What's new

[Chia sẻ] Nặng Lòng Quảng Trị

Bốn năm về trước mình biết đến Quảng Trị sau 1 chương trình trên tivi của đài VTV1. Đó là câu chuyện của chú Trần Luân Tín và cuốn sách do chú viết mang tên '' Được Sống Và Kể Lại ''. Sau đó, được đài truyền hình quốc gia làm nên 1 cuốn phim tài liệu phát vào 6h30' sáng hàng tuần năm đó . Cũng chính năm đó mình học lớp 12 và số phận đã đẩy sang 1 ngã rẻ từ đấy. Trong cuốn phim , đạo diễn có cho chú Trần Luân Tín gặp anh Lê Lương Thọ , lúc bây giờ anh chỉ mới là hướng dẫn viên du lịch tại điểm '' Thành Cổ Quảng Trị '' mà thôi . Lúc đó mình rất bất ngờ và rất thích anh Thọ vì lối dẫn chuyện đầy hào hùng và đi vào lòng người 1 cách dễ dãi . Và rồi cuối cấp 12 mình đã chọn học nghành Lữ Hành để được nói như anh và mình biết Quảng Trị nhiều hơn từ đó .

---------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Hai năm trước, mình được đi thực tập tuyến Xuyên Việt và có ghé '' Thành Cổ Quảng Trị '', mình nhớ đến anh Thọ và thử tìm gặp người trong kí ức . Lạ thay , mình gặp anh khi đang thuyết minh cho 1 đoàn ngoài Hà Nội . Mình kể cho anh nghe về câu chuyện của chính mình . Hai anh , em tay bắt mặt mừng và chụp cho nhau 1 tấm . Không nói gì nhiều vì anh bận, chỉ kịp cười trong lúc hân hoang . Mình chào và lên xe tiến về Quảng Bình và hẹn gặp anh 1 ngày gân nhất .

----------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Sau khi , kết thúc chuyến hành trình Xuyên Việt, mình gọi cho anh và hai anh , em hứa hẹn gặp nhau . Mình kể về cuốn sách '' Được Sống Và Kể Lại '' anh nói anh thích và mình đã lục tung cả hệ thống sách ở Sài Gòn và cuối cùng tìm được đúng 2 cuốn tại 1 nhà sách nằm bên quận 7 . Mình gửi anh khi mình đang thực tập cho 1 công ty du lịch . Anh cười và bảo , tốt lắm rồi sẽ gặp nhau . Lúc đó ly rượu Kim Long sẽ nâng chén cùng nhau , trong cái say sẽ kể cho nhau nghe và những người kề bên trong 1 câu chuyện hoài nghi là không có thật .

-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Vào 1 ngày cuối tháng 4 năm nay , minh gọi và báo cho anh mình sẽ ra Quảng Trị vào tháng 7 năm nay . Mình chọn đi vào đúng ngày 27/7 để không còn gì là ý nghĩa hơn nữa . Gọi anh , tiếng chuông báo không có thật . Mình gọi vào cơ quan anh làm thì mọi người báo , tất cả nhân viên ở đây ai cũng bất ngờ khi anh lặng lẻ từ chức và di cư sang Mỹ . Có phải nghe bất ngờ lắm không mọi người . Mình im lặng và chỉ biết im lặng . Một người tặng tụy với nghề đến như vậy , cuộc sống chẳng còn gì sung sướng hơn đến thế vậy mà bỏ mọi thứ mà ra đi . Uẩn khúc từ đây .

