What's new

Lượt phượt Phú Quốc, rượt phượt Campuchia

Phải nói là lâu lắm rồi mới có dịp về quê ăn Tết sớm như vậy, Thất nghiệp mà, đi chơi cho đã, ăn Tết cho đã. Ai nghe nói về sớm cũng nghĩ chắc thằng này làm manager nè, muốn làm thì làm, muốn nghỉ thì nghỉ. Về nhà đón cái nắng sớm của vùng núi cao, nằm lười trên giường cho tới khi đói quá mới chịu bước xuống. Một năm qua ta đã làm được gì, đi tới đâu….cứ miên man câu hỏi nhưng thật ra lúc tỉnh táo nhất bạn sẽ có ngay câu trả lời là: chả cần làm được gì nhiều, chả cần đi đâu cho xa, mình cứ là mình như thế đấy, không bị những lo toan bộn bề, hơn thua cuốn đi và làm thay đổi con người mình đã là một thành công. Lòng chợt thấy vui vui khi có mấy bạn trong nhóm ĐTM hỏi thăm là đi về nhà chưa, không là gì nhiều nhưng mình cũng nhớ họ. Mình chỉ thích đi bụi một mình vì đi nhiều người nhiều ý kiến, mệt lắm. Có khi sáng bạn uống sữa như một thói quen, họ về post lên forum nói lung tung cũng nên, kiểu như dân phuợt ai mà uống sữa cho mất uy vậy. Who cares. Còn ở nhóm ĐTM bạn không thấy điều đó, làm gì tùy bạn, họ tôn trọng cả, không kể bạn chỉ là thành viên cũ hay mới, bạn biết phượt hay không, chả test tiếc gì. Mình tính đi Phú Quốc trước sau đó là Côn Đảo, nhưng chương trình Côn Đảo bị thay đổi vào phút chót vì Codai bên ĐTM rủ đi Campuchia cùng, chưa đi mà biết là vui thế nào rồi….
Qua tìm hiểu đâu đó mình cũng biết sơ sơ về Phú Quốc, đại khái là bạn phải thuê xe đi khám phá Bắc Đảo, Nam Đảo, đường đất đỏ mù mịt. Nghe mà thấy ham rồi. May mắn có số phone của một anh hướng dẫn trên đảo do một bạn đi trước cho lại, mình gọi hỏi thăm sơ sơ vài điều, anh ấy nói đi cần mang gọn nhẹ thôi, chủ yếu là....tiền ah. Bạn nên bắt chuyến xe Mailinh – RachGia lúc 11pm đi cho tiện vì sáng sớm tới là đi ngay ra đảo được. Chuyến đi thật sự bắt đầu lúc 2h sáng khi xe dừng lại ở phà Vàm Cống, mọi người phải chờ phà, tất cả đang thiu thiu ngủ thì bị xuống đi bộ một quãng khá xa….


DSCF4700.jpg



Cái tiết trời sớm vùng sông nước dễ làm bạn tỉnh ngủ ngay. Mình đã không khỏe rồi, cái thằng Tây đi cùng còn mời điếu thuốc nó quấn tài mà hay sao mà nghe nồng và hắc quá, suýt nôn hết bữa tối ra ngoài. Cũng như các phà khác, các dịch vụ ăn theo khá xô bồ, nào là nước giải khát, ăn uống, thuốc lá. Ấn tượng nhất là kiểu “em vào nhà chị tiểu đi em”, tưởng tai nghe lầm, hóa ra nhà nào cũng treo cái bảng “Đi tiểu” trước nhà hết. Lần đầu tiên thấy luôn đó. Có những người cũng tranh thủ đèn sáng ở khu phà mà mưu sinh. Mới sáng sớm mà đã phải đi làm rồi…..


DSCF4701.jpg



Bác tài phải đưa ít tiền mới được đi xe qua nhanh, chạy lạng lách qua các xe khác xếp hàng phía trước. Còn sớm thế mà phải mất tầm 40 phút mới qua cái phà được. Đoạn đường đi về Rạch Giá hiện ra ở ô kính phía trước trông khá nhỏ, hai cái xe MaiLinh chạy ngược chiều là phải nhường nhau, không thấy đường cho xe máy luôn. Mình lo tranh thủ ngủ lấy sức cho ngày dài phía trước....
 
