What's new

[Chia sẻ] Nhìu Cồ San – Tôi chạy theo con đường lát Đá huyền thoại vắt ngang…(!?)

Nhìu Cồ San – Tôi chạy theo con đường lát Đá huyền thoại vắt ngang…(!?)

Nhìu Cồ San – Tôi chạy theo con đường lát Đá huyền thoại vắt ngang…(!?)

Đâu phải tình cờ, mà cũng chẳng phải sự sắp đặt có chuẩn bị… Tôi chạy theo cuộc hành trình đi tìm con đường huyền thoại hay đi tìm cái tôi “ham hố” của chính mình?!

Con đường đá Pavi được xây dựng thời Pháp thuộc những năm 1927, với những hòn đá cuội và những tảng đá lớn được xếp thành con đường từ những bàn tay của người dân các bản làng nơi bản người Mông, người Dao, người Mán nằm dưới chân núi Nhìu Cồ San Nhìu Cồ San theo tiếng Mông nghĩa là núi già lớn) để vận chuyển Thảo Quả- dẫn từ bản Nhìu Cồ San (Lào Cai ) xuyên qua rừng nguyên sinh, rừng Thảo Quả, vượt ngang dãy núi Hoàng Liên Sơn qua bản Sàng Mà Pho dẫn tới Lai Châu (Theo lịch sử con đường dài hơn 80Km nhưng giờ chỉ còn khoảng 40km và cũng sắp bị phá bỏ để mở đường mới, theo lời nói của các anh CA Xã và các anh Biên Phòng nơi đây). Con đường lưu trữ đủ 4 mùa cho mỗi đoạn đường (Mưa, Sương mù, Gió Lạnh thấu da, Nắng nóng)

Tôi đi tiễn đoàn vào một buổi tối đầu tháng 10, trời mưa như trút nước! Cái cơn mưa mà có lẽ đến cả tôi cũng ngỡ ngàng vì ko ngờ mình lại tiên đoán chuẩn đến thế!
Vài người bạn chuẩn bị hành trang và lịch trình thứ 4,5,6,7,Cn cho chuyến đi tìm và chinh phục con đường đá huyền thoại, còn tôi ung dung với cái “cục tức” nghèn ngẹn nơi cổ họng là đống lịch làm việc dày đặc và cái đám cưới của con trai sếp trưởng!
“ Sao cái số tôi khổ hay tại mấy tên kia lên lịch không chọn ngày cơ chứ…”
Lúc qua đón chở người bạn ra bến tàu Tôi lẩm bẩm “kiểu gì trời cũng mưa từ ngày tối thứ 4 đến thứ 6, còn thứ 7,Cn nắng” .. Tôi chắc chắn cái kẻ ngồi đằng sau mình đang lầm bầm chửi rủa mình khi mà mới đi được một đoạn đường thì trời bắt đầu đổ mưa và mưa kéo dài, càng lúc càng lớn cho tới khi ra đến ga tàu vẫn chưa tạnh..
Ra đến nơi nhấc máy điện thoại tìm đồng bọn thì đã thấy mấy chàng và mấy nàng đang ẩn mình trong quán Café nhìn về phía chúng tôi với nụ cười hoa xòe nở trên môi.

