What's new

Hai đứa ở Nà Khao, Khòn Phạc...

Sinh ra và sống trong Nam từ nhỏ, năm nay cũng gần 30 tuổi rồi mà sao khi nói chuyện với ai đó, người ta nghĩ ngay là thằng này chắc ở Bắc từ nhỏ, mới vào Sài Gòn đi học và đi làm, cái chất giọng của người Bắc không lẫn vào đâu được. Có cố giải thích đi chăng nữa thì người ta cũng chỉ ầm ừ cho qua chuyện chứ họ chả mấy tin. Đất Bắc có cái gì đó cuốn hút nó, nhiều thứ khá lạ lẫm, nhiều thứ mới mẻ nhưng nói chung cũng ok….


P1010725800x600.jpg



Cũng không nhớ là mình mua được cái vé khuyến mãi Jetstar này từ ngày tháng nào nữa, chỉ biết là khá dễ chịu với mức giá cho khứ hồi Sài Gòn – Hà Nội là tầm 1.1tr. Nguyên cả một nhóm chục người book vé một lúc, nhưng tới khi đi thì chỉ còn tầm 5-6 người do mọi người không sắp xếp được lịch. Cô bạn hình như cũng phải sắp xếp thời gian cho chuyến đi từ trước đó cả tháng, lâu rồi không có dịp đi cùng nhau xa như thế, cứ loanh quanh trong Nam này. Nhiều khi cô ấy hỏi mình ngoài ấy, chỗ sắp đi ấy, mọi thứ trong thế nào, mọi người thế nào……cũng không biết trả lời thế nào nữa, cứ đi rồi là biết thôi.…


Hai đứa nhớ tất cả những nơi đã được đi qua. Nà Khao với mây và núi…


P1010792800x600.jpg



Trưa ở đèo Mã Phục….


P1010895800x600.jpg



Chiều về ở Pác Pan…


P1010932800x600.jpg



P1010934800x600.jpg



Ngày về Khòn Phạc…


P1020101800x600.jpg



Người Tày ….


P1020097800x600.jpg
 
Ngôi trường có mấy thầy cô giáo được phân công về dạy, cũng chỉ có tầm 2,3 lớp học. Một ông cụ lớn tuổi chắc được phân công làm bảo vệ, thi thoảng ông kêu tên đứa này đứa kia, dặn chúng không được chạy nhảy kẻo té, kẻo dơ quần áo. Góc sân là một nhóm nhỏ mấy bà mẹ đưa con tới trường, tranh thủ động viên con vào lớp vì chúng khá rụt rè. Việc cho trẻ con ở đây đi học cũng không dễ, thầy cô phải tới từng nhà thuyết phục lắm mới được...


P1020022800x600.jpg



Số lượng học sinh ngày ít ngày nhiều không phải là chuyện hiếm. Chúng nghỉ học 1, 2 buổi theo các lý do như lười, không muốn đi học hôm nay, hay là bố mẹ busy không đưa tới trường được là chuyện quá bình thường….


P1020020800x600.jpg



Nghỉ học hôm trước, hôm sau đi lại là quên ngay bài tập thể dục buổi sáng thầy cô dạy. Thầy cô phải thật sự kiên nhẫn, hỏi đi hỏi lại là động tác này là gì, làm thế nào, rồi sao con hôm nay không chịu làm. Phụ huynh đứng bên ngoài thì chỉ biết cười vì con mình cũng nghỉ vài hôm rồi. Mọi người cùng ổn định tập bài tập thể dục buổi sáng…


P1020027800x600.jpg



Thằng cu này tới trễ quá 20 phút, không thấy mang theo sách vở hay cây bút chì ở đâu cả. Mà thôi có đi học là tốt rồi…