Tiếp theo là tới Mũi Đá Bạc. Tụi mình sống ở Saigon cũng quen với nhịp sống tấp nập ra vô rồi, về những nơi yên tĩnh như ở Phú Quốc này lúc ban đầu thì thích thật, nhưng mà ở lâu thì chắc chịu thua...


DSCF4941.jpg



DSCF4942.jpg



Chỉ có con thuyền và 2 cái râu...


DSCF4937.jpg



Cô đơn giữa biển...


DSCF4844.jpg



Chạy theo bản đồ, tới đâu bạn dừng xe lại, quay hướng biển mà đâm tới, chụp hình ngắm cảnh cho đã. Đừng đi xe tới sát bãi biển quá mà lát nữa không chạy lên được. Cát không khó chạy lắm. Phía trước là làng chài Hàm Ninh….

“Xã Hàm Ninh nằm trên bờ biển phía Ðông đảo, sau lưng là núi rừng, trước mặt là biển cả mênh mông. Dân cư tập trung ven bờ rạch Hàm. Ðến Hàm Ninh như người hoài cổ trở lại làng xưa. Cuộc sống ở đây gần như còn giữ nguyên vẻ hoang sơ với nhà tranh vách tre tạm bợ. Nghề chính vẫn là nghề lặn ngọc trai, bắt hải sâm (đồn đột) và giăng lưới ghẹ. Ngày xưa, ngư dân đến đây đánh bắt hải sản rồi lập làng. Khi cửa biển Dương Ðông vang tiếng sóng thì Hàm Ninh là bến đậu ghe yên tĩnh và an toàn. Các ghe buồm, ghe bầu từ đất liền đến cập bến ở đây lên hàng hóa rồi chở hải sản đi. Biển Hàm Ninh ra xa vài trăm thước mà vẫn còn cạn. Khi nước ròng, bãi cát mênh mông chạy tít ra xa, lúc nước lên, tràn ngập bãi, vào tận mé rừng. Đứng trên bãi Hàm Ninh, các hòn thuộc quần đảo Hải Tặc (của Hà Tiên) ló dạng xa xa. Chệch về Ðông Nam, hòn Nghệ mờ mờ trên làn nước biếc. Phía Nam là mũi ông Ðội - mũi đất cuối cùng của đảo.” (Suư tầm)

Chỗ này có một cái cầu cảng đưa đón khách đi tàu cao tốc, trên bến có bán vé các chuyến đi khám phá biển nhưng mình không rành là nó đi đâu cả...


DSCF4950.jpg



DSCF4951.jpg



DSCF4952.jpg
 
Nhớ ghé vào nhà hang nằm sát bên cầu cảng, gọi món gì đó ra ăn lai rai ngắm cảnh. Tuyệt lắm. Dĩa ốc hương này giá 60K, vừa ăn vừa ngắm cảnh ngắm người qua lại....


DSCF4958.jpg



Relax....


DSCF4949.jpg



Chiều vắng trên bến Hàm Ninh...


DSCF4956.jpg



Mưu sinh…


DSCF4955.jpg



Đoạn này là đưòng tráng nhựa rồi, chạy tầm 10kms là về lại thị trấn Dưong Đông. Về tới nhà mới bắt đầu cảm thấy thấm mệt, nguyên 1 ngày long dong xe máy sướng thật. Mấy French guys tụ tập chơi trò Pentange ầm ĩ ngoài khoảng sân rộng, hình như chiều nào họ cũng lái xe đạp tụ tập về đây tập thể dục hết….


