What's new

Langbiang tháng 6

Ngày xưa, bé tẻo teo, mới 10 tuổi nhỉ???Thế mà đã leo Langbiang, theo chân đoàn sinh viên thực tập của trường ba mẹ. Lần đầu tiên khám phá Langbiang thật thú vị, lần đầu đi bộ leo núi nhiều và xa như vậy, lần đầu đi bộ trong rừng, lần đầu tiên được đứng trên đỉnh cao nhất của Langbiang nhìn ngắm thành phố ĐL, ngày xưa chưa đông đúc như bây giờ, chỉ là 1 nhóm nhỏ thưa thớt, chủ yếu vẫn là rừng thông và những trang trại trồng rau ngút ngàn….
Cái lần đầu tiên ấy, đã mang lại cho tôi cái đam mê, sự quyến luyến với Langbiang, 6 năm sau đó, năm nào tôi cũng đi, năm nào cũng 1 lần chinh phục Langbiang. Mỗi lần đi là 1 cảm giác khác nhau, là những thú vị riêng, với những anh chị, những người bạn mới, nhưng Langbiang thì mãi mãi vẫn vậy….
Langbiang là nơi tôi chia sẻ cảm xúc của mình, tôi yêu những cánh rừng thông, không khí trong lành và mát lạnh….Là nơi tôi tìm đến khi có chuyện không vui. Rất nhiều lần tôi độc bước nơi đây chỉ vì muốn tìm lại 1 cảm giác cho riêng mình, muốn quên đi những nhọc nhằn của cuộc sống và muốn quên đi những nỗi muộn phiền của “chúng tôi” Tôi mong Langbiang cho tôi cơn gió mát, đề làm nguội đi cái đầu nóng tính. Tôi mong Langbiang cho tôi tiếng thông reo, để tâm hồn tôi bình yên hơn. ….

GIA_0195.jpg
 
Một ngày tháng 6,lạc lõng giữa những bộn bề lo toan và những tính toán của cuộc sống, theo lời đề nghị của bản thân và sự đồng ý của 1 ngưới bạn, thế là lên ké hoạch trở lại Lanbiang.
Rủ rê, nhanh chóng thành lập 1 topic nhỏ với những người có cùng ý đinh, và thế là chúng tôi lên đường.
Sài Gòn - Đà Lạt giờ đã quá gần với những chuyến xe ngày đêm, dịch vụ luôn được nâng cao, và chúng tôi quyết định chọn xe Phương Trang để đi chuyển, Hẹn nhau 23g00 để hàn huyên tâm sự và chuẩn bị cho chuyến xe đêm 23g45. Ai nấy cũng háo hức và đến sớm cả, riêng tôi và Jiiny lại đến muộn hơn mọi người, vì lý do chờ 1 người bạn đến cho ch1ung tôi mượn thêm nhiều dụng cụ cũng như gửi 1 câu chúc an lành ( cho Jinny thôi).Hihi.

