What's new

[Chia sẻ] Karakoram Highway + Trung Á: Pakistan - Tân Cương - Kyrgyzstan

Đây là chuyến đi đã được mơ ước từ 9 năm, kể từ ngày đọc được các bài viết về Karakoram Highway trên tạp chí National Geographic. Và mặc dù đã đọc, xem, và nghĩ về Karakoram Highway trong từng ấy năm, nhưng vẻ đẹp, sự hùng vĩ và dữ dội của con đường khi đi trên thực tế vẫn vượt quá trông đợi của mình.

Năm 2007 mình đã có kế hoạch từ Iran đi qua Pakistan lên Tân Cương (Trung Quốc), nhưng vì lập kế hoạch thời gian không đúng nên cuối cùng nhẩm tính sẽ đến Pakistan quá muộn, sát mùa đông, và sẽ chịu rủi ro đèo Khunjerab (biên giới Pakistan - Trung Quốc) đóng cửa. Vì vậy mình đã phải bỏ Pakistan năm ấy. Và rồi 8 năm sau mới trả được món nợ.

Karakoram Highway là tuyến đường nối Rawalpindi (Pakistan) với Kashgar (Trung Quốc). Tuy nhiên trên thực tế 95% cảnh đẹp nằm ở phần trên đất Pakistan. Đây được coi là một kỳ tích về xây dựng, một trong những con đường núi ngoạn mục nhất thế giới (ở Pakistan người ta gọi nó là kỳ quan thứ 8), chạy qua một vùng đất (miền bắc Pakistan) thường được coi là thiên đường hạ giới. Tất cả những so sánh này mình đều xác nhận là chính xác.

Mục đích của chuyến đi là đi trọn chiều dài của Karakoram Highway, ngắm cảnh núi non trên đất Pakistan, qua đèo Khunjerab (độ cao 4700m, biên giới quốc gia cao nhất thế giới có đường nhựa chạy qua), ngắm cảnh vật thay đổi sang phía bên Tân Cương, thăm Kashgar, và tiện đường đi thăm nước Trung Á Kyrgyzstan là nước miễn hoàn toàn visa cho người Việt, và trên chuyến bay về từ Kyrgyzstan thì ngắm ngã ba biên giới Kyrgyzstan, Kazakhstan và Trung Quốc, và ngắm nơi tiếp giáp giữa Tân Cương và Tây Tạng.

Chuyến đi tương đối mang tính been there done that, ở trên đường là chính, từ 5/9 đến 18/9. Tuy nhiên độ ép phê cũng khá lớn vì thực tế có quá nhiều cảnh ngoạn mục để thấy ngay từ trên đường.

Bản đồ đường đi (đoạn ở Kyrgyzstan vẽ không chính xác lắm nhưng mà lười vẽ lại):

11990473_877675052286934_6026790400512466868_n_zpspvgw5blq.jpg
[/URL][/IMG]

11933431_877675068953599_6950387158373437004_n_zpsdjjzobtk.jpg
[/URL][/IMG]

Chuyến đi ngắm núi, nhưng cảnh tượng đọng lại sâu đậm nhất có lẽ là cảnh một cái hồ. Hồ Attabad trên đường ở Pakistan. Nhìn thấy cái hồ này, mình buột ra một tiếng như chửi thề, mà có lẽ là một đóng góp mới cho tiếng Anh: TERRIBLUE.

P_20150909_094714_zpsios6z9h8.jpg
[/URL][/IMG]

Mình lười viết, nên sẽ viết từ từ và bỏ qua các tiểu tiết. Bạn nào quan tâm thấy cần giải đáp cái gì thì cứ góp ý mình sẽ cố gắng hết sức.
 
Ở TQ thì tất nhiên ko có ai nói tiếng gì ngoài tiếng Tàu cả. Và mình tin là nếu bạn đã đi TQ mà sống sót được về ngôn ngữ thì có thể đi bất kỳ đâu khác trên thế giới mà không gặp vấn đề gì :).

