Tôi không biết bắt đầu topic Đà Lạt này nên viết thế nào, theo giọng văn tường thuật khô cứng, tâm tình đầy cảm xúc hay hài hước dí dỏm. Tôi cũng không biết mình sẽ nhấn mạnh vào những gì ở thành phố này. Vì Đà Lạt đã có khá nhiều topic đề cập đến cũng như được chuyển tải bởi nhiều tay ảnh với những góc máy đẹp. Mặt khác, hầu như năm nào tôi cũng lên Đà Lạt nên bây giờ không biết bắt đầu chia sẻ từ đâu nữa. Dường như Đà Lạt đã quá quen thuộc với tôi như mảnh đất Sài Gòn, quen đến nỗi có đi thì tôi cũng không cần lên lịch hay sắp xếp kế hoạch làm gì cả. Cứ tối thứ 6 đi, chiều chủ nhật về. Tuần nào rảnh rỗi, hứng thú và dư dả chút tiền bạc thì có thể dễ dàng ra Đề Thám bắt xe Phương Trang rồi ngủ một giấc là sáng thứ 7 sẽ được chiêm ngưỡng thành phố ngàn hoa này.
Thời sinh viên, tôi hay đi xe Thành Bưởi ở Lê Hồng Phong để lên Đà Lạt. Giá vé vào năm 2005 chỉ có 80 ngàn/lượt/ghế ngồi. Năm 2010 tôi đi Đà Lạt bằng xe Phương Trang thì giá vé là 130 ngàn/lượt/ghế ngồi. Mới đây nhất tôi lên Đà Lạt dịp giỗ tổ Hùng Vương 2011 thì xe Phương Trang đã là 160 ngàn, Thành Bưởi là 140 ngàn và Mai Linh là 145 ngàn. Xe Phương Trang được cái mới hơn, dịch vụ tốt hơn và dừng trạm nhiều hơn. Xe Mai Linh thì giá mềm nhưng chạy khá chậm và chuyến trễ nhất là 22h đi từ Sài Gòn, mãi đến 5h sáng mới đến Đà Lạt. Thành Bưởi và Phương Trang thì có nhiều chuyến hơn và tốc độ chạy ban đêm cũng nhanh hơn, nếu chọn một trong hai hãng xe này thì nên đi chuyến 0h đến Đà Lạt sẽ vào khoảng 5h sáng. Thời trước tôi hay đi vào ban ngày để ngắm cảnh trên đường, sau này quen thuộc rồi nên cứ hay đi các chuyến xe đêm cho nhanh gọn và tiết kiệm tiền khách sạn.
Các điểm tham quan vẫn là:
- Cụm hồ Tuyền Lâm, thiền viện Trúc Lâm, thác Datanla.
- Cụm thác Hang Cọp, chùa Linh Phước, dinh 1 Bảo Đại.
- Cụm đồi mộng mơ, thung lũng tình yêu.
- Cụm Langbiang, thung lũng vàng, suối vàng.
- Ngoài ra còn các điểm tham quan khác như hồ Than Thở, dinh 2,3 Bảo Đại, nhà thờ Domaine de Marie, nhà thờ Con gà, trường Cao đẳng sư phạm Đà Lạt, ga Đà Lạt và sau này có thêm Crazy house (hay còn gọi là Biệt thự Hằng Nga)
Đà Lạt – đi hoài đi mãi nhưng chưa bao giờ tôi chán cái không khí mát mẻ nơi đây. Quá trình đô thị hóa hiện đại, những quy hoạch kiến trúc, phá rừng xây biệt thự và khu nghỉ dưỡng đã vô tình biến Đà Lạt thơ mộng mất đi vẻ đẹp hoang sơ nguyên thủy. Nếu so sánh với thời điểm tôi đi Đà Lạt lần đầu tiên cách đây 10 năm thì thành phố này đã bị đô thị hóa khá nhiều. Mà nếu ngồi nhớ và lục lại hình ảnh của những lần đi Đà Lạt chắc vô số kể, từ năm 2001, 2004, 2005, 2007, 2010, 2011. Thôi, có lẽ tôi bắt đầu với festival hoa Đà Lạt năm 2007 vậy.
Thời sinh viên, tôi hay đi xe Thành Bưởi ở Lê Hồng Phong để lên Đà Lạt. Giá vé vào năm 2005 chỉ có 80 ngàn/lượt/ghế ngồi. Năm 2010 tôi đi Đà Lạt bằng xe Phương Trang thì giá vé là 130 ngàn/lượt/ghế ngồi. Mới đây nhất tôi lên Đà Lạt dịp giỗ tổ Hùng Vương 2011 thì xe Phương Trang đã là 160 ngàn, Thành Bưởi là 140 ngàn và Mai Linh là 145 ngàn. Xe Phương Trang được cái mới hơn, dịch vụ tốt hơn và dừng trạm nhiều hơn. Xe Mai Linh thì giá mềm nhưng chạy khá chậm và chuyến trễ nhất là 22h đi từ Sài Gòn, mãi đến 5h sáng mới đến Đà Lạt. Thành Bưởi và Phương Trang thì có nhiều chuyến hơn và tốc độ chạy ban đêm cũng nhanh hơn, nếu chọn một trong hai hãng xe này thì nên đi chuyến 0h đến Đà Lạt sẽ vào khoảng 5h sáng. Thời trước tôi hay đi vào ban ngày để ngắm cảnh trên đường, sau này quen thuộc rồi nên cứ hay đi các chuyến xe đêm cho nhanh gọn và tiết kiệm tiền khách sạn.
Các điểm tham quan vẫn là:
- Cụm hồ Tuyền Lâm, thiền viện Trúc Lâm, thác Datanla.
- Cụm thác Hang Cọp, chùa Linh Phước, dinh 1 Bảo Đại.
- Cụm đồi mộng mơ, thung lũng tình yêu.
- Cụm Langbiang, thung lũng vàng, suối vàng.
- Ngoài ra còn các điểm tham quan khác như hồ Than Thở, dinh 2,3 Bảo Đại, nhà thờ Domaine de Marie, nhà thờ Con gà, trường Cao đẳng sư phạm Đà Lạt, ga Đà Lạt và sau này có thêm Crazy house (hay còn gọi là Biệt thự Hằng Nga)
Đà Lạt – đi hoài đi mãi nhưng chưa bao giờ tôi chán cái không khí mát mẻ nơi đây. Quá trình đô thị hóa hiện đại, những quy hoạch kiến trúc, phá rừng xây biệt thự và khu nghỉ dưỡng đã vô tình biến Đà Lạt thơ mộng mất đi vẻ đẹp hoang sơ nguyên thủy. Nếu so sánh với thời điểm tôi đi Đà Lạt lần đầu tiên cách đây 10 năm thì thành phố này đã bị đô thị hóa khá nhiều. Mà nếu ngồi nhớ và lục lại hình ảnh của những lần đi Đà Lạt chắc vô số kể, từ năm 2001, 2004, 2005, 2007, 2010, 2011. Thôi, có lẽ tôi bắt đầu với festival hoa Đà Lạt năm 2007 vậy.