Sau cơn mưa trời lại sáng,
Sau đêm tối, mặt trời lại rực rỡ trên đầu.
Có lẽ không gì hoang dã và khoan khoái bằng một sáng, thức dậy giữa muôn trùng khơi, muôn trùng núi và lắng nghe tiếng muôn trùng cũng đang trở mình ngoài kia. Tiếng chim hót, tiếng vooc hú gọi bạn, tiếng dế kéo đàn, rồi tiếng gió lao xao trên những ngọn cây... tất cả lay động tâm hồn của những kẻ phiêu diêu.
Mấy anh em dậy khá sớm. Không gian vẫn phủ một lớp mù dày đặc, lơ lửng, tưởng như đang bồng bềnh lưng chừng núi, lưng chừng trời, hay đang lạc vào chốn bồng lai tiên cảnh của một Hoa Quả Sơn nào đó vậy. Thỉnh thoảng, một vài cơn gió đuổi mây đi, mặt trời lại ló trên đỉnh đầu, rạng rỡ tỏa sáng và mỉm cười với chúng tôi. Những lúc đó có thể nhìn rõ Đà Nẵng đang nằm ngay dưới chân núi, chia đôi thành phố là dòng sông Hàn, cây cầu Thuận Phước duyên dáng uốn lượn ngay chỗ cửa biển, còn xa xa là Ngũ Hành Sơn... Nhưng rồi gần như ngay lập tức mây mù lại che phủ, chúng tôi lại như lẻ loi trong góc trời này.
Hai anh nam bắt đầu đốt lửa nấu bữa sáng: đun nước nấu mì, nướng bánh và pha cafe. Bữa sáng còn có thêm một lọ hoa nhỏ, mấy nụ sim hồng phớt, mấy cọng hoa dại tím biếc.
Dùng xong bữa sáng, mấy anh em lại nhanh chóng thu dọn để tiếp tục cuộc hành trình chinh phục hòn Cá.