What's new

Thảo luận xung quanh topic "Xách balô lên và Đi - 2"

Status
Not open for further replies.
Mình có ý kiến ngắn gọn thế này
1. HC đi không phải để khoe khoang là tôi đã đi được thế này thế nọ thế kia. Huyền đi chỉ bởi vì làm em thích đi ham đi và ham trải nghiệm mà thôi đâu cần phải chứng minh cho ai
2. Câu chuyện của Huyền Chip truyền cho người đọc cảm hứng và mong muốn đi du lịch, khám phá. Còn đi được như nào, đi đâu và đi ra sao thì lại phụ thuộc vào từng người.
3. Huyền Chip chưa bao giờ nói là em ý kiếm đc 1000USD/tháng. Mà chỉ nói là khi cần 1 số tiền nhất định nào đó (mua vé, xin visa) thì em ý sẽ đi làm để kiếm đủ số tiền đó và đi tiếp.

Đúng rồi, bạn nói chẳng sai, nhưng mới đúng thôi chứ chưa đủ.
Nhìn nhận vấn đề ko thể chỉ nhìn mặt tốt, phải nhìn cả mặt xấu.
Như mình thì mình tin sự thật trong các câu chuyện của HC tầm >75%.
 
@jacob
BẠN VIẾT:
"HC đi không phải để khoe khoang là tôi đã đi được thế này thế nọ thế kia. Huyền đi chỉ bởi vì làm em thích đi ham đi và ham trải nghiệm mà thôi đâu cần phải chứng minh cho ai"
NHƯ VẬY THÌ BẠN HC ĐỪNG XUẤT BẢN SÁCH LẤY TIỀN BẠN Ạ, CHO NÓ TRONG SÁNG.
CÒN ĐÂY LÀ SỰ MUA BÁN THÔNG TIN (NHẬT KÝ HÀNH TRÌNH) BÁC Ạ.
ĐÃ CẦM TIỀN NGƯỜI KHÁC (ĐỌC GIẢ) DO BÁN THÔNG TIN QUA SÁCH PHẢI CÓ TRÁCH NHIỆM VỚI THÔNG TIN MÌNH CUNG CẤP VÀ VỚI ĐỒNG TIỀN MÌNH CẦM TRÊN TAY.
TIỀN KO TỰ NHIÊN MÀ CÓ.PHẢI LAO ĐỘNG CỰC NHỌC MÀ CÓ.
VÀ NHỮNG BẠN TRẺ CÓ THỂ NHIN ĂN SÁNG ĐỂ MUA NHỮNG THÔNG TIN MÀ BẠN HC CUNG CẤP ĐÓ BẠN.
NẾU THÔNG TIN MUA LÀ ĐÚNG= HÀNG TỐT...QUÁ TỐT.
NẾU THÔNG TIN MUA LÀ SAI = HÀNG DỎM... BẠN HC NÊN TRẢ LẠI TIỀN CHO ĐỌC GIẢ NẾU ĐƯỢC YÊU CẦU
THÌ BẠN HC LÀ NGƯỜI BUÔN BÁN CHÂN CHÍNH.
BẠN JACOB ƠI ĐÂY LÀ SỰ MUA BÁN MÀ .
 
Last edited:
Cuối tuần rãnh rỗi nên viết vài dòng. Theo tôi vấn đề cần bàn ở đây không phải là $700 hay $25000 cho cả chuyến hành trình mà là thông tin HC chia sẽ rất mập mờ, dễ gây ảo tưởng. Xin lấy ví dụ liên quan trực tiếp đến ngành nghề của mình: bản thân là lập trình viên 10 năm trong nghề, tôi không thể nào tin được là HC có thể có công việc lập trình ngay tại Ấn Độ - nơi gia công phần mềm hàng đầu Châu Á; có khả năng đọc hàng ngàn dòng code để tìm lỗi; trong khi chỉ mới tốt nghiệp 12 ở Việt Nam và không hề có bất cứ bằng cấp quốc tế nào về lập trình. Câu hỏi đặt ra là : làm sao HC có thể qua được vòng xét CV để rồi có cơ hội chứng tỏ khả năng của mình với nhà tuyển dụng?

Nếu như câu chuyện đã được HC hoặc một bên nào đó thổi phồng lên để PR, để bán sách thì liệu nó có đáng được các bạn Admin/Mod đưa vào diễn đàn làm tiêu điểm hay không ? Theo tôi, hiện tại không thể lấy dẫn chứng tương tự của các bạn phương Tây bởi vì kỹ năng sống tự lập của họ được rèn luyện ngay từ rất nhỏ. Trong khi giới trẻ Việt Nam bây giờ thì sao ? Có một sự đối lập rất rõ trong khía cạnh này. (Tôi chỉ nói là phần lớn, không đánh giá toàn bộ).