P1020030800x600.jpg



Hai đứa sáng nay plan là đi núi Mẫu Sơn chơi, cách nhà tầm 20kms. Anh đi làm phụ hồ nhờ xe của một người bạn, mình lấy cái xe cọc cạch Dream tàu của anh chạy. Đường đi khá dễ, chỉ chạy thẳng một đoạn, tới khi thấy cái ngã ba để bảng “khu du lịch Mẫu Sơn” thì rẽ phải là đã ở ngay dưới chân núi. Từ chân núi chạy lên tới đỉnh núi là tầm 14kms, đường đèo khúc khuỷu uốn lượn không ngừng. Hôm nay trời nắng khá to, chạy xe thì không sao, cứ dừng lại một chút chụp ảnh là lại vã mồ hôi ra…


P1020035800x600.jpg



Cái xe cọc cạch chạy như bò trên con đường núi, cũng hay có người đi lên xuống con đường này, đa số là chở nhu yếu phẩm cho mấy hộ gia đình sống trên núi. Dọc theo con đường có khá nhiều xã của người đồng bào, những con đường đá nhỏ mở ngang qua con đường chính lên đỉnh núi dẫn tới những bản người đồng bào ở xa trên lưng chừng núi. Hoặc thi thoảng là một vài mái nhà trông khá giống nhau về design và style nằm sát nhau thành một nhóm nhỏ, có bờ hàng rào đá, có cái cổng làm bằng mấy thân tre khô, có cả khói trên bốc lên từ mái nhà nhưng hình như ít thấy có người….


P1020037800x600.jpg



Người ta cũng đầu tư cho nơi này để phát triển du lịch, khá nhiều công trình nhìn như khách sạn được xây dựng sát triền núi trông rất lãng mạn. Có cái thì chắc bị bỏ hoang từ khi chưa xây xong, có cái thì hoạt động cầm chừng, nhiều hotel được đặt tên khá lãng mạn nhưng hình như công việc kinh doanh không thuận lợi hay sao mà trông cái nào cũng im ắng cả. Đường càng lên cao càng ngoằn ngoèo, khi bạn đi qua, nhìn lại phía sau thì phải trầm trồ “…uh, mình mới chạy xe qua khúc cua đằng kia kìa….”


P1020056800x600.jpg
 
Cái xe cà tàng cứ rề rề chạy mà cũng leo qua bao nhiêu là đèo, lên tới trên này trời mát mẻ hẳn, nghĩ không biết xe hư thì làm sao luôn. Đường lên Mẫu Sơn….


P1020053800x600.jpg



P1020055800x600.jpg



Rồi cũng có những bãi cỏ xanh rì nằm ngay bên sườn núi, người ta thả nuôi ngựa trông như tranh vậy, khá lãng mạn. Có chỗ khá bằng phẳng và rộng rãi thì là nơi nhộn nhịp nhất để người ta xây nhà, họp chợ, buôn bán phục vụ những ai sống quanh đây…


P1020039800x600.jpg



Lên cao trời bắt đầu bớt nắng và lạnh hơn. Hơi lạnh thấm vào từ từ. Có một vài cái quán bán trái cây, café hay một vài nhà nghỉ nằm trên đỉnh này. Không nhiều khách lắm, một vài đoàn đi bằng xe hơi lên, đa số là người lớn tuổi. Hai đứa gửi xe bên dưới một cái đài quan sát, rồi mò theo cầu thang lên ngắm cảnh từ vị trí gần như cao nhất trên đỉnh Mẫu Sơn…


P1020050800x600.jpg



Stairways to heaven…


P1020042800x600.jpg



Ngồi trên này thật thoải mái, hôm nay vắng không có ai ngoài hai đứa. Sáng có chuẩn bị một ít đồ ăn mang theo: 1 chai coke, 1 bịch bánh, hai hũ yaourt và một ít củ đậu mua dọc đường. Cô bạn mải mê chạy ra phía sát triền núi chụp ảnh, từ bên đó nhìn xuống thì hầu như thấy toàn bộ con đường nhỏ như sợi chỉ trắng chạy lên đỉnh núi.…


P1020041800x600.jpg



Toàn bộ cảnh vật thu gọn vào trong tầm mắt, trời trông xanh và cao hơn. Gió thổi nhè nhẹ, hai đứa ngồi chẳng nói lời nào, chốc nhớ ra gì đó thì lại quay sang nói vài câu bông đùa….


