What's new

Nó đã thay đổi, nhưng vẫn là dòng sông ấy: Sông Đà!

Thứ 5-30/06/2011.
..4h chiều, ngồi quán trà đá ở Bách hóa Thanh Xuân đợi một người bạn để lấy tài liệu, Hà Nội vừa qua đi những ngày mưa tầm tã do ảnh hưởng từ cơn bão..Mọi cái đã sáng sủa hơn. Bùng binh Khuất Duy Tiền vẫn ào ào người xe lùng sục từ khắp các ngả đường...

...Thế giới đang bước đi rất nhanh...Nhưng có thể nó vẫn bỏ quên một người: có vẻ đó là tôi. Tôi vẫn cảm thấy thật u ám, buổi nói chuyện với bố mẹ cuối tuần trước vẫn hiển hiện trong đầu tôi. Sau 7 năm, tôi ngồi đối diện với bố mẹ mình, vẫn tại ngôi nhà của bố mẹ tôi ở quê, vẫn vị trí đặt bộ bàn ghế đó, nhưng lần này tôi đang cố bảo vệ điều ngược lại so với 7 năm trước đây.

...Bố bảo mẹ dạo này hay buồn..."Bố, con biết, nhưng phải đối diện với sự thật và làm điều đúng đắn...con không biết mẹ có vui được không nếu con sống phần đời còn lại trong mệt mỏi. Con không biết quyết định của mình lúc này sẽ ra sao, con không thể biết được tương lai của mình...Nhưng điều con chắc chắn: Sẽ không thể tiếp tục được nữa"...Chúng tôi kết thúc câu chuyện trong không khí nặng nề....

...Tôi vẫn ngồi đợi bạn và ngắm dòng người ngược suôi, tự nhiên chán hẳn làm việc...Tôi muốn tránh xa thế giới ồn ào...Tôi dốc toàn bộ tiền còn trong ví mua một chiếc thuyền cao su.

Tôi đã có một giấc mơ, tôi chèo thuyền trên dòng sông trăng lung linh, tôi cắm trại một mình trong khu rừng dọc dòng sông...Tháng 4, tôi đã lênh đênh trên dòng sông Đà đoạn phía trên thủy điện Sơn La...Lần này tôi sẽ chèo từ đập thủy điện Hòa Bình, ngược về phía thượng lưu....

Mọi kế hoạch được tôi chuẩn bị rất nhanh: balo, phao, các thiết bị an toàn, báo hiệu,....

....11h đêm, lang thang trên mạng tìm thêm các thông tin, tình cờ gặp một người bạn, vậy là rủ đi luôn...

Thứ 6-1/7/2011...
Tôi gọi cho Thanh và Giao..Đến 10h mới chốt được đoàn. Thuyền chỉ trở được 4 người nên tôi không thể rủ đông bạn bè của mình được. Giao đang trên tàu về Hải Phòng, xuống ga Gia Lâm và bắt xe ôm quay lại để tham gia chuyến đi. Nếu không có Giao, chắc chắn tôi sẽ đi một mình vì tôi không thể đi cùng với chỉ 1 người con gái (sẽ vô cùng nguy hiểm cho tôi:) )

Cám ơn những người bạn đi cùng tôi, họ là người mà tôi sẽ không cần phải ăn mặc chải chuốt, không cần phải tỏ ra đáng yêu, không cần phải dùng những từ ngữ hoa mỹ và sáo rống.....Họ là người tôi có thể thể hiện rằng mình là người không hoàn hảo. Tôi tin họ cũng nghĩ vậy, vì chúng tôi đi rất xa...xa nơi ồn ào...để sống rất trung thực.
 
Last edited:
HÁI MĂNG RỪNG....
Chúng tôi gói gém hết các đồ đạc và chuẩn bị bữa sáng...Lúc ngồi đợi cơm, tôi nài nỉ mãi một bác mới để lại cho tôi con dao chuyên đi rừng của họ...Tuần, người trông coi nhà nghỉ có nhã ý tặng chúng tôi một ít măng luồng...Chúng tôi đã rất vui mừng vì ý tưởng này...và chúng tôi cũng vào rừng lấy măng..
IMG_0002.jpg

Con dao của một bác người Mường
IMG_0004.jpg


DSC_0413.jpg

Suối găng...đoạn phía trên nhà nghỉ...
DSC_0420.jpg

Chúng tôi có thêm những người bạn mới đến sáng nay...Đêm qua họ đã neo thuyền ngoài dòng sông...
DSC_0422.jpg

DSC_0431.jpg

DSC_0438.jpg
 
Last edited:
DSC_0451.jpg


DSC_0453.jpg

Tuần cần mẫn dẫn đường cho chúng tôi
DSC_0459.jpg

Sâu dóm rất nhiều...mà tôi thì hết sạch quần áo do trời mưa
DSC_0461.jpg

Oài, chúng tôi thấy những ngọn măng này
DSC_0477.jpg

Con nhện này lạ, có 7 chân, có lẽ oánh nhau bị rụng mất. Tơ nhện thì rất chắc, thảo nào dùng để dệt áo chống đạn.
 
Last edited:
DSC_0487.jpg

DSC_0494.jpg

Những người bạn mới đã cho chúng tôi đi nhờ thuyền máy của họ về....
DSC_0524.jpg

Tuấn-cũng là một số phận đặc biệt. Học hết lớp 1, bỏ học vào Nam làm việc do nhà nghèo, bôn ba khá nhiều nơi...Ở nhà nghỉ này không có điện, thức ăn được chuyển vào định kỳ...Rất ít cơ hội tiếp xúc với mọi người. Nhất là vào chiều tối, chỉ một mình với tiếng Thác đổ (Tôi nhớ tôi đó chúng tôi đã hát bài hát của Trịnh Công Sơn "Đêm thấy ta là thác đổ")...Chia tay chúng tôi, cậu ta sẽ rất buồn. Tệ nhất là Tuấn xin số của Giao, thì Giao lại cho số điện thoại của tôi...Tôi không mong nhận được những tin nhắn mùi mẫn từ một người đàn ông:)
 
Last edited:
DÒNG SÔNG VẪN KHẮC NGHIỆT NHƯ THUỞ NÀO.

Khi chúng tôi gặp những người bạn mới, họ cho chúng tôi biết rằng chiều tối qua lúc cơn giông ập đến, có một gia đình đi đánh cá bị lật thuyền...và hai đứa trẻ đã mãi mãi ở lại với dòng sông, ở ngay dưới kia. Một nơi lạnh lẽo và tối tăm! Một nơi cô đơn! Một nơi chúng ta chẳng biết gì về nó cả...
 
Last edited:

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
59,331
Bài viết
1,175,249
Members
192,051
Latest member
paraditech
Back
Top