What's new

Một vòng Tây Yên Bái - tắm nước Háng Đề Chơ

Chuyến đi này đã kết thúc được hơn 1 năm rồi nhưng mãi đến bây giờ mới có thời gian và cảm hứng để viết lại, có 2 lý do để viết về chuyến này, thứ nhất hôm nay là kỷ niệm 1 năm 1 tháng 1 ngày, thứ 2 là người bạn đồng hành trong chuyến đi đang có mặt tại Sài Gòn, và chúng tôi hiện đang lên kế hoạch để cùng nhau vi vu tiếp, 1 năm rồi mới gặp lại nhau nên ký ức cũ cứ ùa về...Thế là về xem lại hình va quyết định viết luôn. Xin chia sẻ với mọi người chuyến đi về vùng cao phía tây Yên Bái, 1 cung đường chỉ trong 3 ngày thôi nhưng đã để lại trong tôi nhiều cảm xúc khác nhau: vui mừng, sợ sệt, chinh phục, cảm thông, bực bội và mệt mỏi nữa...Đi loanh quanh hơn ngàn cây số nhưng vẫn không ra khỏi tỉnh Yên Bái, nên tôi mượn tấm hình này cho phần mở đầu vậy.

attachment.php


Chuyện bắt đầu từ khi tôi đọc được mấy bài viết của bạn chichuot về mấy cung mà bạn ấy đi cả Đông và Tây Bắc làm tôi thích lắm. Anh em có hứa với nhau là có dịp sẽ cùng nhau phượt 1 chuyến ở miền Bắc, và tôi cũng tranh thủ thời cơ vào dịp tháng 9 năm rồi ra Hà Nội bằng vé máy bay Jetstar giá rẻ. Mục đích của tôi trong chuyến ra Bắc lần này là leo Fan thôi, vì tôi chỉ mua vé khứ hồi trong vòng 9 ngày, nhưng sau đó thì do mê chơi và không sợ mưa rơi nên tôi đã đổi vé máy bay hết 2 lần và cuối cùng thì tôi phải lưu lại miền Bắc hết 31 ngày (đúng 1 tháng trời, hix hix, lúc về tôi bị thất nghiệp luôn), và cũng bởi do vậy mà có cơ hội đi dọc đi ngang, đi tới đi lui, đi xui đi ngược, lê la hết chỗ này tới chỗ kia. Và chuyến đi Tây Yên Bái này chỉ được quyết định trong vòng có 1 buổi tối sau khi tôi trở về từ Tam Đảo với thân thể mệt lả bởi trekking chuẩn bị thể lực cho Fan. Chichuot nói với tôi là có 1 cung này hay lắm, anh em mình nên tranh thủ đi, vì hắn cũng chỉ rảnh rỗi có 3 ngày thôi, không chút đắn đo suy nghĩ tui gật đầu liền dù trong đầu chưa biết mình sẽ đi đâu và về đâu. Kệ, miễn được đi chơi thì đó là niềm vui vô bờ bến đối với tôi rồi, cũng vì sự mê chơi này mà biết bao nhiêu người đã bỏ tôi ra đi...còn gia đình thì suýt "từ" tôi mấy lần do đi rong hoài, lễ Tết thì không bao giờ có mặt ở nhà...nhưng tôi có "chiêu", ai từ ai giận thì cứ mặc, sau khi tôi áp dụng chiêu thì đâu cũng sẽ lại vào đấy, và rồi tôi lại đi phượt tiếp.

Tối hôm đó tôi ngủ ở nhà chichuot, hắn kêu tôi chuẩn bị ngủ sớm đi để mai đi sớm,thời gian thì có thể 3 hoặc 4 ngày vì chưa chắc, tùy vào điều kiện thời tiết nữa, tôi quơ vội 2 bộ đồ bỏ vào balô, 1 bản đồ tập gấp của tôi và cuốn bản đồ giao thông đường bộ của chichuot. Tôi hỏi hắn là tụi mình sẽ đi đâu, hắn chỉ phát họa sơ cho tôi là ngày mai sẽ đi những điểm nào trên bản đồ, mà không hề đề cập đến cái Háng Đề Chơ, đại khái là tôi chỉ biết là sẽ đi Phình Hồ và vòng quanh Trạm Tấu giống như cái cung mà anh battramdao vừa đi xong cách đó vài tuần. Tôi cũng chưa đi offroad lần nào nên đâu có biết nó như thế nào, mọi lần đi đều có nghiên cứu thông tin trước nhưng lần này thôi cứ để em chichuot làm leader và làm xế luôn, lâu lâu làm ôm 1 lần để có cảm giác khác chứ. Thế là tôi lăn quay ra ngủ và không quên vặn đồng hồ báo thức trên điện thoại lúc 5h sáng. (Dù lúc đó là gần 12h đêm rồi).
 
