What's new

Làm sao để gia đình đồng ý cho mình đi phượt?

Ý em không phải là đi tham quan hay đi nghỉ mát. Em lập một kế hoạch chi tiết lắm rồi. đến tận chân răng rồi. chính vì chưa phượt bao h nên em mới thèm phượt chứ, mà kể cả sau này phượt rồi thì em vẫn thèm đi nữa. Em mà phượt đc rồi thì em đâu có cần nhờ ng` cho ý kiến như thế này đc ạh?

Em chưa đi phượt bao giờ, chỉ nghe nói đến phượt rồi thèm phượt mà đã đòi xuyên Việt rồi à?? Em phải biết xuyên Việt là một chuyến khủng mà nhiều người đi kha khá rồi còn chưa dám mơ đến đâu em, em chưa có tí kinh nghiệm nào thì nên đi một vài chuyến từ dễ cho đến khó cho quen đi đã, rồi hẵng tính đến chuyện xuyên Việt. Chỉ nghe cách em nói trong mấy bài viết này, anh mà có quyền quyết định anh cũng không cho em đi. Thế là đủ hiểu rồi nhé, tuổi trẻ cứ bình tĩnh.
 
Khổ thân bạn trẻ vào nhờ mà toàn được các anh chị cấm cản thôi :)). Các anh chị đi suốt mà còn cấm thế này thì bố mẹ không cho đi cũng phải không trách được =)
Chưa đi bao giờ mà xuyên Việt thì nên kiếm tour em ơi. Giờ nếu rảnh quá cứ lấy xe chạy vòng vòng quanh nhà độ 100km đi về trong ngày là ok rồi. Còn trẻ đời còn dài mà em.
 
Bạn hãy thể hiện với bố mẹ bạn rằng "con đã lớn" qua những sinh hoạt thường nhật mỗi ngày của bạn. Từ đấy họ sẽ nhận thấy được rằng bạn đã lớn, có thể chăm lo tốt cho bản thân...lúc đấy việc bạn thuyết phục họ cho bạn vác balo lên đường sẽ rất dễ dàng !
 
Nếu mình là ba mẹ của bạn thì mình cũng không cho bạn đi đâu. Nhưng mình sẽ suy nghĩ lại và hỏi: "Đâu, con thử kể cái kế hoạch xuyên Việt của con cho ba mẹ nghe cái coi!"
 
Phàm là sinh viên đi phượt, gia đình luôn là 1 trong những vấn đề quan trọng. Tôi xin nói thẳng luôn là 1 ngày đẹp giời, bạn chạy vào phòng bố mẹ, cười tươi, thông báo: “Mai con đi vài trăm km xe máy, đi chơi ý mà” thì đầu tiên bố mẹ bạn sẽ cười hô hố, bảo thằng này vui tính, và sau khi bạn nhắc lại lần thứ 2 với thái độ nghiêm túc hơn, thì lệnh giới nghiêm toàn Hà Nội ngay lập tức được tung ra, gần như 95% là không được đi. Nhưng thực tế đã chứng minh, dân phượt vẫn đi, vẫn tiếp tục con đường bất tận đó. Vậy họ đã làm thế nào để có được cái giấy phép gia đình?

tôi tạm thời không bàn đến các bác phượt già, vì bác ý cũng ít khi cần xin ai.

Về phương hướng xin giấy phép gia đình, tôi chia ra làm 2 loại

Loại 1: Nói dối.... (Tôi không xúi giục các bạn nhé, chỉ là liệt kê thôi)