Hiện tại phuot.vn là diễn đàn rất lớn, có rất nhiều bạn dựa vào đó để tìm kiếm thông tin nên tôi mong các bạn Admin/Mod cân nhắc cẩn thận các bài viết tiêu điểm. Nếu không, vô hình trung các bạn sẽ gián tiếp đưa người khác vào sự nguy hiểm. Bởi vì không phải ai cũng biết chọn lọc những thông tin cần thiết. Mong rằng sẽ không có thêm những cái chết hay sự mất tích nào khác từ diễn đàn.
P/s: tôi chả ném đá ai cả. Chỉ nói lên quan điểm cá nhân.
1. Nhật ký phải chân thật.
2. Người lữ hành này đang bán thông tin " gần đúng" và lấy tiền "đúng". :D
 
Cảm ơn chia sẻ của bác. Vậy tức là: chỉ cần apply single entry visa đến Israel là có thể đi Israel và Palestine?!
Vậy vụ này clear. Giờ chỉ có thắc mắc về vụ em Huyền xin visa Israel ntn thôi nếu không có sự trợ giúp và không có CMTC.

Chuyện khác tôi không bàn, riêng chuyện đi từ Israel sang Palestine dễ như đi xe buýt từ Hà Nội sang Bắc Ninh thì tôi xác nhận.

Chính tôi là người đi cùng Netwalker chuyến đó, và tôi cũng đã viết khá chi tiết trong topic Trung Đông - Israel - Palestine về việc đi từ Israel sang Palestine dễ thế nào (lên xe bus, một giờ sau là ở Bethlehem rồi). Chỉ có lúc từ Palestine về Israel bị kiểm soát gắt gao (nhưng chẳng có yêu cầu bất cứ giấy tờ gì cả ngoài hộ chiếu có visa Israel - single visa). Từ Israel sang Palestine không coi là xuất cảnh.

Mà không lằng nhằng mấy chi tiết bé. Vụ gãy ống đồng có vẻ là chi tiết đc thêm thắt sau khi biên tập.
Mình chỉ thắc mắc thêm 1 điều ngay từ khi nghe tin em Huyền là, em đi 25 nước, những nước nào, trong khoảng thời gian từ bao giờ tới bao giờ, thấy em ở mỗi nước khá lâu vì còn bận đi kiếm tiền, mà chỉ từ tháng 5/2010 đến tháng 9/2012 em đi đc bn nước?

Cuối năm 2012 khi PR cho quyển sách Tập 1 (tái bản) thì Huyền nói rằng cô bắt đầu đi với $700 và ĐÃ đi qua 25 nước, con số khá ấn tượng.
Ví dụ ở link: http://ione.vnexpress.net/tin-tuc/n...an-bo-dai-hoc-chu-du-25-quoc-gia-2125229.html
http://kenh14.vn/doi-song/keo-nhau-di-nghe-chuyen-phuot-25-nuoc-cua-mot-co-gai-20120929113336466.chn
http://giaoduc.net.vn/Giao-duc-24h/Huyen-Chip-Tui-than-vi-nhieu-nguoi-khong-biet-Viet-Nam/235090.gd

Danh sách 25 nước đó là gì?
1. Brunei (bắt đầu từ 13/5/2010)
2. Malaysia
3. Indonesia
4. Singapore
5. Lào
6. Campuchia
7. Myanmar
8. Thái Lan
9. Ấn Độ
10. Nepal
11. Ai Cập
12. Israel
13. Palestine (tính là 1 nước?)
14. Ethiopia
15. Kenya
16. Tanzania
17. Malawi
18. Zambia
19. Zimbabwe
20. China ??? đi khi nào?
21. Philippines ??? đi khi nào?
22. Sri Lanka ??? đi khi nào?
23. Bolivia (2013)
24. Chile (2013)
25. Argentina (2013)
(thu thập từ nick chipro ở couchsurfing, FB của Xách ba lô lên và đi)

Nhưng trong đó 3 nước cuối trong danh sách 25 nước của Huyền là đc cô xách ba lô đi vào năm 2013. Liệu có khả năng sau khi có tiền từ lợi nhuận bán sách tập 1 xong H mới đi đủ danh sách 25 nước. Thêm nữa trong danh sách này H có viết 3 nước Trung Quốc, Philippines và Sri Lanka nhưng không hiểu em đi lúc nào?

Đây là nghi vấn của mình và bạn mình.

Thêm nữa mình có xem nick em trên diễn đàn này thì thấy em bắt đầu viết bài trên đây từ cuối năm 2011 kể về hành trình châu Á, và chỉ khoảng chục ngày sau em bảo em ra sách. Nhưng topic Nhật kí Đừng chết ở châu Phi thì em lại nói là nhờ mấy bài viết ở trên Phượt mà em được công ty sách liên hệ để xuất bản!?
 