P1020051800x600.jpg
 
Từ trên cao...


P1020052800x600.jpg



Phía xa bên núi có một con đường mới mở, không biết dẫn về đâu. Con đường trông nhỏ xíu….


P1020045800x600.jpg



Trưa nay có hẹn về nhà Bác ăn trưa cùng mọi người. Từ hôm qua tới giờ chưa có dịp chạy ghé thăm mọi người. Nhà Bác cách nhà anh không xa lắm, chỉ có con đường bụi và đá lổm chổm là oải thôi. Mình vẫn nhớ nhà Bác nằm đâu đó cạnh một bụi tre to, từ đây chạy xuống con dốc, qua cái ao cá là tới nhà. Buổi trưa im lìm, không có tiếng người, chỉ có tiếng gà gáy, tiếng đàn lợn sục sạo trong những gốc tre, thấy người lạ chúng đua nhau chạy lao vút qua bên đường, không để ý là bị giật mình cho coi. Cảnh quê yên bình quá…


P1020063800x600.jpg



Bụi tre đầu làng...


P1020062800x600.jpg



Ngôi nhà cũ kĩ, vách đất bạc phếch nằm trơ ra giữa cái nắng trưa, mấy ô cửa nhỏ được trang trí tạm với vài thanh gỗ chắn ngang dọc. Mình về quê để rồi như lại thấy một phần của mình ở đó….


P1020061800x600.jpg



P1020065800x600.jpg



Nhà quê...


P1020156800x600.jpg
 
Lâu lắm rồi mới thấy lại cái cân có cái quả 1 bên như thế, cứ nghĩ bây giờ chả ai dùng nữa, thì ra nó chạy lên vùng cao thế này, sao mà nhớ.

Ngưỡng mộ Sữa và bạn gái sữa quá, đi xa, đi cao và đi sâu thế này, khi về chắc nhiều kỹ niệm lắm pk ?
Nhìn đám heo ngay bụi mía mà thích quá, chưa thấy lần nào cả. Thêm cái món "Bún chó" nghe gớm kinh thế, không biết S thử chưa? Ông cụ với 2 cái lá sen và nắm ớt làm chạnh lòng.
Dõi theo topic vì đã lâu rồi mình mới đọc 1 bài thật chậm như hồi ức này, rất cảm xúc, rất hay, Sữa à!
 
Bác trông yếu đi nhiều, bây giờ cũng không còn sức khỏe để làm việc đống áng nặng nhọc như trước. Hàng ngày chỉ quanh quẩn chăm lo cho mấy đứa cháu, trông nhà cửa và dắt mấy con trâu đi ra đồng. Tài sản là mấy con trâu, đàn gà nuôi sẵn để giành cho những dịp lễ lạt, giành cho những dịp nhà có khách như hôm nay chẳng hạn, hay khi có chợ phiên thì mang ra chợ bán đổi mua cái này cái kia, cuộc sống chỉ đơn giản là thế. Có năm nào đó trời mùa đông lạnh quá, mọi người không lường trước được, trâu bò gà chết hết. Dù đã quá quen với cái lạnh vùng cao, nhưng năm đó mùa đông với Bác như dài và lạnh hơn…


