What's new

[Chia sẻ] Lang thang ở Brazil

Xin chào cả nhà.
Đây là lần đầu em post bài chia sẻ trên phượt. Trước khi bắt đầu cho em được gửi lời cảm ơn đến anh/chú netwalker và anh/chú ChâuBáThông; 2pic hành trình Nam Mỹ và 2pic về Peru là nguồn động viên và cảm hứng rất lớn thôi thúc em đến với Nam Mỹ lần này.
Số là em rất thích xem ảnh du lịch để coi như mình được đi đây đi đó, thăm quan qua màn ảnh nhỏ. Từ trước đến nay, trên các diễn đàn du lịch, bao gồm cả Phượt, số lượng các 2pic về thiên nhiên, phong cảnh Châu Á, Châu Âu, Châu Úc và Bắc Mỹ đã ngập tràn, chỉ có Nam Mỹ và Châu Phi là hơi khó kiếm. Vì vậy trong em luôn hiển hiện câu hỏi những vùng đất này trông nó ra sao, to hay nhỏ, núi hay đồi, giầu hay nghèo, mặt mũi con người ra sao, phong tục tập quán như nào? Muốn trả lời được câu hỏi đó thì phải tự thân vận động, tự mở lối đi thôi. Thế là cách đây tầm 3 tháng em bắt đầu lên kế hoạch và chuẩn bị cho chuyến đi, từ mua vé máy bay, xin visa, tìm hiểu thông tin các kiểu. Vậy là cuối cùng giờ đây cũng đã đặt chân được đến vùng đất đầy thú vị này. Hôm nay đã là ngày thứ 3 của em ở đây, sẵn có chút thời gian rảnh em mở luôn 2pic này để post ảnh dần. Em sẽ pôst ảnh theo trình tự thời gian, xen kẽ với một chút cảm nhận, cũng như tổng hợp những kiến thức, kinh nghiệm có được. Mong mọi người ủng hộ, em xin cảm ơn.
 
Last edited:
Vậy là kết thúc 2 ngày ngắn ngủi ở Brasilia, cuộc hành trình tiếp tục với chuyến bay từ Brasilia đi Foz do Iguacu. Nhân dịp được đi máy bay, em xin được chia sẻ đôi điều về hàng không ở Brazil. Ở Brazil thì hãng hàng không lớn nhất là Tam, bao trùm cả nội địa và quốc tế. Sau Tam thì có Gol, Trip, Avianca, 3 hãng này chất lượng ngang hàng với Tam, có điều là chỉ bay nội địa, ko bay quốc tế. Giá vé của 4 hãng này đắt ngang nhau, phải nói là đắt lòi kèn, ví dụ như chặng bay nội địa Sao Paulo - Rio de Janeiro, thời gian bay chưa đầy 1 tiếng nhưng vé bèo nhất cũng độ R$500-600, tương đương khoảng US$300. Tin vui là ở Brazil còn có 1 hãng hàng không nữa, tên là Webjet, hàng không giá rẻ đúng nghĩa, cũng với chặng bay trên, giá vé chưa đầy R$100, tương đương khoàng US$50. Tuy nhiên thì mới đây Webjet đã bị Gol mua lại, không biết liệu trong thời gian tới người Brazil có còn máy bay giá rẻ để mà đi không?
Tất nhiên là tiền nào của nấy, không thể đòi hỏi dịch vụ hoàn hảo từ một hãng hàng không giá rẻ. Có vô số điều để phàn nàn về Webjet. Chuyến bay nội địa từ Brasilia đi Foz do Iguacu phải dừng tới 2 lần, thế nên bay nội địa mà lâu như bay quốc tế, suốt quãng thời gian đó chả được cho ăn uống gì, cái gì cũng phải mua, mà giá đồ ăn đồ uống thì chẳng dễ chịu chút nào, thà nhịn đói còn hơn.
Cái Boarding Pass cũng toát lên cái "giá rẻ", được in như kiểu giấy hóa đơn ở các siêu thị, thậm chí mầu giấy và chất lượng còn kém hơn, tên người ta 3 chữ thì sai chính tả mất 2, lúc hỏi lại chị bán vé thì chị ý bảo chả sao ko vấn đề gì đâu, vẫn hơi lo. Đến lúc ra sân bay thì mới biết là họ còn chả thèm kiểm tra giấy tờ gì của mình, cứ thế đưa vé, kiểm tra an ninh rồi ra thẳng cửa, lên máy bay, mất công lôi hộ chiếu ra cầm trên tay.