Thêm nữa mình có xem nick em trên diễn đàn này thì thấy em bắt đầu viết bài trên đây từ cuối năm 2011 kể về hành trình châu Á, và chỉ khoảng chục ngày sau em bảo em ra sách. Nhưng topic Nhật kí Đừng chết ở châu Phi thì em lại nói là nhờ mấy bài viết ở trên Phượt mà em được công ty sách liên hệ để xuất bản!?

Về các nghi vấn khác được nêu ra trong topic mình không bàn tới vì đã có nhiều luận điểm và phân tích được các thành viên khác đưa ra, nhưng riêng nghi vấn này thì mình có biết tương đối về quá trình xuất bản tập 1 Xách ba lô lên và đi nên xin phép trả lời bạn. Nếu mình nhớ không nhầm (sai lệch nhiều lắm khoảng mười mấy ngày thôi), khoảng tháng 5/2012 bên Quảng Văn mới bắt đầu tổng hợp các bài viết của Huyền Chip ở trên phuot.vn và trên trang web riêng của bạn này để đánh giá bản thảo. Xác minh chuyện này rất dễ, cứ vào trang web hoặc trang FB của công ty này, pm thẳng cho họ mà hỏi thôi.

Còn cuối năm 2011 Huyền Chip đã đề cập đến việc ra sách, có thể mới chỉ là mong muốn và dự định của Huyền Chip khi đó, hoặc cũng có thể một đơn vị xuất bản nào đó đã đề cập với Huyền Chip nhưng cuối cùng lại thương thảo không thành công, chẳng hạn thế.
 
- Về tinh thần của cuốn sách nói chung: cá nhân mình thấy rằng nhiều người trước đây đã đọc và thích quyển 1 của em ý rồi vì có thể các bạn cũng tìm thấy những tư tưởng suy nghĩ mới lạ, thú vị nào đó; nhưng sau khi có scandal này thì quay ra phê phán ko thương tiếc, như vậy liệu có bị theo chiều dư luận quá ko?. Khoan xét về sự chân thật của nó, thì mình nghĩ quan trọng cuốn sách đã truyền đc cho bạn 1 niềm cảm hứng nào đó về việc đi lại. Mình nghĩ không có nhiều người đi - viết - chia sẻ và tạo cảm hứng tốt trong giới đi lại ở VN, vì vậy mình thấy khá bất công cho HC khi đa số mọi người chĩa dùi về em ý với thái độ hết sức hiếu chiến, gay gắt và phủ nhận hoàn toàn những mặt tích cực khác mà sách HC mang lại.

Mình ko kiểm chứng được câu chuyện thật giả thế nào, nhưng với những gì mình đã đọc, cũng như từ kinh nghiệm mình có, thì mình khẳng định đó là những điều 1 người trẻ từ VN có thể làm được. Trong sách có thể có những chi tiết ngoài lề HC ko đưa vào (nhất là liên quan đến tài chính) + thói viết giật tít từ truyền thông VN (nhất là cái title 700$ đi vòng quanh thế giới) đã gây ra hiểu lầm lẫn nghi ngờ cho mọi người, vậy thôi. Dù sao, một cô gái trẻ đã dũng cảm đi ra thế giới, theo đuổi giấc mơ của mình, đã cất công chia sẻ với mọi người, thì cũng nên dành cho cô ấy một sự tôn trọng nhất định.