ĐỐi tượng sử dụng thường là các bạn sống xa gia đình, ít bị theo dõi gắt gao. Cách thực hiện thì đơn giản thôi: xin đi vắng 1 thời gian, với những lí do rất tốt đẹp và an toàn, thậm chí các bạn đang ở trọ Hà Nội còn không thôgn báo gì, coi như con vẫn đang ở HN, thực ra con tếch xa hà nội cả nghìn km rồi T___T. Các lí do thường gặp là
- BỐ mẹ ơi, lớp con tổ chức đi tham quan (tếch được 2-3 ngày, 4 ngày thì mồm phải dẻo lắm) Cần bạn bè hùa vào, bàn luận như sắp đi thật ý (dĩ nhiên là lớp thì đi bằng ô tô, chứ bảo đi xe máy, thì hiệu quả gần như không có)
- Bố mẹ ơi, con phải đi thực tập ở khu vực xyz này, bắt buộc (đi được 1 tuần trở lại) cái này thì cần kĩ năng làm giả giấy giới thiệu, khả năng mồm mép cũng phải tốt, và đặc biệt nên cần 1 vẻ mặt đau khổ, kiểu “*** gì, đang ở nhà sướng lại phải đi”, v.v...
- Bố mẹ ơi, con về thăm quê bạn (đi được 4-5 ngày, tùy cái quê bạn nó ở đâu). Cần 1 đứa bạn bảo lãnh, và độ trơ mặt của 2 đứa phải tương đồng
- Bố mẹ ơi, con sang nhà bạn trông nhà cho nó ( đi từ 1-2 ngày) cách này đòi hỏi bạn bè phải thân, bố mẹ phải tin tưởng, khuyến cáo các bạn nữ không lôi bạn trai về bảo như vậy nhé
- Bố mẹ ơi, con đi tình nguyện (đi được 1 tuần) bố mẹ phần lớn thích các con cái tham gia hoạt động tình nguyện, vì thế có nghĩa là được 1 tổ chức lớn bao bọc và an toàn

ĐÓ là 5 lí do thường dùng nhất khi bạn nói dối, Các lí do này luôn cần các kĩ năng phụ trợ:
- Làm giấy phép giả, cần sự khéo tay và tính toán hợp lí
- Bạn bè hỗ trợ, 1 khi mình bạn nói thì sẽ hơi khó tin, nhưng nếu vài đứa nói thì bố mẹ bạn sẽ dễ xiêu hơn
- Người bảo trợ, anh chị em họ, chú bác thân thiết, bạn thân ủng hộ, đều là đồng minh đắc lực, nếu 1 người lớn bảo là cho cháu nó qua chơi với cháu tôi ít hôm, thì chắc 90 % thành công :D
- Mặt trơ trán bóng, riêng thể loại dối mẹ lừa cha, thì ít nhiều đã có kĩ năng này.
- Lưỡi không xương: Bạn phải nói thật ngọt, thật đắm đuối cá chuối phải nhảy lên bờ mới mong đạt hiệu quả
- 1 đầu óc tỉnh táo để lên kế hoạch hợp lí
- Và rất nhiều may mắn

Các câu hỏi mà cha mẹ sẽ dùng để kiểm tra bạn:

- Mày đi mấy ngày ( câu này là chắc chắn) Bạn nên cân nhắc số ngày mà bốc phét cho hợp lí do, kẻo dính trấu
- Mày đi bằng gì ? bạn nên chọn 1 phương tiện an toàn nhất, tàu hỏa thường là lựa chọn tuyệt vời, sau đó là ô tô, máy bay đứng thứ 3, và đi bộ thì khá là bốc phét, xe máy thì *** nói dối còn hơn
- Đưa tao số điện thoại của < người có trách nhiệm kiểm tra bạn> cái này khó, vì vậy mới cần 1 người bảo kê cho bạn, hãy lựa chọn thật kĩ, 1 số bạn nói dối trắng trợn bằng cách đưa số thằng bạn thân cho mẹ, rồi bảo, bác ý già rồi, giọng khó nghe lắm. Tôi cho là không nên, vì đột nhiên mẹ bạn gọi mà thằng kia lại hô hố ra là thằng nào gọi đấy, thì bạn về nằm sấp ngay
- Trình bày xem mày làm những gì? Cái này thì cần 1 đầu óc sắp xếp hợp lí, sao cho mọi thứ thật rõ ràng, tránh bố mẹ xoay cho 1 lúc thì bạn tung hê hết cả. Ví dụ như này. Nếu không khéo, rất dễ bị lộ khi bố mẹ bạn kiểm tra trong khi bạn đang du hành. Đã có vài trường hợp, bảo bố mẹ đi tàu hỏa, mà lúc bố mẹ gọi đáng lẽ phải ở trên tàu thì đồng chí này lại đang rung đùi ngồi xe máy, thế là lại phải huy động vài đứa bạn, đứa thì mồm kêu xình xịch, đứa thì “CHị ơi cho xem vé”. Khốn đốn vô cùng.
- Cái nơi mày đi, nó ở chỗ nào? Hê hê, tôi đã từng lâm vào hoàn cảnh bí, khi hôm nay xin đi Hòa BÌnh, Mai châu, mai bố mẹ hỏi lại, lại đếch nhớ hôm qua xin đi đâu, nhớ là Châu Châu gì đó, nên bảo là con đi... Lai Châu (cách nhau tầm 600km) :) May mà sau cái tiếng hả rõ to của mẹ tôi thì tôi cũng lại về với Mai Châu được :D Chuyến đó thực tế ra là tôi đi MỘc châu. Bài học là phải thông thuộc địa lý