Giải pháp tốt nhất theo mình hiện nay là cài phần mềm Google Translate trên smartphone, download cái ngôn ngữ Chinese về máy để dùng được offline. Nếu bạn thạo tiếng Anh thì gõ English để nó dịch sang Chinese rồi giơ máy cho người ta đọc. Nếu bạn ko thạo tiếng Anh thì download cả Vietnamese nữa rồi dùng giữa tiếng Việt và tiếng Tàu. Mình dùng cách này để đi và nhìn chung là sống sót được. Tuy nhiên chỉ giao tiếp 1 chiều, mình làm người ta hiểu được, nhưng đến khi người ta nói lại mình cái gì thì bó tay. Thế cho nên chỉ đặt những câu hỏi và viết những yêu cầu đơn giản dễ hiểu.

Nói chung là google translate + máy tính (trên đt luôn, để nói chuyện tiền nong cho dễ) + ngôn ngữ chân tay, cố gắng luôn vui vẻ và thân thiện, thì là đi đc cả thôi.

Về chụp ảnh thì nguyên tắc là ko chụp những nơi quân sự, biên giới, hay có binh lính đứng. nhưng nếu bạn có lỡ thì cũng ko sao đâu, mình từng vô tư chụp hình lính canh ở một chốt trên đường lên biên giới với Kyrgyzstan nhưng mà mấy cậu lính ở đó cũng lịch sự lại yêu cầu cho xem đt và chỉ xóa đúng cái ảnh mình chụp đi thôi.

Nói chung mình có thiện cảm với binh lính và hải quan Trung Quốc, làm việc chuyên nghiệp, quyết đoán nhưng lịch sự (ít nhất với khách nước ngoài).
 
Cảm ơn bác đã reply sớm.

Em có 1 lần đi La Bình, ko biết tiếng Bông, may sang tới đó gặp bạn biết tiếng mà cũng hết hồn chuyện đi lại. Còn mấy lần sau đi qua đó thì đều có bạn biết tiếng nên chưa đc trải nghiệm vụ ngôn ngữ cơ thể :D Vụ này xem xét rủ bạn đi chung.

Còn vụ chụp hình thì em hỏi bên Pakis ạ. Em có nghe lại nếu chụp tuỳ tiện với quân đội thì có thể có rắc rối lớn, và có thể là mục tiêu của những vụ cướp nên tốt nhất chụp bằng smartphone, hoặc máy chụp hình thì chỉ những nơi hoang vắng.
Plan của em bay Thai air sang Islamabad là đêm, ở trong sân bay luôn. Sớm hsau bay đi Gilgit, rồi mướn xe từ đó sang Skardu, rồi ngược lên mạn Tàu. Ổn ko bác ?
 
À. về vụ chụp hình bên Pak thì mình ko có kinh nghiệm cái bạn hỏi. Mình chụp tóe loe dọc đường ko có vấn đề gì. gặp cảnh sát nào thấy hay thì hỏi trước khi chụp. họ OK thì chụp. vậy là ổn thôi. tinh thần là xuề xòa và thân thiện, sẽ mở được nhiều cánh cửa :)

Túm lại mình chụp ảnh bét nhè mà chả thấy vấn đề gì.

P_20150909_130829_zpso4ji7lm5.jpg
[/URL][/IMG]

Bạn bay thẳng lên Gilgit thì rất tiện. Cách này bỏ qua chặng Islamabad - Gilgit. Thứ nhất đây là chặng hiểm trở nhất, tai nạn giao thông chủ yếu xảy ra trên chặng này. Thứ hai đây cũng là chặng mất an ninh nhất. Thứ ba là tiết kiệm thời gian, bạn đến thẳng "vùng lõi" của Karakoram Highway. Các cảnh núi tuyết hùng vĩ và các thung lũng đặc trưng của vùng là nằm ở khúc trên Gilgit.

