What's new

[Chia sẻ] Nhật ký hành trình Trung Quốc - Tây Tạng bằng xe gắn máy

Kính chào toàn thể anh chị em diễn đàn phuot.vn,

Đối với những ai đã theo dõi topic "Nhật ký hành trình Châu Âu bằng xe gắn máy" chắc hẳn còn nhớ đoạn HDD82 gặp một lão già say xỉn tại một quán rượu ở Vienna - Áo, lão già khi mới gặp HDD82 có nói một câu bất hủ: "Tao sẽ không hỏi mày là ai, mày từ đâu đến, và tại sao mày lại đến đây... Chúng ta bắt đầu câu chuyện nào!"

Vâng, HDD82 cũng không bắt đầu topic này bằng cách giải thích tại sao lại chọn hành trình này, tại sao lại đi Trung Quốc, tại sao lại là xe máy, v.v... như các topic trước, bởi vì tất cả lời nói đều trở nên thừa thãi trước những vần thơ bất hủ:

"Người lữ hành đúng nghĩa là người đi chỉ vì được đi
Trái tim không hề vương vấn.
Như mây bay, gió thổi
Anh bước theo số phận của mình
Cần gì phải có một lý do?
Chỉ cần một tiếng hô thôi: Lên đường! "

Bỏ lại sao lưng những buổi coi thi Đại Học căng thẳng, công việc bộn bề chưa xong, và nhiều chuyện khác, HDD82 lên đường. Đơn giản tôi muốn sống đúng ý nghĩa như câu nói của Muhamed Ali cầm tay nói với người thân trước khi ông ra đi rằng:" Đừng khóc cho tôi. Tôi thấy thanh thản lắm! Tôi đã đạt được tất cả những gì mình muốn trong cuộc sống này rồi."

Với kỹ năng viết lách của dân kỹ thuật càng viết càng dở, viết càng dài càng đọc chán nên HDD82 sẽ không viết nhiều trong topic này. Nhưng nếu topic này có truyền thêm cảm hứng cho ai lên đường thì các bạn đã đứng về cùng phía với HDD82 rồi...

"Sống để Đi" - "Live to Ride"!
 
Em chia sẻ cảm nhận của cá nhân: việc các mem kể chuyện trên này, bỏ qua những ham muốn cá nhân, thì có ý nghĩa như một sự trả nợ đời. Có người kiếm được nhiều tiền, tiền là món nợ đời họ phải gánh. Có người được hân hoan ngắm mặt trời, ngửi hít mùi gió, mùi khói, mùi lá, mùi phân bò v.v. mắt được thấy sóng biển, núi trắng, tuyết đen v.v. miệng được ăn lá cây bằm, dế nhũi chiên v.v. Những cảm xúc sung sướng, sợ hãi, hân hoan, hạnh phúc v.v. đấy là món nợ đời họ được nhận. Và anh em nào có lòng thì trả nợ bằng cách kể lại, chia sẻ trên phuot này.

Nợ đời vay trả trả vay. Trả nợ đời bằng cách kể lại thế này là cách tao nhã, vô hại và có ý nghĩa đấy các cụ ạ.
 
Last edited:
9737445045_2fefaa29b1_c.jpg


Sợ vãi ra ấy chứ... những lúc ấy chỉ mong sao còn sống sót trở về... vài năm sau, như bữa nay nè, lôi ra nhìn mới thấy ồ cũng điẹp đấy chứ... nhất là khi ngồi giữa khu rừng bê-tông...

9739795462_ebbb662fea_c.jpg


in the middle of nowhere...
 
Last edited:
Hầy bác Gò đen làm chân hồ lỳ xóc cái chuẩn quá blah blah,cơ mà cứ phải có Sơn nữ họ Lâm vào khuấy thì bác mới chịu tòi ảnh ra là sâu là sâu? :gun
@mấy bác bão lũ cả bác chủ quán cafe Ming :Tại sao các bác cứ cố chấp vs định kiến vậy ?? Cuộc sống vốn ko hoàn hảo ? Các bác cứ nặng nề như vầy thì tìm đâu niềm vui trong cái giường chiếu chật hẹp này ??
Các bác có dislike hay j j đó e ko care nhưng e thấy topic vẫn đang còn lửa mọi ng cùng vui mà có riêng mấy bác cứ đào xới quan tâm chuyện đã rồi đê làm chi ?
Như mọi người đã nói, tuy bác chủ hiện vẫn chưa quay lại nhưng co niềm vui là rất nhiều các ACE đã vào post bài chia sẻ cảm xúc, hình ảnh,thông tin rất đáng hoan nghênh và cũng rất hữu ích.Như vậy là việc mở topic của bác chủ là 1 việc làm càng lúc càng có ý nghĩa .chúng ta phải trân trọng người mở ra cái tiền đề bằng việc tiếp tục phát triển nó chứ
Nhân trở lại mạch chuyện nhìn các cụ đi mây về gió bụng 1 bồ cổ kim mà e hãi kinh quá năm nay e cũng phải cố gắng bán nhà làm chuyến xuất ngoại thôi,phải học hỏi nhờ vả các cụ nhiều ạ :help
 