-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Cách đây 3 năm về trước , khi là học sinh năm nhất tại trường . Thầy mình dạy môn Tâm Lý Du Lịch đã nói rằng'' Các em biết Phượt là gì không ? '' Và chính mình biết nó từ lúc đó . Vẫn nhớ bài đầu tiên đọc trên Phượt là của anh hay chị gì với cái nick name là Virgo . Mình in ra và đọc nghiền ngẫm và hứa sẽ làm tròn tâm nguyện anh/chị ấy vì có đoạn nói rằng '' Muốn ra đúng ngày 27/7 '' . Thế là quyết tâm mình càng cao hơn , phải ra , phải gặp , phải đến Ái Tử , phải đến Khe Sanh và Gio Linh .
Trước ngày đi , mọi chuyện gần như đến hồi kết và rất là hoàn hảo . Tổng cộng đoàn chốt được 6 người với 1 lòng quyết tâm ra Quảng Trị đúng ngày lể Liệt Sĩ lớn nhất trong năm . Đùng 1 phát , công ty vẫn chưa chuyên tiền , mình báo với mọi người là không đi được . Ngày cuối vẫn bật vô âm tính với tài khoản Đông Á .
Mình vẫn nhớ 1 anh trong đoàn nói '' Đến 1 nơi Tâm Linh tùy duyên Thịnh ơi , em cố lên nghen '' .
Buổi trưa hôm ấy , anh chạy qua và đưa mình 1 triệu , cùng lúc công ty ứng cho 1 triệu và bạn mình cho mượn 1 triệu .
Buổi chiều hôm ấy lòng hân hoang tột độ , đó là buổi chiều 25 , trời nắng như thiêu đốt nhưng lòng mình như khăn mới thiêu .
Mình quyết mua ghế ngồi cứng với giá 536.000 VNĐ và ngồi từ ga Sài Gòn ra Đông Hà suốt 22h đồng hồ . Chắc đó mãi là 1 kỉ niệm khó quên với chính mình . Sáng hôm sau 9h sáng mình sẽ khởi hành với chuyến tàu SE6 . Tối hôm ấy , mình nhậu cho thật say , vui lắm mọi người có biết không . Vui như muốn trào nước mắt , chưa có chuyến đi nào như vậy .

3638_493337047403091_1461600558_n.jpg


1002297_493337100736419_46096905_n.jpg
 
Last edited:
Đọc bài viết của bạn hay quá. Đọc xong mà thêm yêu mến con người và vùng đất nơi đây. Mong rằng thời gian tới thu xếp tới được vùng đất thiêng liêng này.
PS : Chúc bạn sớm hoàn thành xong việc học và hoàn thành nốt bài hồi ức này chia sẻ cùng mọi người :)

Chào bạn.
Cám ơn bạn đã theo dõi bài viết và đã cất công đọc hết những lời kể trên đây.

P/s: À, mình học xong rồi và cuối cùng mình không làm một HDV như dự định mà làm một nghành khác, cũng nằm trong khối Dịch Vụ. Nhưng tình yêu mình dành cho quê hương, cho Du Lịch là không bao giờ ngừng nghĩ và chỉ một mà thôi.

Anh Thọ, người mà làm cho mình thêm yêu c.s, thêm yêu Quảng Trị đã biệt tích suốt 3 năm qua. Và nhiều lần mình có tìm kiếm thông tin từ anh nhưng cũng chẳng ai biết anh đi đâu.
Sáng nay, có người bạn Quảng Trị nhắn tin. Anh ấy trở về từ Mỹ.
Bạn có tin được không(?). Cuộc sống màu nhiệm thật.

Chúc sk đến bạn.
 
Tính viết thêm 1 câu chuyện nữa, nhưng lòng nghĩ ngợi rồi lại thôi.
Đêm nay, bắt đầu viết lại một câu chuyện chuyển tiếp cũng tại vùng đất này và cả một chút ít từ Quảng Bình. Có thể, mình sinh ra trên mãnh đất Bến Tre. Mãnh đất của Đồng Khởi nên phần nào dễ đồng cảm với Quảng Trị, và con người nơi đây.

Bình Định, Quảng Trị, Quảng Bình, Hà Tĩnh, Thái Bình là những nơi mình muốn sinh sống, muốn đến đây để được hòa nhập vào cuộc sống của người dân, được nghe họ nói bằng cái giọng địa phương nặng trình trịch mà xoáy vào lòng mình một cảm giác vô cùng khó tả.

