What's new

Têt Trung thu cùng trẻ em Làng Mui _Gia Lai

Cảm nhận đầu tiên về chuyến đúng như Thien An nói :" tình nguyện tạm thành công trừ vấn đề quốc tang, plan phượt tan hoang" ,về vụ bể sô liên hoàn 1 phần lỗi lớn do mình tính thời gian sai và chủ quan hix đúng là người tính không bằng trời tính :( . Cảm ơn mọi người đã giúp mình và clb Ban Mai Xanh có event trung thu tạm thành công nhờ sự " đống lòng một người vì mọi người , mọi người vì một người ". Sẽ cố gắng đền bù cho mọi người 1 chuyến đi BMT hay HT đúng nghĩa trong thời gian sớm nhất có thể ^^ ( trước hay ngay tết tây ) .Hình ảnh đang lọc, sẽ đưa lên trong ngày mai :D
 
2 cô bạn này khá lặng lẽ nên e mượn ảnh hôm sau để giới thiệu nhé:
Chị Trang
DSCF3702.jpg

Chị Hồng
DSCF3701.jpg
 
Tình cờ đọc được một bài viết của 1 bạn trong nhóm tình nguyện vừa rồi, thấy thật xúc động . Mang lên cho nhà mình đọc chung nhá :
Kết thúc chuyến đi, đọng lại trong chúng tôi là những suy nghĩ về cuộc sống bản làng trên Gia lai, những đứa trẻ nghèo khó, những gia đình bất hạnh và cả làng bị 1 căn bệnh quái ác từ thế hệ này sang thế hệ khác. Những phần quà hôm nay của chúng tôi liệu có thể giúp cho họ được bao lâu, hay chỉ là kéo dài sự nghèo khổ của họ thêm vài ngày, vài tuần? Mọi sự chẳng có gì thay đổi cả, hàng chục năm qua có biết bao nhiêu đoàn, biết bao nhiêu chuyến xe, bao nhiêu con người lên đây, lên cái xứ nghèo khó này, và rồi lại ra về với trăn trở, và cũng từng ấy năm, cái xứ này vẫn nghèo, vẫn khổ, và vẫn oằn mình trên vai sự đói rách......
Cái mà chúng tôi giúp họ đây, chỉ là 1 vài kg gạo, vài ba chai nước tương nước mắm hay những gói mì tôm chống đói, chứ không phải giúp họ thay đổi cái sự khốn khó này. Cái mà chúng tôi giúp họ, chỉ là cái sự sống qua ngày chứ không giúp họ thay đổi số phận, cái mà chúng tôi giúp họ, chỉ là cái ngọn, chứ không phải cái gốc rễ của vấn đề, của xã hội.

TÔI ĐI TỪ THIỆN Ở GIA LAI

Qua 1 người bạn, tôi biết đến CLB Từ thiện Ban Mai Xanh,
Chuyến đi bắt đầu vào tối thứ 6 ngày 9.9 từ TPHCM đến làng Mui, xã Chư Prông, huyện Đức Cơ, Gia Lai.
CHúng tôi bắt đầu cuộc hành trình bằng 1 trận mưa tầm tã, khiến cho việc chuyển đồ đạc và quà bánh lên xe khá vất vả, nhất là gạo và các thùng quà bằng giấy cạc tông. Mưa làm bục hết các thùng giấy này. Nhưng dù sao thì các bạn tình nguyện viên cũng chuẩn bị bọc ni lông và quần áo đầy đủ cho các tình huống mưa gió nên cũng tạm ổn. Chuyến xe khởi hành lúc 9h pm ( hẹn hò họp mặt và giờ chót là 7h pm, xài dây thun thêm 2 tiếng nữa vì trời mưa to).

Đoạn đường đi khá xa (khoảng 630 km), đường hẹp khá xấu. Đến tận 12h30 trưa chúng tôi mới đến nơi. Chỗ chúng tôi tá túc là nhà thờ Thanh An. Khi lên đến nơi, thì chúng tôi nhận được tin từ chính quyền xã là không cho biểu diễn văn nghệ hay bất kì các hoạt động vui chơi nào. Cả đám mặt mày tiu nghỉu vì thất vọng, cả nhóm bỏ cả tháng trời để tập văn nghệ biểu diễn cho các bé. Nhưng thôi, biết sao được, quốc tang mà, thôi thì tiễn đưa bác Võ Chí Công trước vậy.

