What's new

[Chia sẻ] Nhật Bản - mùa anh đào không lỗi hẹn

Thế là cuối cùng tôi cũng đã thực hiện được chuyến đi Nhật Bản lần này, đúng như mơ ước, vào mùa anh đào nở. Thông thường, tôi chuẩn bị cho các chuyến đi của mình rất chu đáo, để đảm bảo không bị quá “surprised” khi đặt chân đến một đất nước xa lạ, đặc biệt khi mình không biết nói, không biết nghe và cũng không biết đọc. Tuy nhiên, do một vài lý do rất lý do mà lần này tôi hầu như bị động.:Dam Nếu không phải vì quá háo hức với chuyến đi mà lên Phượt đọc chia sẻ của các anh chị thì có lẽ tôi đã phải “tay không bắt giặc”.
Chúng tôi dự định có 3 gia đình đi cùng nhau, mục đích đầu tiên là để người lớn ngắm hoa anh đào (thế nên cố đấm đi vào thời điểm này, khi mà ở Nhật giá phòng ốc đội lên đắt đỏ), và sau nữa là để trẻ con được thoải mái vui chơi ở Disneyland, Disneysea và Universal Osaka. Chúng tôi đặt vé đoàn, chỉ có 750$/vé, và yên tâm giao phó hết mọi chuyện cho một mẹ đã từng học và sống ở Nhật Bản cả chục năm trời. Đùng một cái, mẹ Nhật không thể đi được vì chuyện gia đình. Đùng thêm cái nữa, nhà còn lại có con năm nay thi vào lớp Một mà lịch thi trùng vào đúng lúc đi. Vé đã đặt cọc, chúng tôi phải hủy hết:(. Chỉ còn lại nhà tôi, hai vợ chồng vẫn quyết muốn đi, dỗ dành con gái ở nhà để lần khác đi với các bạn cho vui, còn bố mẹ hồi hộp chờ phòng vé “cướp chỗ”, vì trước khoảng hai tuần tất cả các chuyến bay đến Nhật mùa hoa anh đào đã over booked. Hai ngày trước ngày bay, chỗ được xác nhận, chúng tôi mới thực sự chuẩn bị cho chuyến đi của mình. Dù là gấp gáp như vậy, nhưng với sự giúp đỡ của mọi người ở đây, tôi cũng lên hòm hòm được lộ trình của mình và lên đường với mong ước ông trời ủng hộ để chúng tôi có thời tiết đẹp và gặp được nàng tiên anh đào đỏng đảnh nơi xứ sở mặt trời mọc.
Và nguyện ước đã thành công. Chúng tôi đi có nắng ấm, có mưa lạnh, có sương mù, nhưng thời tiết có thế nào cũng không cản được bước chân chúng tôi trên những nẻo đường xứ Nhật. Chúng tôi gặp anh đào chúm chím nụ ở Osaka, rực rỡ bung xòe ở Kyoto và đỉnh điểm nở rộ ở Tokyo. Và tôi kinh khủng thỏa mãn với chuyến đi ngắn ngủi này bởi những thứ mang về không chỉ là đầy ặc những bức hình hoa rực rỡ, xinh đẹp mà còn là những tình cảm tốt đẹp với đất nước và con người Nhật Bản, những thứ trước đây tôi chỉ được biết qua sách vở, ti vi.

Cũng qua chia sẻ này, xin được cảm ơn các bạn trên Phượt đã giúp đỡ chia sẻ thông tin và góp ý để tôi có được mấy phần tự tin dấn bước, đặc biệt là bluepearl0212, naisana, T-Minh, HDK, daugaunhoibo, ehviet… :L

Tôi xin chia sẻ về chuyến đi của mình chỉ ở những khía cạnh mà trước khi đi, tôi thực sự cảm thấy mu mơ mù mờ, và sau khi đã “thực địa’ thì tôi đã thấy vỡ vạc ra, rõ ràng hơn. Như thế để nếu các bạn đang chuẩn bị cho chuyến đi đầu tiên tới Nhật Bản của mình và đang cảm thấy “rối nùi”, thì có thể những chia sẻ của tôi sẽ giúp bạn được chút ít. Còn lại rất nhiều thứ tôi chưa trải nghiệm, chưa biết và vẫn còn mông lung. Hy vọng sẽ tiếp tục có cơ hội đến với Nhật Bản để có thêm nhiều trải nghiệm mới.

