What's new

Một vòng Tây Yên Bái - tắm nước Háng Đề Chơ

Chuyến đi này đã kết thúc được hơn 1 năm rồi nhưng mãi đến bây giờ mới có thời gian và cảm hứng để viết lại, có 2 lý do để viết về chuyến này, thứ nhất hôm nay là kỷ niệm 1 năm 1 tháng 1 ngày, thứ 2 là người bạn đồng hành trong chuyến đi đang có mặt tại Sài Gòn, và chúng tôi hiện đang lên kế hoạch để cùng nhau vi vu tiếp, 1 năm rồi mới gặp lại nhau nên ký ức cũ cứ ùa về...Thế là về xem lại hình va quyết định viết luôn. Xin chia sẻ với mọi người chuyến đi về vùng cao phía tây Yên Bái, 1 cung đường chỉ trong 3 ngày thôi nhưng đã để lại trong tôi nhiều cảm xúc khác nhau: vui mừng, sợ sệt, chinh phục, cảm thông, bực bội và mệt mỏi nữa...Đi loanh quanh hơn ngàn cây số nhưng vẫn không ra khỏi tỉnh Yên Bái, nên tôi mượn tấm hình này cho phần mở đầu vậy.

attachment.php


Chuyện bắt đầu từ khi tôi đọc được mấy bài viết của bạn chichuot về mấy cung mà bạn ấy đi cả Đông và Tây Bắc làm tôi thích lắm. Anh em có hứa với nhau là có dịp sẽ cùng nhau phượt 1 chuyến ở miền Bắc, và tôi cũng tranh thủ thời cơ vào dịp tháng 9 năm rồi ra Hà Nội bằng vé máy bay Jetstar giá rẻ. Mục đích của tôi trong chuyến ra Bắc lần này là leo Fan thôi, vì tôi chỉ mua vé khứ hồi trong vòng 9 ngày, nhưng sau đó thì do mê chơi và không sợ mưa rơi nên tôi đã đổi vé máy bay hết 2 lần và cuối cùng thì tôi phải lưu lại miền Bắc hết 31 ngày (đúng 1 tháng trời, hix hix, lúc về tôi bị thất nghiệp luôn), và cũng bởi do vậy mà có cơ hội đi dọc đi ngang, đi tới đi lui, đi xui đi ngược, lê la hết chỗ này tới chỗ kia. Và chuyến đi Tây Yên Bái này chỉ được quyết định trong vòng có 1 buổi tối sau khi tôi trở về từ Tam Đảo với thân thể mệt lả bởi trekking chuẩn bị thể lực cho Fan. Chichuot nói với tôi là có 1 cung này hay lắm, anh em mình nên tranh thủ đi, vì hắn cũng chỉ rảnh rỗi có 3 ngày thôi, không chút đắn đo suy nghĩ tui gật đầu liền dù trong đầu chưa biết mình sẽ đi đâu và về đâu. Kệ, miễn được đi chơi thì đó là niềm vui vô bờ bến đối với tôi rồi, cũng vì sự mê chơi này mà biết bao nhiêu người đã bỏ tôi ra đi...còn gia đình thì suýt "từ" tôi mấy lần do đi rong hoài, lễ Tết thì không bao giờ có mặt ở nhà...nhưng tôi có "chiêu", ai từ ai giận thì cứ mặc, sau khi tôi áp dụng chiêu thì đâu cũng sẽ lại vào đấy, và rồi tôi lại đi phượt tiếp.

Tối hôm đó tôi ngủ ở nhà chichuot, hắn kêu tôi chuẩn bị ngủ sớm đi để mai đi sớm,thời gian thì có thể 3 hoặc 4 ngày vì chưa chắc, tùy vào điều kiện thời tiết nữa, tôi quơ vội 2 bộ đồ bỏ vào balô, 1 bản đồ tập gấp của tôi và cuốn bản đồ giao thông đường bộ của chichuot. Tôi hỏi hắn là tụi mình sẽ đi đâu, hắn chỉ phát họa sơ cho tôi là ngày mai sẽ đi những điểm nào trên bản đồ, mà không hề đề cập đến cái Háng Đề Chơ, đại khái là tôi chỉ biết là sẽ đi Phình Hồ và vòng quanh Trạm Tấu giống như cái cung mà anh battramdao vừa đi xong cách đó vài tuần. Tôi cũng chưa đi offroad lần nào nên đâu có biết nó như thế nào, mọi lần đi đều có nghiên cứu thông tin trước nhưng lần này thôi cứ để em chichuot làm leader và làm xế luôn, lâu lâu làm ôm 1 lần để có cảm giác khác chứ. Thế là tôi lăn quay ra ngủ và không quên vặn đồng hồ báo thức trên điện thoại lúc 5h sáng. (Dù lúc đó là gần 12h đêm rồi).
 