Và rồi chuyến xe cũng khởi hành, đưa 5 người trẻ tuổi với nhiệt huyết và lòng đam mê khám phá rời bỏ SG hoa lệ và phù phiếm để đến với Đà Lạt Mộng mơ, đến với rừng thông và sương mờ. Câu chuyện râm ran của những người mới quen khiến cho không gian thêm ấm cúng, và những hành khách khác cũng sôi nổi khiến chuyến xe đêm nhộn nhịp hẳn lên. Thế nhưng những mệt nhọc của 1 ngày vất vả đã kéo tôi vào giấc ngủ, chìm đắm trong những ký ức xa xưa về ĐL, nhớ những ngày tôi và em, cũng từng cùng nhau đi trên 1 chuyến xe đêm , cũng từng có những phút giây tuyệt vời cùng nhau dù chỉ đi ĐL trong vòng 24g đồng hồ.......
Với khả năng cưa gỗ đều đặn, tôi đã góp thêm cho những giấc ngủ của mọi người trên xe thêm nồng nàn, với giai điệu tha thiết và suy tư, tôi đã mang những thanh âm của núi rừng đi vào từng giấc ngủ, chắc mọi người sẽ nhó mãi về tôi....
Trạm dừng chân Phương Trang, cách đây 1 năm nhớ tên của nó khác, mà sao giờ lại đổi tên????? chắc là do thay đồi chủ.. Cảnh vật vẫn vậy..... Và 1 sự cố nhỏ đầu tiên (nhưng lại là sự cố to lớn với 1 người), cô bạn Jinny chắc do còn say mê trong giấc ngủ, khi đi rửa mặt đã kết hợp thử độ thấm nước của cái điện thoại mới mua, và... tèn ten ten, .........Thôi thì âu cũng là 1 chút gian nan.....
Lên xe, ngắm nhìn những khúc quanh co của đèo Bảo Lộc, thấy sương mờ giăng đầy, cảm giác thât là mênh m,ông, .... và trống trãi...Giấc ngủ lại đến, khi tỉnh dậy xe đã đến sân bay Liên Khương, đạon đường vào Tp ĐL chỉ còn vài mươi cây số nữa....Cảnh vât hai bên đường sáng tỏ và vẫn những khung cảnh xưa cũ...Xe từ từ tiến vào Đèo Prenn, Bến xe Phương Trang hiện ra trước mắt thât oành tráng và khang trang, Đà lạt phát triển nhanh quá....
 
Đà lạt đón chún tôi bằng cái hơi lạnh phả vào mặt, chắc do mình "bự" nên, không cảm thấy lạnh, chỉ thấy mát mẻ, còn những bạn cùng đi ai nấy đều run cầm cập và vội vã khoác lên mình áo khoác, với mình đó là thứ xa xỉ, vì đánh đổi bao nhiêu để lên đây hưởng lạnh mà,... Hít 1 hơi căng đầy làn không khí trong lành, cám giác khoan khoái.....

Vội vã lên xe trung chuyển để vào thành phố, dừng chân ăn sáng tại Nam Kỳ Khởi Nghĩa, hixx, sao mà mọi thứ đều đắt đỏ, lúc đó mà có xe đi ăn thì sẽ không đến nỗi mắc vậy! Nhưng thôi, 25k cho 1 bữa sáng cũng là tạm "chấp nhận" được. Bữa sáng qua nhanh trong không khí lành lạnh và nhộn nhịp của khu phố du lịch. Tôi và bạn trải bước trên những con đường hẻm nhỏ, những bậc thang mờ sương! đồng hồ chỉ 6g15. Bước xuống chợ ĐL, một khung cảnh thanh bình đầy màu sắc
langbiang4.jpg

langbiang5.jpg
Thèm 1 ly đậu nành nóng, vội vã sang đường, đến với quán quen thuộc trước của khách sạn Golf, nơi thường đến.. mọi thứ vẫn vậy chỉ có chợ đông đúc quá, thích ĐL tĩnh lặng hơn....
langbiang8.jpg
Và đây là nhóm chúng tôi:
langbiang1.jpg

 
Và ngưng lại rồi sao a :(
Thôi thì e đợi vậy :D

Riêng cái xa xỉ của anh là hơi lạnh Đà Lạt thì em đã hưởng trọn vẹn rồi :D. Em lại áo ngắn tay không áo khoác mà chơi nữa mới đau :))
 
Last edited by a moderator:
Trước khi tiếp tục dòng hồi ức, Xin gửi đến các thành viên lời cảm ơn sâu sắc nhất cho chuyến đi đầu tiên của chúng ta:
Cảm ơn Jinny - Mama tổng quản , người có cùng ý định, là người mang lại niềm vui, sự đoàn kết cũng như tinh thần chiến đấu không mệt mỏi với mọi khó khăn thử thách. và cũng là người đã phải bỏ ra nhiều công sức để lo từng miếng ăn, giấc ngủ cho cả đoàn, dù trong chuyến đi này bạn là người chịu không ít điều khó khăn cũng như xui xẻo( như đã đề cập). Cảm ơn bạn rất nhiều
GIA_0153.jpg