CÒn rất nhiều câu hỏi nữa, mà chỉ cần không tỉnh táo 1 chút thôi, bạn sẽ dính trấu ngay lập tức. Bạn nên cân nhắc thật kĩ trước khi nói dối, vì hậu quả của việc nói dối nhiều khi ngoài khả năng dự đoán. MỘt số hậu quả của phương án nói dối
- Bị cấm đi ngay lập tức và thậm chí mãi mãi về sau (forever and ever) nếu bị phát hiện
- Không được chia sẻ với gia đình về chuyến đi, bạn sẽ kém hào hứng hơn, sự ủng hộ của gia đình luôn là chỗ dựa vững chắc cho mọi dân phượt
- DÙ gì thì nói dối cũng không tốt, bạn nếu thiếu tỉnh táo sẽ dần dối trá trong cả những vấn đề khác
- Không được khoe khoang ảnh, thành tích, sau chuyến đi, vì bạn nên nhớ là bạn đã nói dối :D (riêng tôi nói dối về toàn khoe :D)
- Nếu bị bại lộ khi đang trên đường đi, thì bạn có thể vẫn tiếp tục đi được, nhưng sẽ mang theo 1 tâm trạng lo lắng, khổ sở v.v... Chả ra cái *** gì L
- Không được gia đình support về mặt kinh nghiệm, tiền bạc v.v... mà đôi khi lại rất quan trọng

THế đáy, nói dối có những cái lợi và cái hại riêng, hãy cân nhắc thật kĩ trước khi sử dụng, vì đôi khi, hậu quả của bạn tạo ra, lại ko chỉ rơi vào mình bạn :D

Dĩ nhiên, bên cạnh nói dối, vẫn còn 1 phương án khác cho bạn lựa chọn, gian nan cũng hơn, mà lợi ích cũng lớn
 
Loại 2: Nói thật

CHọn cách này, thì bạn đang khá là đánh cược số phận chuyến đi đấy, nếu chọn cách nói dối mà muốn chuyển qua nói thật thì bạn có thể chọn cách báo hủy cái chuyến đi dối trá, và nói thật, hết sức đơn giản, bố mẹ ít nghi ngờ là bạn đã dối trá (ít nhưng vẫn có nhé) CÒn khi nói thật, mà ko được phép rồi bạn lại bảo nói dối (trùng số ngày biến mất khỏi gia đình) thì 80% bạn bị nghi vấn và giám sát chặt chẽ. Vì thế, khi nói thật, bạn hãy luôn nói thật

Các bạn sẽ nghi ngờ: Nói thật thì đứt cha nó rồi còn đâu, vâng, sẽ đứt, nhưng sau nhiều lần đứt có thể bạn sẽ thành công. Thường thì không bố mẹ nào tin thằng/con quý tử bé tẻo bé teo này lại có thể đi xa hay nguy hiểm đến thế, nên mới không cho bạn đi, vì vậy điểm cốt lõi của phương án nói thật là LÒNG TIN.

LÒNG TIN của gia đình đối với mỗi bạn trẻ là cao thấp khác nhau. Trong lĩnh vực đi phượt, lòng tin phụ thuộc vào các kĩ năng sống, tính cách, và thành tích cá nhân của bạn. Nếu bạn từng chăn trâu cắt cỏ, hoạt động tình nguyện vô biên, đi nhiều nơi, thì dĩ nhiên là có được nhiều lòng tin hơn là các con giời mắt đít chai cắm mặt vào sách, vào máy tính, ai đánh là về mách mẹ, cả đời chưa ra khỏi thành phố :( thật sự là các bạn đi trọ học xa nhà luôn được đánh giá cao hơn các bạn ở với gia đình :D. Vậy nếu bạn đang có 1 chỉ số lòng tin vô cùng thấp, thì phải làm sao?

