What's new

[Chia sẻ] Tự nhiên đi lạc sang Lào - Tham quan thì ít, phóng lao thì nhiều

Khi những chiếc lá cuối cùng trên những hàng cây rơi xuống đất, tiết trời Hà Nội trở nên se lạnh. Những thiếu nữ Hà thành không còn hững hờ mặc cái áo hai dây như sắp rơi xuống đất bất kỳ lúc nào nữa, mà thay vào đó những bộ đồ kín đáo hơn (không thì chết cmn vì rét) nhưng không kém phần gợi cảm....

Trên một con phố nhỏ, mấy thằng "Gần hết tuổi trẻ, vẫn khoẻ như vâm" mà dân tình bây giờ hay gọi là già gân, ngồi nhâm nhi chén rượu nhìn ra ngoài tiết trời cuối thu mà buồn đến nẫu ruột.
Một thằng trong nhóm lên tiếng nói "Các ông này, lâu không chạy đi đâu cuồng cẳng quá". "Đúng rồi!" mấy thằng còn lại lên tiếng. Nhưng chạy đi đâu bây giờ: Tây bắc, đi rồi. Đông bắc, cũng đã đi, miền trung: vừa mới về..... Mà cả bọn không muốn chạy lại đường cũ. Bọn này tuy già nhưng lại chỉ thích cái mới. Bố khỉ, như thế người ta gọi là già hư đúng không các bác?

Một thằng nảy ra sáng kiến: "Hay là chúng ta đi cmn nước ngoài" "Wow! Good idea!" Quá ngon Cả bọn hào hứng hẳn lên "Này, đem cmn xe sang Apl chạy cho nó máu". "Không tao thích chạy ở Salar de Uyuni cơ". "Dek vào, tao muốn sang Mông cổ chạy...." Thế là cãi nhau um tý tỏi, không thằng nào chịu thằng nào.

Sau khi nâng lên đặt xuống vài ly rượu, mồi cũng đã cạn, một thằng trong bọn sau khi cầm tờ báo Nhân dân lên chùi mép vô tình liếc thấy dòng chữ gì đó bèn nói "Các ông ích kỷ bỏ mẹ, toàn nghĩ cho mình, dek biết nghĩ cho dân tộc, quốc gia gì cả. Đợt vừa rồi đồng chí Bun-nhăng Vo-la-chít Tổng bí thư kiêm chủ tịch nước Lào vừa sang thăm hữu nghị chính thức nước ta. Nay chúng ta chạy xe sang Lào để đáp lễ và thắt chặt tình anh em giữa hai nước"
Ơ đúng cmnr! phải sang thăm lại nhân dân Lào anh em chứ nhể. Thế là sau khi hết hai chai Single malt Made in Hà tây mấy thằng ra cái nghị quyết là Đi Lào
 
Last edited:
Như em đã nói, con đường này vẫn đến được Luang Prabang. Nhưng do bọn em sẽ quay về Theo đường nó nên đi thì sẽ bị lặp lại dẫn đến chán nản rồi buồn ngủ. Em phải quyết định đi tiếp hay quay lại. Lúc giờ quyết định rất khó vì đã là 11h rồi. Nếu đi thẳng sẽ gần hơn được 100km nữa. Mà đường về Luang Prabang còn khá xa.... Nhưng thôi quyết định quay lại vì mình đi chơi cơ mà.

Cả bọn lại cắm mặt vào chạy ngược lại ngã ba Phou Lao. Định bụng đến đấy ăn trưa nhưng không có hàng ăn nên em định chạy cố đến khoảng 13h30' mới ăn.
Em có một kinh nghiệm chạy xe máy đường trường là: Buổi sáng là lúc cơ thể khoẻ mạnh nhất, đầu óc tỉnh táo nhất thì nên chạy cố đến tầm quá trưa ăn là đẹp. Chứ ăn xong rồi lại căng da bụng, chùng da mắt chạy xe sẽ không tỉnh táo nữa sẽ rất nguy hiểm.

Hỏi đoàn qua bộ đàm anh em đã đói chưa? Có cần dừng lại ăn không? ANh em bảo cứ chạy cố đi khi nào gặp nhà hàng sẽ ăn và bọn em lại tiếp tục chạy.