Cảm ơn anh Kimkinhkha- Chàng trai ga lăng và là Vua đổ đèo, tuy chuyến đi lần đầu với bạn đó là một sự thử thách về sức khỏe, nhưng bạn lại là 1 người rất nhiệt tình, ga lăng, thân thiện và rất máu lửa, Cảm ơn bạn đã thay mình làm dẫn đoàn trong 1 số đoạn, bạn thích khám phá và cũng là một cầu nối tinh thần tuyệt vời giúp mọi người thoải mái và có nhiều niềm vui. Bạn cũng là tay đổ đèo kiệt xuất đó, hihi,
GIA_0113.jpg

Cảm ơn em gái Puccavn - Cô nàng ngổ ngáo, Em là 1 cô bé "trầm lặng" trong lời nói, nhưng nụ cười của em cũng là 1 liều thuốc tinh thần cho các thành viên torng đoàn, nhưng ngược lại em lại rất "sôi nổi" trong việc ăn uống, và cũng máu lửa trong việc leo núi. Tay lái của em cũng có thể xếp hạng "lụa" đó nhen. Nhờ có em mà mọi người có 1 giấc ngủ ngon và "mau chóng".
DSC00851.jpg
 
Cảm ơn em gái Phương Xìtin - Nữ chiến binh không mệt mỏi, Nếu không có em, cả đoàn sẽ thiếu đi rất nhiều hình đẹp, Nếu không có em cả đoàn có thể đã không được vui vì những câu chuyên sôi nổi của em, và nếu không có em "dí" anh từ đang sau thì chắc đến chiều cũng chưa lên được tới đỉnh quá...Em làm anh lo lắng khi bắt đầu đoạn đi bộ leo núi, nhưng cũng là người làm anh "lo lắng", khi em cứ đi phăng phăng, bỏ lại anh và kimkinhkha ở phía sau....
DSC00846.jpg

Cảm ơn em trai Giantenshi - Chàng nghệ sĩ điển trai, Tuy em tham gia muộn hơn đoàn, nhưng chính cái sự hồn nhiên vui tươi của em đã mang lại những phút giây sảng khoái cho tất cả mọi người, cảm ơn em vì những sáng tác hoành tráng ghi nhận lại những hoạt động của đoàn,cảm ơn nụ cười của em vì làm anh nhớ tới con mèo trong phim hoạt hình ( quên mất tên), .....
DSC01075.jpg

Lời cuối cùng, xin cảm ơn những đôi chân không mỏi, đã đưa chúng tôi đến với Langbiang, tuy chưa thấm tháp vào đâu so với những hành trình khác, nhưng đó là nơi tôi có nhiều kỷ niêm và cũng là nơi tôi muốn đến! Và sau khi đi về tất cả chúng tôi đã có thể có thêm cho mình những hành trang mới, những kỷ niêm mới, những tình cảm ( anh em, bạn bè, ....), Chuyến đi nối tiếp chuyến đi, điều còn ở lại là những gì ta trân trọng tăng cho nhau " Khoảnh khắc của sự yêu thương"
DSC05374.jpg


GIA_0231.jpg
Langbiang, tháng 06 năm 2011
 
Ah, món quà tặng "Chị", tuy chỉ là mới chớm sắc vàng, nhưng nó đẹp, và thật sự tinh khiết như cái lạnh, cái sương mai của Đà Lạt....
langbiang36.jpg

langbiang37.jpg

langbiang14.jpg

DSC05120.jpg
 
Tiếp đi anh - chị ơi! Đang rất nóng lòng xem con đường lên đỉnh núi Bà ngày xưa giờ có thay đổi như thế nào đây! Xin chúc mừng nhóm nha!
 