Đêm chơi vơi và có chút nhớ nhung.

10291767_625455947524533_7329815631060329663_n.jpg
 
Người Tình Dương Nội.


Đồng xanh, cỏ xanh, người đã chết
Lết qua năm tháng cứ ngỡ ngàng
Tưởng đâu kí ức lùa về sống
Làm dậy mùi thơm một ngày vang

Dậy đi....

Dậy mà coi người ta đã chết
Có em tôi trong đám ruộng cày
Nắng cứ xoáy và cứ mãi mai
Chẳng bao giờ biết đến ngày mai
Chẳng ai biết với nỗi đau này
Ôi em tôi người tình Dương Nội
Và ngày mai tôi phải mồ côi
Một chặng đường thôi vào kí ức.

Quách Duy Thịnh.

P/s: Đêm viết cho người đã khuất, cho người còn đang sống, cho những ai muốn được tự do.

1000565_496174393786023_1195613619_n.jpg
 
Phần 2: Món Ngon Quảng Trị

1. Bánh Ướt ( làng Phương Lan).

Hổng có nơi nào như đất miền Trung lại có nhiều cái tên địa danh lại mỹ miều, gợi hình như vậy. Trong khi đó, đất Quảng Trị từ ngày mình chưa đặt chân đến, thì mỗi khi được đọc đâu đó một địa danh ở đây thì trái tim mình như muốn ngừng đập. Nào là, Ái Tử. Nào là, Gio Linh. Nào là, Hồ Xá, và cả làng Phương Lan của huyện Hải Lăng.

Trong một lần tình cờ đọc thông tin khi tìm hiểu ẩm thực của vùng đất này. Mình chợt thấy thoáng qua một bài viết của các nhà báo địa phương nói sơ qua về món ăn chơi mà ngon lạ lùng này. Thế là mình ghi nhớ trong đầu, thêm vào trong chương trình ẩm thực của hành trình là phải đến được làng Phương Lan để thưởng thức banh Ướt ngon nức tiếng.

Rồi như mọi sự việc trong cuộc đời này điều có sự sắp đặt sẵn thì phải. Anh bạn ngồi cùng toa mình khi từ Sài Gòn ra Quảng Trị lại là người ở làng Phương Lan. Và dặn dò mình trước khi xuống ga Đông Hà rằng: Dì Si...Nhớ là bánh Ướt Dì Si nghen Thịnh.

Dì Si, phải là Dì Si, phải là bánh Ướt Dì Si. Người nói như điên, lẫm bẫm trong miệng khi chân bước lâng lâng xuống ga Đông Hà. Và người bạn ấy khuất bóng từ đấy, mình và anh bạn gặp nhau chỉ trong khoảng không gian này và mãi trở thành kỉ niệm. Chỉ nhớ anh bạn ấy ôm 1 bao gạo và nghe loáng thoáng là đi về ăn đám cưới của người thân trong gia đình.


15136347847_c2d025e143_b.jpg


Hành trình đến với làng Phương Lan được mình cho vào mục cuối cùng. Giờ đọc lại chương trình cảm thấy buồn cười '' Sau khi, các bạn ăn bánh Ướt, đoàn chúng ta sẽ di chuyển về biển Mỹ Thủy để tắm và thưởng hải sản thật tươi từ vùng đất này. Sau khi ăn no, chúng ta đi viếng di tích cuộc thảm sát Mỹ Thủy và di chuyển về thành phố Đông Hà để kết thúc chương trình tour''.