Đầu tiên là những cái “coin lockers”. Giống như ở nhiều nước phát triển, tại các nhà ga ở Nhật Bản đều có các ô chứa đồ, giúp khách có thể gửi đồ vào và thong dong đi chơi trong ngày, thậm chí qua đêm mà không phải lếch thếch với đống đồ lỉnh kỉnh hay những va li to đùng nặng chịch. Hành trình của tôi là tới sân bay Kansai (KIX) vào sáng sớm bằng chuyến bay thẳng của Vietnam Airlines, tôi dự định sẽ ngay lập tức khám phá Osaka, dành cho thành phố này nguyên một ngày để tối muộn đáp tàu đi Kyoto. Và như vậy, tôi buộc phải gửi đồ lại ga tàu, vì không thể vác theo hai cái vali mà chạy lên chạy xuống được, nữa là lại còn mơ màng đua đòi picnic trong vườn anh đào. Nhưng trước khi đi, tôi cứ lăn tăn liệu nên gửi đồ ở ga Shin-Osaka hay ga Osaka. Ga Shin-Osaka là ga lớn cho tàu Shinkansen, nằm ngoài thành phố, theo lý thuyết sẽ có nhiều chỗ gửi đồ hơn, còn ga Osaka thì nhỏ hơn và ở trong thành phố, tiện hơn về đường đi mà tôi vẫn có thể đi tàu thường thì đây về Kyoto. Cái mà tôi cứ lăn tăn chính là nếu Osaka nhỏ hơn thì liệu có nhiều chỗ gửi đồ không, và nếu tôi không tìm thấy chỗ nào còn trống thì tôi sẽ buộc phải thăm quan thành phố với cả gia tài của mình lẽo đẽo kẽo kẹt lịch kịch phía sau. Ngay cả trên Tripadvisors cũng chỉ thấy recommend và hướng dẫn tìm chỗ gửi đồ ở ga Shin Osaka, khiến tôi lại càng lo ngại hơn. Nhưng bạn yên tâm vì thực sự là các ô gửi đồ có rất nhiều ở tất cả các ga tàu, với 3 kích cỡ khác nhau. Tất nhiên là ô bé là nhiều nhất và ô to sẽ ít hơn, nhưng chắc sẽ vẫn thoải mái cho bạn, nhất là khi bạn đến sớm. Tôi đã gửi ở ga Osaka - Osaka (300Y cho ô bé, 500Y cho ô vừa – để được vali cỡ trung, và 700Y cho ô to nhất – để được vali to) và ga Shinjuku – Tokyo (800Y cho ô to). Giá này thường được tính cho một ngày, nếu để qua đêm bạn phải trả gấp đôi. Các locker này đều là tự động. Có những ô chấp nhận cho bạn trả bằng tiền trong thẻ SUICA hoặc PASMO. Nhưng tôi không dùng thẻ này mà gửi những ô nhận tiền xu. Bạn cần đổi ra đồng 100Y để bỏ vào khe trên cửa locker. Ô nào còn chìa khóa cắm là ô đó đang trống, trên cửa có hiển thị số tiền phải trả cho một ngày (ví dụ 500Y), bạn cho đồ vào, sau đó nhét đủ tiền vào khe nhét tiền (trên màn hình sẽ trừ ngược cho đến 0), khi đó bạn khóa cửa, cầm theo chìa và yên tâm đi chơi. Nếu về trong ngày, bạn mở cửa locker lấy đồ bình thường. Nếu hôm sau mới về, bạn sẽ thấy màn hình lại hiển thị số tiền bạn phải trả thêm, bạn phải nhét xu vào cho đủ mới mở được khóa lấy đồ. Có một số nơi, máy đổi tiền xu sẵn ở ngay tủ gửi đồ, một số nơi thì không, nhưng nếu không có sẵn xu, bạn có thể đi đổi ở các quầy bán hàng tiện lợi 24/24 có sẵn ở ngay trong các ga. Bạn không cần nhớ số locker, vì số có trên chìa khóa bạn cầm đi, nhưng bạn lại cần nhớ chính xác vị trí của tủ để đồ của bạn ở khu vực nào trong ga. Với những ga chính lớn, bạn nhớ nhầm là mất rất nhiều thời gian và sức lực để chạy vòng quanh đi tìm lại. Các ga đều có sơ đồ giúp bạn định vị và định hướng, coin locker được đánh dấu bằng hình cái chìa khóa.
Chúng tôi có một chuyện chết cười vì xấu hổ. Chân ướt chân ráo đến Nhật, tay lót “một đống tiền” toàn tờ 10.000Y đổi từ ở nhà mang đi, rất hoành tráng ra đổi lấy xu ở máy. Chưa biết mặt tiền ra sao, cứ nghĩ đây chỉ là xèng mà trót đổi nhiều quá, rồi lại nghĩ về đến Tokyo, xèng có giống ở đây không mà dùng lại, thế là ra gặp anh nhân viên ở ngay cửa soát vé tàu, nằng nặc đòi mày đổi lại đống xèng này thành tiền cho tao, vì tao không biết rồi có dùng được nó ở locker ở Tokyo không. Anh kia mặt cứ ngẩn ra, vì tiếng Anh cũng không thủng lắm, trong mình cứ cứ một điều get back my money, hai điều get back my money rồi xòe đống xu ra trước mặt anh ý. Sau cùng tự mình hiểu ra vấn đề, hỏi lại anh ấy 1 câu hay đây là tiền Yên của chúng mày, tao dùng đi mua được đúng không, câu này dễ hiểu hơn, chàng gật lấy gật để, còn hai đứa tôi vừa cất tiền vừa cười ngặt nghẽo mãi không thôi vì chinh chiến cũng không phải là ít mà sao có lúc lại ngớ ngẩn thế này. =))=))
Đây là một locker chưa dùng, giá 500Y, bạn sẽ thấy khe nhét xu ngay dưới giá tiền, và thấp hơn nữa là cái chìa khóa.

