What's new

[Chia sẻ] Tự sự trên những nẻo đường - Châu Âu cổ kính

Ngồi trong phòng làm việc, nhìn ra bến Bạch Đằng nước sông Sài Gòn lấp lánh dưới ánh nắng buổi sớm mai mà lòng còn mãi vương vấn ánh nắng chiếu lóa trên hồ Thun, hồ Brienz soi bóng những đỉnh núi tuyết lộng lẫy, dòng Danube xanh xanh hiền hòa hay sông Vltava dịu dàng mà kiêu hãnh; nhìn xuống cuốn nhật ký hành trình chi chit những chữ nháp hí hoáy từ những lúc đợi tàu trong những chuyến đi của mình, thấy lại chồn chân rồi.

Nhớ những chuyến tàu từ vùng này sang vùng khác, ngồi trên toa tàu ấm cúng gặm một miếng bánh mì nóng hổi kẹp xúc xích hay cái kebab to đùng kèm ly cappuccino ngon lành.
Nhớ chuyện gặp hai nhóc người Hàn nói tiếng Anh cũng bập bẹ như nhiều bạn trẻ Hàn học vừa xong phổ thông mà mình biết, đã lỡ mua vé tàu Hungary online nhưng quên không in vé tại máy bán vé ở ga tàu mà cứ thế lên tàu như những chuyến tàu nước khác, phải trả tiền mua lại cái vé khác vì vé kia không hợp lệ, nhờ mình giải thích cho người soát vé hiểu mặc dù trời ơi mình có biết tiếng Hàn gì đâu ngoài đôi ba câu giao tiếp nhờ năm trước lê la vài tháng có lẻ ở Hàn,… Nhớ cả vụ ở Ý bị dân ma cô lừa đòi xách hành lý cho mình để sau đó đòi tiền tips, nhưng bị chính một ông người Ý thấy được, quạt cho một trận lủi thủi bỏ đi.
Hay vụ mệt nhoài lê lết tới Venice một ngày thật ảm đạm, hành lý thì nặng trĩu. Lần theo google map offline tới địa chỉ nhà trọ mới thấy là đi lạc đường đến nửa vòng Venice lận, trong khi thành Venice toàn cầu là cầu, mà cái nào cũng cao ngất ngưỡng. Lúc đó chỉ muốn quẳng hành lý xuống dòng kênh luôn cho rồi. Mà cái vụ lạc đường này cho đến giờ cũng là kỷ niệm khó quên, bởi vì phát hiện ra không chỉ Sài Gòn là có những con đường trùng tên mà ngay cả Venice cũng vậy. Lost in Venice cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng là vậy đó.

Nhớ những điều lẩn thẩn như vậy thật đúng là mình đó, một phụ nữ chưa hẳn là đã già mà cũng không còn trẻ lắm nữa, một đứa luôn phấn khích với những chuyến đi mùa đông. Bởi vì vài lý do trong đó có một lý do cũng rất lẩn thẩn mà lại quan trọng là với mùa đông thì sẽ có thể NO BRA đó mà. Có lẽ chỉ phụ nữ mới hiểu, NO BRA sẽ thoải mái như thế nào thôi nhỉ.

Khởi động, có lẽ mình sẽ bắt đầu bằng Interlaken và những ngôi làng nhỏ bé nép bên những đỉnh núi tuyết lộng lẫy - mang một vẻ đẹp khó có điều gì sánh được, một nơi gần đây nhất mình từng trải qua những ngày thật sự rất phấn khích tuyệt vời và rất muốn sẽ có nhiều lần nữa quay lại đây.

Thực sự thì rất ít khi đi đâu hai mình, trừ vài chuyến đặc biệt còn lại chỉ lủi thủi một mình thôi. Rồi mấy năm về trước, khi đi hai mình tới Myanmar tụi mình đã bắt đầu cùng chụp “chân dung”, và đây là một tấm mới nhất trong bộ sưu tập đồ “chung” như vầy đây