Sau khi ăn trưa vội vã, chúng tôi leo lên xe đi đến trại phong. Trại phong này, có lẽ có khoảng 50 hộ dân, cách xa nơi chúng tôi trú, cách xa cái làng Mui vốn đã nghèo, 30km, càng nghèo hơn, càng khổ hơn. Nó khuất sau 1 đoạn đường dài đầy rừng cao su. Những cánh rừng cao su này, rộng lắm,dài lắm, có lẽ chủ của những cánh rừng ở đây rất giàu, chúng tôi đoán thế. Mỗi phần quà chỉ có vài kg gạo, nước tương,bột ngọt, bánh trung thu và 1 thùng mì tôm, ít ỏi nhưng chúng tôi thấy trong mắt họ là 1 niềm vui khó tả. Ở cái xứ này, nhất là ở cái trại phong cách biệt này thì những cái bánh trung thu quả là khó có.
Có những đứa trẻ không bệnh tật sống trong cái làng này từ khi lọt lòng, sống với cha mẹ chúng, không biết lớn lên tương lai của chúng sẽ ra sao.
Khi những túi quà được phát hết, chúng tôi lên xe trở về nhà thờ với cái ám ảnh từ những con người ở đây. Bệnh phong, đã lấy đi sự hòa nhập cộng đồng, đã lấy đi đôi tay, đôi chân họ. Những ánh mắt hân hoan khiến lòng chúng tôi thắt lại khi trước mặt chúng tôi, những con người này, chẳng có mấy ai lành lặn để mà xách cái gùi đựng quà về nhà, 1 số tình nguyện viên tình nguyện mang gùi quà đến tận nhà cho họ. Tội thực sự muốn khóc khi chứng kiến cảnh 1 cụ già cụt cả 2 tay, 2 chân, lê lết ráng đến chỗ phát quà, đành phải đem đến tận nhà cho cụ.

Khi về đến nhà thờ rồi thì lại lao vào khiêng đồ, phân loại quà, bánh cho các em thiếu nhi dân tộc, cho các bé hộ nghèo đúng tôn chỉ Trăng Yêu Thương. Nhưng bởi vì không được diễn văn nghệ nên đành cho các em xếp hàng chơi trò chơi, mệt rồi thì hát vài bài thiếu nhi, rồi cũng phát quà, phát bánh, sữa, vở, bút... nhìn các bé trang phục sơ sài, dơ bẩn và có bé chẳng có dép đi, chúng tôi thực sự thấy buồn. Đất nước trải bao năm chiến tranh, hòa bình đã 36 năm, đất nước thay đổi đã nhiều nhưng đời sống ở đây, hầu như ngoài điện ra, chẳng thay đổi là bao. Có chăng là thêm những cánh rừng cao su bạt ngàn mà bà con họ ở đây không làm chủ.

Chúng tôi nghỉ ngơi qua đêm ở nhà thờ và sáng sớm lại quay trở lại thành phố HCM, với bao nỗi niềm...
 
A.Small post tiếp hình đi, còn hình buổi tối ở nhà thờ và hình cả đoàn đi bộ nữa.Nhanh lên để em còn post hình buổi tối sinh hoạt ở nhà sơ ;)
 
Tối hôm ấy, sau khi ăn tối, tổ chức phát quà, cả nhóm qua nhà của sơ để ngủ nghỉ.
Vì phải phụ các bạn nữ rửa chén nên đến khi xe chuẩn bị chạy mình mới chen vào đc nhà tắm T_T
Mà cảm động thiệt, chạy ra khỏi nhà tắm (đã mặc áo quần đầy đủ) vẫn thấy hội phượt đứng chờ mình để đi qua nhà sơ, hỏi mới biết cả đoàn quyết định đi bộ cả 1 cây số thay vì ngồi xe để chỉ để chờ mình :D
Đoạn đường cũng ngắn, mỗi tội khô có lề đường, phải đi mép mép vào mà lâu lâu các bạn nam thanh nữ tú địa phuơng cứ phóng xe lại đòi làm quen các cô nữ của đoàn :]]

Tại nhà của sơ, cả đoàn được thiết đã 1 bữa cháo gà khuya, được xem các em múa và múa cho các em thiếu nhi xem, hehee, không bỏ công tập luyện nhá các bạn BMX, tuy rằng các bạn BMX bị bể dĩa hơi bị nhiều :D

Tối khuya, mọi người vào phòng ngủ, duy có nhóm phượt ở sướng quen, không ở phòng chật được, nên ra phòng lớn, ngắm sao qua trần nhà thủy tin, ngủ quạt trời :]]
Bé Linh, Ấn mắc 2 võng ngủ, chị Lộc và Đao bung lều ngủ :D ngoài hiên.