Chiến thuật gây dựng lòng tin với gia đình cần 1 thời gian dài, chứ không thể nhanh chóng ngày 1 ngày 2, vì thế, nếu năm sau bạn đi phượt, thì nên làm luôn từ bi giờ. Hãy chứng tỏ rằng bạn có thể sống được ở bất cứ đâu, hãy học thêm các kĩ năng sống, và luôn chứng tỏ rằng bạn hiểu biết xã hội và các vấn đề liên quan. Trong trường hợp chỉ còn vài tháng là đến chuyến đi, bạn hãy thử tập trung, thâu tóm mọi vấn đề, và chuẩn bị 1 bài thuyết trình ngay ngắn, tránh việc báo là con đi đây, bố mẹ hỏi cách bao xa, bạn lại bảo không biết bao xa, thì bạn nghỉ khỏe. Các điểm cốt yếu như sau:

- Giải trình chi tiết về chuyến đi, điểm đi điểm đến
- Giải thích nguyên nhân bạn muốn đi, và trình bày thật xúc động về mong ước khám phá thế giới, bố mẹ nào cũng lo cho con nhưng bố mẹ nào cũng mong muốn con mình là nhà thám hiểm (vì bố mẹ nào ngày xưa chả thích làm nhà thám hiểm
- Trình bày các vấn đề lien quan ( như xe cộ, đường sá ra làm sao, đi bao lâu thì nghỉ, tiền nong dư lào, nơi bạn đến có ý nghĩa thế nào, mức độ an toàn ra sao) dĩ nhiên là nên chém theo chiều hướng có lợi
- Đưa ra list bạn đồng hành, tiểu sử, số ddiện thoại để bố mẹ yên tâm và biết con mình đi với những người co thể tin cậy được (hạn chế đưa ra các bạn chỉ quen qua in tờ lẹt)
- Đề cập thật kĩ các vấn đề an toàn của chuyến đi, các quy tắc an toàn tối thiểu v.v...
- Nói rõ là bạn đã đáp ứng những yếu tố nào của chuyến đi, và bạn của bạn sẽ giúp bạn về yếu tố nào
- V.v...

Nếu bạn làm tốt khâu này, thì bạn đã có 60% cơ hội rồi, dù có thể vẫn là cái lắc đầu. Nếu bố mẹ bạn vẫn lắc đầu, thì chuyển sang phương án 2: Sự quyết tâm.

Đừng vội nản chí, bạn hãy nghĩ cách làm sao để bố mẹ bạn biết bạn đã rất quyết tâm thực hiện chuyến đi như thế nào? Treo ảnh mục tiêu trong phòng, tìm hiểu thông tin liên quan, dù cho bố mẹ ngăn cản bạn ra đi, luôn tập trung cho chuyến đi bất cứ khi nào bạn có thời gian rỗi ... ĐÓ là các cách thường hay dùng. Riêng tôi, lần đầu tôi đi phượt, leo fanxipang, nhà tôi cản vì nghxi nguy hiểm và sức khỏe không đảm bảo (tôi thấp bé nhẹ cân) Vậy là cứ đều đều hàng sáng, 5h dậy, chạy bộ vài km, dần dần những tiếng khóa lách cách mở cửa lúc 5h cũng có tác dụng của nó :D nó thể hiện ra sự quyết tâm và nghiêm túc của bạn trong vấn đề :D Và khi ddó, trong mắt bố mẹ bạn, bạn đã có 1 cơ số lòng tin nhất định .cheer

ĐIều quan trọng của phương án này là phải kiên trì, và phải quyết tâm, Hãy cân nhắc vì 1 số bố mẹ cực đoan bảo thủ sẽ luôn giữ rịt cái lắc đầu dù trong thâm tâm họ cũng nghĩ bạn sẽ làm được

1 khi bạn đã nói thật thành công, thì chuyến đi của bạn sẽ rất tueyẹt vời, bạn có thể gọi về gia đình ở bất cứ đâu (và đừng quên gọi về) bạn có thể nói về chuyến đi cả trước và sau chueyén đi, bạn có thể treo ảnh quanh nhà, và nhận được những sự ủng hộ không thể ngờ tới