Món măng của người H Mông trên đó công nhận mặn dã man. Tuy nhiên nếu bạn lên trên khu Tú Lệ thì sẽ khác, món măng ớt trên đó người ta thái nhỏ, nêm nếm ... phải nói là quá tuyệt vời luôn.

Đẹp quá! thật ấn tượng với sự hoang sơ và cố gắng của bạn.

Bác giantia chiến luôn điii để bọn em gởi đồ:D. Tầm này là quá lý tưởng để vào Đề Chơ đó ạ.
 
Hì! Chắc chắn phải đi rùi nhưng phải cuối tháng. 19/11 này phải làm cung khám phá hang động Lục Yên, cảnh đẹp đông hồ Thác Bà và tham gia lễ hội Hồ Thác đã không thể bỏ qua được.
Sau đó mới đi cung đề háng chơ, tà sí láng vì theo kế hoạch vẫn nợ 2 cung này.
Tuancamau có thể cho trước bản đồ cung đường này để tham khảo được không? vì là đang lo từ tà si láng không có đường đi đề háng chơ Thanhks!
Còn măng ớt bạn ăn mới là đúng chất đấy. Vì nó chỉ có của dân tộc Mông ở Trạm Tấu. còn mọi nơi khác đều là làm theo mà thôi nên đã được điều chỉnh theo khẩu vị riêng rồi.
Người Mông Trạm Tấu trước đây cơ bản là ăn mèm mém với cải nương và măng ớt là xong bữa. Nhưng giờ thì cuộc sống cũng khá hơn rồi.
 
Chỉ cần giơ máy lên chụp vào thác là ống kính bị mờ ngay...lúc này tôi còn ráng chụp được 1 tấm dòng nước nữa rồi dẹp máy luôn...ống kính đầy nước.

IMG_6798.jpg


Tôi cuộn máy ảnh trong chiếc áo gió, rồi nhét nó vào 1 khe đá gần đó, bụi nước bay ở mặt trên khe đá, không ướt phía dưới, tôi còn cẩn thận lấy lá chuối che lên trên. Nãy giờ trong lúc tôi chụp hình thì chichuot đã mon men vào gần dưới dòng thác, bây giờ hắn rủ tôi và anh chàng Mông dẫn đường lên đó chơi. Tôi leo lên mấy hòn đá đầy rêu, bước đến gần dòng thác hơn...tôi lội hẳn xuống dòng suối cho chắc ăn, đi trên đá trơn quá, gần dưới chân thác có mấy hòn đá rất to, bị nước mài mòn nhẵn, láng mịn. Tôi ngồi nấp vào 1 tảng đá to, tránh gió và hơi nước từ thác bay vào...gần đó là 1 bãi đá, sỏi xung quanh có rất nhiều những khúc gỗ pơmu với nhiều kích cỡ lớn nhỏ khác nhau. Những khúc gỗ này chắc trôi từ trên thượng nguồn xuống và bị nước đánh dạt vào đây, có khúc gỗ dài còn mắc kẹt lại giữa những khe đá...lâu ngày dòng nước làm cho nó mòn đi và láng mượt...tôi cầm thử một đoạn dài và nhỏ, trời ơi nó nặng kinh khủng. Gỗ đã nặng mà còn thấm nước nữa nên chỉ với kích cỡ rất nhỏ mà trọng lượng thì quá to.

Lách qua khe đá đó, chúng tôi đến ngay dưới chân dòng thác, chichuot có vẻ thích thú lắm. Hắn kêu tôi lại gần, thử chịu áp lực của dòng nước đang từ trên cao chảy xuống. Thật sự chúng tôi không dám (và cũng không thể) đứng ngay dưới dòng nước, vì chỉ cần 1 nhánh cây hay 1 khúc gỗ pơmu nào đó từ trên rơi xuống trúng là chết toi ngay...chỉ đứng cách đó khoảng vài thước mà đã chịu muốn không nổi rồi...vì hơi nước rất mạnh và lạnh, gió thổi kinh hồn. Tôi chỉ đứng đó được chừng 5 phút rồi phải quay trở về khe đá ẩn mình. Anh chàng Mông cũng quay về, tôi ngồi hẳn xuống dòng suối, nước lạnh lắm, nhưng ngâm mình xuống vài phút thì cơ thể làm quen ngay và không còn cảm thấy lạnh nữa. Tôi kêu chichuot quay lại, không được mon men ra gần dòng thác nữa, tôi lấy máy ành và chuẩn bị quay về.