Mình cười sung sướng với cái ý nghĩ cá nhân ích kỉ là mấy kẻ ngồi kia đang rất chi là đau lòng vì trời mưa quá lớn.. haha..
Ngồi tám dăm ba câu chuyện, chém vài cơn gió, vài kẻ đã chán vì tốn một mớ mánh lới dụ dỗ mình theo, cũng là lúc đồng hồ điểm 9h15’ chuẩn bị còn 15’ đến giờ tàu chạy, mọi người lục đục kéo nhau vào ga, trời vẫn trút mưa.. Mua 1 vé tiễn tôi rảo bước theo mọi người vào tới tận chỗ ngồi, khi mọi người vừa yên vị tại chỗ cũng là lúc lại bắt đầu chèo léo, níu kéo.. và cái máu “ Ham hố và thèm khát đi và được đi” trong tôi lại nổi lên, “Anh xuống mua vé cho E đi rồi E đi! ” tôi nửa đùa nửa thật với anh lớn tuổi nhất trong đoàn, cũng là ông anh hay dụ dỗ tôi nhất. “ Mày không phải thách Anh” , lại rào rào vài lời khích bác, dụ dỗ.. “ Thôi đi đi, 1 bộ quần áo cũng được” Ai cũng biết tôi là cái thằng vốn ham vui nên lúc nào đi đâu cũng phải phòng thân bộ đồ và các đồ dùng cần thiết cho kẻ lang thang 1 hoặc 2 ngày cho dù chẳng có ý định đi đâu!
Nhảy xuống tàu, lôi theo anh già và chúng tôi xé mưa chạy ầm ầm ra cửa ga (Còn phút ngắn ngủi) , dù chẳng bàn nhau câu nào, mỗi người 1 hướng, tôi chạy ra bãi gửi xe đưa xe vào bãi gửi theo ngày và lấy vé, còn ông anh già thì lao vào phòng vé mua thêm 1 vé. Rồi cắm đầu cắm cổ quay trở lại tàu, tiếng còi tàu hú vang màn đêm và bắt đầu lăn bánh, tôi lao lên cái toa gần nhất (toa 2) và vừa lê bước về phía toa 9 vửa thở hổn hển, gặp ông bạn già cũng đang đứng thở ở toa bên cạnh..
Đoàn tàu tăng tốc, mọi người cười nói huyên thuyên về chuyến đi và về cả thằng tôi “ Ham Hố” … Còn tôi rối bời, vò đầu bứt tai vì cái quyết định quá đường đột, không biết sẽ phải ăn nói sao với mọi người ở nhà, với sếp…
…. Chuyến tàu đêm thẳng tiến hướng Lào Cai mang theo “thất nhân” đi tìm kiếm Nhìu Cồ San và chinh phục con đường đá huyền thoại… Tôi với chuyến treckking ko chuẩn bị, ko giày treck và độc nhất bộ đồ thay dành cho cả hành trình…

IMG_2829.jpg
 
Re: Nhìu Cồ San – Tôi chạy theo con đường lát Đá huyền thoại vắt ngang…(!?)

… Thời tiết có vẻ khá hơn, mưa tạnh, bầu trời trong xanh hơn dù vẫn ảm một màu xanh xám với những tảng mây lớn lững lờ trôi…
Cái mà mỗi chuyến treckking ai ai cũng mong được đi dưới thời tiết đẹp và mát mẻ… nhưng phải đâu mọi điều lúc nào cũng như ta mong đợi, nhưng bù lại cho cái vất vả khó khăn, dưới thời tiết ẩm ướt kia quang cảnh trước mắt êm đềm và huyền diệu biết bao, cảnh sắc hai bên đường đẹp quá nên tinh thần ACE vẫn đầy tràn, vững vàng tiến bước ..đi qua thêm một đoạn dốc dài ngước lên sườn núi thấy sừng sững một tháp nước lớn được xây dựng chắc để tưới tiêu cho những ruộng lúa bậc thang dưới những triền núi thấp..

IMG_0018.jpg


Tấm biển dự án làm đường nằm cạnh con đường đang dang dở sỏi đá gập ghềnh, còn may là tấm biển còn được nằm trên con đường dang dở, chứ đôi khi trên đường du phượt chúng ta còn gặp những tấm biển dự án nằm chơi vơi giữa một vùng hoang vắng chưa thấy bóng dáng con đường…bỗng đâu một đàn cò trắng bay vụt lên trắng rợp cả một vùng, cảnh sắc thật thanh bình yên ả, bước chân thấy nhẹ nhàng hơn…

IMG_2666.jpg

IMG_0007.jpg

IMG_0012.jpg


Con đường dẫn chúng tôi đi ngang một mái trường khá khang trang so với một vùng hẻo lánh "Sàng Ma Sáo", chắc đang giờ ra chơi nên các em đang chơi đùa ngoài cổng, gói quà được chuẩn bị sẵn giờ bạn quyennt được dịp mang ra thoăn thoắt đôi tay phân phát cho các em. Vừa được vơi bớt sức nặng trên vai và còn hơn thế nhìn những nụ cười rạng rỡ trên môi các em chúng tôi thấu hiểu được niềm vui được chia sẻ thật sự được nhân đôi..

IMG_2675.jpg

IMG_2671.jpg


Chẳng biết cô nàng Hòa Móc này vác thế nào mà cái túi đựng lều bị rách nên phải nhờ vá dùm hay tại cô nàng bon chen thấy các cô thôn nữ đang may vá bên đường nên tranh thủ chụp ké tấm hình mà cười toe toét thế kia.