Về cơ bản mình đồng ý với những ý kiến của bạn về vấn đề visa hay việc làm thêm, mình cũng tin là ko việc gì là ko thể, người VN cũng ko thua kém gì các bạn khác trên thế giới mà ko làm được cả.
Điểm mình muốn tranh luận 1 chút là về tinh thần của cuốn sách:
+ Lúc trước mình có nghe đến cuốn này nhưng cũng ko quan tâm, vì mình nghĩ chắc như kiểu chuyện tình newyork của Hà Kin. Mình đọc về chuyến đi của Huyền Chip bắt đầu từ topic trên phượt, sau đó mình đọc blog tiếng Anh của em ý (mà hình như h ko thấy đâu trên mạng nữa). Sau khi đọc vài đoạn đầu về châu Á mình thấy khá thú vị nên đọc toàn bộ ebook tập 1. Mình hoàn toàn bị cuốn theo câu chuyện dọc đường của Huyền, đôi lúc có chen lẫn cảm giác tiếc nuối giá như khi mình còn trẻ như bạn ấy, có máu liều như thế, chắc chắn cuộc sống của mình bây giờ đã thú vị hơn (cũng hơi cường điệu 1 tí nhé vì cuộc sống của mình cũng ko phải là nhàm chán :D). Phải công nhận là chuyến đi của HC "truyền đc cho bạn 1 niềm cảm hứng nào đó về việc đi lại", đối với mình 1 đứa đã có gia đình, 27 tuổi rùi, cũng đã đi 5 nước châu Á (ko bụi mà cũng ko tour) mà còn như vậy. 1 cô bạn của mình cũng ảnh hưởng từ tinh thần đó mà thay đổi rất nhiều (từ 1 cô bạn nhút nhát tự ti về ngoại hình và vốn tiếng Anh, h đây hay đi du lịch 1 mình, được bạn bè tại các nước cô đi qua yêu quý, couchsurfing, trekking những vùng rừng núi). Mình dài dòng ở đây là để thấy rằng, với những bà cô gần 30 tuổi rùi còn bị ảnh hưởng ít nhiều như vậy nên với thanh niêm 18, đôi mươi sẽ là như thế nào. Mình ko tranh luận về việc nó ảnh hưởng tốt hay xấu, mỗi ng đọc sách sẽ nhận được 1 cái gì đó khác nhau từ cùng 1 cuốn sách nên ko thể đổ lỗi cho tác giả hết được.
+ Tuy nhiên, giá trị của cuốn sách này nằm ở đâu? (những người đã đọc hãy comment nhé) theo mình nó nằm ở chỗ truyền cảm hứng cho tinh thần dám nghĩ dám làm của giới trẻ Việt (ko phải trong mỗi việc xách balo đi lang thang đây đó, mà trong việc dám thực hiện ước mơ của mình, làm những điều mình thích - tất nhiên là hợp pháp và ko ảnh hưởng đến người khác). Và cái quan trọng là nếu chuyến đi và những trải nghiệm khó khăn trong sách là sự thật, thì cái cảm hứng cho người đọc mới là thật được (ví dụ như các bạn đọc 80 ngày vòng quanh thế giới của Jules Verne - các bạn có được truyền cảm hứng như vậy ko?). Nên mình ko đống ý với bạn trong việc ko xét đến tính chân thật của cuốn nhật ký hành trình này.
=> Do vậy, nếu độc giả có những thắc mắc hợp lý về tính chân thật của cuốn sách - đó là quyền của độc giả để họ có sự đánh giá đúng về giá trị của 1 cuốn sách mình đọc (mình ko qtam đến những bạn ném đá linh tinh tát nước theo mưa), thì tác giả và nhà xuất bản chỉ cần chứng minh đc 1 cách hợp lý (nếu là sự thật thì ko có gì khó cả). Nếu tác giả và nhà xuất bản ko có câu trả lời thỏa đáng thì mình nghĩ độc giả cũng ko cần tranh cãi làm gì nữa cho tốn tài nguyên mạng, hãy tự mình coi đây là 1 cuốn truyện phiêu lưu ký thui.

Quan điểm của mình:
+ Nếu là sự thật như tác giả khẳng định, đi 1 thân 1 mình vượt qua bao nhiêu khó khăn như vậy thì rất đáng để ko chỉ thanh niên mà giới già phượt lão làng khâm phục, "một cô gái trẻ đã dũng cảm đi ra thế giới, theo đuổi giấc mơ của mình" rất đáng để thanh niên Việt Nam học tập (ko khuyến khích việc đi du lịch liều như thế, học tinh thần thui).
+ Nếu đi theo kiểu được tài trợ để viết sách, hay những nguy hiểm và trải nghiệm sống trong sách là phần lớn tưởng tượng ra, thì đây là 1 truyện phiêu lưu ký cũng được về nội dung mặc dù 1 số chi tiết ko logic (giá trị văn học thì ko có mấy), có thể châm chước cho 1 writer trẻ.

Vì thế mình ủng hộ quan điểm, cần có 1 sự rõ ràng cho những độc giả đọc cuốn sách này, ko phải để dìm hàng hay ném đá tác giả, mà vì quyền lợi của độc giả.
 
Giống như chuyện ngã xuống hố/giếng. Cả nhóm người bị ngã xuống hố, hay ngã xuống giếng.

Nếu là người các nước khác thì khi em HC trèo lên và những người còn lại làm mọi cách để đẩy em HC lên khỏi thành giếng, và hy vọng em HC sau khi lên mặt đất sẽ tìm cách cứu những người còn lại thoát ra khỏi giếng.

