What's new

[Chia sẻ] Một góc Phúc Kiến - thiên nhiên và con người

Chuyến đi theo lời kêu gọi của Nheva đã kết thúc tốt đẹp.

Hành trình dày đặc xe cộ:

30/5: Xe khách HN - Hữu Nghị quan; xe nằm đi Quảng Châu
31/5: Chơi Quảng Châu, tối xe nằm đi Hạ Môn (Xiamen)
1/6: Đến Hạ Môn, chơi quanh thành phố. Ngắm hoàng hôn trên núi Ngũ Lão, uống trà
2/6: Đi Tuyền Châu: các điểm quanh thành phố, chiều lên Nam Thiếu Lâm gặp Phương trượng
3/6: Đi Sùng Vũ, rồi về Tuyền Châu, tối lên tàu đi Vũ Di Sơn
4/6: Đến Vũ Di: trekking, leo núi suốt cả ngày
5/6: Leo núi tiếp, ngồi bè Cửu Khúc khê, tối tàu về Hạ Môn
6/6: Tàu tiếp đi Nam Tĩnh, nghỉ Tháp Hạ, thăm các thổ lâu
7/6: Đi các thổ lâu tiếp, tối lên tàu về Hạ Môn
8/6: Chơi ở Hạ Môn, đảo Cổ Lãng Dữ
9/6: Xe nằm về Quảng Châu, tối xe về Hữu Nghị quan
10/6: Lên xe về nhà.

Topic đã được gởi đăng bởi BDK, 09/9/2013

Tổng chi phí: 3000 tệ, không kể phí VISA và tiền xe Hà Nội - Hữu Nghị quan.
 
Last edited by a moderator:
Sau những ngày gắn với các công trình của con người xây dựng, chúng tôi đi vào vùng núi non hữu tình Vũ Di. Đây là nơi được công nhận là di sản thiên nhiên thế giới, và các bạn TQ quảng cáo thì thôi rồi.

Dải núi Vũ Di không cao, đỉnh cao nhất chỉ hơn 2000 mét, nhưng phong cảnh hữu tình, có dòng Cửu Khúc khê uốn lượn đổ ra Nhạc Dương khê, có các hẻm núi, khối đá kì lạ. Xưa kia đã có nhiều danh nhân về đây ngoạn cảnh, trong đó nổi tiếng nhất là Chu Hi, nhà triết học Tống Nho danh tiếng đã từng về đây mở trường dạy học và sống một thời gian dài.

Vũ Di cũng có danh tiếng về giống trà quý, gọi là Đại hồng bào. Về khoản này thì có cô LM trong đoàn cứ gọi là thôi rồi về hào hứng, chuyên gia trà mà lị.

Ngắn gọn thế thôi, rồi chúng tôi đi lên phía Bắc của khu bảo tồn, ở đó có mấy điểm được đề tên trong bản đồ du lịch: Thủy liêm động, Đại hồng bào...
 
Last edited:
Sau nửa giờ đi bộ dọc theo con đường đá giữa rừng núi trong lành, chúng tôi đến Thủy Liêm động.

Nghe tên thì giống động Thủy Liêm của Tôn Ngộ Không, thấy có người đi trước quay ra bảo không có gì đâu. Nhưng tôi lại rất thích thú với chỗ này: Một vòm đá cong úp ra như một mái vòm cao vút. Đúng trên đỉnh, một dòng nước chảy rơi thẳng xuống. Từ đỉnh đến đáy là 80 mét, dòng nước rót xuống một ao nước nhỏ bên dưới, chỉ như một cơn mưa rào nhẹ, nếu không để ý có khi không nhận ra. Không thể nói là không kì lạ.

Giữa vòm đá là một ngôi nhà gỗ, cứ như trong một câu truyện cổ, nơi sống của một vị chân nhân nào đó vậy.

92935939.jpg
 
Ngôi nhà gỗ ở lưng chừng vách đá là nơi thờ Chu Hi cùng hai thầy học của ông, trong đó có Chu Đôn Di. Tượng đất đắp không biết năm nào nhưng đã bạc màu, nhà cũng trống tuếch. Thơ thẩn ở đây một hồi rồi chúng tôi đi tiếp.

92935784.jpg


92935954.jpg


92935967.jpg
 
Cũng như hầu nhiều khu du lịch phong cảnh khác ở TQ mà tôi đã đi, ở đây cũng có hệ thống đường xe buýt nối các địa điểm, mà tiền vé thì bắt buộc phải trả khi vào cổng rồi. Thông thường người ta đến Thủy Liêm xong quay ngược ra bến xe buýt để đi chỗ khác. Nhưng khi biết có con đường xuyên núi sang khe Đại Hồng Bào thì chúng tôi quyết định đi bằng hai cẳng.

Đường lúc này gập ghềnh leo lên xuống, nhưng lại chỉ có mình ta, tha hồ cảm nhận không gian, không giống như con đường to đã bắt đầu đầy người.

Đường ngang qua suối, qua nương chè, qua những chỗ còn dấu tích đường sàn bằng gỗ từ xưa... giữa vách núi, giữa cây rừng. Đôi lúc gặp người dân làm nương.

92935987.jpg


92935972.jpg


92936014.jpg
 
Nhờ đi con đường núi xuyên rừng, mà chúng tôi đến được một nơi tuyệt vời, đó là một ngôi chùa nhỏ trong núi, nếu nhớ không nhầm thì là Bảo Quang tự.

Ngôi chùa nhỏ nằm bên một dòng suối chảy róc rách, cửa gỗ chỉ để tạo thành một sự ngăn cách chứ không che chắn ai cả. Chùa kề bên núi, một khoảnh vườn trúc, dăm khóm hoa đỏ, mấy nếp nhà gỗ đơn sơ. Sự thanh tĩnh nơi đây thật khiến người ta không muốn dời chân. Chùa tĩnh mịnh, trước điện không có ai, nhưng mấy gian nhà sau thì có vị sư sẵn sàng mời khách chén trà thơm.

Nếu không phải sợ muộn, chúng tôi đã không chia tay nơi ấy sớm thế.

92936023.jpg
 
Nhớ mấy chén trà Đại Hồng bào ở ngôi chùa này quá.
Khách tới thăm cứ tự nhiên ngồi vào bàn trà, sư lặng lẽ pha đợt trà mới, lặng lẽ mời và mỉm cười hiền hậu.
Chủ và khách chỉ nói với nhau được vài 3 câu (tiếng Hoa mình chỉ bập bẹ), vậy mà sao thấy ngọt ngào và ấm áp quá đỗi :)
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,676
Bài viết
1,171,063
Members
192,338
Latest member
senrilamaha74com
Back
Top