Vậy mà, các bạn có biết không(?). Đoàn của mình di chuyển về làng Phương Lan đã gần 2h chiều. Trong khi 15h45' cùng ngày mọi người phải tự tách đoàn để về, có người tiếp tục hành trình đi tiếp ra Quảng Bình. Cả nhóm quyết định hủy chương trình ăn trưa ở làng Phương Lan. Bởi giờ này đã gần 1h chiều mà con ở thánh địa La Vang. Mà chẳng ai biết đường nào đi về làng Phương Lan. Chỉ nghe người dân nói rằng, cả đoàn còn cách 12km nữa sẽ đến. Trong khi đó mình rất lo lắng, vì nếu đi đến kịp giờ nhưng ăn bánh vào không ngon nữa thì chỉ có đường bị cả đoàn trách mắng. Nhưng mình nghĩ rằng, đến đây rồi phải quyết tâm đi cho bằng được.

Từ thánh địa La Vang, cả đoàn chạy qua một con đường cập mé hông với thành cổ Quảng Trị. Vừa chạy một đoạn còn nằm trong nội ô thì cả đoàn đã thấy biển giao thông đề: 7km nữa. Ai thấy bản hiệu này cũng hào hứng và chạy thật nhanh. Cả đoàn chạy qua những cánh đồng lúa, và đùa vui rằng chắc lúa này gặt xong mang ra làm bánh ướt. Còn đường dẫn về làng Phương Lan chổ bánh ướt Dì Si rất dễ tìm. Chỉ có một đường thẳng độc đạo và rất mát mẻ. Bởi mọi người đang chạy trong thôn quê, trên những con đường làng.

Chạy khoảng 20'. Cả đoàn dừng tại ngã 4, sau ít lần hỏi đường người dân địa phương. Quán bánh ướt Dì Si ở làng Phương Lan giờ hiện ra trước mặt với dáng vẻ cũ kỉ. Ai cũng thấy thú vị với cách bày trí giản đơn như thế này. Trước cửa nhà của dì là cô con gái đang may vá cho người dân địa phương. Còn cô sau nhà, đang bước ra chào đón khách lạ đến thưởng thức món ngon Quảng Trị.

15319741511_e676a9ba2e_b.jpg


Tướng tá dì Si mập mạp. Cô con gái cũng đẹp người và ăn nói nhỏ nhẹ. Dì và cô con gái bước ra sau nhà làm 2 phần cho cả đoàn ăn. Nước chấm thì đã có sẵn, giờ chỉ còn luộc thịt cho chín và bánh ướt cắt mỏng ra là có thể dùng được rồi. Chỉ khoảng 15' sau là chúng tôi có 2 phần bánh Ướt nhìn trông bắt mắt đang nằm trước mặt. Dù chưa ăn nhưng chỉ nhìn qua trực quan với chén nước chấm đậu phộng là đã thấy ngon miệng. Quả là đúng với suy nghĩ mọi người. Nước chấm là một trong những thứ làm góp phần tăng hương vị cho món bánh này, ngoài việc bánh ướt dẻo, thơm và vừa mềm. Thì nước chấm đặc biệt của quán bánh ướt Dì Si là điều rất quan trọng mà có thể nói vỏn vẹn rằng, nếu thiếu nước chấm này bánh ướt Dì Si sẽ mất ngon.

15136147869_29c0179958_b.jpg


Giờ đây, ai về Quảng Trị xin dành chút thời gian ghé qua bánh ướt Dì Si ở làng Phương Lan. Cũng chỉ để thưởng thức món ngon của vùng đất này nhưng lại được mang từ xứ Huế đến đây (thông tin đặc biệt). Dì Si bảo, từng là người Huế di cư qua đây.
Gần 1 năm mới viết lại nên cảm xúc vơi dần, phần cũng không nhớ rõ chi tiết nên không dám viết lung tung.
Giá của món ăn này nằm ở 18-20 ngàn một phần thôi. Hai phần đó là dành cho 6 người, nên độ 80k hay gì đó, mình giờ không còn nhớ cho lắm.

Chúc mọi người tìm được đến đây và thưởng thức món ăn thật trọn vẹn.
 
