Pitcairn Island là một hòn đảo nằm ở Nam Thái Bình Dương, thuộc nước Anh. Đây là một trong những đảo khó đến nhất trên thế giới, vì đơn giản nó rất xa, và nằm trong khu vực ít có tàu qua lại ở Thái Bình Dương, lại không có sân bay hay cảng cho tàu lớn, và có số dân chỉ vỏn vẹn 48 người. Đảo có một lịch sử đày kịch tính và là đề tài của Hollywood (phim Mutiny On The Bounty - Cuộc Nổi Loạn Trên Tàu Bounty [1935] với Clark Gable hay phim Bounty [1985] với Mel Gibson và Anthony Hopkin) và nhiều sách và truyện.
Một ít về lịch sử của đảo. Khi người Polynesians (được cho là có nguồn gốc Đông Nam Á) lan tỏa ra khắp các đảo Thái Binh Dương, họ đã đến đảo Pitcairn sinh sống, không rõ được bao nhiêu thế hệ. Nhưng sau đó nhóm người này bị diệt vong dần vì lý do nào đó. Thế là đảo trở thành đảo hoang.
Tua nhanh đến những năm 80 của thế kỷ 18. Lúc này nước Anh đã là một đế quốc vĩ đại, có thuộc địa khắp nơi, từ châu Phi, châu Á đến châu Mỹ. Cung cấp lương thực cho các thuộc địa là điều không dễ. Khi biết giống cây xa kê hay breadfruit (một loại cây cho trái nhìn giống mít) ở vùng Tahiti có nhiều tinh bột, họ đem giống cây này trông đại trà trên các thuộc địa của họ. Vào năm 1789, khi tàu HMS Bounty (được chính quyền Đế Quốc Anh giao cho nhiệm vụ đem cây xa kê (breadfruit) từ Tahiti đến vùng Caribbean) đi trong vùng biển gần Tahiti, thuyền trưởng Bligh bị một nhóm thành viên của tàu, trong đó có thuyền phó Fletcher Christian, làm loạn và cướp tàu. Lý do làm loạn là ông Bligh quá khắc khe và độc tài và một số chuỵen khác nữa. Họ chỉ cho thuyền trưởng Bligh và một số người không muốn làm phản một chiếc thuyền để kiếm đường về nươc Anh, còn họ thì đi kiếm một đảo để ở. Sau khi đến đảo Tubuai (gần Tahiti) thì không được thổ dân người Polynesians chấp nhận, họ chạy đên đảo Tahiti. Một số người nối loạn ở lại đây, và Christian (bay giờ là thuyến trưởng) quyết định đi kiếm chỗ khác an toàn hơn. Nhưng nếu muốn định cư chỗ mới, họ cần phụ nữ. Thế là ông đã dụ dỗ một nhóm người Tahiti lên tàu, đa số là phụ nữ và cát dây neo rồi tẩu thoát đến Pitcairn Island. Trong nhóm thổ dân bị bắt cóc này có 6 đàn ông, 8 phụ nữ còn trẻ và 6 phụ nữ lơn tuổi. Lúc này tàu 9 người trong nhóm người nổi loạn. Khi đến được Pitcairn Island (lúc đó chua có tọa đọ chính xác, họ đã mất thời gian mấy tháng để kiếm nó), họ đã định cư tại đây và đanh chìm tàu Bounty vi không muốn bị phat hiện. Dĩ nhiến với só đàn ông nhiều hơn phụ nữ nhu vậy trên đảo không người, rất có nhiều chuyện đã xảy ra, ghen tuông, giết hại, trả thù các kiểu, nhưng cộng đòng vẫn tạo ra đựoc thế hệ mới trên đảo. Còn về thuyền trưởng Bligh sau cũng tới được Timor (khi đó là thuộc địa của Hà Lan) và trở về nước Anh. Câu chuỵen còn dài như về chính phủ Anh cho tàu đi kiếm nhưng kẻ nối loạn, rồi làm sao người ta kiếm ra Pitcairn Island và nho'm người nổi loạn này. Hiện nay đa số dân trên đảo là hậu duệ của những người nổi loạn và những người Polynesians.