Đây là cái Boarding pass xấu xí và sai chính tả tùm lum
#92
DSC_0556.jpg


Ghế thì không ngả được, cứ phải ngồi thẳng tưng thôi
#93
DSC_0557.jpg


Có thể thấy được sự cũ kỹ của cái máy bay
#94
DSC_0558.jpg


Kẹp giữ khay cũng sứt mẻ
#95
DSC_0559.jpg


Trên cửa sổ thì côn trùng bò lổm ngổm
#96
DSC_0585.jpg


Giảm thiểu chi phí bằng cách cho hành khách đi bộ và leo thang lên máy bay
#97
DSC_0577.jpg
 
Chê nhiều rồi thì cũng phải khen một chút, dẫu sao thì cũng nhờ có Webjet mà tránh được việc ngồi xe buýt hơn 24 tiếng từ Brasilia đến Iguacu. Sự có mặt của Webjet thật sự có ảnh hưởng rất lớn đến việc di chuyển ở một đất nước như Brazil, nơi người dân lao động thu nhập thấp còn nhiều. Quan trọng hơn vì Brazil là một đất nước vô cùng rộng lớn, đi xe buýt từ thành phố này sang thành phố khác nhiều lúc đến 30-40 tiếng, thậm chí 1 số thành phố ở khu vực Amazon như Manaus thì còn chả có xe buýt nào chạy, chỉ có đi bằng máy bay hoặc thuyền. Một so sánh nhỏ để thấy được mức độ rẻ của Webjet, vé xe buýt Sao Paulo - Rio de Janeiro loại ghế conventional (loại rẻ nhất) là khoảng R$70, đi hết 6 tiếng. Trong khi đó nếu lên trang web của Webjet có thể dễ dàng tìm thấy vé Sao Paulo - Rio trong khoảng R$80-100.
Webjet có thể kém Tam, Gol, Trip hay Avianca ở nhiều điểm, nhưng riêng về khoản tiếp viên thì nhất định ko thua
#98
DSC_0574.jpg


Chữ W trắng trên nền xanh là biểu tượng của Webjet. Nhân tiện cái ảnh này chê luôn, cửa kính máy bay của Webjet bẩn kinh khủng.
#99
DSC_0596.jpg


Khen rồi giờ lại chê tiếp, việc đặt vé máy bay qua mạng của các hãng Brazil là vô cùng phức tạp, phiền nhiễu, nhiêu khê và bất cập. Có cả tá thông tin phải điền, mua vé máy bay và phải điền cả tên bố tên mẹ. Muốn mua được vé máy bay giá rẻ thì buộc phải là công dân Brazil, có số CPF (một dạng mã số thuế cá nhân, tương đương Social Security Number ở Mỹ), nếu ko có thì phải chọn mục công dân nước ngoài, và giá vé phải trả cao hơn rất nhiều. Việc thanh toán cũng gặp rất nhiều khó khăn nếu như không có thẻ tín dụng của Brazil, các hãng hàng không Brazil rất hạn chế nhận thẻ thanh toán quốc tế, tỷ dụ như Webjet chỉ nhận thẻ Visa và AmEx đối với các thẻ ngoài Brazil, bác nào xài Master hay Discover thì chắc chắn là chịu thua, muốn mua được vé lại phải bò ra đại lý trả tiền mặt, và tất nhiên là ở đại lý thì sẽ khó mà mua được các vé giá rẻ Promo hay Super Promo.
 
Last edited:
Trở lại hành trình, sau chặng dừng đầu bắt khách ở một sân bay nhỏ xíu, không nhớ ở thành phố nào nữa, chặng thứ 2 máy bay dừng ở Guarulhos, Sao Paulo, vậy là đã lần thứ 2 đặt chân xuống Sao Paulo, sau lần đầu trời còn chưa sáng thì lần này được nhìn thành phố vào ban ngày.
Nhà cửa ở Sao Paulo
#100
DSC_0569.jpg


#101
DSC_0571.jpg


Còn 1 chặng nữa thôi là đến Iguacu rồi
#102
DSC_0575.jpg


Vẫn là đi bộ từ nhà ga ra tận máy bay
#103
DSC_0576.jpg


Và rồi cũng nhìn thấy thành phố Iguacu, và đây cũng là tên con sông luôn
#104
DSC_0600.jpg


Nếu đi máy bay đến Iguacu thì nên chọn ghế cửa sổ bên trái để được nhìn thác từ trên cao. Do check-in muộn nên ko còn ghế bên trái nữa nên đành ngậm ngùi ngồi bên phải, lúc gần đến nơi dân tình ngó hết ra cửa sổ bên trái, mình ngồi tuốt bên phải chả hóng được gì
#105
DSC_0598.jpg
 
Đến sân bay quốc tế Foz do Iguacu, sân bay quốc tế mà nhỏ tý xíu, như thường lệ, chèo thang ra khỏi máy bay và đi bộ vào nhà
#106
DSC_0603.jpg


Do ko có tiền đi Taxi nên phải tìm cái cột có chữ Onibus để bắt xe buýt vào thành phố
#107
DSC_0604.jpg


Từ sân bay vào trung tâm khoảng 20 cây chuối, đến nơi check-in nhà trọ xong thì cũng đã tối. Thành phố cũng nhỏ, chỉ có vài trục đường chính, mới 7 giờ tối đã vắng tanh vắng ngắt, chả có người ngợm xe cộ gì cả, mà hôm đó lại là tối thứ 6, trông chả giống một thành phố du lịch chút nào
#108
DSC_0607.jpg


Đi lang thang một hồi đến cái ngã tư này thì có 1 anh công an và 1 anh bộ đội đứng, thấy có vẻ chẳng lành, thế là kiếm chỗ ăn ù 1 cái rồi chuồn về đi ngủ. Có cái quán Laos ko biết có phải là của các bạn Lào ko, nhưng mà cũng vắng, chả có mấy khách.

Sáng hôm sau, sáng thứ 7, vẫn một cảnh đìu hiu, y như không khí mùng 1 Tết ở Hà Nội
#109
DSC_0610.jpg


Trục đường đôi chính cũng thi thoảng mới có xe chạy qua
#110
DSC_0612.jpg


Đường to còn vắng nói gì đường nhỏ
#111
DSC_0614.jpg


Thỉnh thoảng mới có sự hiện diện của con người
#112
DSC_0613.jpg
 
Last edited:
@nttd2pdp: Bác cho em hỏi visa Brazil bác lấy tại Mỹ hay Việt Nam, nếu lấy tại Việt Nam thì thủ tục như thế nào có khó không, em rất muốn đi Nam Mỹ một chuyến nhưng không biết visa có khó không.
 
Last edited by a moderator:
Em lấy Visa Brazil ở Mỹ ạ. Khó thì cũng ko khó bác ạ, chỉ có điều là họ đòi hỏi (rất) nhiều giấy tờ thôi. Mô típ chung của các nước Nam Mỹ (Brazil, Bolivia, Argentina, Peru là những nước em đã nghiên cứu) là họ sẽ yêu cầu bác phải có những thứ sau: bản photocopy của thẻ tín dụng, photocopy bank statement, visa Mỹ, Proof of residency, vé máy bay khứ hồi đến và ra khỏi đất nước họ, giấy đặt khách sạn, và đương nhiên là phải có đơn visa application điền đủ không thiếu ô nào, một số nước còn yêu cầu bác có giấy tiêm chủng một số bệnh dịch nữa. Nói chung là nên có sự chuẩn bị cẩn thận và kỹ càng để khỏi mất công đi lại nhiều, vì chỉ cần thiếu 1 giấy là họ mời đi về, ko tiếp.
 
Như kế hoạch đã lên trước, những gì hay do đẹp đẽ nhất sẽ để dành đến sau, thế nên hôm nay bỏ qua thác Iguacu, mò đường lên đập thủy điện Itaipu trước. Việc định hướng và đi lại bằng phương tiện công cộng ở Iguacu khá đơn giản do chỉ có vài trục đường chính, và hầu hết xe buýt đều đi qua cái trục chính nhất là đại lộ Jucelino Kibitscheck.
Sau khi mò được ra cái trục chính nhất đấy thì chỉ cần nhìn cái xe nào có chữ Itaipu Dam thì bò lên thôi.
#113
DSC_0619.jpg


Xe khá là đông. Phần lớn xe buýt công cộng ở Brazil ko có máy lạnh, chủ yếu làm mát bằng cách mở cửa và hít điều hòa khí giời.
#114
DSC_0621.jpg


Trên đường đi xe buýt chạy qua khu cửa khẩu Brazil - Paraguay, dân tình Brazil sang Paraguay có vẻ đông, tắc đường một đoạn dài
#115
DSC_0623.jpg


Đi được 1 đoạn thì ra khỏi khu trung tâm, đường bắt đầu rộng thênh thang, xe cộ thưa thớt, hai bên đường chủ yếu là cây
#116
DSC_0625.jpg


Ngồi trên xe tới gần nửa tiếng, tới đây mới bắt đầu cảm nhận thấy sự tồn tại của một cái nhà máy thủy điện, bắt đầu đan xem chẳng chịt các đường dây cao thế. Cái cột to thế kia chắc là cũng phải 500.000 kV (đoán vậy)
#117
DSC_0628.jpg