IMG_2682.jpg
 
Re: Nhìu Cồ San – Tôi chạy theo con đường lát Đá huyền thoại vắt ngang…(!?)

Bác worldwhite đang ngắm cảnh yên bình của núi rừng, cảnh vật trên đoạn đường với góc view khá đẹp, tạm dừng bước tặng cho mình phút nghỉ ngơi và tư lự trong buổi chiều tà ,đoạn này con đường vắt vòng qua lưng chừng núi, bên dưới là thung lũng xanh rợp, từ đây có thể phóng tầm nhìn về phía xa…
“ Dừng chân ghé lại trời non nước
Một mảnh tình riêng, ta với ta”
IMG_2689.jpg


Như còn đây cảnh sắc hoang vắng của núi rừng kèm hình ảnh những cô cậu bé nhếch nhác đôi khi khiến người ta cảm thấy chạnh lòng

IMG_2706.jpg

IMG_2702.jpg

IMG_2699.jpg


Đi được thêm vài cây số thì trời bắt đầu nhá nhem tối, thời tiết trở lên lạnh hơn, đang vội vàng chân bước thì gặp mấy bác công an viên ở xã gọi lại và hỏi đi đâu, chúng tôi trả lời đi Nhìu Cồ San, các anh hỏi “ Có nghỉ lại đó không?” chúng tôi trả lời “Có” thì các anh yêu cầu quay trở lại ủy ban nhân dân xã để đăng kí tạm trú, “ Trời đất” cái ủy ban nhân dân xã nằm trên đoạn đường đã đi qua đến mấy km mà bắt đi lại thì biết đời nào mới tới, hỏi đi hỏi lại xin các anh ấy có cách nào giú để đăng kí nhanh chóng hơn để chúng tôi còn đi tiếp vì trời tối rồi mà đoạn đường tới Nhìu Cồ San còn những 7km… sau gần 1h xin xỏ nỉ non cuối cùng cũng xin được số đt của anh Trưởng CA xã và anh đó chạy xe lên gặp chúng tôi tại chỗ và chiếu cố “ Các anh đưa tôi giấy tờ để tôi ghi đăng kí vào sổ và tôi sẽ cho 2 cậu công an viên dẫn đường cho 2 người đi trước lên gặp trưởng bản NCS”… và chúng tôi phải trả lệ phí cho 2 người đi xe cùng 2 anh công an viên lên đó là 500k/7km.
Còn lại 5 người tiếp tục cuốc bộ trên con đường gập ghềnh với đèn pin trên tay và cái lạnh thấu da của màn sương mù dày đặc trong đêm…

IMG_2712.jpg

IMG_2716.jpg

IMG_2719.jpg


Vừa mệt vừa đói nên cứ đi được một đoạn lại phải dừng chân nghỉ lấy sức, đường lên bản Nhìu Cồ San đoạn cuối khá dốc và khó khăn, sương mù càng lúc càng dày đặc đến mức tầm nhìn chỉ còn vài mét là khó nhìn rõ… điện thoại qua lại mấy lần với 2 bạn đi trước để hỏi đường vì đoạn này không có ngôi nhà nào hay có người nào đi ngang qua để hỏi.. Cuối cùng chúng tôi đành phải đưa ra quyết bảo mấy bạn đi trước nhờ 1 anh con bác trưởng bản xuống đón 1 người để ôm theo đống balô cho bớt nặng, với giá 100k/quãng đường 1,5 km… đó là lý do mọi người thấy sai lầm vì đã quyết định treck cả chặng đường thay vì đi xe ôm từ lúc đầu, thế mới nói “ Đồng tiền đi trước là đồng tiền khôn”
Tôi là người được chọn làm phu khuân vác ngồi sau xe với 3 chiếc balô ( 2 cái đeo 2 bên, 1 cái giữa lưng và tay ôm thêm cái lều) ước tính số đồ, trọng lượng lên khoảng hơn 40kg. Gồng mình với đống balo trên lưng và phải ngồi sau chiếc xe Win nhảy sòng sọc trên con đường sỏi đá, tầm nhìn hạn chế khiến tay lái bác xế lảo đảo thật khổ cỡ nào… Cuối cùng cũng lên đến bản Nhìu Cồ San, lúc bước chân xuống xe tôi còn bị ngã ngửa lăn kềnh ra đất vì sức nặng của mấy cái balo và sức người đã cạn…
 
Re: Nhìu Cồ San – Tôi chạy theo con đường lát Đá huyền thoại vắt ngang…(!?)