P1020090800x600.jpg



Mọi người lại bắt đầu từ những câu chào hỏi làm quen thông thường. Đang khát nước thấy có ly trà nhỏ rót sẵn trên bàn, uống liền một hơi, cái vị trà trên này đắng nghét cuống họng. Mình thích nhìn cái bếp mù mờ khói, vách nhà bếp đen kịt vì dầu mỡ, một cái chảo dùng để nấu mọi thứ trong đó, trông nó lúc nào cũng bóng lưỡng lên. Ngôi nhà vách đất trông vậy mà kiên cố lắm, nghe Bác nói nhờ đắp bùn với rơm và bên trong có đan mấy thanh tre nữa, y như kiểu người ta đan sắt thép rồi đổ betong như bây giờ vậy. Những căn phòng chia nhỏ cho từng người không biết có giữ ấm nổi khi mùa đông sắp về không. Cái gì cũng cũ, cũng mang dấu ấn gì đó của quá khứ, tấm lịch dùng để dán trang trí trên vách có cái để “Happy New Year 1990”, gần 20 năm còn gì…. Cái nón cối Bác hay đội đi chăn trâu được treo gọn gàng trên vách nhà. Nổi bật nhất có lẽ là cái tivi hiệu gì đó của Tàu không biết được, nó được che chắn bằng vải khá kĩ, Bác quí nó lắm, ít nhất cũng có cái để biết ngoài kia thế nào dù một ngày chỉ bật được vài tiếng vì điện lúc có lúc không, chập chờn hoài….


P1020088800x600.jpg



Cô bạn thích thú với lũ chó con mới được vài tuần tuổi, chúng run run khịt khịt mũi khám phá xung quanh, chốc chốc lại kêu ẳng ẳng vì sợ cái gì đó. Mấy con này khi lớn thêm vài tuần nữa là có mang ra chợ bán cũng được tầm 70K, mua được cái thùng mì gói để giành cho lũ cháu ăn vào buổi sáng trước khi đi học…


P1020084800x600.jpg



Mấy anh chị lui cui trong cái bếp mù mịt khói, mồ hôi chảy ròng ròng ướt hết cả cái áo sơ mi. Thực đơn vẫn là những món quen thuộc, khá nhiều dầu mỡ, tìm một cọng rau xanh cho đỡ ngán cũng khó….


P1020152800x600.jpg



Nhà này có cái qui tắc là nhà luôn chia ra làm 2 mâm, 1 mâm ở bàn cao giành cho male, bàn nhỏ bên dưới là giành cho female và tụi trẻ. Khách thì luôn được ưu tiên ngồi mâm trên, dù thực đơn là gì thì cũng không thể thiếu món rượu đế. Bình Coca nhựa lớn được rót đầy rượu, nếu nghiêng bình rót thì rượu sẽ bị tràn ra nên mọi người có cách rót rượu rất hay: nắp bình Coca được mở ra một ít sao cho cái nắp vẫn che được cái miệng bình, sau đó người ta nghiêng bình rồi bóp nhẹ để rượu từ từ chảy qua khe hở giữa cái nắp và miệng bình. Mình cũng thử làm mà khó quá, chắc phải nhậu nhiều hơn mới học được chiêu này, mấy male như thường lệ thì phải bắt đầu bằng vài bình Coca rượu trước khi đụng đũa, mình thì chả thể uống được 2 ly nữa, quá nóng, quá gắt trong khi món gà nấu với nghệ lại quá hấp dẫn…


P1020086800x600.jpg



Bữa cơm lại là một dịp mọi người nhắc lại chuyện xưa cũ, có những câu chuyện mà Bác nói là “…chắc cháu không biết, Bố không kể cho cháu nghe đâu, vào năm 82 ấy…khi Bác vào Nam…”. Người lớn tuổi mà, hay thích ôn lại chuyện cũ lắm, nhất là khi họ đang vui, họ thích có ai đó ngồi nghe, nghe từ chuyện này qua chuyện khác. Ăn xong là đến dịp ngồi khề khà uống trà, thích nhất là hút thuốc là do nhà Bác trồng, cái vị ngọt êm khi khói chạy qua cổ họng làm nó khoái trá. Đúng là thuốc nhà trồng có khác, nghe nói phải phơi thật khéo thì mới có cái vị như thế, không thì nồng và hắc lắm. Mình không cuốn điếu thuốc thế nào, làm thử một lần thì điếu thuốc lỏng quá, ngậm vào miệng y như ngậm ống giấy, chả có feeling gì cả. Nhờ mọi người cuốn hộ vài điếu để giành hút từ từ. Người Tày mà không biết uống rượu thì phải biết uống trà đắng và hút thuốc quấn chứ….


