Anh thật là may mắn! Đó chẳng phải là những gì mà hấu hết chúng ta đều mong muốn được biết, được nghe trên bước đường ngao du, khám phá? Rất mong anh sẵn lòng kể lại những câu chuyện huyền bí và ma mị ấy. Tôi tin chắc chẳng riêng gì tôi mà còn rất nhiều bạn cũng đang nóng lòng được nghe.
Trong đợt đó, nhóm khảo cổ đã phát hiện ra điều gì? Nếu biết anh vui lòng cho mọi người biết thêm thông tin nhé. (c)
1) Cảm giác ma mị :
Khi đó nhóm khảo cổ dựng trại tại khu vực giửa tháp Cánh Tiên và thành Hoàng Đế .
Trại của họ gồm nhiều cái lếu và tất cả được dựng khá công phu và kín gió .
Trong bửa rượu tối , khoản chừng 9-10h đêm , dù ngoài trời không có gió , tôi cảm nhận như có những bước chân rất nhẹ xung quanh lều . Ngay lập tức tôi cũng nhận ra những chuyên gia Nhật tư nhiêm im bặt và mặt lộ vẻ nghiêm trọng , trong khi đó ông đội trưởng người Việt lập tức khấn vái và đổ rượu xuống đất . Tất cả đều im lặng , người ngôi bên tôi thì thào bảo rằng sắp có những người đã khuất đến uống rượu , ông ta chỉ cho tôi nhìn thấy những sự lay động trong những ly rượu trên bàn .
Ban đầu tôi cho rằng ai đó đụng vào bàn , tuy nhiên điều kỳ cục tiếp tục là chỉ còn ly rượu của tôi sóng sánh trong khi các ly rượu khác đều trở lại bình thường và cùng lúc đó tôi cảm nhận rất rỏ như có ai đó ngồi sau mình ( chúng tôi cùng ngồi bệt dưới sàn ). Tôi lập tức đi ra ngoài để xem ngoài lều phía tôi ngồi có cái gì không ? tôi chỉ cảm nhận được như có một ai đó vừa lướt qua rất nhẹ và nhanh .
Sáng hôm sau , tôi có thuật lại cho người bạn về chuyện đêm qua (cô không tham dự buổi uống rượu), cô kể cho tôi nghe về nhiều chuyện khác .
Tiếng nhạc Chăm những đêm trăng .
Hình bóng mờ ảo trên nền đất như bóng của một nhóm cô gái đang trình bày một vũ điệu nào đó .
Tiếng khóc than văng vẳng .
Tôi tỏ vẻ không tin và cô đưa tôi gặp một vị giáo sư người Nhật để nghe chính người này kể lại những chuyện tương tự . Tôi còn nhớ là tôi có hỏi ông ta là có thật không và ông có nói rằng đó là cảm giác và ông cũng đã từng trãi qua cảm giác như vậy ở những khu vực khảo cổ khác ở Cambodia mà ông đã tham dự .
2) Chuyện huyền bí ở Gò Thập Tháp :
Khu vực gò Thập tháp, lúc đó có 1 cái chùa ở khu vực này , nằm bên trái QL 1A theo hướng thị trấn Đập Đá đi sân bay Phù cát và nằm bên tay phải theo đường từ QL 1A vào khu vực thành Đồ Bàn .
Giới khảo cổ cho rằng , ngày xưa người Chiêm Thành có xây dựng ở đây 10 cái tháp để yểm hậu cho thành Đồ Bàn .
Ông giáo sư người Nhật kể cho tôi nghe về lời nguyền của gò Thập tháp :
những người yêu nhau đừng bao giờ thề nguyền trong khu vực gò Thập tháp , nếu đã thề mà thay đổi người đó sẽ chết thảm và sau đó có mở cho tôi nghe những đoạn ghi âm (băng cassette) mà nhóm này đã phỏng vấn những cư dân khu vực lân cận gò Thập tháp về lời nguyền này .
Lâu quá tôi không nhớ được hết , chỉ nhớ rằng đó là lời kể của một số người ( có cả phụ nử và đàn ông ) về sự linh thiêng và ứng nghiệm của lời nguyền gò Thập tháp , trong đó chuyện tôi nhớ nhất là lời kể của một cựu sỉ quan TQLC ( quân đội Sài Gòn ) về chuyện tình tan vở và cái chết không tin được của người yêu củ của ông ta .
Vì bị ấn tượng về câu chuyện của ông cựu sỉ quan TQLC nên , tôi đã nhờ cô bạn đưa đến gặp chính nhân vật này và nghe chính ông kể lại câu chuyện đó một lần nửa , tôi tin là vì khi đó gần 50 tuổi , ông ta vẫn không lập gia đình và có cho tôi xem một cuốn album gồm những bức hình về chuyện tình của ông kể cả một lá thư chia tay của cô người yêu củ khi cô đi lấy chồng ( 3 tháng sau ngày ông đưa cô đi chơi ở ngôi chùa nằm trên vùng đất của gò Thập tháp ) .
Tôi nhớ lúc đó tôi có hỏi ông là tại sau một chuyện riêng tư và u uẩn như vậy ông lại đồng ý để nhóm khảo sát ghi âm cũng như sẵn lòng kể cho tôi nghe , ông có nói rằng một khi kể lại cho ai đó , ông thấy lòng được nhẹ nhỏm hơn .
Tôi tin ông ta vì tôi nghỉ ông không được gì khi dựng lên câu chuyện này ( ông sống với một người cháu và làm nghề cho thuê sách ) hơn nửa , với một người đã tốt nghiệp trường Võ Bị Quốc Gia Đà Lạt , chắc ông đủ lòng tự trọng để không cầu xin sự thương hại của người khác.