Dòng người tấp nập hối hả dọc ngang, trên tay là những món sản vật của Đà Lạt, nào là bơ, là dâu, là rau tươi, ngồi ngắm nhìn mọi người cũng có cái thú vị của nó nhỉ. Giữa không gian yên bình của phố núi, chúng tôi như rơi tõm vào trong vòng xoáy của rau, của chen chúc, và của những tiếng la hét í ới gọi nhau, cảm thấy cái lạnh xa dần, chạnh lòng nhớ về ngày xưa, Đà Lạt của hoa, của thanh lịch và yên bình….
“ Ôi ta muốn xa lánh thị thành lên phố núi
Mà tại sao núi lại biến mất rồi…..”​
Chút tĩnh lặng chỉ có ta với ta và ly sữa nóng. Nhấm từng ngụm để cảm nhận cái ngọt, thấm đượm cái hồn của Đà Lạt. Gần 7 giờ, cả nhóm đến chỗ cô Lan để thuê xe, thông tin về chỗ của cô cũng do các anh chị đi trước chia sẻ, cảm nhận về cô rất gần gũi giản dị, như cái cách của người Đà Lạt, cô rất vui và nhiệt tình hỏi han anh em nhiều thứ. tiếc là quên chụp lái 1 tấm ảnh của cửa hàng cô. Mọi người nếu muốn thuê xe thì liên hệ cô nhé.
Cửa hàng len Lan, đường Nam Kỳ Khởi Nghĩa, nằm trong một con ngõ nhỏ đẫn xuống chợ. Số ĐT cô Lan: 0917545678. Hì hì , mình có lỗi với nhóm Leo núi Vượt thác khi thuê 3 chiếc xe trong 2 ngày, nên ngày hôm sau có thể các bạn sẽ không đủ xe( vì cô nói có 1 nhóm của anh Trung thuê 10 chiếc, mà mình nghĩ chắc là nhóm các bạn).
Thủ tục nhận xe nhanh chóng, cả nhóm bắt đầu hành trình khám phá Đà Lạt của mình. bắt đầu từ NKKN, thả dọc theo con phố cà phê Hòa Bình, ngắm nhìn Hồ Xuân Hương long lanh trong sáng sớm, những tia nắng như chiếu soi lấp lánh hơn, như trang điểm thêm cho cô gái e ấp, chào đón đoàn chúng tôi. Những con đường Đà Lạt thanh bình trong buổi sáng sớm, những cô gái e ấp tà áo dài trong và những chiếc áo len nhiều màu sắc, những chàng trai thanh lịch trong những chiếc áo khoác da hoặc áo măng tô to tướng. Cái đẹp của Đà Lạt chinh là những cô bé, cấu bé trong đồng phục học sinh với chiếc áo len xanh đặc trưng, ôi mình lại say men Đà Lạt rồi đấy...Dùng chân, cho con chiến mã mới mượn tạm ăn sáng vội vã, cả nhóm quyết định đến chỗ bà chị m2inh làm để gửi đồ cho nhẹ bớt rồi mới bắt đầu đi tham quan. thế là Trần Hưng Đạo thẳng tiến nhé. Đây là đường có rất nhiều biệt thự cổ ngày xưa. Đầu đường là Dinh 2, 1 trong những dinh thự của Vua Bảo Đại ngày xưa, dành riêng cho các tình nhân của ông, nhưng giờ đã trở thành nhà hàng, nhà khách Dinh 2. Nơi đây cũng là nơi kỷ niêm của mình, chuyến đi ĐL 24 tiếng cách đây hơn 3 năm là để đi ăn cưới người chị của mình, lúc đó thật sự có nhiều kỷ niệm, thế nhưng dĩ vãng đã rời xa lâu rồi. Đi dọc đường hai bên là những dãy biệt thự cổ, hàng thông vi vu mát lạnh, thật là 1 không khí dễ chịu...
Dừng chân ở biết thự 22 trong cụm biệt thự do công ty Cadasa, nơi bà chị mình đang làm việc để gửi đồ, mọi người có 1 tý thời gian để chiêm ngưỡng những biệt thự Pháp cổ, tiếc là không có thời gian để mời mọi người tham quan các phòng của biệt thự, những không gian rất lãng mạn và cổ kính...
Vài ảnh biệt thự...
Bên ngoài với những vườn hoa..
DSC00775.jpg

DSC00780.jpg

DSC00784.jpg

Bên trong, với nét cổ kính của biệt thự Đà Lạt.
DSC05084.jpg

DSC05083.jpg

DSC05081.jpg
 
Last edited:

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
36,729
Bài viết
1,136,408
Members
192,519
Latest member
amayaeliza506
Back
Top