DSCF4959.jpg



Ở đây bạn sẽ không dấu nổi cảm giác hơi ngờ ngợ lúc đầu khi thấy tụi Westeners có cách sinh hoạt hang ngày y chang như người Việt mình. Ngoài đầu ngõ cứ chiều xuống là ông Tây kia mang cái xô nước ra ngõ rắc cho khỏi bụi, đối diện là Dog Bar thì ông chủ đang lấy cái chổi quét nhà xoẹt xoẹt. Nói đâu xa, lão Stif ở sát bên phải – a French guy – rảnh là lấy xe đạp ra lau chùi cẩn thận, y chang như mấy ông sửa xe đạp ngoài đường. Gặp mặt mình là khoe cái áo của Olympic Marseille mà thằng con trai tặng ông nhân ngày sinh nhật thứ 50, phía sau có dán chữ “STIF”. Hôm qua ông mới khoe xong mà hôm nay khoe lại, chả nhớ gì cả, lẩm cẩm chắc luôn……Mình thích cuộc sống trong cái resort này, mọi thứ cứ như ở nhà, không ai để ý ai, mọi ngưòi chia sẻ không gian đầy cây xanh và vui ve cùng nhau. Bernard thì chưa về, chắc đi gặp mấy tay bạn người Thuỵ Sỹ hay sao đó…….

Lonely hammock….


DSCF4961.jpg
 
Mình nhớ chị tulipden gọi bạn là Ku Trung, nhưng mình thì chả dám. Mình chỉ muốn nói rằng bài viết của bạn hay thật, mình cứ có cảm giác như được đi Phú Quốc vậy. Bạn viết tiếp đi nha, mình rất hào hứng theo dõi bài của bạn.
 
Giờ này đi tắm biển là tuyệt vời luôn. Người ta nói là hoàng hôn trên biển Phú Quốc thay đổi từng phút, nghĩ đúng thật. Cả không gian cứ thay đổi từ đỏ sang hồng, rồi nhạt nhạt....


DSCF4967.jpg



DSCF4979.jpg



DSCF4982.jpg



Ước gì bạn ấy ở đây để share với mình khoảng trời riêng này....


DSCF4983.jpg



DSCF4989.jpg



DSCF4992.jpg



DSCF4990.jpg
 
Bernard cứ mãi nhắc về một cái quán ăn nằm ngay cửa của khu resort. Ông nói có món cá nhúng dấm ngon lắm, mình nghe không nghĩ đó là từ dấm mà nghe ông tả cái gì mà “sour sauce” mình đoán thế. Tắm rửa sạch sẽ là ra quán đó ăn tối, nó nằm ngay trước cửa resort luôn, tiện quá trời. Ra tả lại cho ông chủ quán người Việt cái món Bernard rất thích ăn đó, ông chủ biết ý liền. Đi cả ngày đói bụng, nhìn cái dĩa cá tươi rói mang lên mà cầm lòng hết muốn nổi . Lúc đầu nó thế này….


DSCF4994.jpg



Sau khi cuốn vào nó thế này…..


DSCF4996.jpg



Cái mắt to hơn cái bụng, đã dặn ông chủ lấy phần nhỏ một người ăn rồi mà ăn cũng không hết luôn. Xung quanh các vị khách khác ngồi bắt chuyện làm quen, ai cũng khen “lovely restaurant”, “nice dishes”. Ăn hoài ráng lắm mà cũng không hết, may có chú chó này share cùng nó luôn. Nó khôn lắm, quen với việc tiếp khách hay sao đó, lâu lâu lại chạy ra ngoài nhìn dáo dác coi có ai đi vào con hẻm vắng này không….


DSCF5002.jpg



Tối đó mệt đừ chẳng muốn đi đâu cả, về nhà nằm coi mấy trận banh trên tivi là mắt mở không lên rồi. Sáng hôm sau dậy lại qua nhà anh Thanh, hỏi thăm vài thông tin về Nam Đảo. Đại loại là về các khu nuôi cấy trai, khu cảng An Thới. Mình cũng có nhờ anh book hộ cái tour đi cau6c á, câu mực vào buổi chiều. Anh Thanh tốt bụng thật, anh giới thiệu tàu của người thân hay sao đó mà người ta còn discount cho mình 15% tiền vé. Một ngày mới vi vu lại bắt đầu….