3 chúng tôi leo lên con dốc cũ, trở về đến ruộng ngô. Anh chàng Mông nói là còn có 1 con đường men sườn núi có thể nhìn xuống thác, thế là chúng tôi rẽ trái đi 1 đoạn nữa, bùn sình từ ruộng làm đôi dép tôi dính đầy, đi đứng khó khăn...sau khi chui qua những tán cây to thì cuối cùng chúng tôi cũng ra được 1 mỏm đá chót vót trên cao, nhìn xuống bên dưới là vực cao với dòng nước đang cuồn cuồn chảy. Chúng tôi đang đứng sát bờ vực, tôi hơi rùng mình, chỉ cần 2 bước chân tới nữa là rơi tõm xuống vực ngay, tôi cảm thấy quá nguy hiểm...Tôi ước chừng chỗ chúng tôi đang đứng khoảng 3/4 độ cao của thác, và tuyệt nhiên ở đây không có hơi nước vì hơi cách xa dòng thác. tôi giơ máy ảnh lên và chụp được 1 tấm,

IMG_6799.jpg


Rồi 1 tấm nữa, chỉ cần tôi bước wa khỏi nhánh cây này là rớt xuống vực ngay

IMG_6806.jpg


Định là vài pô nữa nhưng tự nhiên màn hình máy ảnh tôi thui dù len đang mở. Tôi tắt máy, khởi động lại nhưng nó vẫn im ru, không có tín hiệu gì. Thôi rồi, chắc nó bị ẩm hay gì rồi, tôi cũng không biết...thôi cứ quay về thôn trước đã rồi xử lý cái máy ảnh sau, tôi nghĩ vậy.
 
Lúc chụp hình cầu vồng là do tôi quay lưng lại thác và nhờ có anh chàng Mông cầm lá chuối che nên tôi có quay lại được 1 clip ngắn nhưng cũng chỉ là cầu vồng, dòng suối và đoạn đường xuống thác ở bụi cây bên trái. Không dám đưa máy trực diện vào thác.

[video=youtube;wBGUY2zNYUY]http://www.youtube.com/watch?v=wBGUY2zNYUY[/video]

Bạn có thể so sánh với thác Đỗ Quyên cao gần 300m, nhưng nước chảy sát vách núi nên dễ chịu hơn, còn Đề Chơ thì dòng nước cực mạnh.

[video=youtube;KdoWiIdS5dg]http://www.youtube.com/watch?v=KdoWiIdS5dg[/video]
 
Last edited:
Thanks! bài viết.
Nhiều khi thấy tật sấu hổ. Mình ở gần mà còn chưa đi được, hiểu được những vùng này lại cứ ham hố đi khám phá những nơi xa!
Phải lên lịch tìm hiểu những nơi quanh ta trước đã thôi.
 
Thanks! bài viết.
Nhiều khi thấy tật sấu hổ. Mình ở gần mà còn chưa đi được, hiểu được những vùng này lại cứ ham hố đi khám phá những nơi xa!
Phải lên lịch tìm hiểu những nơi quanh ta trước đã thôi.


Đọc bài em cũng thấy khoái quá,em đi qua cái trục đường 34 này tới 5 hay 6 lần gì đó mà chưa bao giờ nghĩ tới vào đây.Cảm ơn chủ thớt nha,Khi nào bác đi alo em cái xem thế nào nha bác giantia
 
Từ lúc camera bị hư thì không chụp được tấm nào nữa, đã đến lúc chia tay Háng để quay về thôn Đề Chơ, 3 đứa lại theo đường cũ, nhưng lần này là leo lên chứ không phải đi xuống như lúc sáng. Mất gần 1h đồng hồ chúng tôi quay lại được trường học, cám ơn anh bạn H'Mông đã nhiệt tình dẫn đường, gọi là a chứ chàng này mới có 21 tuổi thôi. Lúc sáng đi anh Thắng có dặn là gửi 1 ít tiền công, không biết bao nhiêu là vừa, chúng tôi gửi anh 100k để gọi là cám ơn. Chàng ta vui mừng lắm và cảm ơn chúng tôi rối rít.