Còn ở đây thì em HC đang trèo và sắp ra khỏi thành giếng, thì những người còn lại túm chân, kéo em HC xuống đáy giếng. :))

Ôi, thế hệ trẻ... :))
 
V
+ Lúc trước mình có nghe đến cuốn này nhưng cũng ko quan tâm, vì mình nghĩ chắc như kiểu chuyện tình newyork của Hà Kin. Mình đọc về chuyến đi của Huyền Chip bắt đầu từ topic trên phượt, sau đó mình đọc blog tiếng Anh của em ý (mà hình như h ko thấy đâu trên mạng nữa).

cái blog này bị xóa rồi, lý do theo thuyết âm mưu là do thời gian chuyến đi ko khớp với những gì mô tả trong sách :D, nhưng có thể dùng trang web.archive để coi lại

http://web.archive.org/web/20120707...m/2010/06/my-plan-to-travel-around-the-world/

Hôm họp báo sao em chip ko mời các tay to của forum phuot.vn nhỉ, lại mời 2 vị chuyên đi phượt bằng ngân sách nhà nước ra =)), các bác cựu của phuot.vn mà ra mặt phủ đầu thì các thành phần anti im hết (c)
 
Last edited:
Tôi vốn dự tính không dây vào mấy chuyện thị phị xung quanh 2 quyển sách của em HC, phần vì nghĩ thời gian đó nên để mà viết về những chuyến đi mình đã trải qua thì hơn, phần vì nghĩ là chuyện thị phi đó phần lớn đều bắt nguồn từ những forum mà người viết chả biết cái quái gì về việc đi lại, cũng chả hứng thú gì việc đi lại cả, nên việc họ tán nhảm về chuyến đi của người khác không đáng phải quan tâm. Thế nhưng, khi tôi chợt thấy là ngay cả trên phượt – là cộng động của dân đi - cũng có những ý kiến ra vào khác nhau thì tôi cho là mình cũng nên góp một ý kiến giúp phần đánh giá các chuyến đi và sách của HC. Tôi xin có các ý kiến về cả những thứ có thể không được tranh luận trên đây: ( viết đến đây thì nghĩ là mình cũng phải up cái này trên FB cho các cộng đồng phượt khác )

1. Chuyến đi 25 nước khởi đầu từ 700 USD: nhiều bạn nghi ngờ là không được?

Tôi xin khẳng định với các bạn là có thể được. Nếu bạn chọn cách đi rẻ nhất là ngủ nhờ, vẫy xe đi nhờ, ăn ít ( mà vẫn chũm chĩm như em HC ) thì du lịch với một vài đô / ngày là hoàn toàn có thể. Trước HC, người Việt ta đã có một vài người đi như vậy rồi ( một cô bạn tôi đi từ năm 2000 với mức như vậy – các bạn hãy tìm trên google “ du lịch bụi 1 đô la / ngày “ sẽ tìm ra các bài báo … về cô này- từ năm đó, với số học bổng ít ỏi tiết kiệm được sau khi đi học ở Sing, cô ấy đã đi qua các nước châu Á trong vòng 9 tháng, tới tận Pakistan lúc còn đang căng thẳng với Ấn. Dù là tít của bài báo có thể hơi quá một chút nhưng vài đô một ngày là có thể). Chưa kể là vừa đi vừa làm thì dù ít dù nhiều cũng kiếm được vài chục đô một tháng – đủ sống để đi tiếp. Ở nhiều nước việc các bạn trẻ làm thêm kiếm tiền đi tiếp là khá phổ biến. Ở các nước mà tâm lý “ quý tây “ kiểu như VN ta, việc một ông tây làm ở quán phở ( ví dụ thế ) là khá lạ lẫm và có thể thu húc khách hàng nên nhiều lúc người ta cũng thích thú và sẵn sàng giúp đỡ - Ai cũng có thể kiếm việc kiểu vậy. Hay bạn thử xem, nếu có một ông Tây về làng mình, về xóm mình, bạn có sẵn lòng cho ông ấy ở nhờ nhà và thêm bát thêm đũa không? – tôi tin rằng có – có khi còn hãnh diện với xóm làng xung quanh ấy chứ.Với các nước phát triển như Úc, Mỹ, Châu Âu, kiếm việc kiếm chỗ ở cũng không quá khó. Ở khá nhiều hostel họ chăng biển mời dân du lịch bụi làm việc ở hostel, đổi lại được chỗ ở miễn phí. Hôm tôi ở Newzealand, gặp một cô người nam phi, cô này sáng làm việc cho hostel 2 tiếng ( dọn dẹp, phục vụ ), trưa và chiều đi trượt tuyết, tối thì làm dọn bàn ở quán ăn, kế hoạch của cô ấy là làm một vài tháng nữa, đủ vài ba ngàn thì đi châu Á ( trong đó có đến VN ).

Trên thế giới thì có vô vàn các bạn trẻ đang đi kiểu như HC. Các bạn ấy hầu hết là chỉ học hết phổ thông, rồi bắt đầu đi chừng vài ba năm trải nghiệm cuộc sống rồi mới quay về học tiếp hoặc đi làm. Nhưng cũng có những bạn đi rồi ngấm vào và đi luôn một lèo tới 5- 7 năm. Phần nhiều các bạn trẻ này đều từ các nước phương Tây, nhiều bạn nghĩ là vì các nước đó giàu, có điều kiện… không hẳn thế. Tôi cho là vì văn hoá của họ gốc là văn hoá du mục, máu đi ngấm vào người từ huyết quản, họ cũng sẵn sàng chấp nhận rủi ro , phần vì cha mẹ khuyến khích con cái làm việc mình thích và khác với VN ta, cánh cửa đại học không phải là cánh cửa tốt duy nhất, phần khác các bạn đó khá là tự lập từ bé.