DSCF5005.jpg



Đường xá thì xấu tệ. Chỗ này là bụi mủ do có xe mới chạy qua chứ không phải sương buổi sáng đâu nhé…


DSCF5009.jpg



Khi chạy qua một bãi biển cách trung tâm thị trấn chừng nửa tiếng thì bạn sẽ thấy lác đác những ngư dân địa phương đang tiến hành đánh bắt cá theo cách rất riêng của họ. Mình làm quen với gia đình chú này, ngồi vừa ăn bánh mì lót dạ vừa tán dóc với chú. Cả nhà chú từ ngoài Bắc vào đây sinh sống bằng nghề đánh cá này cũng hơn chục năm. Cực khổ thì khỏi bàn nhưng nghĩ là nuôi được mấy đứa nhỏ đi học là ngày nào chú cũng ra đây ráng kéo mấy lần lưới như vầy. Đầu tiên là thả lưới bao trên một diện tích lớn…..


DSCF5017.jpg
 
Mình nhớ chị tulipden gọi bạn là Ku Trung, nhưng mình thì chả dám. Mình chỉ muốn nói rằng bài viết của bạn hay thật, mình cứ có cảm giác như được đi Phú Quốc vậy. Bạn viết tiếp đi nha, mình rất hào hứng theo dõi bài của bạn.

Có gì đâu mà chả giám vậy Trung sữa là Ku thiệt mà, gọi vậy đính chính giới tính, Trung iu vấu còn cảm ơn bạn giốt gít nữa đó chớ.
 
Last edited by a moderator:
Sau đó thì ngồi quây lưới gần lại, họ dùng một dụng cụ gì đó trông như cái dệt cửi, đạp chân để gom lưới. Trông đơn giản thế mà đạp gần hơn 1 tiếng lưới mới quây lại gần như thế này…


DSCF5021.jpg



DSCF5024.jpg



Nhọc nhằn…..


DSCF5026.jpg



Thành quả của 1 lần đánh bắt hình như không được nhiều. Chú nói là mấy năm trước thì cá nhiều lắm, đánh gần gần bờ như vậy cũng đủ ăn, một ngày đánh có 2 buổi sáng và chiều. Bây giờ thì ngày cứ thấy rảnh rảnh là đem lưới ra đánh cá, cá đi đâu hết rồi….


DSCF5031.jpg



Nhìn vào số cá đánh bắt được thì thấy cá ít thế nào, loe ngoe vài con cá lớn. Đa số là cá nhỏ, thật ra là rất nhỏ nếu làm nước mắm thì cá nhỏ thế này cũng ok, còn để đem ra chợ bán thì….. Cá lớn làm sao mà còn được trong khi họ bắt được cá nhỏ lên họ cũng đem ra chợ bán luôn dù giá không đáng là bao. Rồi cả mấy cái bọc rác nữa, họ lấy bọc trong lưới ra quăng lại xuống biển. Biết đâu trong chuyến thả lưới chiều nay lại vướng cái bọc đó nữa thì sao….


DSCF5027.jpg



Chia tay mọi người mình tiếp tục đi về phía Nam đảo. Chạy qua một cái miếu thờ nằm im lìm dưới bóng cây. Ở xứ này người ta thờ Cá Ông….


DSCF5036.jpg



DSCF5037.jpg
 
Tiếp theo là một loạt các khu nuôi cấy ngọc trai… Vô tham quan chụp ảnh miễn phí, còn được free trà nước nữa. Công đoạn để làm ra viên ngọc cũng lắm công phu và tỉ mỉ, mọi người được trainning rất lành nghề nhé. Công đoạn đầu tiên là cấy trai, bỏ phôi vào..


DSCF5038.jpg



DSCF5040.jpg



Rồi treo lên giá....


DSCF5041.jpg



Sau đó đem nuôi ngoài biển 2 năm...


DSCF5043.jpg



Rồi mổ lấy trai....


DSCF5042.jpg



Thành phẩm…..


DSCF5045.jpg



Con đường đi Nam đảo thì dễ trông thấy biển hơn, nó nằm sát bên tay phải luôn. Nhà dân thì thi thoảng có vài căn sống tụ tập lại với nhau. Ở đây cũng ít thấy người lắm…


DSCF5047.jpg
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,681
Bài viết
1,171,070
Members
192,340
Latest member
xjjrc
Back
Top