Vào đến nhà bác trưởng bản thấy các 2 bạn đi trước đang lụi cụi với 2 quả bí đang thái dở để luộc với xào, bạn Hòa Móc cười mà như mếu “ Tối nay chỉ có thế này thôi anh ơi! Em hỏi bác trưởng bản nhưng bác ấy bảo giờ này không tìm mua được Gà hay thịt đâu!” cái thông tin chẳng mấy vui ấy cũng được các bạn đi bộ cuối cùng vừa tới đón nhận với cái mặt méo xẹo…

IMG_2757.jpg


...và bữa tối ấy dù không đầy đủ nhưng mặt ai cũng rạng rỡ dưới ánh lửa bập bùng của bếp lửa nằm giữa nhà đang rực cháy ( Người dân nơi đây đốt bếp lửa giữa nhà và lửa được lấy từ “Thần Lửa” trên núi và đốt quanh năm để sưởi ấm trong thời tiết 4 mùa lạnh giá của vùng đất này!)… Bác trưởng bản và gia đình cũng thật nhiệt tình đón tiếp chúng tôi, còn chuẩn bị cho chúng tôi một chỗ ngủ ấm áp bằng mấy chiếc chiếu và tấm bạt lớn trải giữa nhà, chúng tôi tranh thủ chụp vài tấm hình và ngồi tâm sự với bác tới khuya rồi kéo nhau đi xoa bóp chân tay cho đỡ đau mỏi, rồi đi ngủ để ngày mai còn tiếp tục “chiến đấu” chinh phục con đường đá Pavi..

IMG_2742.jpg

IMG_2735.jpg

IMG_2736.jpg

IMG_2755.jpg

IMG_2751.jpg

IMG_2764.jpg
 
Last edited:
Re: Nhìu Cồ San – Tôi chạy theo con đường lát Đá huyền thoại vắt ngang…(!?)

Haha :)) câu chuyện của chúng ta còn rất dài lắm nên đề nghị bác Tình Cờ chăm chỉ viết, ko học tập kỷ lục topic viết RÙA nhất của bác Thần Rùa.
Vì đi bộ(lên dốc) gần 6 tiếng đồng hồ nên rất mệt, thời gian càng trôi thì khoảng cách giữa các thành viên càng tăng, kéo theo đó là một loạt những câu chuyện hài hước - hãi hùng xảy ra, mà ko phải thành viên nào trong đoàn cũng được biết, nhân đây em xin viết phụ bác Tình Cờ tiện thể kể thêm một số chi tiết cho topic thêm đầy đủ :D

1.Đi bộ mà lên dốc mãi thì mệt quá, em ước gì bây giờ có cốc trà đá thì tuyệt biết mấy, ôi trước cửa chỗ em có cái hàng trà đá mà chả mấy khi em sang đó uống vì nghĩ ko ưa cái bà chủ quán, giờ khát quá mà sao thấy nhớ cái quán trà đá đó ghê, đang lúi húi đi thì thấy có cái tiệm giải khát nhỏ xíu bên đường, chắc phải tới 10km mới có một tiệm, vừa bước chân vào thì thấy mấy anh mấy chú, ko biết biên phòng hay an ninh, thấy có mặc đồng phục màu đặc trưng, vừa tan trận beer và đang đứng dậy, thôi thì cứ vào ngồi tự nhiên, mấy anh ấy có là biên phòng hay an ninh thì mình lại hỏi xoáy đáp xoay vậy...
2.
- "Các anh đi đâu đấy" ? - chú lớn tuổi nhất hỏi
-"cháu đi du lịch"
-"thế giờ đi đâu nữa"
-"cháu tới bản Nhìu Cồ San, chú cho cháu hỏi đường tới bản luôn với"
-"Nhìu cồ San cứ đi thẳng đường này, các anh đi mỗi mấy người thôi à" - (lúc tới quán nước do đi trước nên mới có 2 hay 3 thành viên trong đoàn ngồi đó)
-"Cháu còn vài người bạn nữa, đang đi phía sau, chắc họ tới nơi bây giờ"
-"Các anh đi đường nào tới đây, có qua công an xã không ?"
-"Dạ chúng cháu có"...