2. Visa

Visa không bao giờ là cánh cửa quá khó. Trên thế giới này có khoảng 190 nước thì chỉ có chừng 30 – 40 nước sẽ khắt khe để xin visa, còn lại thì ít cũng phải là 100 nước visa là khá dễ dàng với người Việt ta. Visa có giá trung bình khoảng 25-30 đô gì đó cho 15-30 ngày. Cứ theo thế thì đi 100 nước cũng đủ mệt rồi! Và chuyện xin visa, kể cả ở những nước phương Tây, Âu, Mỹ, thì nó cũng phụ thuộc vào những hoàn cảnh cụ thể, con người cụ thể chứ không quá máy móc như các bạn tưởng đâu ( chả thế mà Mỹ vừa mới bắt cái anh công chức phụ trách Visa ở tp HCM về vụ “ tham nhũng visa” đấy thôi).

3. Chuyện viết sách :

Sách của HC không phải là một cuốn sách hướng dẫn du lịch nên không thể đòi hỏi nó cung cấp những thông tin chính xác như LP, hay thậm chí khó có thể so sánh với những bài viết của Backpacker.

Nếu bạn viết, bạn sẽ phải lựa chọn các phong cách viết khác nhau, một là ghi chép lại chính xác thông tin đã xảy ra để làm một dạng cẩm nang du lịch, hai là viết nhiều về những cảm xúc của cá nhân mình, ba là hướng theo cách dựa trên những trải nghiệm của mình để viết với mục đích khơi gợi những cảm hứng của bạn đọc…hay còn nhiều cách khác, kể cả hư cấu ( một trong những quyển sách hư cấu nhảm nhí nhất là quyển Mật mã Tây Tạng đang được rất nhiều bạn tìm đọc)

Sách của HC là sự pha trộn của khá nhiều những yếu tố kể trên, nên đôi khi ta thấy như hoang đường trong lúc ta muốn tìm kiếm một sự chính xác. Và đôi khi bạn lại thấy sự chi li trong cái bay bổng, chuyện này dễ hiểu vì bản chất một chuyến đi nó là vậy. Nó cần sự bay bổng hoang dã để thu hút ta, thúc đẩy ta, nhưng cũng cần sự chi li để có thể thực hiện được hành trình ấy.
Về mặt tạo cảm hứng ( dù thế nào cũng có khá nhiều yếu tố tích cực ) thì tôi tin là sách của HC đã thành công, còn về việc cung cấp thông tin như đi lại thế nào, xin visa ra sao… thì nó không phải là quyển sách đáng đọc, mà thật sự, về mặt này thì sẽ không có một quyển sách nào vượt được LP.

Tôi là một trong những người được HC nhờ đọc sách đầu tiên, từ khi còn đang ở dạng bản thảo. Với tư cách là một người đọc đã đi nhiều, tôi thấy, sách của HC hơi tản mạn, thiếu một cái mạch lạc, hay là một sợi chỉ có tính triết lý xuyên suốt, và nặng về những xúc cảm nhất thời của tuổi trẻ. Nhưng sao có thể đòi hỏi một quyển sách mang tính trải nghiệm như vậy có đủ sức mạnh thâm thuý của một nhà hiền triết, và lại từ một cây bút trẻ? Nhưng cũng phải nói rằng , quyển hai đã chín chắn hơn quyển một, dù rằng cũng vẫn những phong cách viết như vậy. Mặt khác, tôi rất trân trọng và đánh giá cao nỗ lực viết sách và chia sẻ của HC và những bạn viết khác. Người đi nhiều vô cùng nhưng “hầu hết những kẻ lữ hành đều là những kẻ ích kỷ” – câu này trích một topic cùng chủ đề trên box du lịch hồi xưa nhé !- họ không sẵn lòng mất thời gian công sức để chia sẻ lại những trải nghiệm cho người khác, họ thà dành thời gian đó kiếm tiền, đi tiếp…

Bất luận ai đó có thể đánh giá thế nào đi nữa, ta vẫn phải thấy rằng, 2 quyển sách của HC đều thành công, nó thu hút một lượng dư luận, độc giả, sự quan tâm lớn lao. Và tại sao chúng ta lại không thấy vui vẻ, tự hào là ít nhất cũng có một em trẻ đại diện cho giới phượt của mình trở thành “ hot girl “ nhỉ ?

