What's new

[Chia sẻ] Nhật ký hành trình Châu Âu bằng xe gắn máy.

Xin chào tất cả các anh chị em phuot.com !
HDD82 là một du học sinh theo học chương trình Master tại Stockholm, Thụy Điển và đã tốt nghiệp tháng 4 năm 2011. Trong khoảng thời gian đi học, HDD82 đã cố gắng tìm hiểu thông tin trên diễn đàn phuot.com về du lịch Châu âu bằng xe gắn máy để khi tốt nghiệp xong mình có thể thực hiện được ước mơ đi du lịch Châu âu bằng xe gắn máy. Nhưng đáng tiếc là lúc đó thông tin còn quá ít và sơ sài.
HDD82 từng theo dõi hành trình của 1 anh người VN đi xe moto qua vài nước Châu âu ở trên phuot.com nhưng thông tin cũng không đầy đủ, nhất là thông tin về visa, đường xá, nhà trọ này nọ, hơn nữa anh ta chỉ đi có vài ngày trong khi HDD82 dự định đi lâu hơn... Thiếu thông tin là rào cản lớn nhất trong quá trình chuẩn bị thực hiện ước mơ, đôi khi nó khiến chúng ta chùn bước bởi vì chúng ta thường sợ những gì chúng ta không nắm rõ, không biết rõ.
Bằng cách kể lại tường tận chuyến đi xe máy qua các nước Châu âu của HDD82, HDD82 mong muốn rằng những ai đang ấp ủ ước mơ đi xe máy tại Châu âu có thể tìm thấy nhiều thông tin bổ ích ở đây và mạnh dạn biến ước mơ của mình thành sự thật. Hãy đi mà không hề ngại ngần ! Hãy đi nhiều nơi hơn nữa, trải nghiệm nhiều cảm xúc mới hơn nữa, và khám phá nhiều hơn nữa !

"Người lữ hành đúng nghĩa là người đi chỉ vì được đi
Trái tim không niềm vương vấn
Như mây bay, gió thổi
Anh bước theo số phận của mình
Cần gì phải có 1 lý do?
Chỉ cần 1 tiếng hô thôi: Lên đường... "
 
Last edited:
Đường đến biên giới Slovenia núi non trùng trùng điệp điệp, khung cảnh cực kỳ hùng vĩ. Nhưng cảnh yên bình, tĩnh mịch trên đỉnh núi nhanh chóng bị phá vỡ bởi tiếng xe moto gầm rú do toàn bị ép số 1 để chạy, mà không ép số 1 không được vì vào số 2 là xe khừng khực tắt máy ngay, có lẽ không khi trên cao bị loãng hay sao đó. Bởi vậy, xe và người chạy đến đâu là ruồi muỗi và chim chóc bay tán loạn đến đó vì không chịu nổi tiếng ồn... hihi...

IMG_4129.jpg


IMG_4123.jpg


IMG_4119.jpg


Ngay phía bên kia biên giới là 1 chú ngựa con đang mải miết gặm cỏ.

IMG_4120.jpg


Bằng 1 tiếng huýt sáo chú ta ngẩng đầu lên và thế là...

IMG_4121.jpg


Trên đỉnh đèo mà phía bên kia là địa phận Slovenia có 1 chiếc xe tăng cà tàng như nhắc nhở người ta về 1 thời chiến tranh chăng? Một cặp vợ chồng người Áo vui tính khoe với tôi chặng đường 2 ngày đạp xe với 150km trong hành trình dài 2 tuần. Đạp xe đạp? Vâng, có thể lắm chứ! Nhưng nếu biết được số tiền mua 1 chiếc xe đạp leo núi này có thể mua được 2 chiếc moto mà tôi đang đi thì đôi khi bạn cũng phải cân nhắc... hehe.

IMG_4118.jpg


IMG_4116.jpg
 
Last edited:
Tiếp tục lại là một ngày leo đèo với con đèo độ cao càng lúc càng tăng dần. Đôi khi những khúc cua khuỷa tay được đánh số thứ tự 1, 2, 3, 4... và kèm theo đó là độ cao của con dốc. Như con dốc này chẳng hạn:

IMG_4139.jpg


IMG_4136.jpg


Cứ thế tôi đếm 1, 2, 3, 4... 37 ! Đến khúc cua 37 thì lên đến đỉnh cao nhất mà trên đó những đống tuyết chỉ cách đầu khoảng hơn chục mét. Xung quanh là bầu trời xanh ngắt nhưng nhiệt độ thì như cái tủ lạnh với những cơn gió lạnh thấu xương. Xuống đèo... lại thêm 37, 38 khúc cua khuỷa tay như vậy, kèm theo đó là vô số khúc cua tương tự khuỷa tay như khuỷa chân, đầu gối, cằm, gót chân...

