nhìn là muốn no luôn, nước lèo béo ngậy, quá trời là thịt…


P1010830800x600.jpg



Phía góc nhà, cô vợ ngồi xì xụp ăn tô phở nóng, anh chồng thì happy với chai rượu và khói thuốc lào. Quả này là quả trám, mọc trong rừng sâu, phải trèo lên cây cao mới hái được. Có hai loại màu đen và màu đỏ. Tếu nhất là cách người ta bán trám, 30K/100 quả, người ta không cân mà tự ngồi xổm xuống đếm cho đúng 100 quả thì thôi. Người bán cũng không kiểm lại, người mua cứ tự nhiên đếm xong trả tiền rồi đi. Quả trám có vị bùi bùi và mùi như vị thuốc vậy, nhưng rất tốt cho sức khỏe….


P1010835800x600.jpg



Lúc đầu nhìn con đường nhỏ này cứ tưởng người ta bán trà, ở cuối đường thấy có ông cụ kia quơ quơ cái bật lửa rồi ra dấu thì mình mới biết là họ bán thuốc lá. Cái này ở đây người ta trồng được, nhà ai cũng có một lò sấy làm bằng gạch để giúp phơi khô thuốc lá, mỗi kí tầm 30K/kg, có năm được giá thì được tầm 50K/kg. Người trồng thuốc lá đa số cũng là người tiêu dùng luôn, họ thường để lại mấy kí để hút ở nhà hay tiếp khách. Nếu muốn hút thử thì ok, không ai phàn nàn cả, ông cụ quấn cho mình một điếu thật chắc. Làm một hơi thấy cái cổ họng ngứa ngứa, công nhận “vị” êm thật, khác hẳn so với thuốc đầu lọc. Phì phà hết một điếu với ông cụ, rồi không mua gì cả, chỉ cười cảm ơn, ông cụ cũng vui vẻ bắt tay….


P1010837800x600.jpg



Chỗ bán nhang thì người ta cắm nhang quanh chỗ ngồi của mình, đốt hương thơm lừng. Khu này là dễ nhận ra nhất…..


P1010839800x600.jpg



Cũng không phải là ai cũng thích buôn bán chỗ đông người…


P1010840800x600.jpg



Hai cái lá sen, hai nắm ớt xanh đỏ....


IMG_0999.jpg
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
36,686
Bài viết
1,135,242
Members
192,404
Latest member
honghanhnguyen
Back
Top