Làng Wengen



Công viên trung tâm Interlaken



Sáng nọ ngủ dậy, nhìn ra cửa sổ thấy nắng vàng rót mật trên đỉnh núi ngay ngoài cửa sổ, đâu đó đã có những chiếc dù lượn đủ màu sắc đang lơ lửng trên cao kia – lẫn trong núi tuyết trong trời xanh, tung chăn bật dậy bắt chuyến tàu đi thăm ngôi làng cạnh hồ Brienz xinh đẹp. Những ngôi nhà gỗ nằm xen lẫn những con đường nho nhỏ, chim hót líu lo, gió se se lạnh, nắng chiếu lấp lánh như kim cương rải nhẹ trên hồ Brienz mang một vẻ xinh đẹp quyến rũ khó tả. Hai đứa ngồi trên ghế gỗ nhìn xuống hồ, gặm mẩu bánh mì & táo mua sẵn từ siêu thị Coop ở Interlaken, duỗi dài đôi chân đã mỏi lắm rồi. Thư thái như thế thôi, những khoảnh khắc giải lao quý giá cho một thời gian dài cày cuốc miệt mài. Ngắm nhìn những chú thiên nga trắng thật xinh đang gật gù ngủ gật trong làn nước trong vắt của mùa đông.

Hồ Brienz một sáng mùa đông





Làn nước xanh trong vắt



Từ làng Brienz nhìn về nhà ga



Một con đường trong làng



Chỗ ngồi ăn sáng của đôi bạn thân, chỗ ngồi lý tưởng chứ hén



Làng Brienz có lẽ còn mơ màng chưa tỉnh giấc



Nước hồ Brienz lấp lánh kể câu chuyện tình tự núi - hồ tự bao đời nay như thế

 
Hơi lạc quẻ rồi, nhưng em tặng chế hamacon tấm hình này nè, vì chế là người khơi gợi niềm yêu mùa đông châu Âu cho em, ai nói mùa đông buồn chứ này là tuyết cuối tháng 2 ở San Cassiano Alta Badia Italy, em nói, cảm giác yomost lắm chị, khi nắng trên đầu, và tuyết thì rơi đầy trên vai :)

Tuyệt vời quá em ơi,chế ưng lắm đó, thêm mí tấm nữa đi nè. Tuyết mùa đông chỉ buồn khi rơi nặng hạt chớ nắng đẹp như này sao buồn được hén.
 
Thân gởi bạn hamacon !
“ Muốn đi thì hãy đi .Thích viết thì cứ viết . Đi để kể lại . Chỉ sợ đến ngày chồn chân mỏi gối tay run không đi & viết được . Sá chi mấy chuyện “ tranh cải “ nhỉ ?
Đã là giả thiết thì có quyền đúng , sai, chưa đúng và chưa sai ! Có rất nhiều lý thuyết hay ra đời từ các giả thiết. Cho nên các tranh luận –nếu có - là thú vị mà !
( mình thích dùng từ này vì chứa nhiều thiện ý hơn ).
Đọc câu : … “ những lúc lo lắng vì cạn kiệt tiền bạc dần đi mà con đường muốn đi còn trải dài mãi …” thấy dường như đúng với mọi phượt thủ !
Cuối cùng chỉ sợ một điều làm “ chùn tay gõ phím “ là khi có biến cố nào đó làm mất đi cảm xúc trong lòng các phượt thủ mà thôi !
“ Đôi khi bước qua phố xưa lòng tôi nhớ - Đôi khi thấy trăm vết thương rồi như đá ngây ngô “ (TCS) .
Mà bạn đã lấy phượt danh hamacon thì sợ ai nữa nhỉ ?!

Lựa mãi mới ra hình "hiền từ "này ! ( Hình từ internet )

55207958-anhcqarticle-1083874-02639D96000005DC-46_468x302%20copy_zpsto3u6xyl.jpg

"Ngày nào vừa đến đã xa muôn trùng
Ngày nào vừa đi lạnh lùng bước chân" ( Trích TCS)

Vậy nên lựa chọn "cô đơn" để được bình an ...

Cám ơn bác đã động viên :) Thiệt ra hiện tại thì chưa chùn chân mỏi gối đâu, nhưng đúng là chùn tay gõ bàn phím lắm bác ạ. Thôi cứ để mọi sự tùy duyên vậy.

Bác lựa đâu được tấm hình không sai khác đi chút nào phiên bản hamacon đời thực vậy không biết nữa :D Tiện thể, trên đường phượt biết đâu gặp 1 đứa cái bang như vầy thì là nó đó bác Dauchandiadang ợ :)

26970564875_8345b40e99_k.jpg
 
Chả nhẽ đã mất công lập kỉ lục đi tận 300 cái nhà thờ rồi mà lại ko viết.
Đừng làm mình thất vọng, viết đi nhá;)

Thất vọng nhiều rồi thêm lần nữa chắc hem sao đâu há. Mà mau check mail đi nha, gửi mãi không chịu check cứ kêu ca gì :D
 
Êu, là chế mời gọi + xúi giục em nhá, e sợ post tùm lum hư cái topic của chế. Oke, bữa nào rảnh em tặng chế them mấy tấm tuyết và tuyết :)

Tuyệt vời quá em ơi,chế ưng lắm đó, thêm mí tấm nữa đi nè. Tuyết mùa đông chỉ buồn khi rơi nặng hạt chớ nắng đẹp như này sao buồn được hén.
 