Tuy vậy, nếu bạn bỏ qua chặng này thì cũng có phần đáng tiếc. Từ Gilgit trở đi, mặc dù cảnh đẹp nhưng đường bằng phẳng và không hiểm trở. Chặng Islamabad - Gilgit là chặng từ đồng bằng leo lên độ cao của núi tuyết, và đường đi khúc này CỰC KỲ hiểm trở. Đường đi hàng trăm km bên mép vực sâu hàng trăm mét của sông Indus. Tài xế phóng bạt mạng (xe khách) và đường rất xấu và hẹp. nhiều lúc ngồi bên cửa sổ nhìn xuống dưới xe bạn gần như không thấy mép đường, chỉ thấy vực thôi :). Và cảnh tượng thì cũng hiểm trở với nét đẹp riêng. Mình không chụp mấy hình ở khúc này, vì những chỗ đẹp nhất thì thường là bận trấn an bản thân, chửi tài xế, và ... ngắm cảnh. Nên nếu có thời gian thì bạn nên đi đường bộ cả chặng từ Islamabad lên.

FB_IMG_1451838051035_zps1zn8y4s1.jpg
[/URL][/IMG]

FB_IMG_1451838062360_zpsuwvgbc2r.jpg
[/URL][/IMG]

FB_IMG_1451838083036_zpsejapbs9q.jpg
[/URL][/IMG]

Về Skardu thì mình nghe nói là rất đẹp, nhất là đoạn đường đi men sông từ Karakoram Highway rẽ vào. Bọn mình đã bỏ qua Skardu.

Ngoài Skardu thì tất nhiên bạn phải dành 1 ngày ở Hunza. Gần Hunza (trên đường vào) có thung lũng Chalt nhỏ nhưng rất đẹp. Bạn nên thăm Chalt. Nên để ý gần đó có một đoạn nguyên bản của con đường tơ lụa xưa, vắt như sợi chỉ trên vách núi.

FB_IMG_1451838543331_zpsfx7cnoix.jpg
[/URL][/IMG]

Sost là thị trấn biên giới, tưởng không có gì, nhưng mấy làng ở đó rất đẹp, nên dành trọn một buổi sáng đi dạo ở cái làng ngay bên kia sông, từ thị trấn qua cái cầu nhỏ, leo lên đồi chút là tới.

P_20150910_070947_zpswevt9ksq.jpg
[/URL][/IMG]
 
Bay đến Pakistan:

Từ VN bay đến Pakistan thì thuận tiện và rẻ nhất là Thai Airways qua Bangkok. Chặng BKK - Islamabad là bay buổi tối. Giá như bay ban ngày thì ngắm được bao nhiêu cảnh, vì theo GPS và ánh đèn dưới đất, máy bay bay trên những thành phố đầu bảng của Nam Á: Calcutta, Varanasi, Delhi, Lahore.

Từ Tân Sơn Nhất đã có mấy bạn Pakistan, lên máy bay ở Bangkok thì toàn Pakistan. Cứ ngồi gần là thấy mùi của họ. Mùi gì thì các bác đến Ấn Độ biết rõ. Anh bạn đi cùng bảo "lỗi hệ thống rồi".

Sân bay Islamabad, nghe bảo mới sửa lại, cũ kỹ và chật chội, tệ hơn sân bay quốc nội Việt Nam.

Islamabad khá bụi bặm và mấy khu mình tới thì cũng tồi tàn. Và tất nhiên là đã tràn trề hương vị viễn du!

GPS khi máy bay tới gần Islamabad:
11998832_878304915557281_7340424185150622700_n_zps6ldagefc.jpg
[/URL][/IMG]

11953260_878304945557278_3286167951565489144_n_zpsjmldrknh.jpg
[/URL][/IMG]

11201604_878305038890602_8354789288256662709_n_zpsmxq5r9po.jpg
[/URL][/IMG]

11953000_878304988890607_5425130090074994512_n_zps0arsh0oc.jpg
[/URL][/IMG]

11993281_878305132223926_8445982214201481651_n_zps8i6t3na9.jpg
[/URL][/IMG]

11954778_878305058890600_7430726034578648354_n_zpsgu2fs37r.jpg
[/URL][/IMG]

Xe nội địa. Hiệu Khyber, lấy tên theo con đèo nổi tiếng giữa hai nước Pakistan và Afghanistan.
11949515_878305152223924_7287794564708058337_n_zpsjzhecica.jpg
[/URL][/IMG]
 
Khá thích cung Trung và Nam Á này, hai nhánh của con đường tơ lụa xưa. Bác cho thêm thông tin với nhé, nhất là thông tin về việc ra vào ở chổ cửa khẩu.
 