Thé đấy, nói dối và nói thật về cơ bản là 2 phương hướng với muôn vàn ngã rẽ khác nhau mà bạn có thể áp dụng. Tuy nhiên cách nào cũng có cái lợi hại riêng. Và chọn cách nào là do bạn. Nhưng tôi nghĩ rằng, mix cả 2 luôn là phương án tuyệt vời nhất. Hãy nói thật về chuyến đi, và nói kém thật hơn 1 chút về các yêu tố nhạy cảm :D độ chênh lệch giữa nói thật và nói dối theo tôi là 70 và 30, tùy vào từng chuyến. Ví dụ, tôi đi a pa chải thì bảo là cho xe máy lên ô tô, đi đến qua 1 số đoạn nguy hiểm mới đi xe máy (dù tôi đi xe máy sạch) Hay đi xuyên việt chỉ đi taàm 2-300km 1 ngày thui (trong khi ngày đầu tôi phóng 600km) :D Tuy nhiên cũng có những lần tôi nói dối khá nhiều, như khi đi Hà Giang, tôi chỉ bảo vè nhà bạn thăm đền hùng ở Phú thọ , hề hề, god forgive me :D

Tôi không thể bày cho các bạn cụ thể cách xin giấy phép như thế nào, vì người hiểu gia đình các bạn nhất chính là các bạn


Chúc các bạn may mắn...
 
Mình không ủng hộ phương án nói dối chút nào. Nếu nói thật mà gia đình không đồng ý => Rõ ràng gia đình không tin bạn => Hãy tự chứng minh bằng khả năng của mình.

Có những vị phụ huynh yêu con kiểu bao biện, chả muốn con đi đâu xa cha xa mẹ cả => Lại càng không nên nói dối vì những bạn con của các vị phụ huynh này đảm bảo là khá gà (vì từ nhỏ phụ huynh úm kỹ quá) đi như thế dễ mang hoạ sát thân cho bản thân và bạn cùng đi (phụ huynh bạn mà biết chuyện thì đồng bọn của bạn cũng lên bờ xuống ruộng chứ không đùa đâu).

Tại sao các bạn cần có sự đồng ý của gia đình đến thế? Lý do cơ bản là phần lớn chi phí cho chuyến đi, nhất là đi nước ngoài, là do tài trợ của gia đình; xe bạn dùng để lặn ngòi ngoi nước là xe của gia đình mua cho nên không được phép sẽ không có tiền, không có xe để đi; nếu bạn liều đi, đi về coi chừng không có nhà để ở, không có cơm ăn, không có tiền đóng học phí... Do đó, độc lập về kinh tế rất cần thiết, khi đấy việc giải trình sẽ ít đi rất nhiều hạng mục.

Nếu được đi, trong khi đi ít nhất phải gọi điện 1 ngày 1 lần, cho phụ huynh biết là hôm nay đi đến đâu, điều kiện ăn ở ra sao cho các vị an tâm; có nhiều bạn sĩ diện, sợ gọi về thế sẽ bị bạn bè chê cười là đồ bám váy mẹ nhưng chuyện thiếu thốn thông tin sẽ làm phụ huynh lo lắng bất an => lần sau sẽ không muốn cho đi nữa để đỡ lo.

Trong khi đi phải chụp ảnh những nơi mình đi qua, ảnh nên đẹp, chụp nghiêm túc; đem về rửa ra hoặc làm thành file PP chiếu cho phụ huynh xem => bảo chứng lời kể của mình bằng hình ảnh. Nếu qua ảnh của các bạn có thể thấy công tác tổ chức lôi thôi lúi xùi quá, hành trình gian khó quá hay bạn đồng hành của bạn nhí nhố không đáng tin thì phụ huynh cũng sẽ chợn.

Các chuyến đi phải đi từ gần đến xa, từ dễ đến khó, từ ngắn ngày đến dài ngày, từ tốn ít tiền đến tốn nhiều tiền. Đừng nghĩ đến chuyện đốt giai đoạn. Bạn mới nở trong trứng ra mà đòi đi xuyên Việt hay đi Tây Tạng mà muốn được phụ huynh đồng ý mới là chuyện hoang đường.