Êu, là chế mời gọi + xúi giục em nhá, e sợ post tùm lum hư cái topic của chế. Oke, bữa nào rảnh em tặng chế them mấy tấm tuyết và tuyết :)

Hư đâu mà hư, welcome em nè, mau thêm ít tuyết đi nha. Mà em tới Ý rồi còn thêm nơi nào nữa ko em ?
 
Cảm ơn Hamacon những chia xẻ về nước Đức.
Bạn nhắc đến tính giản dị, ko màu mè khoa trương, cũng chính là đức tính mà mình coi trọng nhất ở người dân nơi đây.
Buổi nhập học đầu tiên, thầy giáo trưởng khoa phát biểu chào các sinh viên mới. Thầy mặc 1 chiếc áo sơ mi cũ, chân đi tất và đôi dép xăng đan. Những ấn tượng đầu tiên mà mình vẫn còn nhớ mãi

P/s: bạn cứ bay lượn thế này thì ko phải là bay như chim nữa, mà phải là bay hơn chim. Về Sài Gòn uống hộ mình 1 ly cafe sữa đá nhé
 
Bạn Schweine nhắc đến chuyện người Đức chân đi tất và đôi dép xăng đan làm mình nhớ đến 1 câu chuyện người Ý hay dùng để châm biếm người Đức về cách ăn và cách mặc. Ở Ý thì hầu như sẽ ko bao giờ thấy chuyện đi dép xăng đan mà đi tất dày, tất da mỏng thì có vì họ ví chuyện đi xăng đan mà mang tất giống như việc mặc quần dài mà mặc underwear bên ngoài. Anw, mình ko có ý ko tôn trọng thầy của bạn, chỉ là 1 câu chuyện ngoài lề thôi.
 
@Schweini : hì hì lại ko uống được vại bia nào với bồ tèo rồi, hẹn.... mà chẳng biết hẹn đến lúc nào nữa :D Ngày mai đi hen ;)

Bạn đang kể câu chuyện thầy giáo bạn giản dị, cũng như đây là lần đầu tiên mình nhìn thấy bạn mình đóng bộ bảnh bao rứa đó, chứ cũng biết nhiều năm rồi mà toàn lùi xùi bụi bặm thôi.

@Vandu : người Ý thường ăn mặc có gu, chỉnh tề phải không bạn
 
Last edited:
Quay lại câu chuyện về Hamburg, ấn tượng nhất về Hamburg có lẽ là những ngày trú ngụ trong nhà ba mẹ của 1 đồng nghiệp cũ ở văn phòng Bỉ, bạn biết mình thích xê dịch nên đã rủ rê mình cùng về nhà ba mẹ bạn chơi - cũng như khi bạn ở VN, mình đã từng rủ bạn về quê mình hái trà, hái dâu tằm, cafe, ngắm dã quỳ nở vàng ươm lối đi vậy.
Nên khi bạn rủ, mình chẳng hề e dè gì mà đi ngay, vì mấy khi có dịp được tìm hiểu thử xem dân bản địa châu Âu sống thế nào…

Những ngày còn lại ở Hamburg chỉ vòng vòng quanh quẩn đi dạo, uống bia, ra ngồi khu cầu cảng đón nắng lên & chiều tà.

Một bữa tối ở nhà bạn

26902349201_c4793d7b04_z.jpg


27177634386_6b88520b71_z.jpg


Tại sao mình hay gọi những thành phố như vầy là ""công nghiệp"", thực ra đối với mình, cứ thấy nào là giàn khoan, cầu tàu, nhà cửa san sát là xếp vô ""công nghiệp"" hết ráo :D

26902349151_9d21e781cc_z.jpg


26902348801_86637d34dd_z.jpg


26937351726_f3af2fa4a5_z.jpg


Sau những chuyến đi điểm danh ở các thành phố lớn xong, thì sau đó bội thực, chỉ thích sống như các ông bà cụ thế này thôi...

26604951904_452f8611df_z.jpg


26604952104_e417d99792_z.jpg


26606177883_8dca3c7e66_z.jpg


27177634446_4f5b6b2c63_z.jpg
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
36,700
Bài viết
1,135,515
Members
192,445
Latest member
khanhhuyen1234
Back
Top