Cảm ơn bạn Mogumogu. Nhập cảnh vào Pakistan thì nhẹ nhàng không có gì để nói. Không bị hỏi han gì, cộp dấu luôn.

Việc ra khỏi Pak, vào TQ, ra khỏi TQ vào Kyrgyzstan, và ra khỏi Kyrgyzstan thì messy và có nhiều thứ để nói hơn (kể sau).

Nhập cảnh vào Pakistan có một chuyện thú vị mình chưa bao giờ gặp. Sau khi cộp dấu vào hộ chiếu thì cô nhân viên xuất nhập cảnh kẹp cho mình một mảnh giấy lộn vào cái trang vừa đóng dấu. Bọn mình hai thằng mỗi thằng đều được một tờ. Hai thằng vừa qua khỏi quầy check hộ chiếu liền lôi tờ giấy ra xem, hỏi nhau không biết nó là cái gì vì nó đúng là giấy lộn xé ra từ một tài liệu vớ vẩn nào đó. Bối rối quay lại hỏi cô cộp dấu thì cô ấy bảo không có gì đâu cái đó kẹp vào để mực từ cái dấu mới cộp khỏi nhòe sang trang đối diện.

Dễ thương ghê.
 
Sau khi lấy hành lý trước khi ra khỏi sân bay còn bị một chú an ninh khá thân thiện ra hỏi cái gì đó kiểu như "bọn mày có uống rượu không". Mình trả lời phớ lớ 'có, có'. Chú kia nhìn vào ba lô mình và nhắc là ở đây cấm mang rượu vào. Hóa ra câu trước chú ấy không phải hỏi mình có uống không mà là mình có mang rượu vào không.

Hóa ra là nước Hồi giáo thì việc này làm có hơi chặt. Bác nào qua đây thì tốt nhất đừng xách theo rượu cho nó lành.
 
Pakistan tiêu tiền Rupee. Tỷ giá dễ nhớ, cứ khoảng 100 rupee là 1 đô la. Đi taxi từ sân bay vào trung tâm hết khoảng 10 đô la. Sân bay nằm cách thành phố khá xa, đi mãi mới tới. Xe cộ thì tồi tàn (chả đâu nhiều xe xịn như VN). Phần lớn dân tình đi ô tô nhưng cũng có một số người đi xe máy, cả gia đình chở nhau trên cái scooter giống VN. Và không đội mũ bảo hiểm.

Taxi ở sân bay Islamabad cũng bát nháo. Tài xế tự chạy đi kiếm khách, mặc cả ngã giá. Không có meter. Cứ thông lệ là từ sân bay vào trung tâm hết 10 đô.

Bọn mình tới nhà trọ (guest house) ở Islamabad là 12h đêm. Sáng hôm sau 5h đã ra bến xe khách. Cho nên chỉ nhìn Islamabad được chút xíu dọc đường từ sân bay vào, dọc đường ra bến xe, và tại bến xe.

Mình không biết tại trung tâm Islamabad thì sao, chứ ở nơi không xa trung tâm lắm như nơi mình ở trọ, thì cơ sở vật chất đường sá có vẻ kém hơn Tp HCM và Hà Nội, ví dụ đường lớn thì trải nhựa nhưng vào trong ngõ không nhỏ lắm thì là đường đất.

Guest house ở Islamabad, phòng rộng rãi nhưng rất đơn giản, giá $30 một đêm. Ở VN chắc chỉ khoảng 300 ngàn.

P_20150906_053855_zpsdavyanv7.jpg
[/URL][/IMG]
 
Islamabad là thành phố mới, xây dựng sau khi lập nước Pakistan. Có nhiều đại lộ dài, hai bên là đất trống hoặc trồng cây, xa xa mới tới nhà cửa. Không khí khá giống đường ở Châu Âu. Anh bạn từng ở Mỹ thì bảo cũng gợi nhớ California.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
36,691
Bài viết
1,135,396
Members
192,428
Latest member
mr88asia
Back
Top