Hãy luôn nhớ, trong khi đi xa nhà, phải luôn có trách nhiệm với bản thân: chăm lo sức khoẻ của mình, ăn ngủ điều độ, không rượu chè bài bạc, không chơi những trò nguy hiểm, bảo quản tốt tài sản, không vi phạm pháp luật... thì đó chính là sự đảm bảo cho những chuyến đi sau này. Nếu bạn về nhà trong tình cảnh rách như xơ mướp, mang bệnh trong người, thương tích đầy mình hay tệ hơn nữa là có thông báo của cảnh sát nơi khác gửi về địa phương, gia đình về sự vi phạm của bạn... thì có chuyến đi tiếp theo mới là lạ.
 
Đùng 1 cái đòi đi bụi thời gian dài thì đúng là khó xử cho gia đình thật, như ý kiến của mọi người, nên đi 1 vài chuyến ngắn ngày để làm nền, có thể kết hợp đi với các nhóm từ thiện hoặc các nhóm phượt khác để học kinh nghiệm sống. Còn nếu nhất quyết muốn đi xuyên Việt thì nên tìm một vài người bạn đồng hành mà gia đình tin tưởng. Good luck
 
Đấy là liệt kê hàng loạt thôi, nhiều gia đình khó khăn quá và chuyến đi chỉ 2-3 ngày, lại đơn giản thì nhiều khi...nói dối cũng được (Nhiều gia đình mà mình gặp thậm chí không cho đi tham quan với lớp thì có mà nói thật đằng giời cũng chết ) :(
 
Mình biết đến phượt cũng mới đây thôi và tìm hiểu về phượt cũng với quãng thời gian tương ứng. Lúc còn sinh viên hễ đi chơi đâu đó 1,2 ngày thì trong đầu bố mẹ thường lởn quởn những câu hỏi như: không biết nó đi đâu, làm gì, đi với ai, có bị người xấu lôi kéo, hút chích, cờ bạc hay không? mặc dù vẫn được coi là con ngoan nhưng các cụ cứ quan niệm rằng.. ai biết đâu được cái tuổi đang lúc dễ sa đà mà.. :shrug:. Rồi ráng dành tiền sắm cái máy ảnh để ấy cớ là con yêu cái đẹp, cái hoang dại hoang sơ để quảy cái ba lô lên đường...nhưng rồi lại có những câu hỏi khác .. không biết nó đi đường thế nào, có bị nguy hiểm hay không? cướp bóc, rắn rết khi vào rừng.. híc lại pó tay tập 2.. cuối cùng chốt lại ... mày ở nhà cho tau, lo học hành đừng có đua đòi vớ vỉn ..còn nhỏ giờ chưa phải lúc để phục vụ sở thích ... rồi sau một hồi giải thích năn nỉ, các cụ phán 1 câu chắc nịch : lớn rồi phải biết suy nghĩ cho bố mẹ...không nói nhiều lằng nhằn ở nhà cho tau. (NO). Giờ lớn, đi làm lo được cái ăn cái ở, cũng có thể phục vụ cái sở thích mà xưa kia mình theo đuổi nhưng được 1 thời gian thì cũng lại đua đòi có mái cho bằng anh bằng em chứ không tụi nó cười vào mặt.... rồi cũng rước nàng về dinh để tăng dân số theo chủ trương của nhà nước bằng cái tấm giấy được phép kết hôn....những tưởng đâu đời mình có thêm 1 bước tiến mới về cái sở thích kỳ quặc băng rừng lặn biển... ai mà ngờ nó suy tàn cạn kiệt từ khi nàng nắm hầu bao, nắm lịch đi lại ..... tối nằm vắt trán suy nghĩ mà thầm than rằng ..... em ơi !!! từ lúc cưới em anh đã mất đi 1 người yêu và có thêm 1 bà mẹ nữa rồi :(.
Ngày lúc này vẫn chưa thể có câu trả lời là " Làm sao để gia đình cho mình đi phượt". Ai có điều kiện, hoàn cảnh sống hợp lý thì cứ lên đường riêng tui trốn đi được thì trốn, không được thì ngậm ngùi lấy lý do cafe sáng để đưa tiễn anh em.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
36,722
Bài viết
1,136,321
Members
192,509
Latest member
SmmEliteUSA
Back
Top