P1020097800x600.jpg



Tán dóc một hồi cái mắt nhú lại, chắc muốn ngủ trưa rồi, nhìn quanh chỉ thấy có tấm ván bắc trên mấy bao bắp là chỗ mát nhất, nằm ngả cái lưng thấy dễ chịu hẳn. Ngoài kia trời nóng thấy sợ, lâu lâu mới có một cơn gió nhẹ thổi qua, mấy con bọ từ bao bắp bò lên tay chân làm ngủ không yên giấc, nhột nhột và khó chịu….
 
Chiều dắt mấy thằng cháu đi tham quan một vòng ruộng đồng ở quanh nhà, men theo con đường đất đỏ đi vào tận khu sân bóng của xóm Khòn Phạc. Nơi này thường để thanh niên của xóm tập trung chơi bóng vào các dịp cuối ngày, nhưng hôm nay trong xóm có đám tang của ai đó, người ta dùng sân bóng làm nơi giữ xe, để đồ đạc chuẩn bị cho đám. Từ xa xa đã nghe tiếng đặc trưng của dụng cụ mà người ta hay đánh lên mỗi khi có đám, rồi mấy cây tre cao treo nào là giấy xanh giấy đỏ bay phất phới, cảnh chiều ở quê lại trông càng buồn thêm. Mấy thằng cháu thì hồn nhiên cười đùa ầm ĩ, cảnh quê mình chiều về nó thế này….


P1020102800x600.jpg



Trâu cũng được dẫn về nhà…


P1020098800x600.jpg



Mấy đứa nhỏ hôm nay học nửa buổi nên chú cháu mới có dịp đi chơi với nhau thế này chứ thường thì chúng phải ở lại trường, chiều 5pm mới được về. Con nít ở quê mà, ham chơi lắm, trên đường về chúng ghé nhà bạn này bạn kia chơi mãi tới tận tối mớ về tới nhà, có cái hay là đứa nào cũng được bố mẹ phát cho một cái dù để che nắng, dù ham chơi đến mấy cũng ít khi để quên hay làm mất dù. Chúng thật dễ thương và hồn nhiên quá…


P1020103800x600.jpg



Khòn Phạc….


P1020113800x600.jpg



Tối nay nhà thật vui, mấy anh em dù đi làm cả ngày về cũng ghé vào ăn một bữa com chung, không khí thật ấm cúng. Mấy cái chiếu cũ được trải ra sàn nhà, mọi người ngồi quay quanh, thức ăn xếp vào giữa. Cũng chỉ là những món quen thuộc mà mấy này nay ăn hoài rồi, có thêm món heo quay mua hồi chiều tự chợ là khá lạ miệng. Nhìn thấy cái chai rượu trắng được chuẩn bị sẵn sàng là oải rồi, mọi người cũng theo lệ mà làm. Ai cũng mở màn bằng mấy y rượu cho nóng người, tới khi nào thấy “đủ” thì mới bắt đầu ăn. Mình thì cũng ráng nhấp môi cho vui với mọi người, cô bạn thì chắc chả dám cầm cái ly luôn…


P1020115800x600.jpg



Tối chia tay mọi người, anh rể lấy cái xe Dream tàu chở 2 đứa, đường về sao dài và mệt mỏi quá. Chiếc xe không thể chạy nhanh được, con đường thì lổm nhổm đá, thi thoảng có mấy xe tải chở hàng hóa chạy qua là một lớp bụi mù bốc tung lên. Hai đứa chỉ biết lấy tay che mặt, che mũi và tay ôm chặt anh rể. Về tới nhà mà mừng quá trời, ít ra cũng đến lúc được tắm rửa sạch sẽ sau một ngày dài. Nghĩ lại cũng thấy tếu thật, hôm qua chắc không để ý không sao, hôm nay mới để ý là nhà không có bathroom, ai tắm thì tự chạy ra cái bể nước trước sân mà tắm. Giờ cũng tầm 9pm, tắm vừa lạnh vừa ngại nữa, may mà trời có trăng sáng dù không rõ lắm. Hai đứa phân công nhau: mình tắm phía bên này bể, cô bạn phía bên kia nơi được che tối bởi cái thành bể khá cao. Bịch xà bông gội đầu được chuyền tay qua lại, rồi xà bông tắm và kem đánh răng cũng thế. Vừa tắm vừa nhảm vu vơ, nghĩ lại thấy mắc cười. Trời đêm khá lạnh.

And they saw the earth….naked like the moon….


P1020116800x600.jpg



Tắm xong thoải mái hẳn, như nhẹ người mấy kí lô. Mọi người xách ghế ra trước sân ngồi hóng gió, trăng lên cũng cao lắm rồi, không gian có lúc như muốn lặng lại vì có lúc ai cũng bị cuốn vào suy nghĩ riêng của mình. Bên kia đồi thi thoảng lại nghe thấy tiêng xe máy văng vẳng qua tới tận bên này, nhìn không thấy gì ngoài những đốm sáng lúc có lúc không….


P1020117800x600.jpg
 
Hôm nay là ngày chợ phiên ở Na Dương, cũng như các chợ phiên khác trên này, người ta dậy từ rất sớm, từng nhóm hoặc có khi chỉ là một mình lặng lẽ đi trong sương sớm…


P1020122800x600.jpg



Mọi người mang mọi thứ mà họ trồng hay nuôi được quanh nhà mang ra chợ bán, lũ chó con bị nhốt trong cái lồng tre trông khá tội nghiệp. Anh trai nói có người đồng bào gì đó nằm sâu trong núi chỗ anh hay đi cạo mủ cao su, cách chợ cả chục kms nên họ phải dậy từ khi trời còn chưa sáng để tầm giờ này kịp có mặt ở chợ. Rồi khi chợ tan tầm 3pm thì người ta lại lục đục đi về nhà, đi tầm tối là tới…


P1020124800x600.jpg



P1020123800x600.jpg



Về lại Sài Gòn, lại hòa vào dòng xe đông đúc, khói bụi, tiếng kèn xe ầm ĩ, rồi lại báo cáo. Nhưng có một điều chắc chắn là, hai đứa sẽ rất nhớ những buổi sáng mờ sương, nhớ những bước chân ai đi qua ngõ hối hả để kịp tới chợ phiên…


P1020121800x600.jpg



… nhớ nụ cười rạng rỡ của những đứa cháu…


IMG_1416800x600.jpg



…nhớ những cái dù xanh đỏ đi dưới nắng trưa…..


P1020155800x600.jpg



….. và ánh mắt lạ lẫm khi thấy ai đó hướng máy ảnh về phía mình….


P1020157800x600.jpg



To All: Cám ơn tất cả đã theo dõi bài cảm nhận này. Hẹn gặp lại trong những chuyến đi sau...
 
Hoa sim

IMG_1279-1.jpg


Bác chụp ảnh rất đẹp nhưng chú thích sai.
Xin sửa lại: đây là Hoa Mua.
Còn ở khu vực Lạng Sơn, Cao Bằng thường chế bién thịt Vịt, Lợn cùng lá Mác mật ăn rất thơm và ngon.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
36,688
Bài viết
1,135,287
Members
192,412
Latest member
StellaXH
Back
Top