Đến đây thì chả còn ai lên xe, bác phụ xe gác chân lên cái cột xoay nghỉ ngơi. Mua vé xe buýt công cộng ở Brazil thì có 2 cách. Cách thứ nhất là dùng tiền mặt, khoảng R$2.5-3/một lượt, tùy thành phố và loại xe. Cách này là cách duy nhất đối với khách du lịch vãng lai, thực hiện khá đơn giản, chỉ cần cầm tiền lẻ lên, đưa cho bác phụ xe, họ trả lại nếu dư (cái hộp gỗ trước mặt bác phụ xe là hộp tiền, chủ yếu là tiền xu lẻ), họ sẽ bấm nút mở khóa vòng xoay để mình đi qua. Chống chỉ đị người quá khổ, hoặc là mang vác đồ cồng kềnh, hôm đầu tiên đi xe buýt từ sân bay về trung tâm Iguacu, em cũng gặp khó khăn do vác cái ba lô hơi quá khổ ở sau lưng. Cách thứ 2 dành cho người đi lại thường xuyên bằng xe búyt công cộng, đó là họ sẽ làm 1 cái thẻ trả trước, nạp tiền vào, khi lên xe sẽ có 1 cái hộp, chỉ cần quơ quơ cái thẻ trước cái hộp là cửa xoay sẽ tự động mở khóa chỉ việc bước qua. Không biết họ dùng giao tiếp gì nhưng mà kể cả để thẻ trong ví, chỉ cần quơ cái ví trước cái hộp là được, ko cần phải rút thẻ ra. Đi thẻ trả trước bằng giá với mua vé lượt, nhưng có lợi ở chỗ trong 2 hoặc 3 tiếng thì chỉ cần quẹt 1 lần sẽ được đi 2 hoặc 3 xe buýt khác nhau (số lượt và thời gian phụ thuộc vào từng thành phố), khi chuyển từ xe buýt sang tầu điện ngầm hoặc ngược lại thì giá vé lượt sau sẽ chỉ còn R$1.65 thay vì R$3 nếu mua vé lượt, tuy nhiên thì tầu điện ngầm ở Brazil ko nhiều, em mới chỉ thấy có ở Sao Paulo và Rio de Janeiro.
đây là bác phụ xe và cái cửa xoay trên xe buýt
#118
DSC_0629.jpg
 
Xe buýt đỗ tận cửa nhà máy thủy điện Itaipu luộn. Cái cổng rất to và hoành tráng, có gắn cờ của cả 2 quốc gia Brazil và Paraguay. Tên đầy đủ của khu tổ hợp nhà máy thủy điện này là "Central Hidroeléctrica Itaipú Binacional". Binacioanal có lẽ nghĩa là 2 quốc gia, lấy tên vậy là do Itaipu thuộc sở hữu chung của cả 2 quốc gia Brazil và Paraguay, trên khuôn khổ một hiệp định được ký kết giữa 2 chính phủ vào những năm 1960s.
Cổng rất to và hoành tráng.
#119
DSC_0631.jpg


Con đường dẫn vào Itaipu rộng thênh thang, trải nhựa phẳng lỳ, nhưng không có nhiều xe cộ qua lại
#120
DSC_0632.jpg


Tất nhiên là ko thể cứ thế phi thẳng vào cổng chính, có một cửa riêng nhỏ hơn bên tay phải cho khách du lịch, tuy nhiên chả có bảng hiệu chữ nghĩa gì cả, chỉ treo cờ Brazil và Paraguay
#121
DSC_0633.jpg


Mua cái vé hết hơn R$50, là loại thăm quan bên ngoài và bên trong. Loại chỉ thăm quan bên ngoài thì rẻ hơn, còn 1 loại thăm quan nặng tính kỹ thuật thì đắt hơn.
#122
DSC_0638.jpg


Vào trong phòng chờ thì thấy có cái bảng lớn ghi lại số lượt du khách từ các quốc gia đến Itaipu. Từ ngày mở cửa cho du lịch đến cuối năm 2011 là 30 năm thì đã có khoảng 15 triệu lượt khách đến thăm quan Itaipu. Trong số đó thì có thì có 311 người Việt Nam, tính nhanh thì vào khoảng 0.002%, nghe có vẻ ít nhưng thực ra ko ít chút nào vì có rất nhiều quốc gia lượt khách du lịch đến Itaipu chỉ đếm trên đầu ngón tay. Đến đây mới nhớ ra là vừa nẫy nhỡ mồm ko khai là đến từ Việt Nam, thế là lại chạy ra quầy vé mua lại cái vé khác, đàng hoàng hô tao đến từ Vietnã (đọc theo tiếng Bồ là Viet-chi-na). Dẫu đóng góp 1 đơn vị vào con số này cũng không có nhiều ý nghĩa lắm nhưng cũng thấy vui vui :D
#123
DSC_0639.jpg
 
Hay quá lai được cảm nhận về một đất nước vùng Nam mỹ, Chúc bác có một hành trình vui vẻ ,và chụp được nhiều ảnh đẹp.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
59,321
Bài viết
1,175,214
Members
192,045
Latest member
hoangngoc29
Back
Top