Cây cà gai (bạn gọi cà độc dược ) có tính độc cao. Mình chỉ biết mỗi tác dụng chữa rắn độc cắn. Nếu bạn vào nhà người Tày mà trước cửa có cây này thì phải cẩn thận trong tác phong đi đứng, ăn nói.

Cho mình tò mò hỏi một chút nhé, việc cẩn trọng đi đứng, ăn nói trong nhà người dân tộc sao cho phù hợp phong tục tập quán là điều tất nhiên rồi. Mình muốn tò mò là sao nhìn thấy cây này trước cửa nhà người Tày thì càng cẩn trọng hơn vậy? Có tập quán, phong tục gì ở đây hả bạn?
 
Cho mình tò mò hỏi một chút nhé, việc cẩn trọng đi đứng, ăn nói trong nhà người dân tộc sao cho phù hợp phong tục tập quán là điều tất nhiên rồi. Mình muốn tò mò là sao nhìn thấy cây này trước cửa nhà người Tày thì càng cẩn trọng hơn vậy? Có tập quán, phong tục gì ở đây hả bạn?
Cái này cũng khó nói vì nó vừa có tính sắc tộc vừa có tính tâm linh. DOCHANH xin kể chuyện này để các bạn suy luận :
Một anh A có con trâu bị thối thịt tới mức có giòi . Chữa mãi không khỏi. Sang nhà thầy MO (thầy cúng) nhờ chữa. Thầy MO lấy cái dây thừng khoanh quanh gốc cây cà gai và thắp hương khấn khứa. Anh A về nhà thì giòi rụng hết. Vết đau liền da sau ít ngày.
Theo DOCHANH được biết, người Tày nào để cây cà gai trước nhà thường là thầy MO. DOCHANH không có ý đề cập về tâm linh. Chỉ lưu ý các bạn là tâm lý các thầy MO rất khó tính và hay chấp nhặt. Trong sinh hoạt, mình làm thầy MO phật lòng thì dễ bị xua đuổi. Trong bản, thầy MO đã xua đuổi thì dân bản cũng không chứa. DOCHANH đã chứng kiến vài lần như vậy. DOCHANH tiếp xúc nhiều với người Tày.Thấy người Tày cởi mở thân thiện dễ gần. Nhưng cũng nhiều chuyện khó tin mà có thật. Như chuyện chữa hóc xương cá này :
http://www.vnmilitaryhistory.net/index.php?topic=655.390
 
Cái này cũng khó nói vì nó vừa có tính sắc tộc vừa có tính tâm linh. DOCHANH xin kể chuyện này để các bạn suy luận :
Một anh A có con trâu bị thối thịt tới mức có giòi . Chữa mãi không khỏi. Sang nhà thầy MO (thầy cúng) nhờ chữa. Thầy MO lấy cái dây thừng khoanh quanh gốc cây cà gai và thắp hương khấn khứa. Anh A về nhà thì giòi rụng hết. Vết đau liền da sau ít ngày.
Theo DOCHANH được biết, người Tày nào để cây cà gai trước nhà thường là thầy MO. DOCHANH không có ý đề cập về tâm linh. Chỉ lưu ý các bạn là tâm lý các thầy MO rất khó tính và hay chấp nhặt. Trong sinh hoạt, mình làm thầy MO phật lòng thì dễ bị xua đuổi. Trong bản, thầy MO đã xua đuổi thì dân bản cũng không chứa. DOCHANH đã chứng kiến vài lần như vậy. DOCHANH tiếp xúc nhiều với người Tày.Thấy người Tày cởi mở thân thiện dễ gần. Nhưng cũng nhiều chuyện khó tin mà có thật. Như chuyện chữa hóc xương cá này :
http://www.vnmilitaryhistory.net/index.php?topic=655.390

Cảm ơn nhiều, thế thì mình cũng mường tượng ra một ít rồi.
 
...Cám ơn bác về bài viết này, tuyệt vời quá, trốn việc từ sáng, dán măt đọc bài của bác viết, và cảm thấy thật không tiếc thời gian...Cũng mong được trải nghiệm cung này quá...
 
Hôm nay mới đọc bài này của bác, bác làm e nhớ Háng Đề Chơ, nhớ nhà A Súa, nhớ điểm trường, nhớ đêm ngủ cắt da cắt thịt tại Háng. Và nhớ con thác vẫn lỗi hẹn ...
Cám ơn bác
 
Và rồi chúng tôi lại quay ra đường cũ, về lại Trạm Tấu, rồi xuối theo tỉnh lộ về Nghĩa Lộ.

IMG_7442.jpg


Vẫn là đường đèo quanh núi, nhưng tráng nhựa bằng phẳng.

IMG_7444.jpg


IMG_7459.jpg


Trường học

IMG_7455.jpg


Hết Trạm Tấu rồi. Trở lại Văn Chấn.