locker%201_zps4v1jdye0.jpg
[/URL][/IMG]
 
Chúng tôi rời ra phố, trước khi chén kem cho đỡ nóng và chờ xe bus, vẫn còn chộp được mấy bức hình này

27.%20truc_zpsyoxwz1ag.jpg
[/URL][/IMG]
(Một khu nghĩa trang Nhật Bản)

28.%20truc_zpsts7vhbq2.jpg
[/URL][/IMG]

29.%20truc_zpskqieaevc.jpg
[/URL][/IMG]

Đôi lời về món xe kéo này. Phải công nhận là cái xe rất đẹp, cả kiểu dáng và màu sắc. Mấy anh kéo xe thì quá đẹp luôn, rất truyền thống mà body thì khỏi chê (hic hic, mới nhìn thấy cặp giò hệt như...giò ngựa =)). Và chăm sóc khách đúng kiểu chu đáo tuyệt vời của Nhật Bản. Nghe đâu phí rất đắt, nhưng kể cũng đáng, vả lại hàng "hand made" thì bao giờ cũng đắt vậy. Thế nhưng, riêng tôi lại thấy nó cứ thế nào ấy. Ở nhà mình, ngồi nghễu nghện cho mấy bác xế lô đạp quanh phố một chút cũng thấy ngại (dù các bác cũng lấy tiền thù lao đắt bằng mấy lần taxi). Nhưng cái "sự đạp" của các bác xem ra vẫn "đỡ ngại" hơn cái sự "kéo tay chạy bộ" của món xe kéo này. Tôi không có tiền để thử (và cũng đủ dẻo dai để đi bộ khắp chốn cùng nơi), nhưng giá mà có tiền, và chân đã mỏi nhừ không lết đi nổi nữa, thì chắc cũng không bao giờ đi thử món xe kéo này. Nó cứ khiến tôi liên tưởng đến một sự bóc lột cổ đại nào đó. Và không đành lòng:shrug:
 
Đẹp quá bạn ơi. Mình ở Kyoto từ ngày 24-27/3 mà chẳng được xem hoa anh đào như vậy, đúng đợt lạnh nhất. Bạn đi ngày nào mà may thế!
 