Nhân trở lại mạch chuyện nhìn các cụ đi mây về gió bụng 1 bồ cổ kim mà e hãi kinh quá năm nay e cũng phải cố gắng bán nhà làm chuyến xuất ngoại thôi, phải học hỏi nhờ vả các cụ nhiều ạ :help

Hầy, cái hiệu quả này thì rõ ràng... ngay cả Black cũng đang bị hâm nóng cái tinh thần phượt...

9740394470_f55855a100_c.jpg


Phút giây tĩnh tâm giữa dặm đường gió bụi... sẽ được tìm thấy đâu đó ở Khampa... một mình bạn, bái vọng và quán tưởng... sẽ tái sinh bạn...

(tượng Phật Tạng nhìn... 'manly' phết... :))
 
Đúng là em chưa từng thấy vùng đất nào đã đc các phuoter nhà phuot khám phá mà để lại ấn tượng đậm sâu đến như vậy .Những người đang đến đã đến và sẽ quay lại dường như đều chung 1 dòng xúc cảm ,cái cảm giác không nỡ rời xa người yêu dấu, rồi bồi hồi trầm mặc ...Không chỉ vì thiên nhiên, mà em thấy CACC ai đi về cũng đều gắn cái thiên nhiên đó với tâm linh .Dường như đến được tibet nó không chỉ là du lịch,nó là hành hương thì đúng nghĩa hơn.Cảm giác đến đó nó không phải là tránh đời mà như là được tìm về cội nguồn được gột rửa và tái sinh vậy???Kỳ diệu đến vậy sao???Có lẽ năm nay e cũng phải tìm cách đi xả tội thôi....
Các cụ đi nhiều cho em hỏi chi phí và quá trình sắp xếp đi tibet có phức tạp lắm không ạ?Là vì e còn chưa bao h làm hộ chiếu nên không am tường những món này lắm ạ :(
 
@ bác Gò đen và các bác am hiểu văn hóa hóa Tạng cho em hỏi chút thắc mắc : Sao văn hóa Tạng nhà cửa kiến trúc thì vuông vức mà màu sắc thì lại sặc sỡ thế ạ?Trong khi nghĩ đến Phật giáo là nghĩ đến zen thì em tưởng cái gì nó cũng phải thật đơn giản và màu thì toàn gam tối thôi chứ ạ?
Phải chăng tôn giáo chỉ là tiền đề còn người duy trì và hướng đến thì mới là cái quyết định để chuyển thể tư tưởng đó trực tiếp vào cuộc sống ?
Và em thấy người Tạng họ hồn hậu,thành kính thực tâm với Phật,chính là tu tại gia , nhưng vẫn cân bằng cuộc sống ,vẫn lấy vợ gả chồng vẫn ăn thịt .Cái điều đó nó gợi cho em ấn tượng về sự thân thiện và thực tâm,cảm thấy tôn giáo là gắn liền với cuộc sống , không chút cao siêu xa vời. Chứ Phật giáo bên mình em cảm thấy nó có cái gì đó xa rời cuộc sống quá ,riêng rẽ và hơi có gì đó khắc nghiệt,ước lệ.Không được thế này không được thế kia,sinh ra là sinh vật thì phải có ham muốn đến cái cây nó còn biết vươn lên đón mặt trời,gặp vật chắn nó còn biết vong qua mà cấm đoán như vậy em thấy không thỏa đáng (giống đạo islam cũng vậy ). Nhưng sau lưng Phật người ta vẫn phạm giới đều đều từ sư đến vãi đến con nhang đệ tử,có mấy người đi chùa không cầu an cầu phúc cầu lộc cho gia đình cho bản thân?E nghĩ tôn giáo đích thực là nơi để người ta sám hối răn mình chứ không phải là nơi để mưu cầu.Hay là vì e vốn con nhà Thánh lại chưa ngộ duyên Phật nên không hiểu được cái lòng của Phật tử??
 