Tối hôm ấy tuy phải ngoại giao với địa phuơng tới khuya nhưng mình vẫn nhớ mắc võng cho bé Linh và lên ngủ đúng võng nhá :]]
 
Hix có ai có sổ dt bên the zoo kêu gấp để bắt ..... về nhé :

IMG_3308.jpg


Ấn ah, tội bắt cóc trẻ con là khá nặng đó nha

IMG_3314.jpg


Làm 1 tấm solo nào

IMG_3315.jpg


Giờ thì lộ ra là nguyện nhóm mẹ mìn và ông kẹ chuyện dụ con nít nhé :

IMG_3317.jpg


Đi bộ về nhà sơ thôi nào :

IMG_3318.jpg


Đi bộ mà ai cũng cười tươi như đang được đi diễu hành vậy
IMG_3320.jpg
 
Anh Kiếm, chị Lộc, Linh có hình đoạn này đúng k :D tiếc là lúc hội phượt lên diễn k ai trốn lại ở dưới hết :]]
Phải nói là đến lúc cần thì chủ thớt lại trốn mất tiêu =< đưa hình chủ thớt nhảy chicken dance đi \m/

Quote từ mail nội bộ của bạn voinuoc, bạn í hay ngại nên k lên cmnt :]]
Bài viết xúc động, chắc là cảm giác thường gặp sau mỗi chuyến đi làm culi ( c ko thích từ "tình nguyện").
Cảm thấy háo hứng được đi, mong muốn mang lại 1 chút niềm vui cho mọi người thiếu thốn hơn mình. Tới nơi thường là thấy mọi thứ bất công vô lý, sao ko thế này mà lại là thế kia (cứ như kiểu của Small cứ băng khăng vấn đề thời sự là tại sao lương công nhân cao su cao thế sao bà con dân tộc mình lại ko đủ ăn; hay như đi MHX về lại thắc mắc tại sao bệnh thành tích ở đây nặng thế tới lớp 4 rồi mà vẫn ko đọc được bảng chữ cái....), thấy mình nhỏ bé, càng mong muốn làm được đó dù là nhỏ nhỏ để thay đổi. Ra về lại là cảm giác hụt hẫng, đau đáu khi nghĩ mọi thứ lại trở về cái nếp cũ vốn có của nó. 1 tuần/ 1 tháng sau, cảm giác đi hết veo, trở lại với cơm áo gạo tiền so đo tính toán, ko còn khắc khoải hay nung nấu làm 1 cái j đó nho nhỏ có ý nghĩa nữa.

Nói thì có vẻ to tát y chang như những lần đi Mùa Hè Xanh or lần đi sapa trekking vào làng dân tộc, nhiều lúc muốn về những vùng đó đi dạy học ghê gớm (dù mình giải thích cái j cũng khó hiểu :D), nhưng lại nghĩ đi dạy thì kiếm đâu ra tiền đi phượt. Mình thuộc nhóm người chọn việc nhẹ nhàng, giang khổ để dành cho ai đó!

Mong 2 đồng chí cũng như tớ sẽ giữ được chút lửa sau chuyến đi, nho nhỏ cho những việc xíu xiu, chứ to thì mắc công phải gọi 114/ 08-114 ;]]
Chào thân ái và quyết thắng
 
Anh Kiếm, chị Lộc, Linh có hình đoạn này đúng k :D tiếc là lúc hội phượt lên diễn k ai trốn lại ở dưới hết :]]
Phải nói là đến lúc cần thì chủ thớt lại trốn mất tiêu =< đưa hình chủ thớt nhảy chicken dance đi \m/

Quote từ mail nội bộ của bạn voinuoc, bạn í hay ngại nên k lên cmnt :]]
"cứ như kiểu của Small cứ băng khăng vấn đề thời sự là tại sao lương công nhân cao su cao thế sao bà con dân tộc mình lại ko đủ ăn; hay như đi MHX về lại thắc mắc tại sao bệnh thành tích ở đây nặng thế tới lớp 4 rồi mà vẫn ko đọc được bảng chữ cái "
xì mon đính chính chút nhé : lúc đó mình nghĩ và hỏi sơ là bà con ở đây có được vào làm cho cty cao su không vì thấy rừng cao su bặt ngàn hix . Nếu có chắc bà con sẽ đỡ khổ :) vì theo được biết lương công nhân cao su cũng đủ để sống .
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,667
Bài viết
1,171,065
Members
192,336
Latest member
xjjrc
Back
Top