Với một lịch sử đày màu sắc và khó bỏ qua như vậy, cùng với một cộng đồng gắn chặc với nhau (cả mặt dòng máu và tinh thần) và sự xa xôi cách trở, càng làm vietbalo muốn đến hơn. Thế là đầu tháng 6 này minh cuối cùng cúng đến được nơi đây sau một chặng đường dài băng máy bay và 36 tiếng trên tàu lênh đênh trên biển động sóng lớn.
Vị trí đảo Pitcairn ở Thái Bình Dương
Đảo Pitcairn
Một ít về lịch sử của đảo. Khi người Polynesians (được cho là có nguồn gốc Đông Nam Á) lan tỏa ra khắp các đảo Thái Binh Dương, họ đã đến đảo Pitcairn sinh sống, không rõ được bao nhiêu thế hệ. Nhưng sau đó nhóm người này bị diệt vong dần vì lý do nào đó. Thế là đảo trở thành đảo hoang.
Tua nhanh đến những năm 80 của thế kỷ 18. Lúc này nước Anh đã là một đế quốc vĩ đại, có thuộc địa khắp nơi, từ châu Phi, châu Á đến châu Mỹ. Cung cấp lương thực cho các thuộc địa là điều không dễ. Khi biết giống cây xa kê hay breadfruit (một loại cây cho trái nhìn giống mít) ở vùng Tahiti có nhiều tinh bột, họ đem giống cây này trông đại trà trên các thuộc địa của họ. Vào năm 1789, khi tàu HMS Bounty (được chính quyền Đế Quốc Anh giao cho nhiệm vụ đem cây xa kê (breadfruit) từ Tahiti đến vùng Caribbean) đi trong vùng biển gần Tahiti, thuyền trưởng Bligh bị một nhóm thành viên của tàu, trong đó có thuyền phó Fletcher Christian, làm loạn và cướp tàu. Lý do làm loạn là ông Bligh quá khắc khe và độc tài và một số chuỵen khác nữa. Họ chỉ cho thuyền trưởng Bligh và một số người không muốn làm phản một chiếc thuyền để kiếm đường về nươc Anh, còn họ thì đi kiếm một đảo để ở. Sau khi đến đảo Tubuai (gần Tahiti) thì không được thổ dân người Polynesians chấp nhận, họ chạy đên đảo Tahiti. Một số người nối loạn ở lại đây, và Christian (bay giờ là thuyến trưởng) quyết định đi kiếm chỗ khác an toàn hơn. Nhưng nếu muốn định cư chỗ mới, họ cần phụ nữ. Thế là ông đã dụ dỗ một nhóm người Tahiti lên tàu, đa số là phụ nữ và cát dây neo rồi tẩu thoát đến Pitcairn Island. Trong nhóm thổ dân bị bắt cóc này có 6 đàn ông, 8 phụ nữ còn trẻ và 6 phụ nữ lơn tuổi. Lúc này tàu 9 người trong nhóm người nổi loạn. Khi đến được Pitcairn Island (lúc đó chua có tọa đọ chính xác, họ đã mất thời gian mấy tháng để kiếm nó), họ đã định cư tại đây và đanh chìm tàu Bounty vi không muốn bị phat hiện. Dĩ nhiến với só đàn ông nhiều hơn phụ nữ nhu vậy trên đảo không người, rất có nhiều chuyện đã xảy ra, ghen tuông, giết hại, trả thù các kiểu, nhưng cộng đòng vẫn tạo ra đựoc thế hệ mới trên đảo. Còn về thuyền trưởng Bligh sau cũng tới được Timor (khi đó là thuộc địa của Hà Lan) và trở về nước Anh. Câu chuỵen còn dài như về chính phủ Anh cho tàu đi kiếm nhưng kẻ nối loạn, rồi làm sao người ta kiếm ra Pitcairn Island và nho'm người nổi loạn này. Hiện nay đa số dân trên đảo là hậu duệ của những người nổi loạn và những người Polynesians.
Với một lịch sử đày màu sắc và khó bỏ qua như vậy, cùng với một cộng đồng gắn chặc với nhau (cả mặt dòng máu và tinh thần) và sự xa xôi cách trở, càng làm vietbalo muốn đến hơn. Thế là đầu tháng 6 này minh cuối cùng cúng đến được nơi đây sau một chặng đường dài băng máy bay và 36 tiếng trên tàu lênh đênh trên biển động sóng lớn.
Vị trí đảo Pitcairn ở Thái Bình Dương
Đảo Pitcairn
Last edited: