Vậy là gần một tuần du hí ở xóm Nước Ngọt - Bình Tiên (một nơi mà trước đó tôi hoàn toàn chưa biết tới ngoài những thông tin góp nhặt trên mạng + bản đồ Wikimapia) chúng tôi đã trở về nhà ngày hôm qua. Với người ham mê đi đây đó: dẫu mình chưa xứng được danh "phượt tử" nhưng so với các chuyến đi Đà Lạt, Nha Trang, Bình Thuận trước kia... thì lần này đã khá mang dư vị lãng du rồi bạn nhỉ?
Thật ra tôi và pà xã chỉ dự định đi và về trong 3 ngày thôi (từ tối Chủ nhật 26.9) nhưng do giá sinh hoạt tại đó khá bèo đến... rất bèo trong khi nhiều khung cảnh lại hoang sơ đến kinh ngạc nên tụi tôi đã tự kéo dài chuyến đi đến hơn 6 ngày đêm (về SG đúng 5h sáng Chủ nhật 3.10) . Nhờ vậy mà mình khám phá hết mọi ngóc ngách tại Bình Tiên, Bình Lập và cả Vĩnh Hy. Hơi tiếc một tý là do thời tiết 4 ngày cuối khá xấu chứ không thì tôi sẽ "sơi tái" cả bãi Dài Cam Ranh, đi theo lối cầu Long Hồ xem đoạn đường đi với xe gắn máy nó như thế nào.
Bước thử thách khởi đầu trên ngỏ qua Bình Lập: con dốc đầu tiên...:
Tóm lại: Một chuyến đi kỳ thú mà tôi sẽ dần kể lại cho các bạn nghe và xem, một chuyến hoàn toàn khác với cung cách du lịch cỡi ngựa xem hoa của tụi tôi trước kia.
Từ chuyến đi này, tôi biết ra những con dốc khá khủng từ 10 độ trở lên, những khúc cua ngoằn ngoèo ở Bình Lập - Vĩnh Hy, những cơn mưa lạnh buốt làm chùng bước chân lữ khách, những tiếp đãi chân chất của người dân xứ biển làm ấm lòng kẻ viễn du, một số bãi biển cực kỳ hoang sơ ngoài bãi Bình Tiên, các lối mòn băng rừng qua suối... và những câu chuyện vui, cách tính tiền rất ngộ nghĩnh của người bán hàng rong, bánh khọt trong xóm Vĩnh Hy, cách gởi xe cho... ông Trời trông hộ... v.v.
Bài viết cũng sẽ đề cập tới điểm trọ, ăn uống... giá mềm và những nơi đẹp tuyệt vời chắc chắn sẽ mê hoặc bạn, những người yêu sự chân thật của con người cùng sự hoang sơ của thiên nhiên.
Một điều lạ không như tôi nghĩ: Bình Lập đang trở mình, không còn hoang sơ như thông tin trên mạng ngày xưa - cái khoảnh thiên nhiên này thì Bình Tiên hiện nay đã dành lại dù đất đai của người dân ngoài bãi biển BT đã đền bù xong cả (khu vực có nhiều nhà, bên trái trong khoảnh cuối cua vào Bình Tiên đó là khu "tái định cư" đấy - những phần sau tôi sẽ đề cập rõ hơn chuyện này), bây giờ chỉ còn đợi $ của nhà đầu tư cùng sự hoàn thành của cung đướng Vĩnh Hy - Bình Tiên là chữ hoang sơ Bình Tiên sẽ trở thành dĩ vãng... nhưng tôi chắc rằng cũng phải mất vài năm nữa.
Bạn hãy tận dụng khoảng thời gian này nếu có dịp... trước khi người ta biến Bình Tiên thành một khu du lịch, biến người dân nơi này thành những người "biết làm du lịch".
Tự sướng một phát với con ngựa sắt quèn:
Trở về chuyến đi: do đặt vé khá sát ngày, chuyến đi lại mang theo con ngựa sắt quèn (chiếc Win100) nên các nhà xe khá là kén cá chọn canh. Cuối cùng, chúng tôi chọn được xe Quang Hạnh giường nằm với giá vé 160K/người, con xế mất 170K. Chiếc Win100 này Nhật hay Thái gì đấy đã vượt 20 năm chưa hề đại tu lần nào, may mà lần này vượt thử thách mà không cháy côn hay dính xì xẹp gì, may mắn!
Sau khi nhà xe QH đưa con Win vào gầm xe nằm chõng chơ, chiếc Open bus 40 giường khởi hành lúc 20h, trực chỉ QL1 hướng về... vùng đất hứa của chúng tôi.
Quang Hạnh có giường khá dài nên nằm thoải mái, không phải co chân. Xe có WC phía sau, trong đêm chỉ nghỉ 1 lần... nói chung trên xe thì chả có gì đáng kể cho tới cái lúc xe qua cầu Mỹ Thanh rồi ghé lại cho tụi tôi xuống: lúc này đồng hồ chỉ 3h10 sáng.
Anh bán quán khi biết mình đi phượt ra đây thì rất vui vẻ, chỉ dẫn tận tình:
Cột xong valy vào ba ga, tôi mới nhận thấy chuyến chuyên chở đã ăn mất của chiếc Win cả hai miếng chắn bùn bằng nhựa cả phía trước lẫn phía sau! He he, may mà mấy cái kiếng chiếu hậu tôi đã tháo ra trước đó rồi, không thì chắc cũng tơi tả.
Giấc này thôn Mỹ Thanh vắng hoe, chỉ có một cặp vợ chồng bán bán bên kia đường nhưng họ đang cãi vã nhau gì đấy nên chúng tôi nổ máy chạy theo QL1 lên phía trại dừa.
Chỗ này có một khoảnh sáng choang với cây xăng, nhà hàng cửa hàng... nhưng không một bóng người. Bèn quay ngườc về, qua cầu Mỹ Thanh, qua luôn ngã 3 chừng 1 cây số thì có các nơi đổ nước xe cả hai bên đường.
Chị áo xanh này ở quán bên cạnh cũng thế. Chị ấy còn cho biết có một khu phòng trọ dành cho công nhân nếu chạy thẳng QL1 > qua vườn dừa, qua nhà máy thủy sản bên phải > bên trái là khu trọ (nếu mình thuê chừng 50k/ ngày thôi:
Cánh tài xế đường dài ghé đổ nước thì mình ghé vào đổ... cà phê vậy, cho nó tỉnh táo chứ giờ này đường vào Bình Tiên còn tối đen.
Tụi tôi gọi thử một phần mì xào tôm mực; mì đơn giản chỉ là mỳ gói vắt thôi nhưng anh chủ quán chế biến khá ngon với hải sản tươi điểm cải ngọt đẹp mắt - Tụi tôi qua buổi sáng no nê với chỉ 20K.
Còn tiếp
Thật ra tôi và pà xã chỉ dự định đi và về trong 3 ngày thôi (từ tối Chủ nhật 26.9) nhưng do giá sinh hoạt tại đó khá bèo đến... rất bèo trong khi nhiều khung cảnh lại hoang sơ đến kinh ngạc nên tụi tôi đã tự kéo dài chuyến đi đến hơn 6 ngày đêm (về SG đúng 5h sáng Chủ nhật 3.10) . Nhờ vậy mà mình khám phá hết mọi ngóc ngách tại Bình Tiên, Bình Lập và cả Vĩnh Hy. Hơi tiếc một tý là do thời tiết 4 ngày cuối khá xấu chứ không thì tôi sẽ "sơi tái" cả bãi Dài Cam Ranh, đi theo lối cầu Long Hồ xem đoạn đường đi với xe gắn máy nó như thế nào.
Bước thử thách khởi đầu trên ngỏ qua Bình Lập: con dốc đầu tiên...:
Tóm lại: Một chuyến đi kỳ thú mà tôi sẽ dần kể lại cho các bạn nghe và xem, một chuyến hoàn toàn khác với cung cách du lịch cỡi ngựa xem hoa của tụi tôi trước kia.
Từ chuyến đi này, tôi biết ra những con dốc khá khủng từ 10 độ trở lên, những khúc cua ngoằn ngoèo ở Bình Lập - Vĩnh Hy, những cơn mưa lạnh buốt làm chùng bước chân lữ khách, những tiếp đãi chân chất của người dân xứ biển làm ấm lòng kẻ viễn du, một số bãi biển cực kỳ hoang sơ ngoài bãi Bình Tiên, các lối mòn băng rừng qua suối... và những câu chuyện vui, cách tính tiền rất ngộ nghĩnh của người bán hàng rong, bánh khọt trong xóm Vĩnh Hy, cách gởi xe cho... ông Trời trông hộ... v.v.
Bài viết cũng sẽ đề cập tới điểm trọ, ăn uống... giá mềm và những nơi đẹp tuyệt vời chắc chắn sẽ mê hoặc bạn, những người yêu sự chân thật của con người cùng sự hoang sơ của thiên nhiên.
Một điều lạ không như tôi nghĩ: Bình Lập đang trở mình, không còn hoang sơ như thông tin trên mạng ngày xưa - cái khoảnh thiên nhiên này thì Bình Tiên hiện nay đã dành lại dù đất đai của người dân ngoài bãi biển BT đã đền bù xong cả (khu vực có nhiều nhà, bên trái trong khoảnh cuối cua vào Bình Tiên đó là khu "tái định cư" đấy - những phần sau tôi sẽ đề cập rõ hơn chuyện này), bây giờ chỉ còn đợi $ của nhà đầu tư cùng sự hoàn thành của cung đướng Vĩnh Hy - Bình Tiên là chữ hoang sơ Bình Tiên sẽ trở thành dĩ vãng... nhưng tôi chắc rằng cũng phải mất vài năm nữa.
Bạn hãy tận dụng khoảng thời gian này nếu có dịp... trước khi người ta biến Bình Tiên thành một khu du lịch, biến người dân nơi này thành những người "biết làm du lịch".
Tự sướng một phát với con ngựa sắt quèn:
Trở về chuyến đi: do đặt vé khá sát ngày, chuyến đi lại mang theo con ngựa sắt quèn (chiếc Win100) nên các nhà xe khá là kén cá chọn canh. Cuối cùng, chúng tôi chọn được xe Quang Hạnh giường nằm với giá vé 160K/người, con xế mất 170K. Chiếc Win100 này Nhật hay Thái gì đấy đã vượt 20 năm chưa hề đại tu lần nào, may mà lần này vượt thử thách mà không cháy côn hay dính xì xẹp gì, may mắn!
Sau khi nhà xe QH đưa con Win vào gầm xe nằm chõng chơ, chiếc Open bus 40 giường khởi hành lúc 20h, trực chỉ QL1 hướng về... vùng đất hứa của chúng tôi.
Quang Hạnh có giường khá dài nên nằm thoải mái, không phải co chân. Xe có WC phía sau, trong đêm chỉ nghỉ 1 lần... nói chung trên xe thì chả có gì đáng kể cho tới cái lúc xe qua cầu Mỹ Thanh rồi ghé lại cho tụi tôi xuống: lúc này đồng hồ chỉ 3h10 sáng.
Anh bán quán khi biết mình đi phượt ra đây thì rất vui vẻ, chỉ dẫn tận tình:
Cột xong valy vào ba ga, tôi mới nhận thấy chuyến chuyên chở đã ăn mất của chiếc Win cả hai miếng chắn bùn bằng nhựa cả phía trước lẫn phía sau! He he, may mà mấy cái kiếng chiếu hậu tôi đã tháo ra trước đó rồi, không thì chắc cũng tơi tả.
Giấc này thôn Mỹ Thanh vắng hoe, chỉ có một cặp vợ chồng bán bán bên kia đường nhưng họ đang cãi vã nhau gì đấy nên chúng tôi nổ máy chạy theo QL1 lên phía trại dừa.
Chỗ này có một khoảnh sáng choang với cây xăng, nhà hàng cửa hàng... nhưng không một bóng người. Bèn quay ngườc về, qua cầu Mỹ Thanh, qua luôn ngã 3 chừng 1 cây số thì có các nơi đổ nước xe cả hai bên đường.
Chị áo xanh này ở quán bên cạnh cũng thế. Chị ấy còn cho biết có một khu phòng trọ dành cho công nhân nếu chạy thẳng QL1 > qua vườn dừa, qua nhà máy thủy sản bên phải > bên trái là khu trọ (nếu mình thuê chừng 50k/ ngày thôi:
Cánh tài xế đường dài ghé đổ nước thì mình ghé vào đổ... cà phê vậy, cho nó tỉnh táo chứ giờ này đường vào Bình Tiên còn tối đen.
Tụi tôi gọi thử một phần mì xào tôm mực; mì đơn giản chỉ là mỳ gói vắt thôi nhưng anh chủ quán chế biến khá ngon với hải sản tươi điểm cải ngọt đẹp mắt - Tụi tôi qua buổi sáng no nê với chỉ 20K.
Còn tiếp
Last edited: