What's new

Hành trình tết 4 ngày 3 đêm 1460km: Đi tìm hạnh phúc!

Tham gia nhà Phượt đã lâu, cũng đã ngao du thiên hạ nhiều nơi, nhưng chưa bao giờ post bài lên nhà Phượt.
Dù đã nhiều lần ngồi xe từ cửa khẩu Hữu Nghị-Lạng Sơn về Sài Gòn nhưng ước mơ một lần một mình một xe rong ruổi theo chiều dài chữ S vẫn cứ thôi thúc ta. Và tết vừa rồi, ta đã làm một điều điên rồ trong đời, chạy xe máy trong 4 ngày 3 đêm vượt 1460km ra tận Nông Cống-Thanh Hóa đón tết cùng người trong mộng.
Quyết định thực hiện chuyến đi này quá bất ngờ, giờ ngồi nhớ lại vẫn không tin vì sao mình làm được như thế. Có lẽ niềm tin vững mạnh đã cho ta sức mạnh chăng!
Vì hình ảnh của chuyến đi chưa lấy ra được từ con điện thoại nên giờ post bài lên trước, hình ảnh sẽ bổ sung sau.

Đêm cuối năm, sân ga buồn mình anh
Điên thật rồi! Cưỡi xe máy tìm em

Vậy là ta đã ngỏ lời yêu em được 37 ngày, 37 ngày như một giấc mộng, buồn vui lẫn lộn trong từng cảm xúc.
Em cứ ngỡ ta đang say nắng vì mối tình không biết đoạn kết. Em vô tư không biết ta đã yêu đơn phương, trộm nhìn từng nụ cười từng ánh mắt gần 365 ngày qua. Thuở đầu yêu nhau, em thẹn thùng và e ấp. Em vẫn chưa hiểu lòng ta đã yêu rồi.
Đêm trước sinh nhật em 3/2/2016, ta suy nghĩ rất nhiều nên làm gì để chinh phục con tim của em. Qua đêm nay, em tròn 28 tuổi, em nói chưa từng nhận hoa trong ngày sinh nhật. Ta quyết định sẽ làm em bất ngờ.
PicsArt_02-14-01.40.11 by Tai Vo, trên Flickr
Sáng tinh mơ ngày sinh nhật em, vội vàng dậy sớm, ghé tiệm hoa bên đường vừa mới mở cửa, chọn vội 28 cánh hoa hồng đỏ thắm, gói thành bó hoa tình yêu, chạy qua nhà em mà tim đập thình thịch. Từ từ gõ cửa, em mở cửa nhoẻn miệng cười như mùa xuân tỏa nắng, nụ cười đã làm ta xao xuyến bấy lâu nay. Ôm bó hoa vào lòng, e thẹn thì thầm không nói nên câu.
Xuân lại đến. Xuân xum vầy trong tết yêu thương. Ngày 4/2/2016 em lên tàu về nhà đón tết cùng gia đình, ta buồn, ta muốn cùng em trên chuyến tàu xuân. Đêm đưa em ra sân ga, em vui vì sắp về bên gia đình, em có biết có kẻ lòng buồn tênh khi sắp phải xa em. Giây phút tiễn đưa em lên tàu, nắm chặt bàn tay em mà không nỡ rời xa. Lặng lẽ một mình trên xe quay về nhà mà thiếu vắng em, bỗng nhớ và hát thầm bài vọng cổ “Sân ga chỉ có một người”:
Đêm xuống trên sân ga
Sương cuối thu lạnh lùng
Nghe vẳng đưa xa xa hòi còi tàu lẫn trong ngàn cây
Cách xa mấy thu qua rồi mà người tình vẫn chưa về đây.
..............................................................
Trời đêm tàn thu xa vắng nhớ không người
Trắng đêm ta ngồi mong ai
Một mình ngồi ngòai sân ga tai lắng nghe tiếng còi xa xa.
..............................................................
Em có nhớ cung đàn đêm lạnh
Giã từ nhau tàu đi rồi qua lũng thấp đèo cao
Làn khói trắng nhạt nhòa sau đỉnh núi.
Một kẻ ra đi còn một người ở lại
Ga vắng lạnh lùng trơ trọi lá vàng rơi.

Em đi rồi, còn mình anh ở lại, căn gác buồn, thiếu vắng bóng hình em. Đêm 6/2/2016 ta cùng em thao thức, em buông lời nói rõ quá khứ đau thương, ta ngẫn ngơ và quá bất ngờ.
Sáng ngày cuối năm, mệt mỏi và chán, suy nghĩ vẩn vơ, em nhắn tin chỉ nói thương chứ không yêu. Một suy nghĩ điên rồ chợt đến: Chạy xe máy từ Dĩ An ra Nông Cống-Thanh Hóa tìm em.
Ý tưởng đến mà sao trong lòng quá bất an, đi thế nào đây? đi bao nhiêu ngày sẽ đến? đi tìm ra em và tiếp theo sẽ làm gì để em hiểu?
Tra vội bản đồ google map. Kết quả quá xa so với tưởng tượng, 1583km theo cung đường QL 1A, 1450km đường Hồ Chí Minh qua Tây Nguyên. Chưa bao giờ phải chạy xe máy xa như thế. Giờ đi theo cung đường nào đây? QL 1A thì quá quen thuộc rồi vì đã từng ngồi ô tô từ cửa khẩu Hữu Nghị-Lạng Sơn về đến Sài Gòn, nhưng QL 1A tết xe chạy quá đông, nguy hiểm. Đường Hồ Chí Minh thì ngắn hơn 130km, xe ít nhưng chưa đi bao giờ, cung đường này ít nhà dân, đèo dốc nhiều và xuyên rừng Trường Sơn, lại nguy hiểm.
Không gì là không thể. Kệ! (trộm chữ này của em) Đã quyết định đi tìm em thì không cần phải đắn đo suy nghĩ nhiều. Gói gém vội quần áo, khóa cửa và đường Hồ Chí Minh thẳng tiến. 1450km thử thách đang chờ đợi.
 
Last edited:
Bạn tạo tài khoảng trên trang up ảnh Flicrk. Rồi tải ảnh từ máy tính lên trang Flicrk. Rồi vào trang Flicrk nhấp vào ảnh muốn chọn để chép đường link dẫn. Sau đó chép vào trang Phượt là xong.
 
Mình làm y như bạn rồi nhưng khi chèn vào trang Phượt chỉ hiện ô vuông nhỏ xíu thôi.

Bạn thử làm theo các bước sau thử xem nhé:

Bước 1: Bạn vào trang Flickr, chọn một ảnh bạn muốn chèn vào diễn đàn Phượt. Thí dụ mình chọn cái tấm có chiếc xe máy này. Mình sẽ nhấp chuột thẳng vào tấm ảnh đó

01 by Chantam, trên Flickr

Nó hiện ra như vầy, rồi mình nhấp chuột vào dấu mũi tên ở phía dưới góc phải
02 by Chantam, trên Flickr

Nó sẽ hiện ra cái bảng như vầy, bạn nhấp chuột vào BB Code, rồi nhấp chuột vào ô tỷ lệ ảnh, bạn chọn tỷ lệ ảnh có kích cỡ vừa vừa
thôi, nếu ảnh nằm ngang thì chọn tỷ lệ từ 1024 x 683 trở xuống, còn ảnh nằm đứng thì chọn tỷ lệ từ 683 x 1024 trở xuống. Đừng chọn tỷ lệ quá lớn không vừa ô Diễn đàn Phượt. Sau đó bạn dùng chuột tô đen cái Link đường dẫn trong cái ô kia, copy cái link đó.

03 by Chantam, trên Flickr


Sau đó bạn qua bên trang Diễn đàn phượt, bạn nhấp chuột vô cái ô trắng, rồi nhấp vô cái biểu tượng icon bức tranh này,
04 by Chantam, trên Flickr

Nó sẽ hiện ra một cái bảng có cái ô trống, bạn click vào cái ô nằm ngang chính giữa đó để dán cái đường Link hồi nãy copy bên Flickr vào, sau đó nhấp vào OK, là xong.
05 by Chantam, trên Flickr
 
Bạn nhiệt tình quá. Cảm ơn bạn nhé.
Mình đang viết hành trình ngày 3 nên chưa có thời gian chèn ảnh vào.
Để tối thử xem sao.
 
Mặc dù bạn í mới nhắn tin nói thương thì bạn đã đủ can đảm vượt Trường Sơn ra đến Nông Cống. Nếu bạn í nói yêu thì chắc bạn có thể vọt 1 phát tới Điện Biên luôn. Sức mạnh của tình yêu mà! Vẫn đang đợi lúc bạn ra đến Nông Cống và phú gặp được bạn í. Hy vọng là 1 kịch bản với kết thúc có hậu và ko bao giờ quên của ban wuchengcai
 
Thôi thì nhắm mắt cầu phật mà chạy tiếp, hy vọng có cây xăng mở lòng từ bi mở cửa vào ngày này. Chạy xe mà nhớ đến em, mỗi ngày em đều gửi cho ta một tấm hình selfie với nụ cười hồn nhiên luôn ở trên môi, chỉ cần mỗi ngày một tấm hình thôi cũng đủ thôi thúc ta mạnh mẽ vượt lên phía trước.

Những cảm xúc thật dạt dào yêu thương như thế này, trước đây chỉ đọc được trên những quyển tiểu thuyết tình cảm, nay lại được đọc tấm lòng này qua chia sẽ của wuchengcai. Dù chưa có hình ảnh thể hiện ( nhiều khi như vậy cũng có cái hay, cái hồn của sự cảm xúc) Nhưng ai ai cũng có thể hình dung ra trong một ngày mà ai ai cũng xum họp cùng gia đình, lại có một người đang đi giữa trường sơn lạnh lẻo. Nhưng chỉ cần một nụ cười hay lời thăm hỏi thì tất cả nơi đâu cũng vẫn là mùa xuân. Thật cảm động trước tấm chân tình đáng quý của wuchengcai!
 
Last edited:
Mặc dù bạn í mới nhắn tin nói thương thì bạn đã đủ can đảm vượt Trường Sơn ra đến Nông Cống. Nếu bạn í nói yêu thì chắc bạn có thể vọt 1 phát tới Điện Biên luôn. Sức mạnh của tình yêu mà! Vẫn đang đợi lúc bạn ra đến Nông Cống và phú gặp được bạn í. Hy vọng là 1 kịch bản với kết thúc có hậu và ko bao giờ quên của ban wuchengcai

Đúng là mãi không bao giờ quên bạn à. Nó trở thành ký ức của mình. Mình có nói vui: May mà em ở Nông Cống, chứ nếu ở Sapa, anh cũng ra tìm .
 
Ráng tìm cách xen hình vô cho sinh động bạn ơi. đọc hoa cả mắt.hjhj. (NT)

Mình đã chèn hình được rồi. Vì mục đích chuyến đi là vượt 1460km ra Nông Cống tìm người yêu trong 4 ngày 3 đêm nên trên hành trình mình chỉ cắm đầu chạy cho kịp kế hoạch, chụp hình rất ít. Cám ơn bạn đã quan tâm bài viết này.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
59,343
Bài viết
1,175,297
Members
192,059
Latest member
haibeo79
Back
Top