Lúc này đã hơn 12h trưa, 2 cô giáo đang nấu cơm trưa. Chúng tôi soạn đồ định đi, cô nói là ở lại ăn bữa cơm nữa rồi hãy đi...cảm thấy ái ngại nhưng do 2 cô nhiệt tình quá nên chúng tôi phải đồng ý. Sực nhớ tới cái máy ảnh, tôi tháo pin, thẻ nhớ rồi đem để trên nóc nhà...phơi nắng. Hy vọng nó sẽ hết ẩm, tôi còn dùng cây tăm xỉa răng cạy nắp ống kính bung ra để trực tiếp dưới ánh nắng mặt trời. Xong xuối đâu đó, chúng tôi ăn cơm trưa với 2 cô giáo, vẫn là mâm cơm quen thuộc, 4 chen, 4 đũa và 1 số món ăn từ hôm qua còn thừa...

IMG_6814.jpg


IMG_6815.jpg


Vẫn như bữa cơm tối qua, chúng tôi vừa ăn cơm vừa buôn chuyện, kể về chuyện đi đi xuống Háng sáng nay, 2 cô tỏ vẻ thích thú lắm. Sau bữa cơm, là đã đến giờ dạy buổi chiều...chúng tôi chuẩn bị chia tay 2 cô lên đường quay ra Phình Hồ. Kiểm tra lại cái máy ảnh đang phơi, trời đang nắng gắt khủng khiếp, tôi lắp pin và thẻ nhớ vào, khởi động. Trời ơi may quá, máy ảnh đã bình thường trở lại rồi, tôi chụp thử vài tấm, nó đã trở lại như cũ...Ơn trời, nếu nó mà hư luôn thì coi như bây giờ tôi không có ảnh để minh họa cho chuyến đi này rồi. Tranh thủ chụp vài tấm ảnh của mấy em học sinh trước khi đi...

Lớp của cô giáo mầm mon

IMG_6851.jpg


IMG_6867.jpg


Học sinh người dân tộc

IMG_6865.jpg


IMG_6860.jpg


IMG_6855.jpg
 
Trước lúc các em vào lớp, tôi có làm vài tấm nữa...

IMG_6831.jpg


Nhìn các em thật hồn nhiên và trong sáng

IMG_6829.jpg


IMG_6840.jpg


Nhìn các em mặt mũi tèm lem, đi chân đất, nhưng rất nhanh nhẹn và khỏe mạnh

IMG_6826.jpg


Một bé tóc màu bạch kim, mắt xanh

IMG_6819.jpg


IMG_6816.jpg
 
2 đứa ngỏ ý muốn chụp tấm hình với cô giáo trẻ làm kỷ niệm, cô vui vẻ đồng ý. Thế là lần lượt đứa này chụp cho đứa kia với cô giáo. Riêng cô kia thì đang dạy ở lớp bên cạnh, chúng tôi bước qua chào chị rồi đi. Chị không quên chúc chúng tôi lời chúc tốt đẹp và hẹn ngày gặp lại. Chúng tôi trao đổi số điện thoại, và địa chỉ quê nhà. Ở đây hay ăn cá khô, vì có thể giữ được lâu ngày, nên tôi xin địa chỉ nhà của cô giáo ở thị trấn để sau này có dịp về quê tôi sẽ mua khô cá lóc gửi ra cho cô giáo làm quà. (và khoảng 1 tháng sau đó tôi có thực hiện lời hứa là gửi 1 số cá khô từ Đồng Tháp ra Hà Nội cho bạn chichuot, bạn chichuot rửa 1 số ảnh của chúng tôi và các em học sinh rồi gửi chung với cá khô lên Trạm Tấu cho 2 cô giáo).

Rời trường học, chúng tôi không gặp được anh Thắng ở tiệm tạp hóa vì anh đã đi xuống thị xã từ sáng rồi, trong quán chỉ còn lại Toàn, em trai anh, cũng bằng tuổi với tôi. Chúng tôi cùng nhau làm vài kiểu ảnh chia tay, và chuẩn bị lễn e quay ra. Lúc này đã 2h30 chiều.

IMG_6890.jpg


Đường quay ra, những chỗ mà hôm qua chúng tôi xuống dốc thì bây giờ lại lên dốc, chỗ này cao quá, lại có nhiều đá, nên tôi phải nhảy xuống đi bộ, chichuot ngồi trên xe cũng không lên nổi nên cũng xuống xe, dắt bộ lên.

IMG_6893.jpg


Balô rớt xuống dọc đường, tôi đi bộ phía sau nhặt

IMG_6894.jpg


Đã lên được đỉnh dốc

IMG_6896.jpg
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
36,807
Bài viết
1,138,872
Members
192,765
Latest member
j88kmcom
Back
Top