IMG_4133.jpg


IMG_4146.jpg


IMG_4141.jpg


IMG_4142.jpg
 
Trên 1 con đèo như vậy 1 tay đi chiếc Honda Africa Twin 750cc motor tấp tôi vào lề:
- Mày ở Việt Nam à?
- Vâng, Việt Nam. (có lẽ hắn thấy chữ VIETNAM tôi dán sau mũ bảo hiểm)
- Tháng 11 năm ngoái tao còn ở Việt Nam đây!
- Thế anh làm gì ở VN?
- Tao làm cho 1 công ty cung cấp thiết bị máy móc cho các trường Đại học ở Việt Nam. Năm trước cty tao cấp mấy máy gia công kĩ thuật số (CNC) cho ĐH Bách khoa Hà Nội.
- Cái gì? BK Hà Nội àh? H.U.T phải không? (Hanoi University of Technology, tên viết tắt của BKHN).
- Phải đấy.
- Thế mày biết giáo sư Ninh không? 2 tháng trước ổng còn ở Áo đấy! (GS Ninh chủ biên cuốn sách Công nghệ chế tạo máy mà dân cơ khí BK nào cũng biết)
- Biết chứ. GS Ninh có dạy tao 1 khóa lúc tao còn đi học đấy!

Câu chuyện sau đó lại xoay quanh công việc của anh tại ĐH Đà Nẵng, BK Tp HCM, về những chuyến phượt của anh ở Lạng Sơn, Lào Cai khi còn công tác ở VN. Mới có mấy phút gặp gỡ mà tôi với hắn ta như kiểu quen biết đã lâu! Cao hứng lên hắn ta rủ tôi ăn trưa tại một nhà hàng nào đó trên đường đi. Đưa tay kiểm tra túi quần, nắn nắn ngón tay vào cái ví lép kẹp tôi lịch sự từ chối nói rằng tôi có mang theo đồ ăn trưa. Và thế là chúng tôi chia tay, cũng nhanh chóng cũng như khi mới đầu gặp gỡ...

IMG_4148.jpg
 
Last edited:
Và nghỉ chân tại khu cắm trại dưới chân 1 ngọn núi cao chất ngất. Để bù đắp lại năng lượng tiêu hao trên những chặng đường dài, nhà hàng có mời 1 đầu bếp đến từ Stockholm với thực đơn là cơm, canh cà chua trứng, chuối tráng miệng. Nguyên cái đống đồ đạc này khi soạn ra nhìn lỉnh kỉnh ghê, cứ mỗi khi nhổ trại lên đường là phải tốn hơn 30p để sắp xếp hành lý và chất lên cái yên xe cà tàng.

IMG_4095.jpg
 
Người dân tại Áo tạo cho tôi cảm giác rằng họ cực kỳ hiền lành và dễ mến. Có lần tôi ghé vào siêu thị mua thức ăn, cảm thấy thèm đồ ăn tươi sống nên tôi mua một con cá chế biến sẵn. Cô bán hàng bán cho tôi 1 con nhỏ, tinh tế liếc nhìn bộ quần áo đi đường, cái quần bò khâu vá mấy chỗ của người mua hàng, cô xúc thêm mấy thìa thịt cá vụn nữa khuyến mãi thành 1 cái bịch to đùng, gói ghém cẩn thận và lại còn cười rất tươi. Vì cô không biết tiếng Anh nên tôi rối rít "cảm ơn" bằng tiếng Áo, hehe. (Trong túi áo khoác bên phải tôi luôn luôn là các câu chào hỏi giao tiếp căn bản bằng ngôn ngữ của đất nước tôi đến, để phòng khi có chuyện hư xe chết máy dọc đường còn biết đường mà nhờ vả).