4. Chuyện liệu có một ekip nào xung quanh không

Tôi không tin đứng đằng sau HC là một ekip nào cả, từ quá trình ra sách quyển 1, tôi có biết những khó khăn và trăn trở của em này và những ngờ nghệch khi làm việc với nhà xuất bản đầu tiên. Đương nhiên, cuốn sách chỉ là điểm kết tụ của những bài viết trước đó đã đăng trên báo. Không chỉ là các bài viết mà còn là sự ủng hộ và theo dõi của khá nhiều báo chí khác, điều này cũng là một quá trình lâu dài. Nhưng bạn đừng đánh đồng điều đó với hàm ý là có một ekip truyền thông đứng đằng sau. Cũng dễ hiểu sau một loạt các chuyện ngớ ngẩn kiểu như “ trai đẹp bị trục xuất “, bạn có quyền nghi ngờ. Nhưng tôi tin chắc là không ai mất công mất của xây dựng nên một kịch bản cho một cá nhân rồi chạy theo kịch bản ấy từ năm 2009 chỉ để ra một quyển sách, tạo ra một nhân vật. Cộng đồng phượt của VN ta còn quá nhỏ bé để có thể kinh doanh.

Chuyện sự kiện được xây dựng trong giới đi lại khám phá cũng đã có nhiều, ta thì có những chuyện cuộc đua kỳ thú, leo Everest, tây thì có Men vs Wild… nhưng không ai đặt kịch bản này vào một cá nhân – như HC – nếu có - vì nó quá rủi ro về mặt thời gian và kinh doanh.

Ngoài ra, với cá tính chung của dân “ phượt “, tôi không tin là chúng ta muốn chuyến đi, sự trải nghiệm của cá nhân chúng ta bị ảnh hưởng của bởi những kế hoạch, lịch trình của các “ sự kiện “, và HC cũng vậy.

Tóm lại, tôi tin là chuyến đi của em được xây dựng và thực hiện bởi chính bản thân em, không có sự chống lưng của ai khác, còn việc tận dụng được những sự giúp đỡ trong cả hành trình bằng các cách khác nhau thì chuyện đó là đương nhiên.
 
5. Cá nhân Huyền Chip

Tôi gặp HC lần đầu trước khi em ấy ra sách ( quyển 1 ) chừng vài tháng. Ấn tượng của tôi là híc, như một cô bé học cấp 3, trông trẻ con, nhanh nhẹn, láu táu, nhưng HC rất hoà đồng, rất cởi mở. Trước đó, tôi cũng thầm tò mò xem một cô bé đi lang thang vậy thì trông chắc cũng phải ngầu lắm, và thật sự ngạc nhiên khi gặp một cô bé còn trẻ con đến vậy. Cho đến giờ, tôi vẫn thấy rằng rất khâm phục một cô bé mới có 23 tuổi mà đã làm được cho mình nhiều thứ đến vậy.

Bạn hãy tự hỏi xem, ở tuôi 23 bạn đã làm được gì cho mình? Đã có ước mơ chưa, đã bắt đầu bước nào để thực hiện ước mơ của mình chưa ? Tôi tin là trong số chúng ta ở đây, có không ít hơn một nửa chưa trả lời hai câu hỏi trên được.

Vậy câu chuyện của HC cho chúng ta bài học gì?

- Sự dấn thân của tuổi trẻ
- Lòng dũng cảm cả trong những chuyến đi và cả sau chuyến đi ( viết sách – bị ném đá – hứng đá )
- Sự chia sẻ với mọi người
- Những kỹ năng, phương thức ( kể cả bán sách lấy tiền đi ), xây dựng các mối quan hệ… để đạt được kế hoạch của mình

Những sai lầm/ thiếu sót trong viết sách, trong bán sách và ứng xử với một cộng động “ hằn học”, “gạch đá”, đang lăm lăm tấn công mình thì ai cũng có thể mắc phải – giống như tình huống bạn gì gài bẫy về việc có nhớ ký sách lần trước không, tôi cho rằng đó là một thủ đoạn không đáng mặt. Nhưng tổng thể, những lỗi lầm nhỏ bé đó không đáng phải để ý. Và buộc ta phải nhớ lại một bài hát của Trần Lập viết từ nhiều năm trước – tiếc là đã nhiều thế hệ trôi qua kể từ khi anh viết và hát bài này, mà vẫn còn quá nhiều “ Con số không “ :

Ai đã đi tới hết chân trời
Ðầy ắp sóng gió, chênh vênh bến bờ
Mà đã thấu hết, thấu hết chuyện đời

Ai dấn thân thấm đẫm bụi hồ
Ngầu đắng khoé mắt, oằn cong lưng trần
Mà đã thấu hết, thấu hết chuyện đời

Có những con người mới đôi ba tuổi đời
Cuộc sống mới bắt đầu đã cho rằng mình thấu hết

Làm được gì, và đã có gì?
Chỉ học đòi thói chê bai
Đời vật vờ, chẳng biết thân mình
Hình hài chỉ là con số 0
Hình hài chỉ là con số 0
Con số 0