IMG_7460.jpg
 
Khi trò chuyện với cô giáo mầm non, cô có kể cho chúng tôi nghe về gia đình của cô, và hiện tại thì họ đang sống ở gần đây. Chúng tôi đang đi ngang qua nhà cô ấy...nếu cô giáo có đọc được bài viết này, thì những hình ảnh này coi như là tặng cho cô nhé...(tuy nhiên sau khi về lại HN chúng tôi có rửa 1 số ảnh và gửi bưu điện lên tận trường cho cô rồi)

IMG_7474.jpg


IMG_7473.jpg


Cánh đồng Nghĩa Lộ, bây giờ đã gần hơn, lúa đã chín vàng

IMG_7469.jpg


IMG_7470.jpg


Tặng cô giáo ảnh 2 anh em.

IMG_7468.jpg
 
Dạo 1 vòng trung tâm Nghĩa Lộ, đây cũng chỉ là 1 thị xã nhỏ bé nằm lọt thỏm trong huyện Văn Chấn.

Tượng đài chiến thắng

IMG_7481.jpg


IMG_7483.jpg


Khách sạn này làm tôi nhớ quê, cũng là miền Tây, nhưng đây là Tây Bắc, không phải Tây Nam.

IMG_7493.jpg


Chiều này sẽ lên MCC

IMG_7485.jpg


Để xem ruộng bậc thang nổi tiếng

IMG_7495.jpg


Quốc lộ 32

IMG_7500.jpg


IMG_7507.jpg
 
Đi ngang 1 đám tang trên quốc lộ

IMG_7516.jpg


IMG_7517.jpg


Đi sau được 1 lúc, có chỗ trống nên chúng tôi vượt qua

IMG_7519.jpg


Tiếp tục 32

IMG_7520.jpg


IMG_7537.jpg


Thị trấn Tú Lệ, chắc quá quen thuộc đối với dân phượt, dù nhỏ cũng có đủ các dịch vụ cho du lịch

IMG_7546.jpg


IMG_7547.jpg
 
Từ đây lên cao nhìn xuống thì thấy bạt ngàn là ruộng bậc thang

IMG_7539.jpg


IMG_7540.jpg


IMG_7553.jpg


Bắt đầu lên đèo Khau Phạ, 1 trong tứ đại đỉnh đèo mà tôi còn sót lại, hôm nay có dịp hoàn thành nốt...

IMG_7554.jpg


Hồi xưa, khi đọc bài của 1 nhóm bạn trên diễn đàn, khi thấy họ pose ảnh trước bảng chào này, tôi rất ao ước có 1 ngày mình cũng được giống như họ. Và bây giờ, ước mơ của tôi đã trở thành sự thật...

IMG_7557.jpg


Ngay chỗ này, tôi nhớ 1 chuyện vui: khi dừng ngay chỗ này để chụp ảnh này, bên phải đường là 1 ngôi nhà, bên trái là bảng chào, nhưng nó ở trên cao, nên chúng tôi phải để xe bên này đường, rồi băng qua bên kia đường để leo lên cái bảng. Vừa dựng xe, mấy con chó trong nhà đó chạy ra sủa ỏm tỏi...chúng tôi băng qua đường, leo lên, bọn chó vẫn sủa...Khi chụp xong, phải leo xuống, 2 con chó đứng đợi sẵn ở dưới, sủa rất dữ tợn, chuẩn bị cắn (chắc vì chúng tôi là người lạ). Để cho chắc ăn, tôi nhặt 1 nhánh cây gần đó, cầm trên tay, phòng hờ nó có nhào vô thì quất nó...Khi đi lại gần chiếc xe chúng nhào lại, tôi dùng cây xua chúng đi. Chúng tôi vội vàng leo lên xe, nổ máy, dzọt lẹ...1 trong 2 con chó vừa sủa vừa rượt theo...chichuot giảm tốc độ, chờ cho con chó đến thật gần, rồi tăng tốc, nó táp hụt, lại đuổi theo. Tôi ngồi sau, sợ muốn chết, vì nếu nó táp trúng, thì chắc là táp tôi. Tôi la lên, kêu chichuot chạy nhanh, nhưng hắn thích đùa với con chó, lại giảm tốc, chờ cho con chó đến gần, lại vọt lên...chừng 4, 5 lần như vậy mà con chó vẫn không nản, đúng là khỏe thật, nó đuổi theo sát nút...Tôi hết kiên nhẫn, chụp 1 tấm hình rồi thúc vào hông thằng chuột, kêu nó chạy nhanh...Thế là chúng tôi vọt mất, bỏ lại con chó đứng bên đường vừa sủa vừa hận...

Chỗ chúng tôi leo lên

IMG_7564.jpg


Con chó

IMG_7566.jpg
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
36,808
Bài viết
1,138,854
Members
192,766
Latest member
buycashapp
Back
Top