Chúng tôi tiếp tục đến với Ryonanji. Kỳ thực, hôm trước, sau khi thăm Chùa Vàng, đã quá muộn để đi vào thăm Ryonanji, thực lòng đã muốn bỏ qua. Nhưng lôi “guide tự chế” ra đọc lại, thấy bảo đây là vườn đá nổi tiếng nhất, lại không đành lòng, dù trong guide ấy trích lời của một bác trên Phượt này, nguyên văn như sau “Ngôi chùa này có vườn đá Nhật nổi tiếng nhất Nhật Bản. Đó là 1 kiểu nghệ thuật sắp đặt với 15 tảng xung quanh một bức tường gạch với các mái vòm gỗ, trong khu vực khoảng 250m2. Khách du lịch đều ngồi lại và ngắm nhìn để cảm nhận ý nghĩa trìu tượng này nhưng em cũng không hiểu lắm nên chụp choẹt 1 lúc rồi đi” (xin lỗi không ghi lại nick của tác giả). Nghĩ rằng, bác ấy chả hiểu, chắc mình cũng không thể hiểu nổi. Nhưng vì hiếu kỳ, vì không biết bao giờ mới quay lại nên nhất nhất lại đi. Chỗ cái vườn đá ấy, cả các bạn Tây lẫn các bạn đầu đen, đều nhẹ nhàng chen lên hàng đầu, chỗ… nắng nhất, để khoanh gối ngồi thiền trong im lặng và tâm đắc. Còn tôi, cũng lặng lẽ ngồi phía sau (cho đỡ nắng) và trật tự ngắm nhìn (cho đỡ phiền mọi người và đỡ tiếc 500Y phí vào cửa). Nói vậy cho vui chứ không hề tiếc chút nào, vì mình không hiểu thôi, biết đâu sau này ngộ ra, lại thấy hãnh diện vì mình cũng đã im lặng ở khu vườn đá nổi tiếng ngày. Tất nhiên, ở Ryonanji không chỉ có đá, cũng vườn, cũng tùng, cũng anh đào soi bóng hồ vịt bơi, và chúng tôi đã có một bữa trưa picnic trong yên bình ở Ryonanji.

1._zpsyw626d36.jpg
[/URL][/IMG]
(anh đào tung tóe từ... bãi đỗ xe)

1.%20veacute_zpsntl0c45z.jpg
[/URL][/IMG]
(chợt nhận ra cái vé này sao giống vé của Tenryuji thế)

1._zpslmdil0ub.jpg
[/URL][/IMG]
(hồ, anh đào và...vịt)

4.20hoa_zpsft4jxbky.jpg
[/URL][/IMG]
(một cây anh đào (hay đào???) khác lạ)

5.%20hoa_zpsmtcm2nsg.jpg
[/URL][/IMG]
(cành hoa thẳng băng đâm ra tua tủa, hoa nở chi chít trên cành)

6.%20hoa_zpseemmgafq.jpg
[/URL][/IMG]
(bông cánh kép, hồng rực rỡ)

7.%20laacute_zps6g4o6wka.jpg
[/URL][/IMG]
(lá non)

2.vn%20aacute_zpsheht6qaj.jpg
[/URL][/IMG]
(vườn đá trứ danh)

2.%20vn%20aacute_zpstn0yko80.jpg
[/URL][/IMG]
(một bức panorama hơi méo mo
 
3.%20ging_zps39ltmsox.jpg
[/URL][/IMG]
(giếng cổ)

4.20rng_zpsfv6y3w8k.jpg
[/URL][/IMG]
(rừng tùng trên thảm rêu mướt mát

8.20cacircy_zpsw5z2akfd.jpg
[/URL][/IMG]
(tôi chụp lại bức ảnh này và nghĩ về chiến dịch đào tung cây cối ở Hà Nội hồi giữa tháng 3. Ở đây, người ta cũng cưa cây, rất nhiều, thường là cây to mọc sát nhau thì một cây sẽ bị cưa, chắc là để cây kia có thể sống tốt hơn. Nhưng chỉ cưa, không đào gốc, và từ thân cây ấy, cành lá non vẫn mọc lên, và cây... vẫn sống. Ở Nara Park cũng vậy, giữa những bãi cỏ, ngổn ngang những gốc cây đã bị cưa. Nhưng gốc vẫn còn đó, không bị đào mang đi???)