Hãy nuốt đi thuốc đắng dã tật
Này hãy gắng sống biết ta biết người
Ðời chưa thấu hết thôi hãy kiệm lời

Ai đã qua phút sống chân thành
Vị đắng đã thấm sẽ thấy vị ngọt
Ðời chưa thấu hết thôi hãy kiệm lời

Có những con người mới đôi ba tuổi đời
Cuộc sống mới bắt đầu đã cho rằng mình thấu hết

Làm được gì, và đã có gì?
Chỉ học đòi thói chê bai
Đời vật vờ, chẳng biết thân mình
Hình hài chỉ là con số 0
Hình hài chỉ là con số 0
Con số 0

---
6. Các bình luận trái chiều khác nhau:

- Đương nhiên, bất kể một chuyện gì thì cũng dẫn đến những quan điểm trái chiều nhau. Chúng ta tôn trọng sự trái chiều đó. Tiếc là, có nhiều quan điể mà tôi cảm thấy được đưa ra không trên những căn cứ khách quan nào mà chỉ dựa trên những suy đoán cỏn con và đầy ác ý. Nhiều ý kiến khác thì như kiểu ếch ngồi đáy giếng. Tôi thấy tiếc và buồn, vì thấy nhiều người có lòng đố kỵ lớn quá, họ không vượt qua được cái tôi của mình để cùng suy nghĩ , diễn giải hiện tượng một cách tích cực và tìm ra bài học dù tốt dù xấu cho chính bản thân mình, mà chỉ tìm cách hùa theo đám đông để thoả mãn cái tôi xấu của bản thân mình.

- Chắc có đến phần lớn những người chê bai, phê bình, phản bác đều “ chưa từng và không có ý định đọc sách của HC “. Vậy thì các bạn ấy phê bình cái gì, phản bác cái gì, chưa kể là các bạn ấy chắc cũng chả bao giờ ra khỏi nhà để tham gia một chuyến đi! Bạn thấy có nực cười không nếu một gã Tây bảo là PHỞ không ngon vì tao chưa từng ăn nó!
- Tôi không nghĩ là mọi bạn trẻ đều nên đi du lịch như HC, cái đó tuỳ mỗi người nhưng từ câu chuyện của HC, tôi nghĩ đó là bài học lớn lao của sự dấn thân và chấp nhận thách thức của tuổi trẻ. Nếu bạn yêu thích một lĩnh vực nào đó, bạn hãy coi nó như một con đường phải khám phá và trải nghiệm như câu chuyện HC đã kể.
- Có nhiều bạn phản biện lại HC với tư cách là những người đang sống / đã sống ở nước ngoài. Các bạn cũng đừng quá bị ảnh hưởng bởi những người này, có khối bạn ở nước ngoài nhưng không phải là dân đi lại nhiều thì cũng chả biết gì bằng các bạn trong nước đâu. Kinh nghiệm du lịch nước ngoài của họ cũng nhỏ nhoi thậm chí còn ít hơn và sợ sệt hơn các bạn “ phượt cụ “ trong nước!

7. Nếu sau này con tôi lớn tới 19 tuổi, như HC, tôi có ủng hộ đi vòng quanh thế giới không.
- Con trai tôi, năm nay 14 tuổi từ năm trước, tôi đã cho phép cu cậu tự bay một mình giữa Úc và VN. Nhưng một ngày tôi và vợ tự hỏi, nếu con mình 19 tuổi và cũng đòi đi như HC thì sao. Tôi nghĩ là sẽ ủng hộ nó.

- Trong các phượt tử, tôi biết có nhiều bạn cũng đang là các phụ huynh, vậy thì, tôi thấy là các phụ huynh của mình đang bao bọc con cái một cách quá đáng, và không cần thiết. Hãy để bọn trẻ trải nghiệm nhiều hơn, trưởng thành nhanh hơn, chấp nhận thách thức. Đành rằng, đằng sau những thách thức ấy sẽ là rủi ro lớn lao. Nhưng đổi lại là sự trưởng thành mà tôi nghĩ ở tuổi 23 của HC, không nhiều bạn thanh niên có được.

8. Cuối cùng, nếu bạn không thích thú, cũng không thấy có gì đáng học hỏi từ các chuyến đi của HC, cũng không đồng cảm thì tốt nhất là đừng đọc, đừng phản bác, và cũng đừng hùa theo đám đông ném đá hội đồng một cách thiếu văn minh như những gì bà con đang làm! Thà dành thời gian đó cho chuyến đi của mình còn hơn!

Tóm lại là, khó như đẻ ra một con người chị em còn làm được thì chả có gì là không thể !!!
 
Last edited:
Status
Not open for further replies.

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,669
Bài viết
1,171,086
Members
192,337
Latest member
inhopcartong
Back
Top