Sau một hồi hỏi đáp, thấy chú với một anh trẻ tuồi xì xầm gì đó với nhau, mình nghĩ bụng, chắc lại có chuyện trục trặc rồi, thôi cứ chiến nốt trai DR.Thanh đang bóc dở đã, lát tính tiếp, ngồi uống hết chai nước thì cũng thấy các thành viên còn lại tới nơi, "ai khỏe cứ túc tắc đi trước nhé" - em nói, rồi xách ba lô đi tiếp, cho các bác già tranh thủ nghỉ ngơi...

PS : Đây cũng là đoạn mà cả đoàn phát hiện ra một sự thật kinh hoàng khủng khiếp, đó là ba lô của bạn Hòa Móc sau khi cân, được một con số vô cùng khó tin về cân nặng, đó là...chỉ nhõn 4kg =))

3.Càng đi càng mệt, hai bạn nữ trong đoàn mệt quá, đành vứt bỏ hết tôn nghiêm của gái chưa chồng, thi nhau lừa xế dân tộc, hết hỏi đi nhờ, rồi hỏi chở đồ nhờ, nhờ đủ các thứ, rồi thì đang đi đường gặp 2 chị dân tộc, cũng nhờ khâu hết cái lọ tới cái chai, nhưng thôi, đằng nào cũng sắp tới ngã rẽ để vào Nhìu Cồ San rồi, nhờ được thì càng tốt, trời lúc này cũng bắt đầu nhá nhem...
1.jpg


4. Trang là người tới cái ngã rẽ sớm nhất vì lừa được một anh xe ngon nhất, phi một mạch tới tận ngã rẽ, rồi cũng Trang, là người làm cho cả đoàng choáng váng xây sẩm mặt mày, vì nghe được hung tin "Đường tới Nhìu Cồ San còn 7km nữa", thôi thì tới đâu rồi thì đành phải đi thôi chứ làm thế nào ? cứ tưởng chỉ còn 2-3km nữa là tới, giờ tới tận 7km liền, chân bắt đầu xuất hiện những dấu hiệu của sự biểu tình, đầu gối thì chùng, lòng bàn chân thì đau, nhưng nghĩ tới vụ rượu với gà(cái này nói ra hơi xấu hổ nhưng nghĩ tới nó là lòng lại phấn chấn) nên dũng khí lại tràn trề, quyết định đi tiếp !
 
Re: Nhìu Cồ San – Tôi chạy theo con đường lát Đá huyền thoại vắt ngang…(!?)

5. bị các anh công an viên chặn lại hỏi thăm, bắt xuất trình giấy tờ, ko những thế, còn bắt quay lại công an xã Sảng Ma Sáo trình báo, cũng may, thoạt đầu thì các anh rất là căng, nhưng sau đó gặp phải Đỉa đã tu luyện thành Tinh, nên cũng đành mủi lòng cho đi tiếp, với một chi phí rất là "mềm", "chỉ với 500k/2 xe ôm, mỗi xe chỉ chở một người, cho một quãng đường 6km, xe ôm bản sẽ đưa các anh tới tận nhà ông trưởng bản, một cách nhẹ nhàng và êm ái..." - Câu trên em bịa cho vui thôi nha các bác đừng tưởng thật, nhưng cái vụ 500k và đường xóc tới óc là có thật, đó là thành quả của một vụ đấu tranh rất là căng thẳng, từ dọa dâm("các anh mà ko tạo điều kiện cho bọn em nghỉ đêm tại NCS thì bọn em ko cần nữa, đi thẳng qua Lai Châu Luôn(vì nghỉ đêm mới phải xuất trình giấy tờ, còn ko nghỉ ở đó thì ko cần)"), tới dụ dỗ(nào là gạ rượu bia rồi thì mồi mắm...) các anh ấy mới cho đi đấy ;))