 
Khổ nỗi đoạn này toàn đường đèo nên không có nhà hàng nào cả. Thị trấn gần nhất là Muang Hiam cách đó phải hơn 60km. Chạy được khoảng 25km từ ngã 3 Phou Lao bọn em dừng lại ăn trưa tại chỗ. Trải cái bạt ra, đem đồ từ trên ô tô hậu cần xuống là chén. Bữa trưa cũng đơn giản chỉ có sữa, bánh, chocolate....




Ăn xong em xách đồ ra định sẽ đun nước để pah cafe. Nhưng cái bình ga nó bị hở cháy bùng cả lên. May mà dập được chứ không nó cháy rừng nước bạn rồi lại bị bắt vì tội làm lâm tặc thì nhục quốc thể


trên Flickr​
 
Đúng là căng da bụng chùng da mắt thật đang chạy có một thành viên buồn ngủ quá. Lại phải dừng lại đợi cho ông ấy nghỉ ngơi hút điếu thuốc, uống chai Bò húc cho tỉnh táo rồi chạy tiếp













 
Last edited:
Bọn em chạy khoảng 1h nữa là tới Muang Hiam. Vào một quán nghỉ ngơi và ăn. Chị chủ quán xinh đẹp nói tiếng Anh gỏi như nói tiếng Việt. Nên dùng body language là chủ yếu. Mà cái trò body language này cũng vui lắm. VD như bọn em muốn ăn phở gà đùi thì sờ vào đùi chị ấy rồi ra hiệu. Muốn ăn thịt lợn mông thì vỗ vào mông chị ấy. Có thằng nổi hứng thích ăn nầm làm cả bọn tý nữa thì bị đuổi ra khỏi quán





 
Ăn xong, nghỉ thê một lúc cho mấy ông buồn ngủ. Trong lúc đó anh em ra lau xe, chỉnh sửa xe cộ các kiểu để chuẩn bị lên đường









Trước lúc đi mấy thằng định uống bò húc cho tình táo. Hỏi chị ấy "Red Bull" rồi "Blue Bull" các kiểu không được. Hai thằng đưa hai tay lên trên đầu giả làm sừng rồi lao vào nhau húc thì chị ấy hiểu. Nhưng nhà chỉ có Tê giác bay thôi


 
Last edited:
Với mục tiêu là đến Luang Prabang bằng được trong đêm nay, nhưng mấy ông buồn ngủ quá nên bọn em đến tận 16h mới bắt đầu đi từ Muang Hiam truớc mắt còn 300km đường đèo nữa
Ấy nhưng cái trò chạy xe máy này không nhanh được như ô tô. Ô tô có thể chạy liền một mạch nhưng chạy xe máy một lúc lại phải nghỉ. Bình thuường khoảng 150km em mới nghỉ một lần, nhưng lần này đi trong đoàn có nhiều ông khá mệt và buồn ngủ nên một lúc lại phải dừng










 
Mặc dù là leader chịu nhiều sức ép làm sao để có thể theo đúng lộ trình. Nhưng mục tiêu số 1 là an toàn vẫn phải trên hết, chuyến này đi nghỉ khá nhiều. Thôi thì cứ đi, đến mấy giờ cũng được. Cái em ngại nhất không phải là thời gian chạy xe mà sợ gặp phỉ. Thấy nhiều diễn đàn đều recommend là không nên chạy đêm rất hay gặp phỉ. Nhưng bọn em cũng tự tin với dàn xe máy đi sáng quắc cả đường, nên nghĩ chắc bọn phỉ nó ngại. Ơn trời thế nào mà không gặp phỉ thật. Lúc đến Nong Khiaw cậu nhân viên nhà hàng nói: "Các anh quá liều lĩnh, đi từ Muang Hiam đến đây là hay gặp phỉ lắm" Lúc bấy giờ mới thấy sợ. Vì đi đường bọn em thấy khá nhiều người ăn mặc bình thường đeo súng AK. Chẳng biết có phải phỉ không nhưng biết đâu được nó nổi hứng cho một tràng AK thì bỏ mẹ


 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,675
Bài viết
1,171,167
Members
192,348
Latest member
pvausashop555443
Back
Top