Những tay lái moto đường dài nào cũng biết phải mang theo hành lý càng gọn nhẹ càng tốt. Tôi cũng không phải không biết nguyên tắc đó nhưng khổ nổi ăn ngủ dọc đường liên miên nên giống như phải mang theo cả cái nhà của mình đi vậy. Vào khu cắm trại thì thiếu cái gì là phiền phức cái đó, không có ai để hỏi mượn cũng không có cửa hàng cửa hiệu nào để chạy đi mua (vì khu cắm trại toàn nằm trong rừng), cho nên nào là nước rửa chén, xà phòng giặt, xà phòng tắm, bật quẹt, tùm lum thứ hầm bà lằng... vài bộ quần áo thay đổi hàng ngày, đồ dùng sinh hoạt cá nhân, đồ ăn thức uống, chăn bông để đắp vì ngủ trong lều ban đêm rất lạnh. Còn cái túi màu đen là túi chuyên dụng đựng ... phụ tùng sửa xe + chén bát, bếp núc ! Mọi thứ đã được tính toán kỹ lưỡng 06 tháng trước khi khởi hành. Và đương nhiên là cả thuốc men: đi đường mà bị cảm lạnh hen suyển hay thiếu ăn ốm đói quá thì không thể thưởng thức chuyến hành trình được.

... Khu cắm trại gần gũi thân thiện với thiên nhiên và cũng như mọi khi ... vắng tanh! Tháng 5 chưa phải là cao điểm du lịch ở Châu âu hơn nữa tiết trời còn lạnh nên đa số là cắm trại bằng xe oto kiểu caravan. Lang thang quanh khu cắm trại ngắm hoa, tôi ngợi khen bà quản lý hết sức với những loài hoa đẹp và được chăm sóc cẩn thận ở đây:

IMG_4099.jpg


IMG_4100.jpg


IMG_4104.jpg


IMG_4103.jpg
 
Ngủ ở trong lều ban đêm phải nói là rất lạnh, nhất là các khu cắm trại cạnh rừng như thế này. Ban đêm sương giá bao phủ khắp mặt đất, gió lạnh luồn lách vào mọi khe hở của chiếc lều và tốt nhất là hạn chế ra ngoài lều vào ban đêm trừ khi có việc "cần kíp" :D. WC thường nằm ở 1 góc xa, chạy đến nơi mà còn loay hoay tìm công tắc đèn ở đâu nữa là ... xong phim. Hầu hết khu cắm trại không có giấy toalet, không có xà phòng tắm, không có bất cứ thứ gì ngoài chìa khóa. Chìa khóa hoặc thẻ điện từ đôi khi cũng rất phức tạp khi cần sử dụng, tôi đã phải chịu cảnh mếu máo khóc không thành tiếng khi đứng 1 mình giữa đêm khuya không một bóng người loay hoay với cái chìa khóa mở WC. Vặn, nhét, xoay trở, kéo tới kéo lui đủ kiểu mà không tài nào mở được ổ khóa, đành phải "tùy cơ ứng biến" và không cần thiết phải kể "ứng biến" như thế nào ở đây... :D

Xe máy ban đêm tôi cũng phải che chắn cẩn thận đề phòng trời mưa hoặc sương đêm. Thời điểm hồi hộp nhất buổi sáng là lúc chất hành lý lên xe xong và... nổ máy! Xe mà nổ máy thì ok, hôm đó là một ngày đẹp trời! Còn không? Tháo hành lý xuống, hì hục lau chùi bugi cả buổi cho đến khi xe nổ máy được. Đương nhiên rồi...

Sáng sớm khi đã thanh toán tiền ở trọ xong xuôi và nổ máy xe chạy ra, tôi ngạc nhiên hết sức khi bà quản lý béo tốt phăm phăm chạy từ văn phòng ra và... chặn đầu xe lại:
- Có chuyện gì vậy chị? Tôi hỏi
- Khu cắm trại tao có loại hoa này lạ lắm, mày đã xem chưa?
- Hoa gì vậy?
- Đi theo tao... đây, nó đây...

Tên của loài hoa này là gì thì tôi không nhớ, đại khái hình như là violin hay ogirin gì gì đó... Thôi kệ, chụp vài kiểu ảnh lấy lòng bà chủ hiếu khách này vậy...

IMG_4108.jpg


IMG_4109.jpg


Và tôi lên đường đến Italia... Italia...

IMG_4152.jpg
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
59,359
Bài viết
1,175,372
Members
192,068
Latest member
shbet188us
Back
Top