5.%20h_zpskmerevoz.jpg
[/URL][/IMG]
(ngồi bên này hồ, chúng tôi có bữa picnic đạm bạc mua ở cửa hàng tiện lợi từ sáng. Cây, hoa, nước, bóng mát... tuyệt vời đẹp và bình yên)

6.%20h_zps6j7jrgi2.jpg
[/URL][/IMG]

7.%20h_zpsrlxjkoor.jpg
[/URL][/IMG]

3.%20hoa_zps4uiaccsx.jpg
[/URL][/IMG]
(những bông hoa dịu dàng nở trên thân cây mẹ xù xì)

4.%20hoa_zpstti6wvd0.jpg
[/URL][/IMG]
 
@meohoangcau: mình đi từ đêm 27/3, săn hoa từ ngày 28. Cũng tự thấy mình quá may mắn :)
Đẹp quá bạn ơi. Mình ở Kyoto từ ngày 24-27/3 mà chẳng được xem hoa anh đào như vậy, đúng đợt lạnh nhất. Bạn đi ngày nào mà may thế!
 
Nhân ngày nắng đẹp, chúng tôi tiếp tục nhảy bus đến Fushimi Inari Shrine. Ấn tượng về màu đỏ rực rỡ của ngôi đền với kinh khủng nhiều các cổng tori theo đường loằng ngoằng từ chân lên đỉnh núi. Chồng tôi hăng hái lắm muốn lên tận đỉnh, nhưng tôi thì chịu chỉ đi được chắc khoảng nửa đường vì quá nóng. Và màu đỏ cam rực rỡ khắp nơi làm tôi muốn ngộp thở luôn.

1.%20hoa_zpsrkztcfxh.jpg
[/URL][/IMG]
(Anh đào dịu dàng soi bóng ngay gần điểm dừng xe bus)

1.%20Tori_zpsiorn2os0.jpg
[/URL][/IMG]
(cổng Tori chói đỏ đầu tiên)

2.20tori_zpsvwmvxlo9.jpg
[/URL][/IMG]
(đường lên từ bên ngách đền, đi qua một dãy các quầy hàng ăn uống hấp dẫn thơm ngào ngạt)

2.%20caacuteo_zpsa7vfez10.jpg
[/URL][/IMG]
(cáo, biểu tượng tại đền Fushimi Inari)

3.%20caacuteo_zpsm1oucdfd.jpg
[/URL][/IMG]

4.%20Temple_zpsaianrbo5.jpg
[/URL][/IMG]
(ngôi đền đỏ rực, cuốn hút. Phía trong đang có cử hành một nghi lễ gì đó, nhưng khách du lịch chỉ được đứng ngoài và không được phép chụp ảnh)

5.%20Temple_zps8xgdasvk.jpg
[/URL][/IMG]
(mô típ anh đào bên mái nhà cổ mà tôi yêu thích)

6.%20Temple_zpsw7qmxqhe.jpg
[/URL][/IMG]
(đèn cũ và đèn mới ở một góc vườn)
 
7.%20Temple_zpsxuvquigs.jpg
[/URL][/IMG]
(nguyện cầu)

8.%20Temple_zps2wnjpefj.jpg
[/URL][/IMG]

9.20Temple_zpsecatstre.jpg
[/URL][/IMG]
(đọc bảng này, tôi (mù chữ Nhật) hiểu là bạn cứ viết điều bạn mong cầu lên chiếc torii này và treo nó lên, điều ước sẽ thành hiện thực khi và chỉ khi bạn đã trả 800Y cho nhà đền để mua cái torii gỗ đỏ xinh xinh này)(beer)

4.20tori_zpsawhgtu5g.jpg
[/URL][/IMG]
(điểm bắt đầu của con đường hành hương dưới hằng hà sa số những cổng torii màu đỏ. Tôi tính sẽ tập đếm một chút nhưng chồng bảo là em mà đếm là khéo tẩu hỏa mà lăn quay ra đấy. Thật thế, không cần đếm, tôi chỉ cần nhìn đỏ rực lên như thế cũng quay quay rồi)

1.%20Tori_zpsefbapa4n.jpg
[/URL][/IMG]

5.%20tori_zpsukqhlqev.jpg
[/URL][/IMG]

3.%20Tori_zpslpn0wvta.jpg
[/URL][/IMG]
(có những người "ý thức" lên đỉnh như thế này, có những người lơ lửng như tôi, có những cô gáit thậm chí còn đi giầy cao đến cả chục phân cũng cứ túc tắc đi lên nữa. Cái ảnh này tôi chụp khi đang ngồi thở và suy nghĩ "nghiêm túc" về việc có lên nữa hay không :help)

