What's new

[Chia sẻ] PLEIKU - NGÔI LÀNG THƯỢNG CỦA NGƯỜI JARAI


Tôi đến với mảnh đất Pleiku vào những ngày đầu tháng 10 với cái duyên cũng không ngờ trước được. Trước đấy hai ngày ông sếp cũ cũ cũ từ đời nào gọi điện thông báo thứ 7 này tao cưới, đám cưới tổ chức ở quê vợ ở Pleiku, Gia Lai, mày rãnh thì xuống chơi. Thoạt đầu tôi cũng không muốn đi vì thấy thời gian quá ngắn ngủi, thêm cái đám cưới nữa chắc cũng không làm gì được nhiều. Xung quanh tôi có khá nhiều người đến từ Gia Lai nhưng tôi lại chưa một lần đặt chân đến mảnh đất này, nên gần như tôi chẳng biết gì về nó ngoài Biển Hồ và thêm cái món gì nữa nhỉ? À...... bún cua thúi.

Nhưng nghĩ lại thì hơn nửa năm nay mình chưa đi đâu, cảm giác thèm du lịch lại nổi lên, thế là tôi hú thằng bạn đồng nghiệp người Gia Lai cùng tôi về quê nó chơi. Điều tôi ấn tượng là chất lượng xe tuyến Gia Lai thật sự rất tốt, tốt nhất trong số những lần ăn dầm nằm dề trên xe khách mà tôi đã đi ở nhiều nơi. Xe chạy rất êm nên tôi ngủ 1 giấc đến tận 6 giờ sáng hôm sau là đã đến thành phố Pleiku. Ở khắp mọi miền tổ quốc, bên cạnh vùng núi ở phía Bắc nơi địa đầu tổ quốc thì Tây Nguyên là nơi thứ 2 luôn thôi thúc tôi khám phá và tìm hiểu về nơi đây. Bước chân đầu tiên của tôi đặt chân đến Pleiku đạp lên trên nền đất đỏ, dù là thành phố với lại tôi nghe nói dân phố núi là ăn chơi dữ lắm nhưng tôi không ngờ cái thành phố này lại quá đỗi mộc mạc, và còn mang tính "quê" nhiều đến vậy. Thằng bạn tôi nó bảo "dân ở đây giàu ngầm đó mày".

Thằng bạn nó vác xe đèo tôi đi tham quan một vòng Pleiku. Nhà nó thì cũng có 1 chiếc oto và tôi thì cũng biết lái nhưng nó nhất quyết không chịu để tôi chạy. Nó cứ bảo đi xe máy để hít thở không khí phố núi chứ ở Sài Gòn ngồi oto không chán à. Nói thế thôi chứ tôi thừa biết nó sợ tôi không chạy quen địa hình ở trên này, mà quả là đúng thế thật, đường phố thì cứ lượn sóng lên xuống dập dìu, có đoạn cả một con đường dài vài cây số mà cứ lên dốc vèo vèo không thấy đỉnh. Đi xong tôi mới thấy nên để nó chở mình bằng xe máy cho lành.

Hai ấn tượng đầu tiên rồi nhé, về sự bình dị và về đường phố. Điều thứ 2 tôi học được là khi nó chở tôi đi vào một quán cà phê. Người Gia Lai uống cà phê rất đậm, lại ít đường nên dù có ngồi lâu thì cà phê cũng không bị loãng. Xưa nay tôi khá tin vào khả năng uống cà phê của mình nhưng cầm trên tay ly cà phê sữa Gia Lai mới chỉ có tầm 5,6 muỗng thôi mà tim tôi đã có cảm giác ép lại. Chã trách thằng bạn mỗi lần có đợt bị gọi về khám đi nghĩa vụ quân sự, trước giờ khám nó cứ nốc cả ly vô là kiểu gì cũng được thả.
 