6. Có cái chuyện này thì em nghĩ lại vẫn thấy sởn gai ốc, ko biết bạn Hòa Móc đã kể với mọi người trong đoàn chưa, chả là, lúc lên xe ôm(em với Hòa được đặc cách đi xe + chở thêm ít đồ đỡ cho đoàn), xe Hòa đi trước, em theo sau, đường thì xóc, mới đầu thì chỉ xóc thôi, chứ chưa lên dốc, sau đó thì vừa xóc vừa dốc thẳng đứng, đường đêm sương mù trắng xóa, nhưng cơ bản thì vẫn thấy con đường rất rõ ràng, cho tới khi tới cái cầu bê tông, ko hiểu sao đèn sáng đường to như vậy, mà xe hòa suýt lao xuống vực, tới nỗi em với anh xế phải hét toáng lên "Thằng kia mày đi kiểu gì thế" ??? - anh xế xe Hòa chắc bị giật mình bởi tiếng la, bèn phanh gấp lại, hú hồn, bành trước của xe cách mép vực chừng 30 cm(xin thề em ko nói láo) đường trơn - vực sâu, thiết nghĩ giả sử mà xe ko phanh kịp thì... :(( , mãi về sau hỏi bạn Hòa, "bạn ngồi sau có "làm gì" anh ấy ko mà anh ấy xúc động thế" ? Bạn lại trả lời rất thành thật "Tớ hỏi anh ấy có vợ chưa" =))

7. Sau một hồi vật lộn với xe - đường - bác xế, hết đường đá, cũng đỡ xóc hẳn, đặc biệt ko còn dốc nữa, xe bỗng dừng lại trước một vũng lầy, nhưng không, để ý kỹ mới thấy cạnh đó là một lối rẽ bé xíu nằm khuất sau rệ cỏ ven đường, 2 anh tắt máy, một màn đêm bao phủ trùn kín không gian, thực ra nếu xung quanh có đèn cũng chưa chắc đã nhìn thấy được, vì sương rất dày, như mưa phùn, lúi húi tìm cái đèn pin, rồi theo bước hai anh bắt đầu mò mẫm xuống con dốc, mình vừa đi vừa nghĩ, "bản gì mà nhà đâu chả thấy, chỉ thấy toàn cây với cỏ, càng đi lại càng nghe tiếng róc rách của suối" , nghĩ tới đây tự nhiên thấy rùng mình "có khi nào lại giống mấy bộ phim kinh dị" ? mình vừa đi vừa giữ khoảng cách với 2 anh đi trước, nhưng khổ nỗi, đi vài bước thì chỉ thấy còn mỗi một anh, một anh nữa ko biết biến mất tiêu đâu rồi ? , đi một quãng nữa thì thấy lập lòe ánh đèn, lại thấy tiếng người cười nói, "PHUÙUU !" may quá, vậy là đã qua những giây phút căng thẳng, giờ mình có thể an tâm rồi !

2.jpg


8. Vào nhà bác trưởng bản, sau một hồi 2 anh công an viên trình bày với gia đình, bác cũng đồng ý cho nghỉ qua đêm, đáng tiếc là anh Tráng và anh Cáng lại đi vắng ko có nhà, nên tiết mục trao ảnh đành gửi lại cho gia đình, rất vui là mọi người đều vui mừng hết cỡ, khi nhận ra những tấm ảnh của gia đình được chụp gần 1 năm về trước, nhìn thấy gia đình vui quá nên mình cũng thấy vui lây, đúng là đối với những đồng bào vùng xâu vùng xa, những điều mà bình thường chúng ta ko mấy khi để ý, hoặc nó bình thường, ko có gì đáng nói cả, những với họ, đôi khi nó giống như cả một gia tài vậy, một điều lớn lao về mặt tinh thần....

9. Sực nhớ đoàn vẫn chưa tới đủ, vẫn còn 4-5 thành viên phía sau, từ khi ngồi xe phóng vèo một cái tới đây, mới biết quãng đường ko hề đơn giản, đường hầu như dốc liên tục, ,mà sức lực bị bào mòn sau nửa buổi hành xác, ko biết liệu mọi người có lết nổi tới đây ko ? để ý sóng điện thoại lại chập chờn, lúc có lúc ko, nhất là ở trong nhà, ko có một chút sóng nào, đành phi ra ngoài hiên, thấy co 1 - 2 vạch sóng, nhưng cũng ko để làm gì, ko gọi được cho mọi người, vì mình có sóng thì mọi người lại mất sóng, vậy là đành gửi vội một cái tin nhắn hỏi thăm, được bác Tuấn phản hồi ngay "đã tới nhà trưởng bản chưa ? anh với mọi người sắp tới rồi, còn cách 2km nữa thôi". Nhìn thấy dòng tin nhắn mà mình vừa cười vừa mếu, anh có là ngựa thì may ra mới cách đây 2km, ít nhất anh cũng còn cách đây 5km nữa, y như rằng, nhận được một tin nhắn nữa, nội dung "Anh tới cái cầu bê tông rồi, còn cách bao xa ? đường đi thế nào", thôi rồi, đúng như bác trưởng bản nói, còn cách ít nhất 5km nữa, đành nói dối an ủi các bác "sắp tới rồi, còn 2km nữa thôi cố lên" =)) .