16.%20Temple_zps2srvazgi.jpg
[/URL][/IMG]
(sau cùng tôi quyết định dừng lại ở đây, nơi có tầm nhìn khá tốt xuống thành phố, nhưng máy tệ không chụp được ảnh. Và lắng nghe được nhiều cuộc thương lượng lên hay xuống của nhiều cặp đôi giống nhà tôi)
 
ó một điều rất tệ là các biển báo sơ đồ con đường torii này với tôi không mấy rõ ràng về việc tôi đang ở đâu, đã đi được bao xa và còn bao xa để tới đỉnh núi. Nó cũng là một nguyên nhân khiến tôi không còn muốn vượt khó, vượt nóng để tiếp tục đi lên (nhất là trong khi bụng đang rỗng ò ò :Dam.

Một cái sơ đồ chỉ mang tính biểu tượng như này dưới chân núi
21.%20map_zps6yhxgww7.jpg
[/URL][/IMG]

và như này ở lưng chừng núi
15.%20Temple_zpssgdzpthm.jpg
[/URL][/IMG]

Sau cùng, chúng tôi ngồi lại uống nước ở lưng chừng, khi các chủ hàng bắt đầu lục tục đóng cửa. Giá một chai nước 250ml ở đây đắt gấp đôi một chai 500ml mua ở máy tự động =)). Và may mắn thay, không cần đếm, tôi cũng biết được có bao nhiêu cổng torii ở đây. Bạn có tin không, nhiều kinh khủng khiếp
(thông tin sai lệch của tôi theo bức hình này đã được đính chính dưới đây bởi bác Travelbug)

17.%20Temple_zpsux0sesnc.jpg
[/URL][/IMG]

Đi xuống thì ngon hơn đi lên nhiều, và đường xuống cũng có nhiều cái khác biệt hơn là những cổng torii đỏ rực

18.20hoa_zpsmz0kwwvs.jpg
[/URL][/IMG]

19.%20hoa_zpsjym9c47r.jpg
[/URL][/IMG]

120.%20hoa_zpsxadcpmex.jpg
[/URL][/IMG]

10.%20Temple_zps9k7f3kju.jpg
[/URL][/IMG]
 
Last edited:
Và đúng là đất cố đô, kimono tha thướt có ở mọi nơi, kể cả trên núi. Nhưng mà tôi ngờ lắm không biết đâu là thật đâu là giả :))
2.20Kimono_zpstodv5efm.jpg
[/URL][/IMG]

11.%20Temple_zpss9w9gn7s.jpg
[/URL][/IMG]

13.%20Temple_zpsryootqs5.jpg
[/URL][/IMG]

 
Và may mắn thay, không cần đếm, tôi cũng biết được có bao nhiêu cổng torii ở đây. Bạn có tin không, nhiều kinh khủng khiếp
17.%20Temple_zpsux0sesnc.jpg
[/URL][/IMG]

Cái này không phải là con số các Torii(s) đâu mà là giá các Torii theo kích thước: nhỏ nhất giá 175.00Y còn lớn nhất giá 1.302.000Y! À tôi không đọc được chữ Nhật nhưng nhìn ra chữ "Yen", vả lại cũng có đọc trong topic nào đó!

Về Ryoanji, tôi có đọc một bài cho biết tuy là 15 viên đá nhưng cái khéo là họ xếp như thế nào mà nhìn ở bất cứ góc cạnh nào cũng chi3 thấy 14 viên thôi, còn 1 viên luôn luôn ẩn khỏi tầm nhìn của người quan sát !

"A guiding metaphor from the Ryoanji temple

The importance of contemplating perspectives can be illustrated by a famous garden at the Ryoanji Temple in Kyoto, Japan.

Built in the late 1400s, the garden has 15 simple stones laid in meticulously raked white gravel. A veranda allows visitors to view the layout of the stones and pause for a moment of reflection. The positioning of the stones is fascinating; from any vantage point an observer will see 14 stones, never all 15. Shifting one’s gaze in the direction of the 15th stone always will cause another stone to slip out of view. "

(http://www.lingref.com/cpp/slrf/2008/paper2381.pdf)
 
Last edited:

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
59,458
Bài viết
1,176,061
Members
192,119
Latest member
An_Logistics
Back
Top