48864993783_3c9703403a_b.jpg

Bỏ qua chuyện đám cưới đi vì thật ra cưới sinh ở đâu chả thế, trong bài viết này tôi chỉ muốn chia sẻ những trải nghiệm và suy nghĩ của mình với Gia Lai mà thôi. Theo đúng nguyện vọng ban đầu khi đến Gia Lai thì làm gì thì làm tôi cũng phải đến cho bằng được một nơi được xem như là Đôi mắt của Pleiku - BIỂN HỒ. Từ hồi còn bé xíu là tôi đã biết đến Pleiku qua giọng ca đầy nội lực của cô Siu Black "Em đẹp thế Pleiku ơi, trái tim tôi muốn vỡ tan rồi, không dám nhìn vào đôi mắt ấy. Đôi mắt Pleiku Biển Hồ đầy."
48864994533_01729a7aba_c.jpg

Biển Hồ hay còn có tên gọi khác là hồ T'Nưng, nơi đây xưa kia là một miệng núi lửa khổng lồ nằm ở phía bắc thành phố Pleiku quanh năm ăm ắp nước và luôn xanh ngắt, như một chiếc gương trên chót vót cao nguyên cho mây trời soi bóng. Mặc dù chưa bao giờ đến đây nhưng qua những tìm hiểu và các bài viết thì tôi biết Biển Hồ không những là một thắng cảnh mà xung quanh nó còn bủa vây bởi rất nhiều lời đồn, huyền thoại và những điều chưa có lời đáp. Có người còn cho rằng Biển Hồ không có đáy mà nó sẽ thông ra tới biển Quy Nhơn, Bình Định, tuy nhiên về sau này thì đã có những cuộc nghiên cứu, tìm hiểu về biển hồ đã lý giải được những bí ẩn trên, mọi người có thể tìm trên internet nhé.
48864995878_b780bd6fa1_b.jpg

Thật ra là bây giờ, việc tham quan Biển Hồ đã có khá nhiều thay đổi so với trước đây, xe máy không còn chạy xuống tận nơi nữa mà phải gửi xe ở bên ngoài đường lộ chính và đi bộ vào. Đường đi cũng đã không còn là đường đất đá nữa mà đã được tráng nhựa và ngay cái ngày tôi đến đây thì quá trình thi công, xây dựng vẫn đang diễn ra. Có thể dễ dàng nhìn thấy Biển Hồ đã và đang trong quá trình du lịch hoá và đã không còn giữ lại được nhiều nét hoang sơ của ngày xưa. Tuy nhiên thì với tôi thì tôi vẫn thấy nơi đây rất đẹp, ngoại trừ cái nắng ra thì với khung cảnh này, 2 bên là rừng thông xanh trải dài bạt ngàn, thời tiết khô ráo, đường uốn lượn xinh đẹp như thế thì tôi đi bộ nửa tiếng cũng được.
48864993338_a04c61cda3_z.jpg

Theo lời thằng bạn của tôi thì hồi xưa ở điểm cuối của con đường này là một cái nhà chòi, sau này đã bị phá bỏ và xây dựng nên những công trình mới trong đó có tượng Phật Quan Thế Âm được điêu trên đá cẩm thạch trắng như trên hình. Công trình này cũng chỉ mới hoàn thành vào cuối năm ngoái.
48865512726_12c1b58611_c.jpg

Và đây chính là điểm cuối của con đường. Tôi đến với Pleiku trong một ngày thu nắng nhẹ, cứ thế mà miên man trên những con đường nhựa phẳng lì xuyên hẻm núi gồ ghề, băng qua những hàng thông vi vút tìm về vùng đất huyền thoại T'Nưng. Trớ trêu thay khi đến cuối cuộc hành trình, đôi mắt ấy lại có thể khiến kẻ lữ hành phải ngẩn ngơ khi bắt gặp một khung cảnh quá ư hùng vĩ nhưng cũng mơ mộng như thế này. Đôi khi cũng không cần phả đi đâu xa, không cần phải ở đâu lâu mà chỉ cần đơn giản như thế này thôi là đủ.
 
ảnh của bạn đẹp quá! mình sinh ra ở Gia Lai , hiện tại gia đình chuyển ở Lâm Đồng. nhìn những bức hình của bạn cảm thấy nao lòng, muốn quay lại nơi đây nhiều hơn :)
 
ảnh của bạn đẹp quá! mình sinh ra ở Gia Lai , hiện tại gia đình chuyển ở Lâm Đồng. nhìn những bức hình của bạn cảm thấy nao lòng, muốn quay lại nơi đây nhiều hơn :)
Từ Lâm Đồng đi Gia Lai cũng gần, tiện hơn mình từ TP.HCM đi ngồi xe chán chê ^^, may là xe khách bây giờ xịn đi khoẻ hơn xưa. Vẫn thích món "bún 2 tô" và "bò tơ 1 nắng" của Gia Lai dã man.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,681
Bài viết
1,171,069
Members
192,340
Latest member
xjjrc
Back
Top