10. Tới nhà bác trưởng bản đông đủ, nhìn ai cũng bơ phờ, lúc này có lẽ bác Tình Cờ là khổ nhất, vì cái tội đi ko chuẩn bị gì, kể cả đôi giầy, nên chân sưng húp, ko biết liệu mai có đi được tiếp ko, vì con đường ngày mai dự đoán còn gian khổ hơn hôm nay nhiều lần, tạm dẹp suy nghĩ qua một bên, giờ phải ăn rồi đi ngủ lấy sức đã, với thức ăn gồm có, bí luộc, bí xào, một ít ruốc, 2 hộp thịt hộp, cả đoàn vẫn đánh chén rất nhiệt tình, đúng là chỉ có gian khó ta mới tìm thấy được những niềm vui, tuy đơn sơ mà hạnh phúc dạt dào :D

4.jpg

. Tới đây cũng đánh dấu kết thúc ngày đầu tiên trong cuộc hành trình chinh phục con đường đá PAVI huyền thoại, đoàn mạnh ai nấy ngủ, hy vọng sau một đêm ngon giấc, thể lực cũng hồi được vài ba phần, riêng em thì vừa nằm vừa suy nghĩ miên man, ko biết liệu ngày mai thế nào ? có thể chinh phục con đường thành công ? khi mà thông tin về chuyến đi chỉ dựa vào một vài anh em quen biết ? lại ko có guide dẫn đường, ko biết liệu trên đường đi có gặp người dân, mà gặp nhỡ họ lại ko nói được tiếng Kinh....cứ thế rồi ngủ lúc nào ko hay...
 
Re: Nhìu Cồ San – Tôi chạy theo con đường lát Đá huyền thoại vắt ngang…(!?)

Các bác có thể cho em xin địa chỉ fb để em vào hóng ảnh trước được không :D
Em tò mò quá thể cơ í :X:X
FB của em là https://www.facebook.com/TuNgoc2603?ref=tn_tnmn:)

Em vẫn chả thấy con đường lát đá của các bác ở đâu cả?

Cái gì đến nhanh thì đi cũng nhanh các bác ạ, phải hưởng thụ từ từ thì nó mới ngấm lâu :D bonus các bác tấm hình trên con đường đá, em dự là bác chủ thớt mai hết táo, thì tức thì sẽ nhả một loạt bom đạn các bác tha hồm ngắm nghía. thanks :D
3.jpg
 
Re: Nhìu Cồ San – Tôi chạy theo con đường lát Đá huyền thoại vắt ngang…(!?)

Cảm giác nhồn nhột như ai đó đang nhìn chằm chằm vào mình! Mở choàng mắt và thấy giật mình, đúng là có người đang nhìn mình… nhìn kĩ lại thì ra là 2 bé nhóc cháu của bác trưởng bản “ Chắc mấy cô cậu này tò mò khi thấy mấy kẻ chui trong cái túi ngủ bùng nhùng nằm giữa nhà đây mà”..
…Vậy là trời đã sáng, sau một ngày vất vả được ngủ một giấc ngon lành chẳng biết trời trăng là gì, chào ngày mới và chuẩn bị đón nhận những cảm giác mới!
Lục đục kéo nhau dậy và vào bếp đã thấy bác trưởng bản luộc chín con Ngan mà tối hôm trước chúng tôi đã nhờ bác sáng nay mua dùm để mang theo ăn trưa…vệ sinh cá nhân, ăn sáng với mỳ gói và xúc xích xong cũng là lúc gia đình bác trưởng bản xúng xính quần áo để chúng tôi chụp tặng vài tấm hình kỉ niệm toàn thể gia đình bác như đã hứa, cũng là kỉ niệm cho chúng tôi!

IMG_2793.jpg

IMG_2774.jpg

IMG_2776.jpg

IMG_2779.jpg

IMG_2783-1.jpg
 
Re: Nhìu Cồ San – Tôi chạy theo con đường lát Đá huyền thoại vắt ngang…(!?)

Cảm ơn gia đình bác trưởng bản tốt bụng chúng tôi từ biệt để tiếp tục cuộc hành trình của mình!
Nhìu Cồ San ẩn mình trong mù mịt sương sớm, tháng này chưa phải là tháng lạnh nhất với khí hậu vùng ôn đới, nhưng có lẽ thời tiết nơi này là vậy… sương mù từ chập tối đến tận khi mặt trời gần ngang đỉnh đầu.
Từng bước, từng bước thật chậm rãi chúng tôi đi trong cái mịt mù của sương, của gió và những bông hoa rừng lấp ló bên ven con đường đất đỏ, những loài hoa lạ mà chúng tôi chẳng biết gọi tên chúng là gì! Trong lòng hội hộp, bước chân háo hức mong sao cho nhanh chóng tới con đường lát đá.

IMG_2801.jpg

IMG_0032-1.jpg

IMG_2818.jpg


Như lời bác trưởng bản Nhìu Cồ San đã kể đêm qua rằng “ Đi hết con đường đất các cháu sẽ gặp con đường đá Pavi được xây dựng vào những năm 1917, con đường dẫn qua khu rừng già, nơi đây còn gọi là “ Rừng Thiêng” , người dân nơi đây muốn chặt cây ở Rừng Thiêng phải làm lễ tế thần rồi mới được chặt. Đi hết khu rừng thiêng sẽ đến rừng Thảo Quả, rừng Thảo Quả trước đây là rừng mọc tự nhiên, cây Thảo Quả chỉ sống được ở nơi rừng sâu đất ẩm và quanh năm lạnh, hạt Thảo Quả có vị cay nhẹ và rất thơm nên được dùng làm gia vị cao cấp cho món ăn, giờ rừng Thảo Quả được mở rộng thêm nhờ người dân trồng để thu hoạch kiếm thêm thu nhập, hàng năm đến mùa thu hoạch mọi người phải chờ xã lên lịch ngày thu hoạch và lên loa, đến đúng ngày đó tất cả già trẻ, gái trai trong bản mới kéo nhau đi hái Thảo Quả rồi sấy tại chỗ xong mới chở về nhà cất và bán lại cho người thu mua chứ không được tự ý đi thu hoạch”

Cánh cổng là lối dẫn đến khu rừng già ….

IMG_0038.jpg

IMG_0037.jpg
 
Re: Nhìu Cồ San – Tôi chạy theo con đường lát Đá huyền thoại vắt ngang…(!?)

PS : Đây cũng là đoạn mà cả đoàn phát hiện ra một sự thật kinh hoàng khủng khiếp, đó là ba lô của bạn Hòa Móc sau khi cân, được một con số vô cùng khó tin về cân nặng, đó là...chỉ nhõn 4kg =))!

Tớ đính chính là 4,8kg nhá ^^
6. Có cái chuyện này thì em nghĩ lại vẫn thấy sởn gai ốc, ko biết bạn Hòa Móc đã kể với mọi người trong đoàn chưa, chả là, lúc lên xe ôm(em với Hòa được đặc cách đi xe + chở thêm ít đồ đỡ cho đoàn), xe Hòa đi trước, em theo sau, đường thì xóc, mới đầu thì chỉ xóc thôi, chứ chưa lên dốc, sau đó thì vừa xóc vừa dốc thẳng đứng, đường đêm sương mù trắng xóa, nhưng cơ bản thì vẫn thấy con đường rất rõ ràng, cho tới khi tới cái cầu bê tông, ko hiểu sao đèn sáng đường to như vậy, mà xe hòa suýt lao xuống vực, tới nỗi em với anh xế phải hét toáng lên "Thằng kia mày đi kiểu gì thế" ??? - anh xế xe Hòa chắc bị giật mình bởi tiếng la, bèn phanh gấp lại, hú hồn, bành trước của xe cách mép vực chừng 30 cm(xin thề em ko nói láo) đường trơn - vực sâu, thiết nghĩ giả sử mà xe ko phanh kịp thì... , mãi về sau hỏi bạn Hòa, "bạn ngồi sau có "làm gì" anh ấy ko mà anh ấy xúc động thế" ? Bạn lại trả lời rất thành thật "Tớ hỏi anh ấy có vợ chưa"

Chắc em ý nhé (sn 90 mà làm phó công an xã) sợ mình có ý gì đây mà =))
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
36,675
Bài viết
1,135,073
Members
192,365
Latest member
JosephNunn
Back
Top