Các cụ đi nhiều cho em hỏi chi phí và quá trình sắp xếp đi tibet có phức tạp lắm không ạ?Là vì e còn chưa bao h làm hộ chiếu nên không am tường những món này lắm ạ :(

Bạn @cuongquoc ơi, bạn cứ bám theo lộ trình của bác HDD82 nhưng cứ đi xe khách từng chặng, 1 ngày đi xe, và 1,2 ngày để khám phá mỗi điểm đến... còn tiền thì đây là lộ trình ngon-bổ-rẻ nhất bạn ạh, hoặc hơn thế nếu bạn cảm nhận giá trị tinh thần từ đây... miền đất Kham Tibet này may mắn là vẫn còn ở mức độ thiên nhiên và tự nhiên để người Tạng không (hoặc ít) bị ô nhiễm bởi xã hội công nghiệp và họ cũng có một mức độ tự do vừa phải không bị kềm kẹp quá mức như trên TAR... thậm chí bạn có thể làm quen với từng người, về nhà họ sống với họ cuộc sống ở thảo nguyên hay trong những ngôi làng...

Bạn cứ làm chủ thớt đi, mọi người sẽ đóng góp lộ trình...

Bus: Hekou, Kunming (*), Lijiang (*)> Shangri-La (*)> Deqin (*) (>Feilaisi>Meili-trekking) >Xiangcheng>Litang(*) (>Daocheng/Ya'an -trekking (*)> Kangding(*) (Paoma shan, Muge cuo - trekking)> Moxi (**) (Gongga shan -trekking)> Kangding (*)> Tagong> Danba-trekking (*)> Ganzi> Dege (*) > Shiqu (Manigango)> Yushu (**) (> Zhiduo> Moyun (trekking Mekong)> Yushu (*) > Kekexili (local tour in Yushu (?) > Maduo > Gangcha (**) of Lake Qinghai (2 days) > Xining... (train back to Chengdu (*)...)> Jiuzhaigou & HuangLong (**)... (back to Chengdu (*), train back to Yunnan Kunming (*), bus to Hekou, Laocai...)

(*) là các điểm nên ở lại ít nhất 1 ngày, lộ trình 20-25 ngày...
 
Sao văn hóa Tạng nhà cửa kiến trúc thì vuông vức mà màu sắc thì lại sặc sỡ thế ạ?Trong khi nghĩ đến Phật giáo là nghĩ đến zen thì em tưởng cái gì nó cũng phải thật đơn giản và màu thì toàn gam tối thôi chứ ạ?
Phải chăng tôn giáo chỉ là tiền đề còn người duy trì và hướng đến thì mới là cái quyết định để chuyển thể tư tưởng đó trực tiếp vào cuộc sống ?
Và em thấy người Tạng họ hồn hậu,thành kính thực tâm với Phật,chính là tu tại gia , nhưng vẫn cân bằng cuộc sống ,vẫn lấy vợ gả chồng vẫn ăn thịt .Cái điều đó nó gợi cho em ấn tượng về sự thân thiện và thực tâm,cảm thấy tôn giáo là gắn liền với cuộc sống , không chút cao siêu xa vời.

Tốt nhất theo mình, bạn nên tiếp cận Phật giáo (và các Tôn giáo khác) dưới góc độ Triết lý thì sẽ thấy hay hơn và không bị ràng buộc bởi các giáo điều, hay thậm chí, mê tín và cuồng tín... còn người Tạng có lẽ do may mắn được Trời 'cấp đất' cho dãy Himalaya và thung lũng Yarlung Tsangpo huyền vĩ, cộng thêm cái DNA khác thường để sống từ 3000mét độ cao, cho nên Phật Giáo Tây Tạng không những còn giữ được nhiều bản chất của Phật hơn các vùng khác mà còn thăng hoa hơn nữa...

Về cái chuyện màu sắc... có lẽ do cùng một tư tưởng âm-dương ngũ-hành với người Việt xưa hay chăng? :D
Về cái vụ 'nhà cửa' thì Black tui lăn tăn lắm àh nhe... nhà đúng nguyên mẫu Tây Tạng thì không thẳng đứng theo 'dây dọi' mà nghiên theo hình thóp cụt... cái này phải hỏi mấy bác kiến trúc quân sư mới được...
 
Đường đến thị trấn Xiangcheng...

Không có bất cứ bóng dáng gì của khách du lịch, không có trạm xăng, không có hàng quán - ngay cả quán bán nước uống dọc đường - không có nhà trọ. Làng mạc thì thưa thớt cách xa nhau hàng chục, hàng trăm km... Những gì bạn được chứng kiến ở đây là cuộc sống bình thường bình yên của người Tây Tạng:


Một số ngôi nhà bác chủ HDD82 chụp ở XiangCheng... hình thóp cụt... những ngôi nhà building trong thị trấn thì không như vậy...
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
36,682
Bài viết
1,135,090
Members
192,369
Latest member
Datnonamee
Back
Top