Last edited:
Cảm ơn bạn có bài viết giưới thiệu về Quảng trị. tôi cũng được đến Quảng trị 1 lần nhưng chỉ loanh quang khu vực huyện Hải Lăng, ở đó có đồng lúa và làng quê nhìn cũng rất đẹp
 
Cảm ơn bạn có bài viết giưới thiệu về Quảng trị. tôi cũng được đến Quảng trị 1 lần nhưng chỉ loanh quang khu vực huyện Hải Lăng, ở đó có đồng lúa và làng quê nhìn cũng rất đẹp

Đúng rồi đó anh à. Những cánh đồng lúa bát ngát 1 màu xanh đổi mới của vùng đất này, ngầm cho chúng ta thấy rõ nét những nghị lực sống con người sau chiến tranh đã qua đi. Em nhớ những ngày đó, trên chiếc xe gắn máy cứ chạy, cứ hít hà liên tục để được ngửi mùi lúa thơm ngào ngạt.

Em sẽ quay lại đây để được nằm trên những đồi cát ở vùng Ái Tử.
 
Quảng Trị hôm nay là những làng quê yên ả thanh bình
attachment.php

attachment.php


attachment.php


attachment.php

Che phủ lên một lịch sử dữ dội bởi khói lửa chiến tranh và cả những cuộc thanh trừng tôn giáo, sắc tộc
attachment.php


attachment.php


attachment.php

Có cách nào up hình tiện hơn không ? Hình chụp phải resize, lưu lại trong laptop rồi mới up vào album được. khi copy đường link từ album sang bài viết cũng phải mở hai cửa sổ, tôi đã thử copy đường link vào ô cửa sổ bài viết ngay dưới album như video hướng dẫn nhưng hình nó chạy đi đâu ấy
 
Mình dự định Đi Quảng Bình - Quảng trị từ ngày 12/3 đến 15/3
Lịch trình của mình như sau:
Ngày 1 (Thứ năm : 12/3/2015) Huế - Quảng Bình
6h45 - 8h05 Sài Gòn - Huế
8h05 - 8h30 Lấy hành lý - liên hệ xe di chuyển
8h30 – 9h00 Ăn sáng tại Tp.Huế
9h00 - 13h30 Di chuyển Đồng Hới Bằng Tàu TN2
13h30 - 14h30 "Nhận phòng khách sạn Công Đoàn Nhật Lệ, 185 Trương Pháp, P.Hải Thành, Tp.Đồng Hới, Quảng Bình
14h30 -17h00 Tham quan bãi đá nhảy - Tắm biển ăn Hải sản thăm quan Tp Đồng Hới
Ngày 2 (Thứ sáu : 13/3/2015)
"Mua tour Phong Nha Exploer đi Động Thiên Đường - Động Phong Nha
Đi tàu VQ 1 Đồng Hới đi Đông Hà
"Ở Khách sạn Mekong Đông Hà-
Ngày 3 (Thứ bảy : 14/3/2015) Quảng trị
6h00 -8h00 Nhà thờ La vang, Thành Cổ Quảng trị dự định tham dự lễ ở Nhà Thờ La vang sáng thứ 7, tuy nhiên chưa biết giờ lễ như thế nào? Bác nào biết giúp mình với.
8h00- 11h00 Quay lại khách sạn
13h00 -17h00 Thăm cầu Hiền Lương, Biển cữa Tùng
Ngày 4 (Chủ Nhật 15/3/2015) Quảng Trị - Lao Bảo - Huế
6h00 – 8h30: Xuất phát đi Cửa khẩu Lao Bảo 
8h30 – 12h00: Qua cửa khẩu Lào
12h00 – 13h00 Ăn trưa, nghỉ ngơi tại Lao Bảo
13h00 – 14h00 Tham quan nhà tù Lao Bảo
14h00 – 17h00 Đón xe về Huế
Bay trở lại HCM
Các Bác hỗ trợ mình với chương trình như vậy và Khách sạn chọn như vậy tốt chưa?
Cảm ơn các bác nhiều.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,671
Bài viết
1,171,015
Members
192,333
Latest member
Phanduchoa
Back
Top